Hiển nhiên, chuyến này là Eliza đặc biệt tới tìm Trần Duệ chứ không phải Paul. Trần Duệ không biết Eliza cuối cùng thì có ý đồ gì với một tên tùy tùng không hề thu hút như hắn. Vốn hắn còn muốn thám thính những tin tình báo liên quan tới Thánh Sơn, đặc biệt là chỗ của đài Tuyết Phong.... chỉ có thể để sau vậy.
"Eliza tiểu thư, xin hỏi có gì sai khiến?" Trong lần ám sát ở thành Garden lần trước, Trần Duệ đã nhìn thấy thực lực chân chính của Eliza cho nên một đường đều kính cẩn đi theo sau nàng ta, mang một bộ dáng cung kính với cường giả.
"Câu thúc như thế làm gì?" Eliza cười hì hì. "Lần trước ở thành Garden nếu không nhờ ngươi nhắc nhở thì chỉ sợ ta đã sớm chết rồi. Lần này ngươi đã tới Bạch nhai thì ta phải báo đáp ngươi cho tốt."
"Lần đó thực ra ta có làm gì đâu." Trần Duệ cười khổ, chỉ vào lôi điểu đậu trên vai: "Tính ra thì nó mới chính là kẻ có công đấy."
"Vậy thì ta cũng sẽ báo đáp nó." Ngón tay Eliza chuyển động theo một quy luật nào đó, vẽ vòng vòng trước mặt lôi điểu. Sau đó, bàn tay chậm rãi đưa qua dường như muốn kiểm tra lôi điểu non. Nào biết lôi điểu không hề cử động, nhìn chằm chằm vào bàn tay kia, lông trên đỉnh đầu dựng đứng hết cả lên. Trông bộ dáng của nó đúng kiểu sắp liều mạng đến nơi.
Eliza thu tay về, thè lưỡi: "Thật là một kẻ khó thuần phục. Xem ra ngự thú thuật của ta còn thua kém tâm linh chi ngữ của ngươi nhiều lắm. Nó không nhận tình cảm của ta."
Không thể không thừa nhận, bộ dáng thè lưỡi kia trông rất đáng yêu nhưng Trần Duệ biết rõ mặc dù bề ngoài của con nhóc này thiên chân khả ái nhưng tâm hồn thì lại âm độc như rắn rết. Kỳ thực, biểu tình này cũng được Alice đem ra sử dụng thường xuyên. Nghĩ tới tiểu la lỵ lâu rồi không gặp, trong mắt Trần Duệ không khỏi toát ra một tia ấm áp.
Thần tình này được Eliza mẫn cảm nhìn thấy. Nàng ta còn tưởng rằng mình biểu diễn thành công cho nên ngầm đắc ý trong lòng: "Đi thôi Richard! Nếu đây là lần đầu tiên ngươi tới Bạch nhai thì ta sẽ dẫn ngươi đi thăm thú khắp nơi."
"Chuyện này... Eliza tiểu thư, ta còn nhiệm vụ trọng yếu phải làm, phải giúp Paul đại nhân nghe ngóng..."
"Chỗ này có một bản danh sách, ghi chép tất cả tên và tư liệu của những người tham gia chân tuyển Thần Điện kỵ sĩ. Vốn ta định giao nó cho Paul nhưng vừa rồi 'không cẩn thận' quên mất. Ngươi có thể thay ta chuyển cho hắn được không?" Eliza lấy ra một quyển sách nhỏ, lắc lư trước mặt Trần Duệ. Đây rõ ràng là muốn cho hắn hưởng công. Trần Duệ vui mừng, gật gật đầu.
Eliza mang theo Trần Duệ dạo quanh thành Thánh Quang. Thành Thánh Quang không phồn hoa bằng Long Hoàng đế đô Hierro Mogadishu nhưng bầu không khí mà loại thành thị tôn giáo này sở hữu lại không phải là thứ là Hierro Mogadishu có được. Khắp chỗ ở đây đều có thể nhìn thấy kiến trúc và thương phẩm văn hóa lấy tín ngưỡng quang minh làm chủ. Mỗi một ngóc ngách trong thành thị đều tràn đầy tín ngưỡng chi lực nồng nặc. Cho dù là một nơi rất bình thường thì nó cũng có tín ngưỡng chi lực hơn xa tín ngưỡng đại điện tại thành Garden.
Tín ngưỡng chi lực này khiến Trần Duệ rất là thèm nhưng có vết xe đổ ở Dương Thiệu vương đô cho nên hắn sẽ không dễ dàng thả Tu La đi cắn nuốt những tín ngưỡng này. Chí ít, trước khi có được tuyết đạt lai thì hắn sẽ không dễ dàng vọng động.
"Ê, Richard! Ngươi làm sao lại ngây người ra thế?" Eliza vươn tay huơ huơ trước mặt hắn. "Ngươi thấy hợp ý mấy người vừa rồi sao?"
"Cái gì cơ?" Trần Duệ hơi ngớ người ra. Eliza rất quen thuộc thành Thánh Quang cho nên ven đường đi giới thiệu không ít người cho hắn.
Eliza cảm thấy kỳ lạ, lôi hắn tới một góc, thấp giọng hỏi: "Mấy người kia... ngươi không thích ai sao? Có một người hình như trông khá giống Paul."
"A? À? Hả?" Trần Duệ ngẩn người, cuối cùng cũng phản ứng lại. Thì ra dụng ý chân chính của Eliza là... dắt mối!
Holy shit! Không ngờ Eliza lại giới thiệu nam nhân cho hắn!
Trong tích tắc, Trần Duệ có cảm giác còn khó chịu hơn cả nuốt một cho chuột chết đã mấy ngày, thực là khóc không ra nước mắt. Lúc đầu vì để ứng phó với sự nghi ngờ của Eliza, hắn biên tạo ra một câu chuyện xưa đầy thê mỹ về một nàng tinh linh xinh đẹp. Trước khi nữ tinh linh xinh đẹp chết trong lòng nam nhân, nàng đã tặng hắn lực lượng của tâm linh chi ngữ. Có lẽ là vì phải chịu một loại tinh thần ám thị nào đó trước khi chết của nữ tinh linh cho nên nam nhân mất hết can đảm, không còn hứng thú đối với nữ nhân.
Chuyện xưa đến đây là ngừng. Lúc đó Trần Duệ thành công lừa dối qua cửa nhưng hiện tại không ngờ lại bị Eliza sáng tạo ra một tình tiết "hậu truyện". Nàng ta còn "tốt bụng" giới thiệu cho hắn mấy nam nhân khác, đại khái toàn là những mãnh nam. Càng không thể nói lên lời là nàng còn nói có một tên trông khá giống thằng cha Paul.
Không ngờ lại xem ca là một tiểu thụ! Ca dù sao cũng phải là một tên công chứ... A phì! Lung tung rối loạn gì rồi! Ca trên trên dưới dưới, trái trái phải phải đều là một đại nam nhân ưa thích những tiểu muội muội!
(Công và thụ Ờ đại loại là hai thành viên trong đam mỹ, có quan hệ dầu ăn với nhau!)
Như vậy thì chắc là Eliza nghĩ rằng, Trần Duệ trung tâm không đổi với Paul thực chất là bởi vì trong lòng hắn ẩn chứa... tình yêu đồng giới.
Nếu như mà Isabella dám hoài nghi như vậy thì Trần Duệ sẽ lập tức đẩy nàng ngã xuống đất rồi dùng thành động thực tế xxx để chứng mình sự thực. Nhưng mà hiện tại Eliza lại giới thiệu "bạn trai" thế này, Trần Duệ cũng không biết là nàng ta dò xét hay thế nào. nhưng bất kể ra sao thì hắn cũng không thể hy sinh nhan sắc của mình được.
"Eliza tiểu thư, ta nghĩ... tiểu thư hiểu lầm rồi." Trần Duệ cuối cùng cũng nặn ra được một câu.
"Không hiểu lầm, ngươi không cần phải giải thích đâu." Eliza rất 'hiểu lòng người' vỗ vỗ vai hắn: "Ta hiểu mà!"
Hiểu cái con mẹ mày á! Trần Duệ tý nữa thì nhảy lên mắng to cả nhà mày đều là gay.
"Eliza tiểu thư! Tiểu thư thực là hiểu nhầm rồi... Ta căn bản không có hứng thú với nam nhân." Trần Duệ ấp a ấp úng nói: "Thực ra sau lần đó, ta đúng là không có cảm giác đặc biệt gì với nữ nhân nhưng nếu như có thể thì ta chỉ muốn lại tìm một nữ nhân tinh linh tộc..."
"Tinh linh tộc?" Eliza lúc này mới biết chính mình hình như đã lầm to.
Nam nữ tinh linh tộc đều là người đẹp. Rất nhiều quan to quý nhân đều có lòng ngấp nghé đối với sắc đẹp của tinh linh nhưng tinh linh cũng không phải chủng tộc dễ chọc. Trừ việc bản thân họ có thực lực cường đại ra thì quốc gia của họ còn ký kết hiệp định đồng minh với một trong hai thần thánh đế quốc Lam Diệu. Kẻ nào có can đảm bắt giữ tinh linh đều sẽ bị Lam Diệu đế quốc coi là địch nhân, chịu sự trừng phạt của cả Phỉ Thúy Lâm Hải và Lam Diệu đế quốc.
Lam Diệu đế quốc được xưng là đế quốc ma pháp, là nơi mà hầu hết lực lượng ma pháp sư đỉnh phong nhất, tinh anh nhất thế giới nhân loại tập trung. Mỗi một thành thị đều có đủ các thể loại ma pháp trang trí và tháp pháp sư, thêm sự trợ giúp của tinh linh tộc, thực lực của họ tuyệt không dưới Long Hoàng đế quốc.
"Tinh linh tộc thì ta không có biện pháp." Eliza phất tay. "Bán tinh linh thì ta còn biết một người nhưng mà nữ nhân kia âm hiểm cay độc, không dễ tính như ta đâu..."
Tình yêu là một thứ kỳ diệu, thường không cách nào chịu chế ước chủng tộc. Trong lịch sử nhân loại, người kết hợp với tinh linh có không ít. Nhưng mà đối với tinh linh tộc có tuổi thọ hơn ngàn năm thì sinh mạng của nhân loại quả thực quá ngắn ngủi. Và hôn nhân giữa họ cũng cực kỳ đoản mệnh.
Trần Duệ hiện tại đã biết, thế giới mặt đất không hề có dạng hậu duệ chỉ có di truyền của cha hoặc của mẹ giống ma giới. Thế giới của bọn họ tồn tại một lượng lớn người hỗn huyết, bán tinh linh chính là những đứa trẻ hỗn huyết của tinh linh với chủng tộc khác (ở đây chủ yếu là nhân loại). Sinh mạng của bán tinh linh dài hơn người thường nhưng lại ngắn hơn tinh linh thực thụ. Vẻ ngoài của họ cũng xinh đẹp như chủng tộc tinh linh chỉ là có một vài đặc trưng cá biệt, tỷ như lỗ tai.
(Định để là con lai nhưng thôi để nguyên hán việt là hỗn huyết)
Chẳng qua bán tinh linh thường không được tộc tinh linh thực sự thừa nhận. Hầu hết bọn họ đều sinh sống ở thế giới nhân loại. Tướng mạo tuấn mỹ của bán tinh linh rất dễ được nhân loại tiếp nhận nhưng cũng bị một số bài xích vì trong mình họ dù sao vẫn mang dòng máu tinh linh. Do không được tộc tinh linh bảo hộ, có đôi lúc họ còn gặp phải tai họa vì sắc đẹp của mình.
Eliza đang nói, đôi mắt đột nhiên lóe sáng, khóe miệng hơi nhếch lên nở nụ cười: "Vận khí của ngươi thật không tệ. Richard, chúng ta mới nói tới lại lập tức gặp một con bán tinh linh rồi kìa."
Trần Duệ chú ý tới từ "con" mà Eliza dùng. Nghe cách chọn từ và nhìn sắc mặt nàng dường như mang theo địch ý cường liệt. Nhìn theo ánh mắt nàng, hắn liền thấy phía trước quảng trường có một nữ tử đang đi tới đây. Nữ tử này có vóc dáng thướt tha, làn da trắng nõn, mái tóc dài màu vàng, ngũ quan mỹ lệ. Chỉ có điều, cả người nàng lại trông lạnh như băng, dường như nói lên bốn chữ "người sống chớ gần".
"Milan tỷ tỷ!" Eliza lớn tiếng kêu lên một câu, thân mật kéo tay Trần Duệ chạy tới phía nữ tử kia.
Milan thấy Eliza kéo tay một nam nhân tới gần liền hơi nhíu mày: "Eliza, có chuyện gì sao?"
Thanh âm này cũng lạnh như tướng mạo của nàng vậy.
"Không có chuyện gì thì không thể tới nói mấy câu sao? Học tỷ thân ái của ta, dù sao cũng là cùng một thầy dạy ra, sao tỷ có thể lạnh lùng khiến người khác thương tâm như vậy chứ."
Một đệ tử khác của thánh nữ?
Trong phân tích chi nhãn hiện ra số liệu tương quan khiến mắt Trần Duệ hơi nhảy lên một cái. Không trách làm sao lại cảm thấy có chút quen thuộc, thì ra...
"Thương tâm?" Con mắt màu bích lục của Milan lóe lên chút mỉa mai. Ánh mắt lại nhìn đến lôi điểu trên vai Trần Duệ. "Hắn là ai?"
"Tỷ không biết hăn sao?" Lời của Eliza mang hai ý nghĩa. "A, đúng rồi! Hai người chắc là gặp mặt nhau lần đầu. Ta giới thiệu một chút, vị này là bạn mới của ta Richard, một Quang Minh kỵ sĩ dự bị rất có tiềm lực. Lần trước ở thành Garden, nếu như không phải nhờ Richard thì ta đã bị một tên thích khách âm hiểm giết chết rồi. Richard, đây là Milan, là học tỷ của ta, một bán tinh linh mỹ lệ."
Làm cho tròn vai diễn, Trần Duệ không chuyển mắt nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của Milan. Hắn hành lễ, lắp ba lắp bắp nói: "Milan tiểu thư! Sắc đẹp mỹ lệ của tiểu thư... trăng sáng trên trời..."
"Ta còn có việc, đi đây!" Milan chán ghét nói một câu với Eliza rồi không thèm để ý tới Trần Duệ, trực tiếp xoay người rời đi.
Nhìn vào bóng lưng cao ráo kia, trong lòng Trần Duệ sáng như gương: mặc dù chiều cao và thanh âm đã có biến hóa nhưng có thể khẳng định, Milan chính là nữ thích khách lần trước suýt chút thì giết chết Eliza ở thành Garden! Đúng rồi, thân ngoại hóa thân còn thu chút lãi "đặc thù" của vị tiểu thư bán tinh linh này...
Một phe thánh nữ tự tương tàn? Là vì tư oán hay là vì tranh đoạt lợi ích? Thích sát ở thành Garden chắc hẳn là hai vị này đều hiểu rõ trong lòng nhưng ngoài mặt đều không biểu hiện ra gì cả.
"Người đều đi rồi, còn nhìn theo làm cái gì nữa?" Eliza cấu cấu cánh tay Trần Duệ, mất hứng nói một câu.
Trần Duệ cười mỉa nói: "Vị Milan tiểu thư này... Ừm, thật sự là bán tinh linh sao?"
"Đúng, và còn là bán tinh linh có được Quang Quyến chi thể." Trong mắt Eliza có sự đố kỵ xen lẫn sát khí, sau đó lại trở lại bình thường. Nàng ta nở nụ cười thản nhiên: "Xem bộ dáng của ngươi dường như chú ý tới nàng phải không?"
"Ta..." Trần Duệ cười khổ: "Không biết có phải là do lực lượng của tâm linh chi ngữ không... ta có chút cảm giác thân thiết với Milan tiểu thư. Nhưng ta chỉ là một Quang Minh kỵ sĩ dự bị mà thôi, nào dám vọng tưởng xa xôi gì."
Eliza cười nói: "Thân phận không phải là vấn đề gì hết. Tài năng của ngươi rất đặc thù. Ta có thể tiến cử ngươi với Eudora miện hạ lão sư của ta. Còn về Milan... chỉ cần ngươi có lá gan, ta cũng có thể giúp ngươi một tay, cứ cho đây là ta báo đáp ơn cứu mạng đi."
Trần Duệ mơ hồ biết Eliza có âm mưu gì đó muốn biến hắn thành đao. Tâm niệm vừa chuyển, hắn làm như rất mong ước: "Thật chứ?"