Ngưu Lệ Hoa lúc sau lại uốn lưng, hai tay chống lên giường, bắt đầu giao tiếp miệng lưỡi với Tiểu Thiền. Đôi môi đỏ mọng của hai vị mỹ nữ hòa thành một khối, từng tiếng “chít chít” vang lên không ngớt. Chốc lát sau cái lưỡi đinh hương của nàng đã tiến vào trong miệng Tiểu Thiền, hai đầu lưỡi quấn vào một chỗ, dây dưa không nghỉ. Cùng lúc đó nàng còn đưa tay trên người Tiểu Thiền vuốt ve, từng cái vuốt cũng rất có kỹ xảo. Tiểu Ngưu nhìn mà lòng nói: 'Ngưu tỷ tỷ quả là một diệu nhân, am hiểu phong tình. Tối nay ta phải hưởng thụ nàng thật tốt.' Ánh mắt của hắn rơi vào trên kiều đồn của Ngưu Lệ Hoa. Bởi nàng đang uốn lưng, khiến kiều đồn nõn nà trở nên căng bóng, tròn trịa. Xuống tới hai cánh hoa, làm con người ta như say như si. Từng giọt ái dịch dọc theo bắp đùi chảy tí tách trên mặt đất, Tiểu Ngưu đầu “ông” một cái, không nín nhịn nổi nữa, hắn tựa như một con cọp chuẩn bị lao tới thưởng thức miếng mồi ngon của mình.
Tiểu Ngưu không phải Liễu Hạ Huệ, hai ba cái đã cởi toàn bộ y phục, thở hổn hển nhào tới. Hắn vòng tới sau lưng Ngưu Lệ Hoa, đầu tiên tham lam vuốt ve kiều đồn của nàng mấy cái.
Kiều đồn kia bóng loáng cực kỳ, mềm mại như tơ lụa. Kế đó khe rãnh của nàng nhẹ nhàng cọ xát lên tay của Tiểu Ngưu khiến tay hắn dính đầy ái dịch, nàng đong đưa kiều đồn, thở dốc: “Tiểu Ngưu, ngươi kiền đi, mau cho vào đi, ta muốn lắm rồi.”
Mà Tiểu Thiền đang hoạt động bên dưới lại thét to: “Không muốn, không muốn, ngươi không thể đút vào, nàng là chủ nhân của ta.”
Tiểu Ngưu chẳng màng lấy một lời, hắn đem cây nhục côn đặt lên hai mép thịt, cọ xát từ trên xuống dưới một hồi, bất chợt mạnh mẽ đâm xuống.
“Úc” một tiếng, nhục côn đã vào hơn phân nửa, Ngưu Lệ Hoa thân thể mềm mại run lên, a một tiếng quay đầu oán trách: “Tiểu bại hoại, dữ dội như vậy, thật muốn lấy cái mạng của tỷ tỷ nha.” Tiểu Ngưu cười hắc hắc: “Ta biết tỷ tỷ ngươi thích cái kiểu thô lỗ như vầy. doc truyen tai . Không mạnh bạo sao có ý nghĩa được, chả kích thích chút nào!” Vừa nói vừa một ưỡn thân, nửa sau nhục côn cũng tiến vào trọn vẹn. Nhục côn to lớn được bao bọc trong lớp cánh hoa mềm mại, ra vào rất có tiết tấu, dường như muốn ma sát tới mức tóe lửa, Ngưu Lệ Hoa chỉ còn biết rên rỉ, thoải mái nheo lại đôi mắt đẹp, eo thon dãy dụa cùng kiều đồn, giống như một nữ xà đang nhảy múa.
Tiểu Ngưu hai tay xoa nắn kiều đồn, lâu lâu bóp mạnh mấy cái, hòa nhịp cùng tiết tấu ra ra vào vào bên dưới. Nhục côn như mãnh hổ xuất sơn, một phát nhẹ một phát nặng, một phát nông một phát sâu, khí thế kinh đào phách ngạn (ND: kiểu như sóng vỗ vào bờ ấy, ta cũng không nhớ rõ) khiến cho Ngưu Lệ Hoa trở nên phóng lãng, vong tình kêu gọi, vong tình phối hợp, một khắc cũng không ngừng nghỉ.
“Tiểu Ngưu, chàng thật giỏi, chàng mau mau kiền chết thiếp đi. Tuyệt quá! Lần này chàng làm rất khá, đưa thiếp lên chín tầng mây rồi.” Ngưu Lệ Hoa thẳng thắn phát biểu cảm thụ của mình.
Tiểu Ngưu quá đỗi đắc ý, một bên hăng hái ra sức, một mặt cười nói: “Ngưu tỷ tỷ, Tiểu Ngưu ta đây rất có kỹ xảo đó nha! Nếu quả thật thoải mái, nàng cứ kêu lớn lên, chúng ta là người nhà cả!” Vừa nói vừa ra sức trên người Ngưu Lệ Hoa.
Ngưu Lệ Hoa quả nhiên nghe lời, lớn tiếng rên rỉ, lớn tiếng khen ngợi, biểu hiện ra hình ảnh một nữ nhân buông thả, khiến cho Tiểu Thiền vừa sợ vừa buồn.
Tiểu Thiền từ phía dưới Ngưu Lệ Hoa bò dậy, ngồi qua một bên. Nàng cầm y phục che kín những bộ vị mê người, khẩn trương và khổ sở nhìn chủ nhân mình bị kiền. Nàng chứng kiến vẻ dâm đãng của Ngưu Lệ Hoa, nghe được những tiếng rên la đó, vô cùng bất mãn. Nàng cho rằng Ngưu Lệ Hoa chỉ thuộc về mình, không thể bị người khác đoạt lấy. Nàng sinh ra tức giận với Tiểu Ngưu, hận không thể lập tức giết chết hắn. Nàng nghĩ chính hắn đã cướp đi sủng ái vốn thuộc về mình từ Ngưu Lệ Hoa, âu cũng là ngày kết thúc chuyện tốt giữa hai người.
Nhãn thần nàng nhìn chằm chằm vào Tiểu Ngưu, tràn đầy tức giận; một hồi lại quay sang Ngưu Lệ Hoa, có mấy phần u oán. Nàng không tin nổi Ngưu Lệ Hoa còn có thể dâm đãng tới độ này, nàng ta với mình còn chưa bao giờ thể hiện ra như vậy. Vẻ phóng đãng của nàng có thể làm kinh động cả Thiên Sơn.
Tiểu Ngưu vừa chơi Ngưu Lệ Hoa, vừa hướng Tiểu Thiền làm cái mặt quỷ, vẻ biến hóa không ngừng trên mặt Tiểu Thiền khiến hắn cảm thấy rất hứng thú. Đến khi Ngưu Lệ Hoa vong tình kêu lên: “Tiểu Ngưu, Tiểu Ngưu nha, ta đời này chỉ thích mình ngươi thôi. Ngươi làm mạnh hơn chút nữa đi, ta sắp không được rồi....Ư...”
Tiểu Thiền mặt biến sắc, trong lòng một trận đau xót, cánh tay buông lỏng, bộ y phục đang che chắn trên người rớt xuống lộ ra thân thể mỹ miều.
Bầu ngực của nàng lúc này đây đang ở trước mắt Tiểu Ngưu, trắng trắng, tròn tròn, hai hạt trân châu hồng hồng mê người. Vì tâm tình Tiểu Thiền đang trong trạng thái kích động, thân thể mềm mại cứ liên tục run rẩy, hai nãi tử cũng rung động theo như hai tiểu bạch thỏ đang nhún nhảy.
Tiểu Ngưu kiền Ngưu Lệ Hoa, lại nhìn qua hai tiểu bạch thỏ trên người Tiểu Thiền, nếu có thể thỏa sức chơi đùa thì thật tốt! Suy nghĩ lung tung, chợt quên khống chế bản thân.
Vì vậy hắn không kìm nổi nữa, sau mười mấy cú nắc mãnh liệt nhất, rùng mình bắn ra. Bắn cho Ngưu Lệ Hoa rên rỉ thật lâu không dứt.
Ngưu Lệ Hoa ngồi dậy tò mò quan sát Tiểu Ngưu: “Sao thế? Mới tí đã ra rồi, người ta còn chưa sướng đủ nữa! Bình thường chàng đâu có như vậy, ít nhất cũng phải một đêm kim thương không ngã nha!”
Mặt Tiểu Ngưu đỏ lên, giải thích: “Hôm nay quá kích thích, có thể vì có người thứ ba ở đây!”
Ngưu Lệ Hoa quay đầu nhìn Tiểu Thiền, Tiểu Thiền vội vã đem thân thể che đậy. Nàng cười ha ha một tiếng, cười đến mức rung rinh cả người, vô cùng mê người. Nàng chăm chú nhìn Tiểu Ngưu, mị hoặc nói: “Tiểu Ngưu à, ngươi có phải nổi lên ý đồ xấu xa với Tiểu Thiền nhà chúng ta đúng không? Thành thật khai ra mau.”
Không đợi Tiểu Ngưu hồi đáp, Tiểu Thiền kêu lên: “Xú nam nhân, ta không mượn ngươi đụng đến thân thể của ta. Người ta chỉ thuộc về Ngưu tỷ tỷ, không phải là ngươi.”
Tiểu Ngưu nhếch miệng cười châm biến: “Chớ tự coi mình thánh khiết như tiên nữ. Ngày hôm đó trong nhà trọ, ngươi còn cùng ta thân thiết đó thôi? Ngươi hình như còn liếm cái đó của ta thì phải?” Tiểu Ngưu vừa nói vừa chỉ chỉ nhục côn. Lúc này nó đang mềm oặt rủ xuống, trên đó còn dính lại chút ái dịch, bộ dáng như đã chết.
Tiểu Thiền trợn mắt nhìn Tiểu Ngưu, quay sang Ngưu Lệ Hoa làm nũng: “Ngưu tỷ tỷ, hắn nói hưu nói vượn. Lúc ấy ta bị hắn cưỡng ép, ngươi không biết tên này xấu xa tới mức nào đâu, hắn thấy ta dáng dấp xinh đẹp, liền nổi lên dâm ý. Ngươi phải thay ta giáo huấn hắn một chút.”
“Dáng người ngươi xinh đẹp thật, nhưng không phải ta nổi lên tà ý. Ngược lại là ngươi thấy ma đao, nổi lên ý muốn chiếm đoạt, dùng sắc đẹp câu dẫn hòng cướp đi đao của ta. Ta nói không sai chứ? Nếu không ngươi tại sao có thể đem ma đao thu vào tay.” Tiểu Ngưu cười hắc hắc.
Tiểu Thiền mắng to: “Thúi lắm, thúi lắm, nói như chó phóng thí.” Dưới sự kích động đầu Tiểu Thiền không ngừng lắc nguầy nguậy, cả người đứng thẳng lên, ở trên giường như đang phát uy với Tiểu Ngưu. Chỉ là vừa đứng dậy đã lộ ra hai bắp đùi nõn nà làm người ta say đắm.
Ngưu Lệ Hoa khoát tay chặn lại: “Đủ rồi, đừng ầm ĩ nữa, chuyện trước kia coi như xóa bỏ. Tiểu Thiền, ngồi xuống đây.”
Tiểu Thiền vẫn không nghe lời, chống chế: “Ngưu tỷ tỷ, ta muốn đi khỏi đây, ta không muốn cùng tên này ở trong một nhà. Hắn là nam nhân ta ghét nhất, cũng là địch nhân của tà phái chúng ta. Ở trên Lao Sơn, nếu không phải do hắn làm loạn, những tên chính đạo ngụy quân tử kia đã sớm bị giết sạch.”
Tiểu Ngưu nghe nàng nhắc tới chuyện này, chỉ cười lạnh: “Coi như có thể giết sạch, thế ngươi đã coi tà phái cần phải chết bao nhiêu người chưa? Giết địch một ngàn, mình chết năm trăm.” Ngưu Lệ Hoa không tranh cãi về vấn đề này, chỉ nói: “Tiểu Thiền, không cần đi nữa, tối nay còn chưa vui vẻ xong! Ngồi xuống nghỉ ngơi một chút, chúng ta chơi tiếp.”
Lệnh của Ngưu Lệ Hoa, Tiểu Thiền không dám không nghe, chỉ đành trợn mắt với Tiểu Ngưu rồi ngồi xuống. Trước mặt xú nam nhân này, Tiểu Thiền luôn có chút mất tự nhiên.
Nàng không muốn để hắn thấy mình lõa thể, càng không muốn cho hắn thấy dáng vẻ phóng đãng của mình. Có thể nghĩ mà không thể làm, lời nói của Ngưu Lệ Hoa chính là thánh chỉ a!”
Ngưu Lệ Hoa mỉm cười kéo tay Tiểu Ngưu, quan tâm hỏi: “Tiểu Ngưu à, chàng còn có thể tái chiến không? Thôi thì tối nay đến đây chấm dứt vậy!”
Tiểu Ngưu tự tin cười với nàng: “Dĩ nhiên có thể. Nàng cũng biết rồi, kim thương của ta chính là bất khả chiến bại!”
Ngưu Lệ Hoa mang theo lãng cười, nhìn nhìn Tiểu Ngưu cây gậy, nói: “Ngươi xem nó như vậy yên ba, cùng con tiểu trùng tử tựa như, muốn làm cũng kiền không được nha!”
Tiểu Ngưu bổ sung: “Nó rất nhanh có thể đứng lên, không tin nàng hãy nhìn thêm một lát nữa! Ngoài miệng nói vậy nhưng trong lòng thầm kêu: 'Đứng lên, đứng lên, mau dậy đi nha! Đây không phải lúc làm biếng. Ngươi đừng làm ta mất thể diện trước mặt mỹ nữ chứ. Đây chính là sỉ nhục lớn nhất của nam nhân. Trong lòng hắn kêu lên cả trăm lần, nhưng vật kia vẫn không nghe lời, vẫn rủ oặt bất động như đã chết.
Bên kia Tiểu Thiền chứng kiến cảnh này liền cười khẩy: “Ta nghe nói trong cung đang tuyển thái giám, ta thấy ngươi nên đi danh đi! Làm tốt còn có thể phục vụ hoàng hậu nương nương nha!” Vừa nói chuyện đã che miệng cười ha hả.
Tiểu Ngưu tức khí phản bác: “Ngươi nếu vào cung làm cung nữ, ta sẽ ghi danh làm thái giám, chúng ta vừa dịp chơi 'Đối thực' .”
Ngưu Lệ Hoa cảm thấy buồn cười, chỉ nói: “Hai người các ngươi, thật là kiếp trước có thù, kiếp này làm oan gia a! Nếu nói các ngươi cả ngày ở chung một chỗ, nhất định rất thú vị.” “Còn lâu.” Tiểu Ngưu và Tiểu Thiền đưa mắt nhìn nhau, không hẹn mà cùng hét lớn.
Ngưu Lệ Hoa cười vui vẻ, sau đó để cho Tiểu Ngưu ngồi trên mép giường nghỉ ngơi. Nhưng sau khi nghỉ ngơi một chút, kim thương vẫn chưa có khởi sắc.
Ngưu Lệ Hoa chăm chú quan sát tiểu bổng tử, không ngẩng mặt lên mà nói: “Ngươi hôm nay làm sao vậy? Trước kia đâu có như thế này?”
Tiểu Ngưu chỉ biết cười khổ: “Từ khi ta xuất súng tới nay, chưa bao giờ trải qua thời điểm này. Ta nghĩ có thể bị người khác chọc tức nên như thế!” Dứt lời nhìn lướt qua Tiểu Thiền bên cạnh.
Nàng lập tức phản ứng: “Ngưu tỷ tỷ, đừng nghe hắn nói lung tung. Chính hắn không được, còn đổ lên người ta! Ta thấy do hắn kiếp trước nhất định là một thái giám, cho nên kiếp này mới bất lực.” Nói đến đây lại cười hì hì, so với lúc lượm được ngân lượng còn cao hứng hơn!
Tiểu Ngưu đang muốn phản kích, Ngưu Lệ Hoa đã khoát tay chặn lại: “Nàng là tiểu hài tử, chớ cùng so đo với nàng. Nào, để ta giúp ngươi một chút! Nói xong liền ngồi bên cạnh Tiểu Ngưu, đưa tay nắm lấy nhục côn, vô cùng yêu thương chơi đùa.
Ngưu Lệ Hoa vừa cầm vừa xoa nắn rất nhẹ nhàng, ngay cả hai trái trứng cũng không buông tha. Tiểu Ngưu từ động tác của nàng có thể cảm nhận tình ý cùng nhu tình vô hạn.
Hắn cảm kích nghênh đón ánh mắt của nàng.
Đôi mắt lam nhu hòa kia rõ ràng đang nói, đừng lo, dù ngựa tốt cũng có lúc suy yếu. Việc này không tính là gì, ta nhất định giúp ngươi đòi lại mặt mũi.
Tiểu Ngưu cũng rất phối hợp, hai chân dang rộng thuận theo động tác của nàng. Ngón tay của nàng như đang đánh đàn, nhiệt hỏa từ ngón tay truyền tới người Tiểu Ngưu khiến hắn có chút rung động. Chẳng qua khi ánh mắt của hắn rơi trên người Tiểu Thiền, xung động liền hóa thành phiền não.
Tiểu Thiền cố ý làm khó Tiểu Ngưu, thỉnh thoảng cau mày với hắn, ánh mắt đó gây ra cho hắn chút tức khí.
Chuyện này lọt vào mắt Ngưu Lệ Hoa, trong chớp nhoáng nàng liền có chủ ý. Nàng di dời ánh mắt sang Tiểu Thiền, nói như ra lệnh: “Tiểu Thiền à, giúp ta một chuyện nho nhỏ có được hay không?”
“Ngưu tỷ tỷ có gì cứ nói, ta nhất nhất nghe lời. Bất quá, không thể để cho hắn chiếm tiện nghi.” Tiểu Thiền khách khí.
“Chuyện này rất đơn giản. Ngươi hãy cởi y phục, lộ ra thân thể là được.” Ngưu Lệ Hoa khẽ mỉm cười.
Tiểu Thiền mặt đau khổ: “Ngưu tỷ tỷ, ta không muốn!”
Thấy vẻ mặt Ngưu Lệ Hoa lạnh lẻo, Tiểu Thiền bất đắc dĩ phải cầm quần áo vứt bỏ. Vì vậy hai tiểu bạch thỏ trắng trắng hồng hồng đập vào mắt Tiểu Ngưu.
Tiểu Ngưu lấy đó làm trung tâm, đi lên bả vai, nhìn khuôn mặt đẹp, nhìn xuống vòng eo, tiểu phúc, còn có cặp trường túc thon dài. Bởi vì chân của nàng khép lại gắt gao, kích thích lòng hiếu kỳ của Tiểu Ngưu. Hắn thầm nghĩ phong cảnh bên trong nhất định rất đẹp?
Nghĩ như vậy, nhục côn lại cứng lên, biến thành một cây trường thương, là binh khí khiến nữ nhân si mê.
Hết Chương!