Ma Đô

Chương 116: Chương 116: SỨC LỰC THẦN BÍ




Tô Tử Duyệt nắm tay hắn nói-Nếu hiện tại lộ đi ra, thế tất hội đả thảo kinh xà, chỉ sợ bức cấp quá chỉ khiến hắn lôi chúng ta đến cá chết lưới rách. Mẫn Mặc, nếu hiện tại cùng hắn đả khởi, ngươi có mấy phần thắng?

Mẫn Mặc suy nghĩ 1 chút đáp- Nếu là buổi sáng, ta tất thắng.

Tô Tử Duyệt nghe vậy nhịn ko được phiên cái xem thường nói- Ngốc tử mới cùng ngươi đánh lúc sáng, đêm ko được sao?

Mẫn Mặc sau khi tự hỏi 1 chút liền hồi đáp- Lần trước cùng hắn giao thủ, hắn đích thực rất mạnh, bất quá kết quả tệ nhất cũng chỉ là ta.

Tô Tử Duyệt cả giận- Ôm hắn cùng chết thôi? Mệt ngươi nghĩ ra nhỉ, như vậy đối với ngươi có lợi gì? Cho dù trừ bỏ hắn, mọi người mất ngươi, thì còn ích gì?

Mẫn Mặc ở trên trán Tô Tử Duyệt hạ xuống hôn, rồi mới nói- Ko phải còn có ngươi cùng nhi tử sao, chỉ cần các ngươi an toàn, ta cho dù chết cũng có thể an tâm.

_ Nhi tử?- Tô Tử Duyệt cười chỉ bụng của mình, mặt trên còn lưu tinh dịch Mẫn Mặc, nàng cười nói- Nhi tử của ngươi ở đây sao, liền cái bóng dáng cũng ko có, ngươi đúng là tự cao quá rồi.

Mẫn Mặc bị nàng nói khiến trên mặt ửng hồng, rồi mới nói- Ngươi là đang oán giận ta? Xem ra ta ko cố gắng là ko được rồi Nói xong Mẫn Mặc liền đặt Tô Tử Duyệt ở dưới thân, nói- Lúc này ta nhất định phải bắn vào.

Tô Tử Duyệt lại đẩy Mẫn Mặc ra nói- Ngươi trước đừng hồ nháo, ta có cái ý tưởng muốn cùng ngươi nói- Mẫn Mặc ghé vào trên thân Tô Tử Duyệt, làm 1 cái biểu tình “Ngươi nói đi”.

Thế là Tô Tử Duyệt tiếp tục nói- Lần trước ở gia Đầu sói, nghe phụ thân hắn nói qua. Ông nói tro Ma đô có lời đồn đãi, phụ thân ngươi sở dĩ có thể như vậy cường đại là vì hắn phát hiện bí mật Ma đô, có được 1 phần sức lực thần bí. Ta lúc đó liền nghĩ, nếu chúng ta có thể tìm được sức lực thần bí này và có thể sử dụng được nó thì đừng nói 1 con dơi, cho dù là 1 đàn chúng ta cũng ko cần e ngại nữa. Đúng rồi, ông còn đoán, sở dĩ có ma quỷ tạo phản, là vì biết được sự tình sức lực thần bí này, muốn độc chiếm sức lực này. Nhưng xem ra tựa hồ chỉ có Ma vương mới có thể lấy được, cho nên bọn hắn mới liều chết để soán vị.

Mẫn Mặc nghe Tô Tử Duyệt nói lên việc này, liền cũng ko còn tâm tư cùng nàng mây mưa. Hắn xoay người ngồi dậy, nói- Theo ngươi nói vậy phân sức lực đã bị cha ta độc chiếm, làm sao ta còn có phần? Hơn nữa, cũng chỉ là lời đồn đãi mà thôi, ko thể tin hoàn toàn.

Tô Tử Duyệt chậc lưỡi nói- Đồn đãi cũng ko phải là ko có căn cứ, ở xã hội của ta, mấy đội chó săn nhà báo chộp tới tin tức 7-8/10 đều là sự thật. Nhân dân quần chúng lén truyền 1 ít sự tình thường thường so với quan phương cấp ra càng có tính chân thật hơn. Cho nên ta cảm thấy phụ thân Đầu sói nói ra lời đồn đó hơn phân nửa là đúng, hơn nữa ngươi nghĩ xem, tổ tiên ngươi đại đa số nhiều thế hệ đều là trình độ ngoại hạng, đột nhiên lồi ra 1 người trình độ siêu ngoại hạng, ngươi ko thấy kỳ quái sao?

Mẫn Mặc nói- Cho dù là sự thật, ngươi nói xem phải đi nơi nào tìm? Có lẽ phụ thân cũng ko phải cố ý tìm ra, mà là ngẫu nhiên phát hiện cũng ko chừng. Chúng ta 1 điểm gợi ý cũng ko có a.

Tô Tử Duyệt thần bí hề hề ghé sát vào Mẫn Mặc nói- Ngươi ko phải nói, bộ tộc báo đen thề sống chết nguyện trung thành Ma vương sao? Bọn hắn lớp lớp truyền lại khẳng định sẽ biết.

Mẫn Mặc cười nói- Nguyên lai ngươi đem chủ ý đánh trên thân bọn hắn, vậy chỉ sợ ngươi phải thất vọng. Ở trước khi ta thoái vị bọn hắn đều chỉ có thể lấy hình thái con báo tồn tại, ko thể nói chuyện. Cấp tân vương kế vị, mới có thể giải trừ hiệp ước, khi đó ngươi muốn hỏi có lẽ được.

_ Đây là loại quy củ gì a, vô nhân đạo như thế- Tô Tử Duyệt nhăn mi nghĩ rồi nói- Vậy năm đó đám báo đen nguyên lão nguyện trung thành cha ngươi thì sao? Bọn hắn khẳng định biết cãng rõ ràng hơn.

_ Ngươi cũng nói bọn hắn là nguyện trung thành cha ta, làm sao chịu nghe ta nói?- Mẫn Mặc nghĩ rồi nói- Bằng ko, chúng ta đẩy nhanh sinh cái đứa nhỏ rồi cho nó kế vị?

_ Ta chính là sợ hãi sự tình sẽ ko như vậy thuận lợi, nếu ta là hắn, nhất định sẽ ko để cho đứa nhỏ ra đời- Tô Tử Duyệt nói.

Mẫn Mặc nãy giờ luôn chuyển hướng đề tài nói chuyện của Tô Tử Duyệt, chính là ko hy vọng nàng áp lực quá lớn. Mẫn Mặc lúc trước chỉ tính là để Tô Tử Duyệt mang thai, nếu vậy biên bức dám đi ra, hắn liền phá phủ trầm thuyền cùng hắn 1 lần. Hắn rốt cuộc ko có sức lực Ma vương, trừ phi hắn trước mình 1 bước tìm được vậy sức lực thần bí, nếu ko hắn ko có khả năng là đối thủ của mình, chênh lệch rất nhiều tình huống bất quá cũng là cùng ôm nhau chết thôi. Đến lúc đó Mẫn Mặc đã có hậu thế, cho dù chính mình đã chết, Tô Tử Duyệt cũng có thể tiếp tục rất khá. Nhưng nay Tô Tử Duyệt luôn nhắc tới chuyện này, Mẫn Mặc cũng biết trốn ko thoát, chỉ có thể hảo hảo mà cùng nàng thương lượng thôi.

Mẫn Mặc trầm suy nghĩ tro giây lát sau đó nói- Tuy rằng là đó báo đen nguyện trung thành cha ta sẽ ko đối ta mở miệng, nhưng ma quỷ tro Ma đô rốt cuộc tâm tính đơn thuần, nếu bạn lữ bọn hắn tín nhiệm nhắc tới việc này, bọn hắn khẳng định sẽ nói. Ngươi nếu nhận định sức lực thần bí này tồn tại ko bằng đi dùng mỹ nhân kế, nhất định có thể hỏi ra chút gì đó- Mẫn Mặc nói tới đây sắc mặt có chút khó coi.

Tuy rằng Tô Tử Duyệt cũng cho rằng cách đó cũng ko tệ, nhưng nàng ko dám đáp ứng. Xem sắc mặt Mẫn Mặc giờ đã muốn xanh tựa như 1 trái khổ qua, nàng dùng ngón chân cũng biết hắn tuy rằng ngoài miệng nói như vậy, nội tâm cũng ko muốn chính mình lại có thêm nam nhân khác. Hắn thực sự cho phép chính mình phía trước có là đó nam nhân là vì khi đó hắn ko thể giữ được chính mình, đường phía trước là phải đi. Là đó nam nhân xuất hiện trước hắn, hắn ko có biện pháp ngăn chặn. Nhưng sau này, chỉ sợ hắn cũng sẽ ko dễ dàng tiếp nhận như vậy.

Kỳ thật bản thân Tô Tử Duyệt cũng ko muốn lại có thêm nam nhân khác, mỗi 1 lần đều sinh ly tử biệt đối với nàng mà nói đều là 1 loại tra tấn. Huống hồ phía trước là đó nam nhân có thể nói là tình thế bức bách, nhưng nếu chính mình bây giờ lại có thêm nam nhân khác, chẳng khác đối với mấy nam nhân bọn hắn quá vô trách nhiệm.

Tô Tử Duyệt cười trấn an Mẫn Mặc nói- Ngươi đừng suy nghĩ nữa, ta cũng ko còn tinh lực tìm nam nhân khác. Cho dù dùng mỹ nhân kế, bọn hắn sau khi đã biết ta là nữ nhân của ngươi, cũng ko nhất định nói cho ta biết tình hình thực tế. Mỹ nhân kế cũng ko nhất định là phải tự ta làm a, chỉ tiếc nơi này của ngươi ko có nữ nhân có thể tin được- Tô Tử Duyệt nói tới đây, bỗng nhiên nở nụ cười, nói- Đừng nói tin được, liền tinh thần bình thường cũng chưa tới vài người.

Mẫn Mặc vừa nghe nàng nhắc tới đám nữ nhân ko khống chế được tinh thần kia, ko khỏi nhăn mặt nhướng mày, hắn thân thủ xoa xoa mi tâm, oán giận nói- Ngươi còn dám cười ta!

Lúc này, Tô Tử Duyệt bỗng nhiên linh quang chợt lóe, kêu lên- Kiều Mặc Nhiên- Mẫn Mặc mờ mịt nhìn Tô Tử Duyệt, ko biết nàng đang nói ai. Tô Tử Duyệt hưng phấn mà nói- Ngươi còn nhớ nữ nhân báo tin cho ngươi chuyện ta bị Bùi Diệp lừa đến động sâu lần đó hay ko?

Mẫn Mặc thế này mới bừng tỉnh đại ngộ nói- Ngươi là nói cái nữ nhân khóc hoài ko dứt đó sao? Nàng… được ko?- Mẫn Mặc nghĩ đến bộ dáng nữ nhân đó khóc náo, ko khỏi có chút hoài nghi năng lực làm việc của nàng.

Tô Tử Duyệt chống cằm nói- Ta cảm thấy được, tuy rằng nàng có chút mít ướt, nhưng trí tuệ vẫn rất rõ ràng. Ít nhất so với người khác thì bình thường hơn rất nhiều, chúng ta cũng ko nên tư bản chọn tới chọn lui, ta nói là nàng thì chính là nàng- Tô Tử Duyệt nói lời này thời điểm, nghiễm nhiên đã muốn xuất ra uy phong Ma hậu.

Mẫn Mặc ko biết làm sao lắc đầu, cũng chỉ có thể mặc nàng hồ nháo.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.