Mẫn Mặc tránh đi công kích của hắn, cùng 2 cái nội vụ tiến công với hắn. Lúc này tới gần, Mẫn Mặc mới thấy rõ diện mạo người nọ, tướng mạo của hắn ko giống như thanh âm của hắn như vậy thương lão. Hắn sắc mặt tái nhợt, 2 mắt nhưng rất hữu thần, giờ phút này chính lộ ra 1 cỗ sát khí. Hắn phía sau mang 1 đôi hắc sắc cánh, khi hắn giơ cánh hội chiếm diện tích rất nhiều, Mẫn Mặc cho dù thế nào cường đại, cũng chiếm ko đến tiện nghi.
1 khúc kích đấu qua lại Mẫn Mặc cùng 2 cái nội vụ trên thân đều bị rất nhiều vết thương, tại đây đi xuống Mẫn Mặc e sợ cho tình thế hội đối chính mình bất lợi. Thế là hắn cố ý đem sơ hở của mình lộ ra, vậy biên bức (dơi tinh) quả nhiên huy chưởng hướng hắn công tới. Mẫn Mặc động thân đón nhận, rồi mới tụ tập ma khí quanh thân công ngược lại biên bức. Vết thương nghiêm trọng trên thân Mẫn Mặc hiện giờ cũng chính là vào lúc này lưu lại, nhưng biên bức cũng ko chiếm được bao nhiêu tiện nghi, bị Mẫn Mặc 1 chưởng đánh tới cơ hồ xém mất nửa cái mạng.
Vậy biên bức ko dám ham chiến nữa, thấy Mẫn Mặc trọng thương ko có năng lực đuổi theo mình, liền vỗ cánh bay đi. Mẫn Mặc hung hăng nhìn phương hướng biên bức rời xa, cơ hồ cắn răng thật chặt. Vậy 2 cái nội vụ thấy chủ tử của mình như vậy tức giận, liền do dự nghĩ có nên tiếp tục đuổi giết người nọ hay ko. Bất quá cũng may Mẫn Mặc còn chút lý trí, hắn khẩy tay, ý bảo 2 cái nội vụ cùng chính mình trở về.
Cũng là vì trận đại chiến này, khiến cho Mẫn hạ xuống tâm đề phòng 2 cái nội vụ kia. Hắn sau khi trở về liền xử lý tốt miệng vết thương, sau đó gọi nội vụ đi tìm Tô Tử Duyệt, khẩn cấp muốn đem chuyện hôm nay kể cho nàng nghe, đồng thời cũng ôm 1 ít tâm thuận tiện làm nũng tranh công. Nào biết cái vị nội vụ Giáp kia vừa vặn đâm lao thì phải theo lao đúng là hắn có đi tìm Tô Tử Duyệt, nhưng là muốn giết nàng.
Nay việc này đã trôi qua, Mẫn Mặc cùng Tô Tử Duyệt 1 lần nữa phần tích, cảm thấy có thể là do biên bức bại lộ thân phận, nội vụ Giáp có điểm rối loạn đầu trận tuyến, làm ra như vậy sự kiện. Nhưng mặc kệ nói thế nào, cũng may là nhân họa đắc phúc tìm được chỗ ẩn nấp của tên đó, còn trừ bỏ được gian tế.
2 người nói đến đây, vẫn ngủ say tiểu sói tỉnh lại. Tô Tử Duyệt rất tự nhiên tiêu sái đi qua ôm hắn để cho hắn uống sữa, bởi vì nàng phía trước vẫn luôn trần truồng đối mặt Mẫn Mặc, cho nên nay trước mặt hắn uy sữa cũng ko cảm thấy có gì ko ổn. Chỉ thấy Mẫn Mặc cùng Đầu sói đôi mắt chớp cũng ko chớp nhìn chăm chú bộ ngực đầy đặn của Tô Tử Duyệt, chỉ thấy tiểu sói vậy phấn nộn đầu lưỡi ở trên núm vú Tô Tử Duyệt liếm vài cái, liền có chất lỏng trắng sữa chảy đi ra. Tiểu sói liếm mấy khẩu, cuối cùng đem miệng thấu đi lên hấp lấy.
Vậy 2 cái nam nhân sau khi thấy cảnh tượng này đều ko hẹn mà cùng nuốt nước miếng, Tô Tử Duyệt lại chỉ lo tiểu sói tro ngực, ko chút chú ý ko khí biến hóa. Tiểu sói rất ham ăn, ăn xong bên trái lại ăn bên phải, sau khi ăn no liền phình bụng nhỏ. Tô Tử Duyệt cười đi cào bụng nhỏ của nó, rồi mới quay lại nhìn Đầu sói cùng Mẫn Mặc, lúc này mới phát hiện 2 người lực chú ý còn tại trên bộ ngực của nàng.
Tô Tử Duyệt mắng 1 câu- Ko đứng đắn!- Rồi mới nhớ đến nhân ngư cục cưng, lại hỏi về tình hình gần đây của nhân ngư cục cưng. Mẫn Mặc liền trở lại tự nhiên, đến nỗi thật hảo giả hảo, vẫn như cũ còn chờ chứng thực. Mẫn Mặc lúc này mới nhớ đến mục đích, hắn xuất ra 1 ít thảo dược, đối Đầu sói nói- 2 cái trợ thủ của ta đều mất, ta cũng ko có thời gian chịu nấu dược, các ngươi chính mình tự làm uống đi. Này dược là khôi phục thân thể sau khi sinh- Nói xong hắn dùng tay ở trên bụng của mình khoa tay làm thành 1 vòng tròn.
Tô Tử Duyệt sinh xong đứa nhỏ thời điểm hay dùng nguyên vẹn da thú đem mềm bụng đầy vết nứt rạn của mình che lại, nay nhìn thấy Mẫn Mặc đến đưa thuốc ko khỏi vui thượng đuôi lông mày. Đây chính là loại dược nước lục sắc cực kỳ khó uống mà trước kia chính mình đã từng uống qua, uống xong vậy phần khó coi sồ sề bụng liền ko thấy. Tô Tử Duyệt khẩn cấp thúc giục Đầu sói đi nấu dược.
Đầu sói đi xong Mẫn Mặc cùng Tô Tử Duyệt lặng yên 1 trận, hắn cuối cùng ko biết làm sao thở dài nói- Cấp đứa nhỏ dứt sữa, ta tới đón ngươi. Ngươi phải chú ý an toàn dạo này, tốt nhất ko nên chạy loạn nơi nơi. Hảo ở tro địa bàn lang tộc, người tộc khác ko dám tới gần xằng bậy.
Tô Tử Duyệt nói- Ân, vậy chính ngươi cũng phải chú ý thân thể nhiều hơn nữa, cẩn thận tên biên bức kia đánh lén ngươi.
2 người nói đến đây, cũng ko biết nói thêm gì, thế là Mẫn Mặc đứng dậy cáo từ. Ngày thứ 2, mẫu thân Đầu sói xuất hiện. Lúc bà phát hiện tôn tử của mình đã sinh ra, mà nhi tử còn kỳ tích sống dậy thời điểm, ko khỏi thất thanh khóc rống. Đều đã làm mẹ người ta, Tô Tử Duyệt rất hiểu tâm tình của mẫu thân Đầu sói. Nàng 1 bên an ủi bà, chính mình cũng đỏ lên đôi mắt.
Đầu sói ko thể ko thấy 2 cái nữ nhân khóc sướt mướt ôm nhau bộ dáng, liền đem lão mẹ hắn đẩy trở về, nói là cấp cục cưng lớn thêm chút nữa, sẽ ôm đi cấp lão nhân nhìn xem. Mẫu thân Đầu sói ngàn dặn vạn dặn Tô Tử Duyệt phải chú ý thân thể, rồi luyến tiếc như ko thể chuyển tới cùng bọn họ ở, thế này mới chịu rời khỏi.
Thời gian trôi nhanh qua, tiểu sói ở tro đoạn ngày này đang cố gắng ăn dậm cố gắng trưởng thành. Tiểu sói đôi mắt cũng mở, trên thân lông cũng ngày càng đậm màu hơn 1 chút, cùng phụ thân của nó giống nhau là màu trắng xám. Tro đoạn ngày này, tiểu sói thành trọng tâm tro cuộc sống của Tô Tử Duyệt, ko có việc gì thời điểm liền ôm hắn đậu hắn chơi, mà Đầu sói sớm bị nàng phao đến sau đầu.
Hôm nay, Tô Tử Duyệt đang nằm ở trên đệm cỏ đậu tiểu sói chơi. Chỉ thấy Đầu sói bước tới có chút mất hứng lấy tay đem tiểu sói ném đến 1 bên, chính mình nằm qua. Tô Tử Duyệt trừng Đầu sói liếc 1 cái, tiểu sói liền được ôm lại vị trí cũ. Đầu sói đảo mắt châu 1 vòng, rồi mới bốc lên khối da lông sau cổ tiểu sói cổ, đưa nó phóng đến trên ngực của mình.
Tô Tử Duyệt cũng thấy tiểu sói nằm trên ngực Đầu sói bộ dáng rất có ý tứ, liền cũng bò lại đậu tiểu sói. Cảm nhận được Tô Tử Duyệt mềm mại thân thể nằm bên người mình, Đầu sói thế này mới thuận khí, thân thủ ôm chầm Tô Tử Duyệt, làm cho nàng tựa vào trên vai của mình. Tiểu sói ở trước ngực phụ thân của mình nằm úp sấp ko lâu liền mất kiên nhẫn, hắn đứng dậy định trở lại bên người mẫu thân của mình. Lúc này chỉ thấy Đầu sói vươn ngón tay gãi gãi vuốt cằm tiểu sói, đồng thời ko dấu vết hướng tiểu sói nhe răng nanh, hơi có chút ý tứ hàm xúc uy hiếp. Tiểu sói thấy thế vội thức thời nằm úp sấp trở lại, nheo lại đôi mắt ngưỡng đầu hưởng thụ phụ thân âu yếm, chỉ thiếu điều ngoắc ngoắc cái đuôi. Tiểu sói nheo lại đôi mắt vụng trộm nhìn Tô Tử Duyệt, phát hiện nàng căn bản ko phát hiện chính mình bị phụ thân uy hiếp, nó giờ phút này chỉ cảm thấy khóc ko ra nước mắt.
Lúc này cha mẹ Đầu sói đến phỏng đưa nó từ tro ma chưởng của phụ thân đại nhân giải cứu ra ngoài. Nguyên lai mẫu thân Đầu sói sau khi trở về trái đợi phải trông nhưng thời gian lâu như thế Đầu sói cũng ko mang đứa nhỏ cho bà nhìn, bà đợi ko nổi nữa, liền bắt phụ thân Đầu sói cùng nhau đến xem tôn tử. Bà ôm tiểu sói cấp phụ thân Đầu sói xem, cười nói- Nhìn kĩ xem, cùng tiểu tử lúc nhỏ quả thực giống nhau như đúc.
Phụ thân Đầu sói nhìn Đầu sói, rồi lại nhìn tiểu sói, nói- Ta thấy so với tiểu tử kia thằng nhóc này đáng yêu hơn nhiều.