Ma Giới Đích Nữ Tế

Chương 789: Chương 789: Bí mật thượng cổ




Khối thủy tinh màu tím trước mắt có lẽ là loại thượng phẩm, có điều trên bề mặt đầy những vết xước lớn nhỏ chằng chịt. Trần Duệ gần như không cảm nhận được dấu hiệu của sinh mệnh từ nó nữa. Rất rõ ràng là khối thủy tinh này đã chịu tổn hại nặng nề thế nào, luồng năng lượng tinh thần chấn động lúc trước kia cũng đã tan biến không dấu vết.

Tòa di tích thượng cổ luyện kim văn minh này, xét về đẳng cấp thì vượt xa Tinh Hoàng Chi Đô. Tuy hiện tại đã bị hư hại nghiêm trọng, gần như không thể sử dụng được nữa, nhưng đối với Trần Duệ thì tòa di tích này so với kho báu thông thường còn quý giá gấp trăm ngàn lần.

Cho dù tòa phế đô này không có cách nào hồi phục lại được, nhưng với tư liệu hiện có của thành phố này, rất có thể sẽ giúp cho phẩm giai của Tinh Hoàng Chi Đô nâng lên một tầm cao mới. Huống hồ, loại di tích thế này chắc chắn có không ít vật phẩm quý giá…

Trần Duệ xem xét một hồi, tuy khối thủy tinh tím có bị nứt vỡ nhưng không phải bị hỏng hoàn toàn. Nếu không loại tinh thần lực kia đã không thể tích tụ lại lâu như vậy, cả gian phòng này có lẽ cũng đã tự động tiêu hủy rồi. Nếu như cung cấp đầy đủ năng lượng, thủy tinh thể có lẽ vẫn còn khả năng hồi phục được, có điều mới vừa rồi chút lực lượng còn lại đã bị Phệ thần cắn nuốt hết, khối thủy tinh hiện tại đã hoàn toàn mất đi năng lực đề kháng.

Trần Duệ suy nghĩ một chút, trong tay hiện ra một luồng tử quang (ánh sáng màu tím), hướng đến bên cạnh thủy tinh thể đi tới, chính là Lạc ấn tinh thần lực của Tinh Hoàng Chi Đô.

“Lạc ấn tinh thần không xác định.”

“Nhận định là lực lượng văn minh cùng loại!”

“Không phù hợp với Ấn ký linh hồn chủ tế, từ chối tăng thêm tinh thần lạc ấn!”

“Nhận định là kẻ xâm nhập! Khởi động lực lượng phòng bị!”

“Sinh mạng năng lượng không đủ, không thể khởi động phòng bị….”

Trong đầu Trần Duệ không ngừng truyền đến tin tức phản hồi từ khối thủy tinh thể màu tím kìa. Do tinh thần lạc ấn của hắn và linh hồn lực chủ nhân ban đầu của Thủy tinh không giống nhau, cho nên thủy tinh hiện lên vẻ kháng cự. Đáng tiếc là là lực lượng hiện tại của thủy tinh thể quá suy yếu, không có cách nào chống đỡ sinh lực của Trần Duệ xâm nhập.

Tử quang thuận lợi chìm sâu vào trong thủy tinh thể, lực lượng của tinh thần lạc ấn giống như mạng nhện nhanh chóng giăng khắp, lan ra, không ngừng xâm nhập kết cấu nguyên bản của khối thủy tinh, từng bước đọat lấy quyền không chế.

“Năng lượng không đủ, từ bỏ quyền hạn bảo hộ cấp ba…”

“Từ bỏ quyền hạn bảo hộ cấp hai…”

“Từ bỏ quyền hạn bảo hộ cấp một. Bảo lưu quyền hạn cao nhất, tiền vào trạng thái phòng vệ hôn mê…”

Không lâu sau đó, lực lượng tinh thần lạc ấn Tinh Hoàng Chi Đô đã thành công chiếm được thủy tinh thể, giành được hầu hết quyền hạn. Tuy nhiên phẩm cấp không giống nhau nên không cách nào giành được quyền hạn khống chế tối cao ở trung tâm, nhưng như thế cũng đủ khiến Trần Duệ hài lòng rồi.

Sau khi giành được quyền khống chế, Trần Duệ lập tức thu nhận được tín hiệu nhắc nhở [ năng lượng không đủ ], lập tức lấy ra một cái máy chuyển hóa năng lượng Tinh Hoàng Chi Đô, lấy vài chục linh quả chuyển hóa thành năng lượng dạng khối, đặt xuống bên cạnh khối thủy tinh tím.

Những khối năng lượng này đều là tinh hoa năng lượng đỉnh cấp, có thể bổ sung năng lượng tinh mạng có độ thuần khiết tối cao, phẩm chất so với năng lượng luyện kim văn minh tự tinh luyện.

Khối thủy tinh tím giống như kẻ chết đói vớ được đồ ăn hảo hạng, nó bắt đầu hấp thụ tới tấp năng lượng, hào quanh màu tím xung quanh cũng từ từ sáng dần lên. Tử quang càng phát sáng chói lên bao nhiêu thì khung cảnh gian phòng cũng phát sinh biến hóa bấy nhiêu. Không bao lâu đã biến thành một không gian mênh mông. Phương tiện bên trong phòng cũng có thể biến hóa tùy theo ý muốn của Trần Duệ.

Cả tòa di tích ngập tràn tử khí bắt đầu từng điểm từng điểm sáng lên hào quang, giống như đang hồi sinh từ cái chết vậy.

Cùng lúc đó, các Titan cự nhân ở cách cửa hang động không xa dường như cảm nhận được điều khác lạ, hai mắt không hẹn mà cùng phát ra sát ý, cất tiếng gầm gừ đầy phẫn nộ.

Trần Duệ trong này không biết được động thái bất thường của đám Titan cự nhân. Hắn vẫn đang chìm trong niềm vui sướng khi khống chế được tòa di tích. Khe nứt ở giữa sinh mạng tinh thể đã lành lại hơn phân nửa, vô số tin tức lại truyền đạt tới trong đầu Trần Duệ:

Độ hư hao kho tư liệu 30%, có thể tiếp tục kết nối…

Độ hư hao kho tư liệu 650%, có thể tiếp tục kết nối…

Độ hư hao kho tư liệu 90%, không thể tiếp tục kết nối…

…..

Tòa di tích này tên gọi là “Thiên Luân”, cấp bậc là tứ cấp. So với Tinh Hoàng Chi Đô nhị cấp thì cao hơn hai phẩm cấp. Đầu tiên Trần Duệ lựa chọn tra cứu các tư liệu, tìm đầu mối khống chế sinh mạng thể trung tâm. Hắn cũng không cần phải tiến vào kho tư liệu, chỉ cần thông qua kết nối mà trực tiếp xem xét thủy tinh thể hoặc các thiết bị tương ứng.

Lúc trước khi Trần Duệ khống chế Tinh Hoàng Chi Đô, cơ sở dữ liệu toàn bộ đã hư hỏng, không có cách nào hồi phục hay tra cứu được. Hắn chỉ có thể từ trong những mảnh vụn ký ức còn sót lại ở linh hồn lạc ấn mà tìm được một chút đọan nhỏ. Cuối cùng tới giờ đã có thể tìm được một nguồn cơ sở dữ liệu có thể sử dụng được.

Rốt cuộc chỉ có 35% tư liệu có thể tra duyệt, nhưng tư liệu tàn dư của di tích này quả thật phong phú vượt xa tưởng tượng của Trần Duệ. Trong đó còn có ký ức thủy tinh hoàn chỉnh về dược tề học, chỉ riêng điều này đã khiến Trần Dụê kinh hỉ ngoài ý muốn.

Ngoài ra còn có tàn khuyết “Nhật ký” cần phải dùng một cấp quyền hạn mới có thể mở ra, khiến Trần Duệ chú ý.

“Tân Nguyệt năm 12, tuần 17, ngày thứ ba. Trang phục chiến đấu ra nghiên cứu cuối cùng đã thành công, làm chấn động cả thế giới văn mình. Là Lan Lăng đế quốc đệ nhất luyện kim sư, chủ nhân “Thiên Luân”. Tên gọi của Rutter Terre Sisiluo ta nhất định sẽ được lưu vào sử sách, để cho hậu thế có thể chiêm ngưỡng, ca tụng đời đời…”

Đọan thứ nhất Nhật ký khiến Trần Duệ giật mình, vậy ra chủ nhân Thiên Luân này - Rutter Terre Sisiluo không ngờ lại là người phát minh ra trang phục chiến đấu.

“Tân Nguyệt năm 24, tuần 23, ngày thứ 7. Sống trên đời đúng là không nói trước được cái gì, Manleisi không ngờ lại gả cho cái tên Fasimoer đầu óc ngu si tứ chi phát triển kia! Ta nguyền rủa cái hôn nhân chết tiệt này, ta sẽ khiến cho nữ nhân kia hối hận suốt đời…”

“Hồ Nguyệt năm thứ 2, tuần 5, ngày thứ nhất. Fasimoer chết vì bệnh ban loa văn hiếm thấy. Đó chỉ là nhìn bên ngoài, kỳ thực cái này là một chút vấn đề về kỹ xảo mà thôi. Những tên y sư ngu ngốc làm sao có khả năng phát hiện ra thủ đọan của ta chứ…”

“Hồ Nguyệt năm thứ 2, tuần 12, ngày thứ 3. Manleisi! Nữ nhân ngu ngốc này! Đã trở thành quả phụ rồi không ngờ lại lần nữa cự tuyệt ta! Tiện nhân đáng chết! Ngươi nghĩ rằng ta thèm khát thân thể ngươi lắm sao? Ta đã sớm chế tạo ra một Ám hồng đăng linh có vóc người, tướng mạo, tiếng nói, thậm chí là tính cách cũng gíống y hệt ngươi rồi! Mỗi một lỗ trên người nàng ta đều thành nơi phát tiết dục vọng của ta rồi! Cái mà ta muốn, chẳng qua là muốn thấy ngươi hối hận cùng bất lực rồi bị ta vứt bỏ…”

“Hồ Nguyệt năm thứ 2, tuần 12, ngày 29. Manleisi chết rồi! Sau khi biết được sự thật về cái chết của Fasimoer, nàng ta đã chết ngay trước mắt ta, đôi mắt tràn đầy căm hận của nàng khiến ta run rẩy…. Để trừ hậu họa, ta đã giết chết con nàng, giết người thân của nàng… Một ngày sau, ta xóa bỏ ý thức của Ám hồng đăng linh, đem nàng ta phong bế vĩnh viễn trong kho sinh vật. Bởi vì ta sợ phải nhìn thấy khuôn mặt kia……”

Những đọan nhật ký đứt quãng khiến cho người đọc nó không rét mà phát run. Dường như hiện ra trước mắt là một tên “Khoa học gia” độc ác nham hiểm, điên cuồng cực độ, tự lấy mình làm trung tâm.

“Huyền Nguyệt năm thứ 7, tuần 17, ngày thứ 3. Đúng lúc nghiên cứu cự nhân chiến tranh có tiến triển thì có một số kẻ địch kỳ quái xâm nhập. Nhưng địch nhân có chiến đấu lực không thể xem thường, có điều đứng trước quân lính được trang bị Trang phục chiến đấu vẫn như cũ không chịu nổi một đòn..”

". . . Chúng ta sai rồi, tất cả mọi người đều sai rồi! Địch nhân này đáng sợ vượt xa quá dự tính của chúng ta. Khủng bố nhất chính là số lượng không ngừng tăng thêm, ùn ùn kéo đến gần như vô cùng vô tận. Đến cuối cùng khi Siem đế quốc phát ra tín hiệu cầu viện, chúng ta nhìn thấy hai chữ: Thâm Uyên!"

“… Một trong bốn đại đế quốc, Siem đế quốc diệt vong. Tốc độ nhanh tới mức khiến người ta giật mình, khó mà tin được… Những sinh vật Thâm Uyên kia đi tới đâu, không hề có chiếm lĩnh hay nô dịch, chỉ có hủy diệt vô tận! Một Siem đế quốc lớn như vậy không ngờ bị diệt vong hoàn toàn, không còn một kẻ nào sống sót!”

“ Bóng đen sợ hãi nhanh chóng bao trùm cả thế giới luyện kim văn minh… Tất cả các đế quốc cùng nhau tập hợp lại, tạm thời liên quân để quyết chiến cùng Thâm Uyên, nhưng đã muộn… Nếu như trước lúc Thâm Uyên sinh vật tìm tới, liền tìm cách phá cái lối vào không gian kia, có lẽ… Đáng tiếc, chính là không có hai chữ Nếu như..”

“Chúng ta thua rồi! Thất bại hoàn toàn! Một trong số chủ tế của địch nhân Thâm Uyên đáng sợ kia, Kuiliannuo! Nàng ta có căm hận chi lực khiến cho tất cả mọi người phải run sợ…”

Đoạn đầu Nhật ký này ghi chép lại quá trình bộ tộc Thâm Uyên hủy diệt tất cả luyện kim văn minh, là bí mật thượng cổ mà hiện tại chưa từng phát hiện có tài liệu nào ghi chép lại. Lúc nhìn đến câu “Không hề có chiếm lĩnh hay nô dịch. Chỉ có hủy diệt vô tận”, Trần Duệ bỗng nghĩ tới giáo hội thần bí và Hắc Tử Đồ, hít sâu một cái, tiếp tục xem.

“Thế giới luyện kim văn minh đã ở bên bờ diệt vong.. Không! Ta không thể chết! Ta nhất định phải thoát khỏi thế giới này! Cự nhân chiến tranh ta nghiên cứu còn chưa hoàn thành, tên tuổi đệ nhất thiên tài không thể theo sự chôn diệt của văn mình mà tan biến… Là một trong những thống soái trọng yếu của liên quân, ta dễ dàng trộm được năng lượng chiến lược sau cùng của liên quân, toàn bộ tập trung tại “Thiên Luân”. Chuẩn bị làm thử một lần xuyên qua không gian mà trước đây chưa từng thử qua. Còn về sống chết của những kẻ còn lại, ta không quan tâm…”

“Ta dùng công suất lớn nhất khởi động tinh cầu không gian. Có thể trốn chạy được hay không, tùy vào số mệnh đi…”

“…. Cuối cùng cũng tỉnh lại, tuy thân thể rã rời vô lực, nhưng may mắn chính là ta vẫn còn sống… Hiện tại cũng không biết là năm nào, cũng chẳng biết đây là không gian nào.. Nhưng dù thế nào, đây cũng là một nơi mới, ta sẽ là người sáng tạo ra văn mình, thống trị tất cả mọi thứ, ta sẽ lấy tên Rutter Terre Sisiluo mình làm tên gọi cho nền văn minh mới này…”

“Nơi này không ngờ lại là Không gian chủ mà chư thần từng ghé qua trong truyền thuyết! Xung quanh ẩn chứa vô số địch nhân cường đại, xem ra ta nhất định phải thật nhanh sưu tập năng lượng, hồi phục lại thân thể , khôi phục lại chiến lực của “Thiên Luân”, gấp rút nghiên cứu cự nhân chiến tranh…”

“…Cự nhân chiến tranh cuối cùng cũng có bước tiến triển đột phá! Ta đặt tên cho nó là Titan. Titan có được năng lực cận chiến tương đương với thủy tinh cự thú, có thể miễn dịch với lực lượng tâm linh, tuy nhiên tốc độ khá chậm… Những điều này là chưa đủ! Thứ ta muốn chế tạo không phải là một loại thủy tinh cự thú khác, mà phải là vũ khí chiến lực có khả năng công kích mạnh nhất! Đúng rồi.. Hôm trước ta có bắt được mấy tên Phong nguyên tố nhân…”

“… Một phát minh vĩ đại đáng được ghi nhớ! Titan cuối cùng đã thành công dung hợp được hạch tâm (trung tâm) Phong nguyên tố nhân! Đã có được lực lượng gió bão và sấm sét!”

“Thật khó tin! Titan sau khi giành được hạch tâm của Phong nguyên tố nhân, đã có thể từ năng lượng gió trong không khí mà giành lấy năng lượng, không cần ỷ lại vào năng lượng khối nữa. Đây đúng là một phát kiến vĩ đại! Nhưng.. Những cự nhân này không ngờ lại không chịu sự khống chế của sinh mạng tinh thể, tự chủ được ý thức! Nô lệ đáng chết! Dám không phục tùng khống chế của ta! Dám phản kháng chủ nhân vĩ đại nhất của chúng! Ta nhất định sẽ huy động tất cả quân lính, tiêu diệt hoàn toàn những tên nô lệ này!”

“… Lúc ta đang tiêu diệt những tên nô lệ dám phản kháng kia, rất nhiều Phong nguyên tố nhân xuất hiện. Không ngờ bọn chúng lại có thể công phá phòng hộ bên ngoài! Phong nguyên tố nhân đáng chết! Titan đáng chết! Nếu như không phải tại thân thể ta…..”

Nhật ký tới đó thì kết thúc. Trần Duệ cuối cùng đã hiểu rõ tất cả mọi việc từ đầu tới cuối. Hóa ra Titan là vũ khí kiểu mới do Rutter chế tạo ra, đáng tiếc bọn chúng đã phát sinh phản loạn. Còn có, trong Nhật ký có nhắc tới ba từ “không gian chủ”, từ này khiến Trần Duệ nghĩ mãi cũng không hiểu. Không để cho hắn nghĩ nhiều, thủy tinh thể đột nhiên truyền tới thanh âm bén nhọn: “Cảnh báo! Bên ngoài có kẻ xâm nhập! Đã tiến vào khu vực Kính Giới! Độ hư hại hệ thống phòng bị là 99%, không thể khởi động!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.