Tình cảnh của Ngô Khảo Ký đó chính là đứng giữa ngã ba đường gian nan, hắn vừa muốn bản thân không phiền phức vừa muốn cống hiến gì đó cho dân tộc. Nhưng hắn không muốn nổi danh, không muốn bị thế nhân chú ý.
Do đó Ngô Khảo Ký đã nghĩ ra một kế hoạch hoàn hảo, dựa vào sự khó khăn của giao thông, bế tắc thông tin của mọi phương, hắn sẽ tung hỏa mù và có thể an toàn thực hiện kế hoạch của bản thân. Trong kế hoạch này có một vùng đất cực kỳ quan trọng mà hắn phải, và buộc phải nắm được. Đó là eo biển Malacca.
Buôn bán vũ khí cho Lavo và Medang là một phần tối quan trọng trong kế hoạch, tiền bạc lợi ích tuy quan trọng nhưng nó không phải là tất cả trog cuộc làm ăn này.
Ngô Khảo Ký thì thầm nhỏ giọng giải thích một phần kế hoạch cho Từ Huy, vì đơn giản lúc này Từ Huy xuất hiện khiến cho kế hoạch của Ngô Khảo Ký có sơ hở. Nhưng Từ Huy cũng là cơ hội nếu biết cách sử dụng hợp lý. Cho nên Ngô Khảo Ký quyết định chia sẻ kết hoạch của hắn với cô nàng.
“ Tôi không ngờ được một người nhìn toàn thân cơ bắp, trâu mộng não bé như anh lại có thể tinh tế nghĩ ra được kế hoạch như vậy. Được, chuyện này tôi giúp anh. Nhưng tiền công đâu?” Từ Huy nằm đối diện hắn hai mắt trong veo ngoắc ngoắc tay khiêu khích.
“ Tôi xây cho cô một khu nghỉ dưỡng hạng đặc biệt được chưa, món nợ hai viên đá quý coi như xí xóa…” Ngô Khảo Ký chán nản, khung cảnh thơ mộng biết bao tự nhiên lôi chuyện tiền bạc ra nói.
“ Không được, anh không biết khi tôi đến đây có 3 tên mật thám do Thái Hậu để bên cạnh tôi để giám thị Bố Chính và anh. Bà ta làm như tôi không biết vậy, một tên tôi đã điều lệnh cho hắn canh núi Đông Triều. Một tên tôi cố tình gây sự tại bến cảng để đẩy hắn lên chịu chết, Lý Phùng… nếu anh không dùng toàn quân đàn áp thì tên con lại có thể cũng bị tên tiện miệng đệ đệ anh xử luôn rồi… Công lao này của tôi anh tính trả ra sao?” Từ Huy bĩu môi, nhíu mũi làm mặt xấu.
Ngô Khảo Ký há hốc mồm kinh ngạc, thì ra Từ Huy cũng không phải chỉ biết phá phách tưng tưng, ẩn sau vẻ ngáo ngáo của husky chính là linh miêu bản mặt. Đúng thật là nếu không coi trọng nàng có thể bị nàng âm chết lúc nào không hay.
“ Cô… cảm ơn cô… nhưng người cuối cùng không thể giết. Một lần là trùng hợp, hai lần có thể là vô tình.. nhưng ba lần chắc chắn là cố ý. Lan Thái Hậu không ngu, giết kẻ cuối cùng chỉ mang đến phiền phức vô hạn. Thay vì giết thì tìm cách khống chế, tung tin giả về triều đình…” Ngô Khảo Ký trân thành cảm ơn Từ Huy, nhưng hắn không nghĩ giết người thứ 3 lúc này là thượng sách.
“ Cô muốn tôi trả công ra sao? ….” Ngô Khảo Ký gương mặt lúc này hết sức gần gũi mà nói, hắn cảm thấ Từ Huy rất không tệ.
“ Chiến giáp cho quân đội của tôi” Từ Huy vênh vênh mặt..
“ Được, nhưng phải đợi kế hoạch hoàn tất..” Ngô Khảo Ký hung hăng gật đầu.
“ Vũ khi cho quân đội của tôi bao gồm đao, kiếm, nỏ thép..” Từ Huy chun chun mũi…
“ Được, nhưng cô cần nhiều vũ khí làm gì, ở đây có tôi bảo vệ cô…” Ngô Khảo Ký mềm mỏng…
“ Anh… liệu có mãi bên tôi được không?” Từ Huy đảo mắt hỏi.
“….” Ngô Khảo Ký trầm mặc.
“ Còn nữa…” Từ Huy cười cười lảng tránh vấn đề.
“ Lại còn gì nữa…” Ngô Khảo Ký cảm thấy cô gái này được voi đòi tiên.. lòng tham vô đáy.
“ Công nghệ nung than cốc…” Từ Huy cười ranh mãnh…
“ Không có cửa trừ khi công ty than của cô có một nửa cổ phần của tôi” Ngô Khảo Ký nói chắc chắn…
“ 9/1, tôi chín anh một” Từ Huy hầm hừ gương mặt đầy đe dọa.
“ 6/4 tôi bốn cô sáu” Ngô Khảo Ký không chịu.
“ Giá cuối 8/2 tôi tám phần… hừ hừ” Từ Huy chuẩn bị bạo phát..
“ 7/3 không thương lượng” Ngô Khảo Ký không sợ hãi
“ Thành giao” Từ Huy cười tươi như hoa..
“ Tôi có cảm giác bị lừa…” Ngô Khảo Ký không can tâm..
“Còn nữa….” Lý Từ Huy nhíu mày.
“ Lại còn gì nữa… cô đòi hỏi chưa đủ…?” Ngô Khảo Ký khó chịu rồi
“ Anh buông tay ra… anh nắm tay tôi chưa đủ?” Lý Từ Huy giảo họa gương mặt.
“ A há… chỉ là thuần túy cảm động.. cảm ơn cô mà thôi… không hiểu nhầm … không hiểu nhầm…”
Thì ra nãy giờ vì cảm động Từ Huy giúp mình mà Ngô Khảo Ký bất thanh bất giác nắm lấy tay nàng lúc nào không hay… hơi xấu hổ a.
“ Nhưng cứ như theo kế hoạch chúng ta phải tách nhau ra và thể hiện như không hề hợp nhau?” Từ Huy nghiêng đầu ngẹo cổ nhìn lên trần nhà mà lầm bầm…
“ Cô còn tính thật ở cùng nhà với tôi? Đã nói rồi….” Ngô Khảo Ký mở miệng nhưng chợt ngậm lại, hắn cảm thấy mình mấy ngày này như bị lây bệnh tiện miệng của Ngô Khảo Tước.
“ Khụ khụ… cô nhìn đồ đạc xung quanh nhà đi, giống như chúng ta hợp nhau lắm nhỉ? Ngô Khảo Ký chuyên hướng trước ánh mắt có thể giết người của Từ Huy.
Lý Từ Huy liếc nhìn thì cũng cảm thấy có lý, nhà như một bãi chiến trường toàn mảnh vỡ đồ đạc… dường như không quá hợp nhau nha. Nhưng mà liếc nhìn cái gương mặt đáng gét đang hềnh hệch cười của Ngô Khảo Ký thì nàng lại nghĩ tới. Có ai không hợp nằm lỳ trên giường nói chuyện với nhau… Phi phi…
Đúng lúc này có tiếng gõ cửa nhè nhẹ..
“ Chủ nhân, phu nhân…”
Một giọng nói nhẹ nhàng thánh thót khẽ vang lên..
“ Hứ… tiểu phu nhân, tiểu quản gia của anh gọi kìa” Từ Huy lật mặt, như nhím xù lông…
“ Cô vô lý vừa thôi… không lý tới cô” Ngô Khảo Ký không thể hiểu nổi đàn bà, thay đổi chóng mặt, quá mệt mỏi.
“ Xuân Hương à, có chuyện gì không?” Ngô Khảo Ký cất cao giọng hỏi.
“ Thưa chủ nhân, có người từ Chính Hòa mang đồ đến cho phu nhân ạ.” Xuân Hương từ ngoài nhẹ nhàng giọng nói mà thưa.
“ Ừ ta biết rồi, ngươi cứ lui ra trước..” Ngô Khảo Ký trả lời..
“ Cô tính làm gì vậy… đồ đạc gì?” Ngô Khảo Ký bất thiện nhìn Từ Huy.
“ Không có gì, chỉ là vài bộ quần áo cùng mấy thứ thú vị. Tôi dù gì cũng là phu nhân của anh, cho dù sống riêng ở Chính Hòa thì vẫn phải có một phòng ở đây. Trong thời gian xây đựng nhà tắm bên chính hòa, tôi ngày ngày qua đây tắm gội nghỉ ngơi… anh chuẩn bị một phòng riêng cho tôi đi..” Lý Từ Huy le lưỡi cười gian.
“ Cô điên vừa thôi… theo kế hoạch chúng ta… mà thôi, ngày mai khởi công nhà tắm bên Chính Hòa. Xi măng fake vẫn còn một ít…” Ngô Khảo Ký chịu không cho ý kiến được.
“ Hừm kẻ bạc tình… nhăm nhe đuổi mình nhanh… mình mà không qua đây bám dính chắc gì đã sớm khởi công xây nhà tắm… thật không thể tin nổi…” Lý Từ Huy hung hăng nghĩ trong đầu.
Đông phòng, Phủ Thành Chủ.
Lúc này hai người Lý Từ Huy, Ngô Khảo Ký đã chạy qua đây, chính phong của Ngô Khảo Ký bị đập phá tan tành, lúc này hạ nhân đang tất bật thu dọn mảnh vỡ, đồ đạc đứt gãy cũng như xiêu vẹo. Điểm khá bất ngờ đó chính là hai kẻ thủ ác khuôn mặt không có gì là tức giận nhau, thành chủ không co vẻ tức giận, còn phu nhân công chúa thì nhảy chân sáo bám theo sau miệng còn lẩm nhẩm hát gì đó khó nghe vô cùng.
“ Cô bớt hát lại, không một chữ nào là đúng nút nhạc cả… Phan Mạnh Quỳnh nghe cô hát qua thung lũng chắc ổng xuyên qua đây bóp chết cô…” Ngô Khảo Ký nhức đầu, đoạn nhạc có thể hát đến ba tông thì đủ hiểu.
“ Anh chê tôi?...” Lý Từ Huy mặt xụ xuống.
“ Ít nói nhảm… cô nói có thứ thú vị muốn cho tôi nhìn..?”
Đông phòng nơi làm việc, bàn lớn ngổn ngang các bản vẽ. Ngô Khảo Ký mặc cảm, đứng trước những bản vẽ tinh mĩ này hắn phát hiện những tự hào trước đây của mình là…. rất ngây thơ.
“ Cô làm sao có thể thiết kế được những thứ này? Cô không phải chị hai xã hội đất Cảng sao?” Ngô Khảo Ký rất bất ngờ với những bản vẽ siêu thực tại này. Nói là siêu thực tại vì nó vốn dĩ không nên tồn tại ở thời đại này.
“ Xin tự giới thiệu. Lý Tô Ánh Nhi 22 tuổi sinh viên suất sắc năm cuối Đại Học Hàng Hải Việt Nam, Sao nào anh thấy thiết kế của tôi ra sao?” Lý Từ Huy làm cái lễ nhiêm quân nhân giả trang cười cười, cô lúc này tự tin và xinh đẹp vô cùng.
“ Rất tốt, rấ thú vị… nhưng không dùng được… tôi cảnh báo cô, nếu không muốn kéo hai ta cùng chết, đừng nghĩ đến những thứ này.. Haizzz…” Ngô Khảo Ký thở dài vớ lấy đống bản vẽ đi đến bên ngọn nến chuẩn bị đốt.
“ Dừng lại, anh làm cái gì vậy… anh biết tôi đã mất bao nhiêu công sức để có thể thiết kế ra không?” Lý Từ Huy quýnh lên rồi.
“ Cô hiểu cô đang làm gì không? Đây là thiết giáp hạp chạy bằng hơi nước, lại cả trang bị hỏa pháo, cô tính làm gì?” Ngô Khảo Ký đau hết cả đầu với những tư tưởng quái gở của người này…
“ Có gì khó hiểu, tôi muốn được như Võ Tắc Thiên, đánh lấy một mảng trời sau đó đề cao địa vị của phụ nữ, cải biến thế giới này thành một nơi binh đẳng, Yên tâm lúc đó tôi cho anh làm một … e hèm tể tướng cũng được…” Lý Từ Huy vỗ vỗ vai Ngô Khảo Ký ra bộ rấ thưởng thức.
“ Cô quá ấu trĩ, quá mơ mộng… chắc lại những cuốn tiểu thuyết của lão Ken gì đó ảnh hưởng cô?” Ngô Khảo Ký giật tay Lý Từ Huy ra chuẩn bị đốt đi bản vẽ..
“ Anh đốt thoải mái, bản vẽ là trong đầu tôi.. tôi muốn tạo ra lúc nào thì tạo lúc ấy” Lý Từ Huy nhún vai không cho là đúng.
“ Lý Từ Huy khi cô vẽ những thứ này cô hoàn toàn không có cảm giác gì sao?” Ngô Khảo Ký túm lấy Từ Huy mà dí cô ngồi xuống ghế sau đó rất nghiêm túc nói chuyện.
“ Cảm giác gì? Cảm thấy hưng phấn, hào hứng… cảm thấy hạnh phúc a.”
“ Thật cô không có chút linh cảm nào khác?” Ngô Khảo Ký gặng hỏi.
Từ Huy thành thật lắc đầu ngơ ngác nhìn Ngô Khảo Ký vẻ mặt cực kỳ nghiêm trọng.
Hắn đi lại rất nhiều trong phòng, vò đầu bứt tai suy tư, Từ Huy nhìn theo cũng phát hoảng vì cô cảm thấy lúc này Ngô Khảo Ký không quá bình thường.
“ Lý Từ Huy chỗ này bản vẽ tôi phải đốt, nếu để lại có thể tính mạng của tôi sẽ gặp nguy hiểm, tôi sẽ giải thích cho cô sau. Thế nhưng trước đó tôi muốn làm một thí nghiệm để kiểm tra… cô giúp tôi.” Ngô Khảo Ký hai mắt đỏ ngầu nhìn Lý Từ Huy như cầu xin, nàng bất chi bất giác cảm thấy người này như có tâm sự ẩn sâu, tò mò quá nàng gật đầu đáp ứng.
Ngô Khảo Ký kiếm ra chậu gang, cứ thế cứ thế từng tấm bản thiết kế tinh mĩ bị hắn không liếc mắt đoái hoài mà đốt đi không thương tiếc.
“ Làm sao cô có thể biết những thứ này” Ngô Khảo Ký vừa ngồi xổm đốt bản thiết kế vừa hỏi.
“ Thì chúng tôi có môn kỹ thuật hàng hải cùng cơ khí hàng hải, trong đó có giới thiệu sơ qua về lịch sử cơ khí hàng hải cùng các mẫu thiết kế thuyền bè trong lịch sử. Tôi thì cái nhớ cái không cho nên tốn rất nhiều thời gian để hoàn chỉnh lại, mà anh đốt rồi. Nói thật để vẽ lại không vài ba tháng là tôi không làm được…” Từ Huy ngồi đó nước mắt ngắn dài thút thít nhìn các bản vẽ tâm huyết của mình bị trà đạp.
“ Từ Huy tôi phải nói thật với cô, tôi khác cô, mặc dù cùng là người xuyên không. Đôi lúc tôi nằm và ngẫm nghĩ rất nhiều về xuyên không, về thế giới này, về bàn tay nào thao túng khiến chúng ta có thể xuyên không? rồi tôi lại nghĩ đây có phải là thế giới của chúng ta quay lại ngàn năm sau, hay là một nơi dị giới chỉ là các sự kiên trùng lặp…”
“ Câu trả lời tôi không có, nhưng tôi biết rõ một chuyện, chúng ta nhữn người xuyên này chính là hậu của của lỗi hệ thống nào đó. Và nếu đã là lỗi thì cái hệ thống đó hay người thao túng hệ thống, hay trưởng khống giả luôn tìm cách phát hiện và loại bỏ những lỗi như chúng ta.”
“ Cho nên không phải tôi không muốn chế pháo lớn, súng đạn, không phải tôi không thể chế tạo chiến hạm sắt thép này nọ, mà tôi không dám. Mỗi lần tôi nghĩ đến thứ kia thì dường như giữ minh minh sẽ có cánh báo cho tôi, nếu tôi tiếp tục, chắc chắn bản thân tôi sẽ bị loại bỏ.”
“ Cô biết không, ngay khi tôi xem bản vẽ của cô thì tôi đã lạnh người, vì như ai đó đang cảnh báo tôi, nếu tôi hiểu rõ bản vẽ của cô, tức là tôi ngay lập tức bị gạt bỏ, và tôi nghĩ nếu cô cố gắng chế tạo chúng thì kết quả cũng tương tự…”
“ Tôi và cô không khác nhau, nhưng tôi có hệ thống cảnh báo nguy cơ, còn cô thì không… đây là phán đoán của tôi. Cô hiểu không?”
Ngô Khảo Ký nói một tràng những suy nghĩ của hắn. Từ đầu đến giờ hắn đã nhận rất nhiều lần cảnh báo trong lúc lựa chọn dung hợp linh hồn, trong những lúc thiết kế những thứ vượt thời đại cho nên hắn đã đưa ra rất nhiều kết luận dù chỉ là phỏng đoán nhưng độ tin tưởng khá cao.
Ngô Khảo Ký cho rằng thế giới này là một cái cơ thể hoàn chỉnh, và bản thân hắn là virus gây bệnh. Nếu hắn biết điều, tiểu đả tiểu nháo không “gây bệnh” nặng thì không sao, Nhưng nếu hắn dám ngo nghoe làm “ chuyện lớn” chắc chắn hắn sẽ bị cơ thể này dùng toàn lực loại bỏ.
Nói ví dụ như thuốc nổ, khi hắn điều chế loại thuốc nổ đen chất lượng tốt, không hề có cảnh báo, khi hắn chế lựu đạn không hề có cảnh báo. Nhưng khi hắn nghĩ đến chế súng hỏa mai thì ngay lập tức uy hiếp giáng lâm. Nếu hắn tiếp tục cố tình vi phạm thì chắc chắn sẽ có hậu quả tàn khốc và thế giới này sẽ có cách loại trừ hắn. Đăn đo nhiều Ngô Khảo Ký ngộ ra. Thế giới này là muốn cân bằng, hắn ăn gian chút đỉnh có thể, nhưng nếu hắn sử dụng công nghệ vượt trội của tương lai để trắng trợn ăn gian thì hắn chết chắc.
Tức là thế giới này có sự hồi phục sau những pha ăn gian của những tên xuyên việt lỗi hệ thống. Nhưng sự khôi phục này là có giới hạn. Hay sự ăn gian được chấp nhận là có giới hạn. Đa phần những kẻ xuyên đều chẳng có kết cục tốt. Tam Quốc Việt Tộc Tham Chiến phút cuối nhân vật chính rơi vào mê huyễn tử vong, câu chuyện kết thúc khi chưa thể có được một kết quả ra hồn. Ngô Khảo Ký tin chắc bốn người xuyên này vì không khắc chế bản thân, từ thời Đông Hán đã dám chế đại pháo, súng lớn, bị gạt bỏ đến không kịp chăn chối. Nam Việt Hải Quốc, nhân vật chính Trần Nguyên Hãn cũng phạm sai lầm tương tự, hành động vượt quá thời đại của hắn khiến cho cái thế giới đó tự tìm cách cân bằng lại xuyên không mở ra khắp nơi rồi tất cả cùng ôm nhau nhảy vào một cái hố game over. Xuyên Thời Nguyễn Hỗn Làm Quân Phiệt có lẽ nhân vật chính đỡ hơn một chút, nhưng hắn vẫn không có thệ thống cảnh báo như Ngô Khảo Ký hắn. Cho nên tên này dù khắc chế nhưng có một sai lầm chí mạng. Có cốt nhục với người thường tại thế giới đó. Hành vi này khác nào nhân bản virus với tế bào khỏe mạnh, bị gạt bỏ không oan uổng.
Bằng một cách nào đó những câu chuyện này lại được thông qua ai đó để có thể lan truyền ở thế giới hiện đại. Nhưng Ngô Khảo Ký tin nó là có thật và có người đã trải quá.
Bản thân hắn cũng đã thử, hắn cũng là một người đàn ông cũng muốn quan hệ tình dục chuyện, đó là nhu cầu sinh lí. Hăn đã từng trần chuồng cùng Xuân Hương chuẩn bị làm chuyện ấy. Nhưng cảnh báo lại vang lên, nếu để lại cốt nhục… hậu hoạn vô lường. Tức là hắn Ngô Khảo Ký một linh hồn hiện đại dù trốn trong cơ thể người cổ đại, dù dung nhập vào một linh hồn người cổ đại, hăn vẫn bị theo dõi.
Ngô Khảo Ký chế xi măng, không có mấy nguy cơ, mặc dù có chút cảnh báo nhẹ nhàng, vì người La Mã xi mang có khi còn tốt hơn xi măng fake của hắn lúc này.
Ngô Khảo Ký chế thuốc nổ, không mấy cảnh báo vì người Tống cũng có thuốc nổ và dùng trong quân đội nhiều hơn cả hắn. Mặc dù thuốc nổ đen của người Tống uy lực yếu và chưa hoàn thiện.
Hắn chế lựu đạn, người Tống cũng có. Ngô Khảo Ký chế lò cao, người Đông Á quá quen thứ này, chỉ là lò cao của Ngô Khảo Ký hơi bị to mà thôi.
Áo giáp, vũ khí, nỏ Genoa, chỉ là copy của vùng khác cùng hoặc vợt thời điểm thế kỷ 11 một chút nên không có sai lầm.
Riêng lò Bessemer là một lần cảnh báo nghiêm trọng nhất, nhưng cũng không đến lức loại trừ thành phần khủng bố Ngô Khảo Ký vì người Hoa Hạ cũng biết thổi khí vào gang để luyện thép, chẳng qua phương pháp của họ thủ công và chưa triệt để.
Nói tóm lại Ngô Khảo Ký sẽ không thể làm những gì quá đáng vượt thời đại nếu không muốn bị tiêu diệt. Rất may hắn có được hệ thống cảnh báo này… và thương thay cho những nhân vật không có hệ thống cảnh báo. Họ luôn bị quấn vào những vòng xoáy tham lam.. nâng cấp, nâng cấp công nghệ, cho đến lúc họ sẽ bị thẳng tay trừng trị