Lý Triều Bá Đạo Phò Mã

Chương 217: Chương 217: Tô Thức rất thâm Nho




Ngô Khảo Ký đào hố chôn bản thân, chôn luôn cả một khu vực thế lực các phía. Nói thật hành động của Ngô Khảo Ký không chỉ ảnh hưởng mình bản thân hắn mà ảnh hưởng liên đới toàn bộ các thế lực liên quan.

Đối với Tống, Liêu, Tây Hạ, Mân Quốc không phải nói. Hành độn của Ngô Khảo Ký ảnh hưởng trực tiếp đến họ.

Tống – Mân dĩ nhiên không cần bàn, cách làm việc bố láo của công ty Tân Bình Đông Hải đã ảnh hưởng chiến cuộc cả hai bên một cách trực tiếp nhất. Gió đổi chiều liên tục giữa hai thế lực này.

Bốn vạn quân Tống qua bờ bên kia sông Trường Giang và đã chiếm giữ Tô Châu. Uy hiếp trực tiếp Thường Châu Thành. Nhưng quân Vương thị cũng cứng vô cùng, khu vực này toàn ao hồ cho nên kỵ binh phương bắc không có đất dụng võ. Tuy chiếm được Tô Châu thành nhưng quân Tống cũng mắc kẹt ở đây không thể mở rộng lợi thế.

Hàng Châu Thường Châu được nối bằng Thái Hồ với thủy quân của mình ở Thái Hồ thì Vương thị Mân quốc vẫn ung dung hỗ trợ nhau tạo thành thế gọng kìm đối chọi cùng bốn vạn quân của Đại Tống ở Tô Châu. Với ưu thế của thuốc nôt, lựu đạn cùng những khẩu pháo lởm để thủ thành thì quân Tống không thể bước thêm một bước nào.

Tuy rằng chiếm được Tô Châu và đả thông con đường đến bờ sông Trường giang đoạn Hội đảo giữa dòng rồi tạo cầu nổi nối hai bên bờ nam bắc. Nhưng cuối cùng thủy binh của Vương thị vẫn mạnh hơn một bậc cho nên quấy nhiễu liên tục ở khu vực này khiến cho việc qua sông của quân Tống trở ngại vô cùng. Thành thủ ra bốn vạn quân chiếm Tô Châu không có lực lượng hỗ trợ nhiều cho nên chỉ có thể cố thủ và tạo thế uy hiếp.

Vương thị có nổi khổ không nói nên lời. Họ thuê Ngô Khảo Ký bao vây Thái Châu, Ngô Khảo Ký thực hiện đúng hợp đồng thậm chí còn “ chiếm đóng” Thái Châu. Nhưng việc chiếm đóng này chỉ là một màn kịch mà ai cũng nhìn ra. Nhưng Vương Thị vẫn phải trả tiền bình thường. Không trả tiền không được vì Ngô Khảo Ký sẵn sàng công phá hậu phương Vương Thị dọc bờ biển nếu Vương thị dám láo. Mân quốc mới lập đã khổ lắm rồi không chịu nổi Ngô Khảo Ký dày vò cho nên phải cắn răng trả tiền.

Ảnh hưởng của hai bên Tống _ Mân rõ ràng như vậy ai cũng nhìn ra.

Nhưng sự việc phong vương cho Ngô Khảo Ký làm có cả khu vực rộng lớn bị ảnh hưởng. Đầu tiên là Tây Hạ muốn thừa cơ đưa quân Đông tiến vào lãnh thổ Đại Tống kiếm chác. Nhưng lúc này nghe tin Ngô Khảo Ký được Đại Tống phong vương sau đó đem quân đánh Liêu thì Tây Hạ thấy tình hình có biến nên nằm yên một chút xem diễn biến.

Liêu thì là quốc gia bị ảnh hưởng nhiều nhất. Liêu nghe tin Đại Tống rút năm vạn quân thiện chiến ở biên giới phía bắc chuyển về phương nam chiến đấu cùng Mân quốc thì nhao nhao muốn động. Nhưng nói thật tình hình của Đại Liêu lúc này bết bát vô cùng đúng thật là một cơ hôi tốt để thôn tính. Nói thật chỉ có Đại Tống quá yếu hèn mới không dám tấn công Đại Liêu lúc này mà thôi.

Thời gian này ở Đại Liêu Đạo Tông Gia Luật Hồng Cơ lên ngôi, đến tháng 7 năm 1063 thì Gia Luật Trọng Nguyên nghe theo lời của con trai mà phát động bạo loạn, tự lập làm hoàng đế, không lâu sau thì bị Liêu Đạo Tông bình định, Gia Luật Trọng Nguyên tự tử. Trong thời gian Liêu Đạo Tông tại vị, chính trị của Liêu hủ bại, quốc thế dần suy lạc. Liêu Đạo Tông không tiến hành cải cách mới, bản thân lại thoái hóa xa xỉ, đương thời địa chủ và quan lại đẩy mạnh chiếm giữ đất đai, bách tính thống khổ không kham nổi, lời oán thán khắp nơi. Liêu Đạo Tông trọng dụng các gian nịnh thần như Gia Luật Ất Tân, bản thân không lo chính sự, đồng thời tin theo sàm ngôn của Gia Luật Ất Tân rằng Tướng Tín hoàng hậu Tiêu Quan Âm và linh quan Triệu Duy Nhất thông gian, ban chết cho Hoàng hậu ( 1075). Gia Luật Ất Tân phòng khi Thái tử đăng cơ sẽ bất lợi đối với bản thân, vì vậy cố gắng hãm hại Hoàng thái tử Gia Luật Tuấn, sau đó lại sát hại. Triều chính rơi vào rối ren vô cùng tận. Các phe phái chia rẽ tranh nhau quyền lực. Đại Liêu rơi vào thời kỳ suy thoái tột độ.

Cho nên lúc này Đại Tống biên giới khá trống trải nhưng Gia Luật Hồng Cơ tốn đến mấy tháng trời mà không có tập hợp được quân đôi ra hồn.

Lúc vừa mới chuẩn bị được quân đội ra dáng một chút tầm 3 vạn kỵ binh thì không biết chui từ đâu ra một thằng khốn có tên Ngô Khảo Ký hiệu là Long Vương Đông Hải ( Lúc này Ngô Khảo Ký vẫn chưa hiểu bản thân mình bị Tống hố) xuất hiện và đánh đập tàn nhẫn.

Đại Tống tình hình nội bộ lục đục, hoàng quyền vương thất đang tranh nhau túi bụi, các phe đảng đang đối chọi gay gắt cho nên ít quan tâm ngoại giới. Thêm vào đó thủy quân của Đại Liêu cực yếu và mỏng cho nên họ cũng không quan tâm mấy tình hình trên biển. Nói chung vùng biển Hoàng Hải chỉ có ba thế lực Tống – Đại Liêu và Cao Câu Ly. Trong khu vực này thì thủy quân của Tống mạnh nhất sau đó đến Liêu cuối cùng là Cao Ly.

Nhưng chẳng đứa nào dám gây sự Đại Liêu cả vì hai thằng Cao Ly hay Đại Tống mà láo nháo trên biển là Đại Liêu nó xua kỵ binh trên bộ đánh đập tàn nhẫn ngay. Chính vì lẽ đó cả cường quốc Đại Liêu chỉ có vạn thủy binh và chẳng có tí nào gọi là tinh nhuệ. Nói chung Đại Liêu không phát triển hàng hải, còn kém xa cả Đại Tống.

Gia Luật Hồng Cơ đang vui vẻ chỉnh đốn ba vạn kỵ binh chia làm hai cánh 1 vạn ở Đại Đồng và hai vạn ở Ung Châu dự định làm một mẻ với Đại Tống. Một là để phô chương thanh thế của bản thân chấn áp dư luận trong nước, hai là để cướp bóc lừa lọc Đại Tống một chút kiếm ít tiền tiêu vặt.

Nhưng Gia Luật Hồng Cơ chẳng vui được bao lâu thì đã nghe tin dữ, không biết từ đâu có một đám chiến hạm xuất hiện nhất cử đánh tan toàn bộ thủy quân Đại Liêu rồi tiến hành càn quét dọc bờ biển cả vùng Hoàng Hải.

Chiến dịch này của Ngô Khảo Ký thuận lợi đánh tàn luôn cả lực lượng thủy quân của Cao Ly.

Ở nơi này đáng thương nhất là Cao Ly, họ là bị đánh nhầm chứ không phải Ngô Khảo Ký cố tình hành hạ dân tộc này.

Ok, ba mươi vạn lượng bạc là con số quá lớn đủ để Ngô Khảo Ký đánh đổi lương tâm, hắn xua mười vạn tinh binh hải quân với tranh bị chiến hạm hùng hậu nhất đánh vào Cảng Đại Liên, nơi này có một vạn thủy quân của Đại Liêu trú đóng.

Một vạn quân của Đại Liêu với gần hai mươi đại hạm cũ kĩ cùng hơn trăm tiểu hạm đủ để Ngô Khảo Ký đánh? Trong tình huống bị đánh bất ngờ và thua thiệt về mọi mặt thì thủy quân Đại Liêu không chịu nổi một kích mà tan tan dã, số chết số chìm nhiều không kể hết. Gia Luật Thác Bác ngay lập tức gửi thư ra lệnh cho Cao Câu Ly cứu viện. Lúc này Cao Câu Ly đang là thuộc quốc của Đại Liêu nên không dám không nghe binh xuất 4 ngàn với gần 50 chiến hạm tấn chạy đến Đại Liêu hỗ trợ.

Kết quả thì ai cũng hiểu, Cao Ly bị đập tan tành và bị đưa vào danh sách đen của công ty Tân Bình Đông Hải. Nhưng vì hợp đồng quấy phá biên giới Đại Liêu trong 4 tháng để nhận 30 vạn lượng bạc cho nên Ngô Khảo Ký tạm thời bỏ qua. Nhưng trừng phạt là không thể không thực hiện. Ngô Khảo Ký cử sứ giả tới Khai Thành thủ đô Cao Ly đòi vua Cao Ly Tuyên Tông “đền bù” phí chiến tranh 20 vạn lạng bạc. Không đền bù thì chờ dọn thủ đô đi.

Không hiểu sao Cao Ly đặt thủ đô ở một thành phố cạnh biển đó chính là Khai Thành ( thành phố Kaesong của CHDCND Triều tiên này nay). Cái thành phố này có lẽ chống đỡ rất tốt kỵ binh phương bắc của Đại Liêu với dãy núi KumChoi áng ngữ phía Bắc, nhưng vấn đề nó nằm ngay cạnh biển Hoàng Hải nơi mà mười vạn đại quân Ngô Khảo Ký đang đi chợ.

Lúc này không những Đại Liêu thất kinh mà cả bán đảo Liêu Đông đều loạn cả rồi.

Có thể tất cả mọi người ngồi nơi này đều không hiểu tại sao Yên Vân Thập Tam Châu lại có ý nghĩa trọng đại đối với người Tống và cũng có ý nghĩa trọng đại với Đại Liêu. Đơn giản vì Yên Vân Thập Tam Châu có ý nghĩa quân sự siêu khủng bố. Nơi này chưa dãy Yên Sơn chạy từ Đông – Tây. Yên Sơn chia tách bình nguyên Hoa Bắc với thảo nguyên và có ý nghĩa quân sự quan trọng trong lịch sử. Toàn bộ các đoạn Trường Thành đa phần đều được xây dựng trên dãy Yên Sơn, với cao độ lớn nhất là 2.241 m tại Hải Đà Sơn. Chính điều này đã giúp cho Hán Tộc hang ngàn năm qua có thể phòng thủ quân du mục thảo nguyên đánh phá.

Nhưng lúc này tất cả Yên Vân Thập Tam Châu rơi vào tay của Đại Liêu cho nên có thể nói nước Đại Liêu nắm hoàn toàn quyền chủ động. Muốn đánh thì đánh muôn lui thì lui Đại Tống không làm gì được. Vạn Lý Trường Thành lúc này lại trở thành thứ để bảo vệ người du mục. Thượng Kinh Lâm Hoàng Phủ ( Xích Phong – Nội Mông ngày nay của CHND Trung Hoa) của Đại Liêu tuyệt đối An toàn phía sai Trường Thành. Chính vì quâ an toàn cho nên Đại Liêu mới trở nên hủ bại như ngày nay.

Nhưng ngáo đá Ngô Khảo Ký làm gì quan tâm đến Vạn Lý Trường Thành. Hắn đánh nhau là từ biển mà vòng vào. Sau khi biết được quân đội Đại Liêu phần lớn đã vượt Trường Thành về phía Nam để cướp bóc Đại Tống thì Ngô Khảo Ký cho quân đổ bộ lên Long Cảng sau đó đánh thẳng vào Kiến Xương Châu. Phía Bắc của Trường Thành, từ nơi này là một con đường bằng phẳng chỉ cần 400 dặm sẽ tiếp cận Thượng Kinh Lâm Hoàng của người Đại Liêu. Tất nhiên trên con đường này còn trải qua một vài châu phủ như Dương Châu, Kiến Xương Châu nhưng nói thật lúc này Ngô Khảo Ký cũng chưa có ý đồ đánh chiếm thủ đô của Đại Liêu.

Thứ nhất quãng đường 200 km quá xa, vẫn biết đại quân của Đại Liêu đã tập kết ở U Châu cách Thượng Kinh 400km, một vạn kỵ binh ở Đại Đồng cách Thượng Kinh 600 km. Cho nên nếu Ngô Khảo Ký quyết đánh Thượng Kinh thì chắc chắn vẫn được. Nhưng vấn đề đánh xong để làm gì? Đánh xong mấy vạn đại quân đi bộ của Ngô Khảo Ký có thoát nổi truy kích của kỵ binh Đại Liêu đã quay trở về từ U Châu hay khổng. Mạo hiểm không đáng có.

Nhưng tấn công Kiến Xương và Dương Châu có vẻ là ý kiến không tồi. Chí ít cũng cướp được một mẻ để lũ đàn em có miếng ra miếng vào. Vả lại Ngô Khảo Ký thiếu thốn đồ da lắm lắm, trong quân đội của hắn cái gì cũng nhiều chỉ thiếu mỗi đồ da. Chẳng mấy khi đến thủ phủ của đồ thuộc da dĩ nhiên Ngô Khảo Ký không ngại mà làm một mẻ mang về.

Ngô Khảo Ký không biết tai họa đang đến gần mà vẫn hồn nhiên như con điên đánh đập tàn nhẫn cướp bóc trắng trợn ở cùng Hoàng Hải ven biển. Đúng lúc này Tô Thức lại một lần nữa khăn gói quả mướp lặn lội đến phủ Tế Nam cầu kiến Ngô Khảo Ký.

Để cho ai chưa biết thì quyết định phong vương là Triệu Húc, Vương An Thạch, Tư Mã Quang bàn bạc sau đó quyết định. Nhưng vạch ra sách lược cụ thể lừa Ngô Khảo Ký lên phía bắc sau đó bí mật phong vương gửi đi bốn phía cuối cùng mới thông báo cho Ngô Khảo Ký sau cùng, kẻ đó không ai khác là Tô Thức.

Tô Thức đã gặp cả Vương An Thạch và Tư Mã Quang để trình bày rõ ràng thiệt hơn. Mấy đại gia đều chắc chắn Ngô Khảo Ký đồng ý phong vương, nhưng nếu vạn nhất hắn không đồng ý đâu? Nếu Ngô Khảo Ký nghe phong phanh thái độ của Đại Việt mà trở mặt thì sao? Đến lúc đó để chứng minh sự trong sạch của bản thân thì Ngô Khảo Ký có thể thẳng thừng từ chối phong Vương, thậm chí tấn công Đại Tống để chứng tỏ lòng trung thành với Đại Việt. Điều này không ai có thể nói rõ được, ai dám đảm bảo Ngô Khảo Ký sẽ không làm vậy. Nghe thấy phân tích này thì Vương An Thạch và Tư Mã Quang tái mặt rồi.

Nhưng Tô Thức lại đưa ra kế sách đẩy Ngô Khảo Ký lên phương bắc, xa xôi đến cả vạn dặm đường biển thì thông tin của Ngô Khảo Ký sẽ bế tắc. Lúc này khi sự liên hệ của Ngô Khảo Ký và triều đình Đại Việt gián đoạn thì chỉ cần cử một người có tài ăn nói đến thuyết phục Ngô Khảo Ký thì mười phần chắc mười Ngô Khảo Ký sẽ tiếp nhận phong Vương.

Một khi ván đã đóng thuyền thì trong mắt ngoại nhân sẽ thành một câu chuyện như sau. Đại Liêu xua binh đe dọa Nam hạ. Ngô Khảo Ký giúp Đại Tống chặn cơn sóng dữ, Hoàng Đế Tống cảm ơn công lao mà lập Ngô Khảo Ký thành Vương Đông Hải. Ngô Khảo Ký vui lòng cảm tạ Đại Tống. Đến lúc này thì Ngô Khảo Ký đã không còn đường lui nữa rồi. Đến lúc đó thì không còn cách nào khiến Ngô Khảo Ký có thể chứng minh lòng trung thành của mình với Đại Việt bởi lẽ Ngô Khảo Ký không có lý do tấn tông Đại Tống dẫu biết rằng đây là âm mưu chia rẽ nội bộ của Tống.

Ngô Khảo Ký dám tấn công Tống vô lý do sẽ vướng vào bất nhân bất nghĩa, người ta đã phong Vương, ngươi cũng nhận rồi. Nhận xong quay lại đánh người phong Vương cho ngươi thì ai chấp nhận được. Vấn đề là Ngô Khảo Ký lúc đó có đánh Tống cũng chẳng giải quyết được vấn đề hiểu lầm với Đại Việt. Kế sách của Tô Thức có thể nói là thiên y vô phùng.

Tất nhiên vì đây là kế sách của Tô Thức cho nên chính lão sẽ là người trực tiếp mang đến chiếu phong vương và thuyết phục Ngô Khảo Ký tiếp nhận. Đơn giản trong triều chưa chắc ai đủ tài hoa hơn Tô Thức mà làm chuyện này. Thêm vào đó thông qua lần thứ nhất tiếp xúc cùng Ngô Khảo Ký thì Tô Thức đã nhận ra thằng này về chính trị vẫn còn khá non. Tuy có thông minh nhưng tầm nhìn vẫn nông, những tầng sâu của âm mưu Ngô Khảo Ký vẫn không nhìn được. Cho nên Tô Thức tin tưởng mình sẽ thành công thuyết phục Ngô Khảo Ký.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.