Trần Duệ biết hai đại sư đều có ý tốt với mình, mà vị Tonnies này hiển nhiên cũng là một người có thể tín nhiệm cho nên Sky và Hạnh Hạnh mới nói ra bí mật tam hệ tinh thông. Mục đích của họ là muốn hắn được truyền thừa từ vị chuẩn tông sư này để trình độ luyện kim thuật được nâng cao thêm một tầng.
Trần Duệ tìm tòi một hồi, nói với Tonnies: "Đại sư, ta có thể học tập tri thức của người nhưng mà ta thực sự là có nỗi khổ riêng, không thể rời khỏi Ám Nguyệt..."
"Chờ ngươi nghe xong tuyển chọn ta cho ngươi thì hãy quyết định sau" Tonnies nghiêm mặt: "Ngươi có hai lựa chọn, thứ nhất trong những ngày tiếp theo, ta sẽ truyền thụ cho ngươi kiến thức về dược tề học và chế khí học. Vì thời gian có hạn nên ta chỉ có thể dạy ngươi trong thời gian một năm, có thể học xong hay không thì phải xem ngộ tính của ngươi. Lựa chọn thứ hai là ngươi sẽ tiếp thụ một loại lạc ấn truyền thừa đặc thù, chỉ cần ta chết, ngươi sẽ trực tiếp nhận được tất cả tri thức ta sở hữu. Loại truyền thừa này sẽ khiến ngươi có thể nhìn rõ con đường đi phía trước, tránh bị đi đường vòng. Nhưng nó có một mặt tiêu cực là kinh nghiệm tiền nhân sẽ tạo thành một lối đường mòn cố định hạn chế sự phát triển trong tương lai của ngươi. Bởi thế nên quan trọng là ngươi phải biến những tri thức đó thành của mình. Ta phải nhắc nhở ngươi một điều, nếu như ngươi lựa chọn cách thứ hai thì không chỉ tri thức và ký ức được truyền thừa mà ngươi cũng sẽ phải tiếp nhận một loại số mệnh sẽ khiến ngươi đối mặt với một địch thủ vô cùng cường đại trong tương lai. Cũng chính là ngươi sẽ phải bước lên con đường ta đã đi... Ngươi nhất định phải suy nghĩ cho kỹ."
Trần Duệ nghe ra trong lời Tonnies có ẩn tình liền vội hỏi: "Đại sư... xin tha thứ cho ta, trước khi ta đưa ra sự lựa chọn ta chưa gọi người là 'lão sư'. Ta muốn nói trước, nếu như ta tuyển chọn cách thứ hai thì sẽ gặp phải loại số mệnh gì? Còn nữa, hiện tại số mệnh của đại sư dường như còn chưa tới mức khô kiệt tuổi thọ vì sao lại nói mạng sống chỉ có thể kéo dài được một năm nữa thôi?"
Tonnies thở dài một hơi: "Vấn đề này dù ngươi không hỏi thì ta cũng sẽ nói cho ngươi. Mạng sống của ta sẽ kết thúc vào vào một năm sau, khi thua trong cuộc cá cược với người khác! Một khi ngươi chọn cách thứ hai, tiếp thụ lạc ấn truyền thừa thì ngươi cũng sẽ trở thành đối tượng trong loại khế ước nào đó, tiếp tục trò cá cược này."
Đáp án này làm Trần Duệ bất ngờ rất nhiều, hỏi: "Là cá cược gì?"
Tonnies thờ dài một tiếng: "Là cá cược vạn năm của luyện kim sĩ, liên quan đến bí văn từ chín ngàn năm trước. Nội dung là tỷ thí toàn diện về chế khí thuật và dược tề học. Đối thủ của ta là kẻ thù truyền thừa nhất mạch. Tuy chọn cách thứ hai thì ngươi có thể được truyền thừa toàn bộ tri thức không sót chút nào nhưng đồng thời trên lưng ngươi cũng phải gánh vác trách nhiệm và nguy hiểm. Đánh cuộc sẽ diễn ra trăm năm một lần, kẻ thất bại thì sẽ phải chết, kẻ thắng lợi thì được một trăm năm tuổi thọ. Lão sư của ta đã thua cuộc và mất mạng vào tay đối phương. Hiện tại ta cũng khó mà trốn khỏi vận mệnh này... Nếu như ngươi tiếp thụ truyền thừa, tính cả một năm ta chỉ đạo cho ngươi, tổng cộng là một trăm lẻ một năm, ngươi phải tiêu hóa và hấp thụ hết tri thức truyền thừa, biến tất cả tri thức đó thành cơ sở đột phá tầng thứ chuẩn tông sư như hiện tại của ta, đạt tới tông sư cấp chân chính. Có như vậy thì ngươi mới có thể đối kháng cùng đối phương."
Trần Duệ vô cùng kinh hãi, còn có loại đánh cuộc này! Lấy trình độ tinh thông toàn hệ chế khí cộng thêm dược tề học chuẩn tông sư của Tonnies mà vẫn chỉ có thể thua! Câu nói "...đạt tới tông sư cấp chân chính. Có như vậy thì ngươi mới có thể đối kháng cùng đối phương" kia chứng tỏ kẻ kia là... toàn hệ chế khí kiêm dược tề cấp tông sư!
Ma giới không ngờ lại có nhân vật này! Hơn nữa cho đến bây giờ vẫn là vô danh!
Gọi là đại sư thiên tài tinh thông tam hệ nhưng hắn đứng trước mắt tông sư chân chính quả là không đáng nhắc tới. Tuy tâm cảnh Trần Duệ đã trải qua sự biến đổi khi ở núi Sekeruide thì lúc này không khỏi có chút chán nản. Chẳng qua hắn không có nản chí, trước mắt chính là cơ hội tiến thêm một bước của hắn, nhưng mà hiện tại nhất định phải đưa ra lựa chọn.
"Đại sư, ý của người là một năm sau khi người tham gia đánh cuộc chắc chắn sẽ thất bại?"
"Ta hiểu rất rõ tình trạng của mình, đừng nói là một năm cho dù là mười năm cũng không cách nào đột phá đến cảnh giới tông sư. Xác suất chiến thắng trong một năm sau là không, đến lúc đó chỉ có một con đường chết. Cho nên ta mới muốn tìm một đệ tử để có thể truyền thừa toàn bộ tri thức của mình. Mặc kệ ngươi chọn cách nào thì ngươi cũng nhất định phải tập trung vào học tập vậy nên ta mới đề nghị ngươi rời khỏi Ám Nguyệt."
Trần Duệ chợt hiểu ra: "Đại sư, lai lịch đối phương cuối cùng là gì? Khế ước đánh cuộc là cái gì?"
Tonnies im lặng trong khoảnh khắc, nhìn chằm chằm vào mắt hắn: "Gọi ta là lão sư."
Trần Duệ hiểu rõ, bí mật càng sâu này phải có quan hệ sư đồ thì hắn mới có thể biết rõ được. Có thể vái một vị chuẩn tông sư như vậy là lão sư thì tuyệt đối là cơ duyên mà luyện kim sư mơ tưởng. Cho dù không chọn cách tiếp nhận truyền thừa nguy hiểm chỉ chọn cách thứ nhất thì được Tonnies dạy bảo cũng là một lợi ích to lớn.
Từ ánh mắt tha thiết của Tonnies thì thấy, nếu Trần Duệ tiếp nhận là truyền nhân của lão cũng chính là hoàn thành tâm nguyện sau cùng của lão đầu này.
Tonnies vui mừng, gật đầu nói: "Rất tốt! Trước hết ta sẽ nói rõ cho ngươi mọi chuyện, còn tuyển chọn cái gì thì tùy vào chính bản thân ngươi."
Chuyện này phải kể đến chín ngàn năm trước, lúc đó ma giới có hai vị đại tông sư. Một vị là đại tông sư dược tề Rosen và đại tông sư chế khí Lolo.
Rosen là một ám tinh linh, đệ tử đông đúc. Lolo là hắc ám địa tinh kinh tài tuyệt diễm, trừ tinh thống chế khí thuật đạt cấp tông sư ra thì còn tinh thông thượng cổ phù ngữ, nhưng cả đời ngài lại không thu đồ đệ.
Hai vị tông sư một nam một bắc, một là dược tề một là chế khí. Dường như không có giao thiệp gì với nhau nhưng không ai biết hai vị tông sư này kỳ thực là có một thời gian qua lại. Khi còn trẻ, Lolo đã từng bị thương nặng, Rosen đã nỗ lực rất nhiều mới có thể cứu lại mạng sống của lão từ trong tay ma thần nhưng cũng không cách nào chữa khỏi triệt để hậu di chứng.
Lúc tuổi già, Lolo phát giác tuổi thọ của mình không còn nhiều nên đã tìm đến Rosen. Lúc đó, Rosen cũng đã đi đến cuối cuộc đời, đang suy nghĩ nên chọn ai làm người thừa kế. Dưới tình huống đó, hai vị đại tông sư hợp lực chế tạo một khối thủy tinh truyền thừa ngưng tụ toàn bộ sở học cả đời của hai người.
Sau khi thủy tinh truyền thừa chế tạo xong, vết thương cũ của Lolo tái phát, tinh lực hắn đã suy kiệt rồi chết. Rosen cũng đại thương nguyên khí, không lâu sau đó đã tuyển chọn ra một nhóm đệ tử có tư chất ưu tú để tiến hành thi đấu khảo hạch, xác định người thừa kế.
Cuối cùng một người đệ tử gọi là Daur đã giành được chiến thắng. Nhưng vào lúc tiếp nhận truyền thừa, đại đệ tử Salman đã thua trong cuộc đấu lại đột nhiên ra tay, dùng quỷ kế đả thương Daur và Rosen, cường đoạt thủy tinh truyền thừa, định giết hai người để diệt khẩu.
Rosen vốn đại thương nguyên khí, đến giờ lại càng trọng thương sắp nguy. Nhưng dù sao lão ấy cũng là đại tông sư còn là một trong hai người chế tạo thủy tinh truyền thừa nên lão đã lập tức phát động khế ước đặc thù trong thủy tinh truyền thừa, tách lạc ấn truyền thừa thành hai nửa, phân biệt rơi vào người Daur và Salman khiến hai người đồng thời trở thành kẻ kế thừa của thủy tinh.
Truyền thừa hai người giành được đều là tàn khuyết nên đã chịu ảnh hưởng của khế ước, chỉ có thể lợi dụng quy tắc chiến thắng đối phương mới có thể triệt để thoát khỏi khế ước giành được toàn bộ truyền thừa. Nếu như ai mà dùng thủ đoạn khác giết chết đối phương thì người đấy cũng không cách nào đoạt được đầy đủ truyền thừa, có khi còn bị phản phệ đáng sợ.
Cứ như thế, Salman không cách nào giết chết Daur, thậm chí cũng không thể để người khác động thủ nếu không hắn sẽ không cách nào đoạt được truyền thừa hoàn chỉnh. Loại lạc ấn này vô cùng kỳ diệu, trong vòng một vạn năm phát động khế ước có thể dùng phương pháp kế thừa truyền xuống một đời.
Không những thế, Rosen cực kỳ thống hận nghịch đồ Salman nên đã không tiếc thiêu đốt sinh mệnh mình phát động nguyền rủa. Lão nguyền rủa Salman khiến cho lạc ấn truyền thừa của hắn không thể truyền lại, cũng chính là chỉ cần Salman thất bại một lần thì đồng nghĩa với cái chết.
Nhưng thực tế thì không biết Salman đã gặp được kỳ ngộ gì không ngờ lại lập nên kỳ tích, hắn vẫn duy trì bất bại và sống cho đến hiện giờ. Trải qua nhiều năm như vậy hắn đã sớm chân chính bước vào cảnh giới tông sư. Trong lần tỷ thí trước, hắn đã chế tạo ra toàn hệ vĩnh hằng dược tề, vượt qua thành tựu của Rosen năm đó. Gom đủ lạc ấn truyền thừa đã không còn ý nghĩa gì nữa, ngược lại loại đánh cược này lại trở thành một phương thức để hắn kéo dài tuổi thọ.
Trần Duệ nghe Tonnies nói mà ngầm kinh hãi, thì ra còn có loại bí mật kiểu này. Đối thủ không ngờ lại là một lão yêu quái sống gần vạn năm, hắn hơi suy nghĩ một chút, hỏi: "Ước hẹn vạn năm truyền thừa còn lại bao lâu?"
"Nếu như ngươi tiếp thụ truyền thừa thì một trăm năm sau chính là kỳ hạn sau cùng của ngươi." Tonnies thở dài một hơi "Nói thật, thực lực của Salman đã vượt qua Rosen năm đó, trừ khi có kỳ tích xuất hiện nếu không cho dù ngươi đột phá đến cảnh giới tông sư thì tỷ lệ chiến thắng cũng rất nhỏ. Cho nên ta mới cho ngươi hai con đường, dù ngươi lựa chọn con đường thứ nhất thì cũng không sao cả, chỉ cần Salman giành được chiến thắng cuối cùng thì có thể thoát khỏi hạn chế và ước thúc của khế ước công khai xuất hiện tại ma giới. Lấy thân phận hai lớp tông sư, Salman nhất định sẽ được thế lực cường thế che chở, đến lúc đó có muốn dùng phương pháp khác giết hắn để báo thù cũng không có khả năng thành công."
"Lão sư, ta vẫn là chọn con đường thứ nhất đi." Trần Duệ suy sét một hồi rồi đưa ra quyết định "Chủ yếu là ta muốn học tập kiến thức chế khí thuật của người, còn về dược tề học... ta hy vọng có thể cùng lúc học tập với một vị bằng hữu tốt là đại sư dược tề... à, cũng có thể cho hắn vái người làm môn hạ."
Người bằng hữu mà Trần Duệ nói tới chính là Aldas. Trước mắt, thực lực của Aldas đã đạt tới cấp đại sư lâu năm, có vị chuẩn tông sư này chỉ đạo thì dự tính có thể tiến thêm một cấp. Vì đề phòng chẳng may, Trần Duệ tính tạm thời không để lộ hắc sắc dược tề có trong tay, cứ theo Tonnies đại sư học tập một đoạn thời gian xem sao đã rồi nói sau.
Tuyển chọn này sớm đã nằm trong ý liệu của Tonnies, tuy có chút tiếc nuối nhưng lão cũng có thể lý giải được. Ai lại muốn cược mệnh với một lão quái cường đại đã sống một vạn năm cơ chứ? Lão đầu suy nghĩ một chút, dù sao tuổi thọ của mình cũng chỉ còn một năm, Guile này xem ra chỉ dốc lòng học tập chế khí thuật, như vậy thì tri thức dược tề sẽ truyền thụ cho một đại sư khác đi. Có thể trở thành bằng hữu của tên đồ đệ này thì chắc rằng về phương diện phẩm hạnh không cần phải lo lắng.
"Được rồi, nếu thế thì chúng ta sẽ bắt đầu học tập từ..."
"Chờ chút đã, lão sư, hiện tại sắc trời đã tối rồi, ta còn muốn đến vương cung để thông tri cho vị đại sư dược tề kia. Sau đó, ta còn phải báo cáo với trưởng công chúa điện hạ, bắt đầu từ ngày mai, chính xác là sáng mai, ta sẽ mang vị bằng hữu kia tới bái sư."
"Hồi báo? Lại là những chuyện chính sự nhàm chán kia!" Lão đầu bất mãn nói: "Chẳng lẽ ngươi không biết, học thuật thì phải dốc lòng sao? Không cần lãng phí thiên tư của ngươi một cách vô ích!"
Lão sư, người cứ yên tâm, ta tự có chừng mực. Thiên tư cùng năng lực của ta có lẽ còn vượt qua tưởng tượng của người... Đến lúc đó, người cũng đừng quá kinh ngạc là được."
"Kinh ngạc cái rắm ấy, hiện tại ngươi có thể cút." Lão đầu hừ lạnh một tiếng, dứt khoát lười cãi nhau với hắn. Trần Duệ hắc hắc cười khẽ, xoay người rời đi.