Sáng sớm, Trần Duệ vốn đang say giấc nồng bỗng nhiên bị một trận đau đớn làm tỉnh giấc. Tinh thần lực đã đạt tới cấp S++ của hắn thế mà lại không hề phát ra một cái báo động nào.
Mở mắt ra tìm kiếm “hung thủ” quấy rầy mộng đẹp của mình, không ngờ rằng đó lại là trưởng công chúa nữ hoàng bệ hạ.
Chẳng lẽ đây là hình phạt vì một vài tư thế "quá phận" của hắn tối qua?
So với đám người tiểu thị nữ, nữ hoàng bệ hạ có vẻ dè dặt, truyền thống hơn nhiều trong đêm đầu tiên của mình. Mặc dù đã được truyền thụ một ít kinh nghiệm trong việc “giường chiếu” nhưng nàng vẫn không thể nào là đối thủ của Trần Duệ. Lúc ban đầu, trưởng công chúa còn ra sức kháng cự nhưng càng về sau càng đuối dần, cuối cùng để mặc cho Trần Duệ tự tung tự tác, tất nhiên không thể thiếu một vài động tác tình thú mà người ngoài chỉ cần nghĩ đến cũng đủ mặt đỏ tim đập.
Thấy hắn tỉnh lại, trên mặt nữ hoàng bệ hạ nổi lên một rặng mây đỏ, nàng nhẹ giọng hỏi: "Thích không?"
"Dĩ nhiên là thích!" Không nghĩ đến băng sơn ngự tỷ bình thường luôn bày ra bộ mặt lạnh lùng lại có thể lộ ra vẻ thẹn thùng động lòng người đến mức này, dục vọng của người nào đó mới sáng sớm đã bị kích thích bành trướng lên, cặp tay sói vươn thẳng đến đôi gò bồng đảo trắng như tuyết đang ẩn hiện trong chăn kia.
"Ui da! Đau chết mất!" Bả vai bị nữ hoàng bệ hạ cắn một phát mạnh làm lửa nóng của tên gia hỏa nào đó lập tức bị dập tắt.
Chẳng lẽ mới qua một đêm mà nàng đã bị Cerberus nhập vào?
"Không phải chàng vừa mới nói thích ư?" Mejia kinh ngạc hỏi.
Không phải thích cái này a, Trần Duệ vừa tính giải thích ta đây không phải M thì thấy vẻ mặt nghi hoặc của Mejia. "Trong sách có nói nam nhân thích được “cắn vào buổi sáng”, không đúng sao?"
Cắn vào buổi sáng? Ánh mắt Trần Duệ sáng lên, dục vọng vừa mới hạ xuống trong nháy mắt lại bùng cháy dữ dội, hắn vội vàng gật đầu: "Rất là thích! A! Chờ một chút, có gì đó không ổn lắm…Nàng nói 'sách' gì cơ?"
Màu đỏ trên mặt Mejia càng đậm thêm: "Là lễ vật Alice tặng em, tên là… tên... là... 'Những hành động mà nam nhân ưa thích' Bên trong có một đoạn ghi chú đặc biệt, nói là nam nhân thích nhất là được 'cắn buổi sáng'."
Alice… nghe tên là đủ hiểu… Biểu tình Trần Duệ có chút khó nói, tiểu la lỵ này thật đúng là chỗ nào cũng gây sự được.
"Hmm, trong quyển sách kia viết cắn vào buổi sáng là phải cắn bả vai?"
"Nó không nói…" Mejia bỗng nhiên tỉnh ngộ: "Lẽ nào làm như vậy là không đúng?"
"Nữ hoàng ngốc nghếch của ta ơi, nàng nên tìm nhiều sách hơn nữa mà học hỏi thêm đi." Trần Duệ hôn mạnh một cái lên khuôn mặt mỹ lệ gần trong gang tấc kia, sau đó cả người dần dần chui vào trong chăn ấm áp.
Trong tẩm cung bỗng truyền ra tiếng kinh hô của nữ hoàng bệ hạ xen lẫn với tiếng cười tà ác của tên sắc lang: "Tiểu bảo bối, để ta giúp nàng biết thế nào mới là… chân chính cắn vào buổi sáng nhé..."
Thời gian dần trôi, vườn cây bên ngoài xào xạc theo từng cơn gió, trong tẩm cung xuân ý dạt dào.
Đối với đám thương gia, đại hôn của nữ hoàng bệ hạ chẳng khác nào cơ hội tốt ngàn năm có một, hàng loạt hoạt động ưu đãi phong phú được tung ra. Đọa Thiên Sứ đế đô mỗi ngày đều vô cùng náo nhiệt, thẳng cho đến mười ngày sau mới dần tản bớt.
Tuy tình cảm của Mejia và Trần Duệ như keo như sơn nhưng vì mang trên người quá nhiều chức trách nên nàng không thể tham luyến sinh hoạt hậu cung quá nhiều, cũng không thể cùng Trần Duệ hưởng tuần trăng mật, mà lập tức khôi phục chính vụ ngay ngày thứ ba sau hôn lễ.
Có lẽ là bị không khí vui mừng ảnh hưởng mà tất cả công việc của đế quốc đều phát triển một cách tốt đẹp.
Hôn lễ long trọng của Trần Duệ và Mejia làm đám người ở nhà phải đỏ mắt ghen tị, chẳng qua tất cả đều tự giữ trong lòng không nói ra mà thôi. Nếu tính theo “trình tự” mà nói thì Mejia hẳn là nữ nhân đầu tiên mà Trần Duệ “yêu thích”, những người còn lại đều là chen ngang sau này, hiện nay Mejia bị đảo ngược trở thành người cuối cùng.
Sau nhiều lần hội họp, nữ hoàng, nữ tướng quân, nữ khoa học gia, nữ gián điệp đầu lĩnh cùng nữ bộc cũng đã đạt thành khế ước - khống chế thời gian biểu của tên nam chân heo nào đó, chỉ cho phép hắn gặp mặt mỗi tuần hoặc mỗi tháng mà thôi.
Những buổi sinh hoạt vợ chồng là đương nhiên vẫn xảy ra, chẳng qua giờ nó còn thêm một loạt tiền tố: "dai sức hơn nữa", "mãnh mẽ hơn nữa", "tự do hơn nữa", "nam nhân không còn là công cụ xxx". Kỳ thực, mấy tranh chấp trong hậu cung luôn diễn ra nhưng cuối cùng thì vẫn ổn định được, Trần Duệ cũng có thể an tâm đi xử lý bước tiếp theo của kế hoạch.
Trước mắt trò chơi ma pháp khá là phổ biến, việc cần làm kế tiếp hẳn là mở rộng diện tích che phủ của tháp tín hiệu ma pháp. Bởi vì máy trò chơi là máy rời, lại thêm thời gian chơi mỗi ngày cũng bị hạn chế, cho nên bí tinh để chế tạo mũ giáp trò chơi còn có thể duy trì được một khoảng thời gian. Tạm thời Trần Duệ chưa tính đến việc thu phí trò chơi mà tập trung vào việc phổ biến chúng hơn. Trên thực tế, trừ đi chi phí chế tạo, thì chỉ riêng số tiền thu được từ việc bán TV ma pháp và mũ giáp trò chơi cũng đã là một khoản lớn rồi.
Cuộc thi đá cầu giữa ba đại đế quốc (thi đấu theo thể thức đá vòng tròn) cũng đã chuẩn bị chu đáo, tháng sau sẽ chính thức mở màn. Đọa Thiên Sứ đế quốc sẽ có hai đội bóng tham dự, một là Xích Huyết của hoàng gia cạnh kỹ trường, đội còn lại là Diễm Quang của Ám Nguyệt. Đây là sự kiện lớn của toàn ma giới, cũng là một thử nghiệm của Trần Duệ. Hắn chính là muốn xem xem loại thi đấu thể thao như này có thể thay thế chiến tranh trở thành một phương thức mới để các quốc gia thể hiện vũ lực của mình hay không.
Kỹ thuật ủ rượu vàng cực phẩm đã khá thành thục, hơn nữa còn phát hiện ra nhiều loại hương vị khác nhau, hiện giờ đang thịnh hoàn trên toàn ma giới. Gần đây, bên phía Medusa lại truyền tới một tin tức tốt, chưng cất rượu thành công, nồng độ cao hơn hẳn rượu vàng, Trần Duệ đặt tên cho chúng là rượu trắng, hiện đang được kiểm tra hương vị cùng mùi vị. Đây là vũ khí bí mật, bất kể là suy xét từ phương diện thị trường hay phương diện nào khác, vì thế Trần Duệ không tính bán ra sớm mà phải chờ ít nhất hai năm nữa.
Sau khi đại chiến cùng Raizen, Trần Duệ đã giải trừ khế ước hiện có, trừ Đâu Đâu ra thì tất cả những người còn lại bao gồm Bạch Linh lãnh chủ Sicari, tộc trưởng gia tộc Custer của Âm Ảnh đế quốc Celine, sư đồ Saipulaier, tiểu liệt ma Presley, nhóm ba người Royce của lãnh địa Shade, Tim của Walan yếu tắc cùng Samuel ở thế giới dưới mặt đất đều được giải trừ khế ước.
Sau khi ba đại đế quốc hòa đàm ở Âm Ảnh đế đô, Trần Duệ bí mật tìm đến Celine. Celine là cô gái có thủ đoạn lẫn tâm kế, không những biết thân phận chân thật của Trần Duệ mà còn nắm giữ nhiều mạch kinh tế của Ám Nguyệt thậm chí Đọa Thiên Sứ đế quốc, quan trọng hơn là đệ nhất thương nghiệp gia tộc của Âm Ảnh là công cụ trọng yếu của Trần Duệ trong hai năm tới, vì thế khống chế nàng là điều phải làm.
Chỉ là lần này Trần Duệ không kí chủ bộc khế ước với Celine mà kí chủ tớ khế ước, tức chủ nhân không thể trực tiếp giết chết tùy tùng, và cho dù chủ nhân có chết cũng sẽ không liên lụy đến tùy tùng. Đương nhiên, tùy tùng không thể phản bội lại chủ nhân nếu không sẽ phải nhận trừng phạt của khế ước. Celine biết với thực lực hiện tại của đối phương có thể giết chết nàng dễ dàng như giết một con kiến, mà ba nước lúc này rất có thể sẽ nhanh chóng kết thành đồng minh, “Guile” lại còn một trận tranh cao thấp với Raizen hai năm sau, một khi hắn thắng thì hắn nhất định trở thành đệ nhất cường giả thậm chí có thể nắm toàn bộ ma giới trong tay. Nếu việc này trở thành sự thật thì nàng hoặc gia tộc Custer đều có thể có được lợi ích to lớn, cho nên Celine kiên nghị ký kết chủ tớ khế ước với Trần Duệ, tiếp tục đảm đương công việc “nội ứng”, toàn lực chống đỡ Đọa Thiên Sứ đế quốc.
Ba người Royce ngay từ ban đầu đã theo Trần Duệ phát triển ở Ám Nguyệt, chịu ơn sâu nặng. Đặc biệt là Royce, Trần Duệ giúp hắn đoạt lại người yêu Sasha, khôi phục vinh quang cho gia tộc, cho hắn làm lãnh chủ đặc khu kinh tế Shade của Đọa Thiên Sứ, ân tình càng thêm sâu trọng. Tim cũng không khác ba người Royce là bao, đều có lòng trung thành cao, năng lực xuất chúng, khả năng phản bội rất thấp vì thế giải trừ khế ước không là vấn đề, ngược lại đây còn là “thủ đoạn” thu phục lòng người.
Presley gần như là bị biến thành một người qua đường bị lãng quên, chẳng qua với tiểu liệt ma mà nói nhân sinh chưa bao giờ thăng hoa đến trình độ này. Sau khi được Trần Duệ tặng dược tề thư, Presley liền nắm chắc cơ hội cải biến vận mệnh của mình trong tay, khắc khổ trui rèn, không ngờ lại tiến bộ thần tốc, được Aldas thưởng thức, trở thành dược tề học đồ chính thức, quyết chí trong vòng mười năm phải thi đậu “chức danh” dược tề sư.
Đại quân vong linh của Saipulaier là lực lượng chiến đấu quan trọng của Đọa Thiên Sứ đế quốc, khi khế ước được giải trừ, phản ứng đầu tiên của thi vu là Trần Duệ đã chết, bởi vì hắn ký kết chừ từ khế ước, chỉ khi nào chủ nhân giải trừ hoặc tử vong thì khế ước mới biến mất. Vì thế khi Trần Duệ hiện ra trước mắt Saipulaire, hắn hoảng sợ đến mức nhảy dựng cả lên.
Long lực tinh tủy để Saipulaier tấn cấp đã có nhưng Siren chi tâm lại là một phiền toái lớn, đó là bản mạng tinh thể nằm trên trán của Siren, chỉ mất đi khi nguyên khí đại thương, đau đầu nhất là tinh tình của Siren vô cùng cương liệt, trừ phi bọn chúng tự nguyện nếu không không thể nào lấy được Siren chi tâm. Tiểu nhân ngư công chúa vốn có ác cảm với Trần Duệ, thỉnh thoảng lại chửi xéo hắn mấy câu, muốn nàng đưa Siren chi tâm thì thà đi đến biển Tử Vong một lần nữa, lừa gạt một vị muội muội Siren nào đó trở về mà còn khả thi hơn. Dù không có Siren chi tâm nhưng lễ vật Trần Duệ tặng cũng đủ để Saipulaire hớn hở không thôi, hai đoạn lưỡi hái bị gãy. Đây là vật đã từng chứa đựng tinh hoa linh hồn của vu yêu vương Gloria Rios, sau bị Trần Duệ dùng Đọa Thiên Sứ chi kiếm chặt đứt. Lưỡi hái là vật chứa linh hồn cực kì khó kiếm, hơn nữa linh hồn khí tức còn sót lại trong này cũng đem lại cho Saipulaier dẫn dắt và trợ giúp to lớn.
Thân là một trong tứ đại lãnh chủ nên Sicari thông minh hơn nhiều, hiện nay Mejia đã từng bước nắm quyền thống trị tuyệt đối với Đọa Thiên Sứ đế quốc, lấy hành động mượn gió bẻ măng của hắn dưới thời Hắc Diệu, nếu như không kiếm một gốc đại thụ vững chắc mà bám vào thì tám, chín phần mười sẽ bị nhổ tận gốc. Vì thế ngay sau đại hôn của Mejia, hắn chủ động tìm đến “Guile” dâng lên khế ước biểu thị sự thần phục của mình. Nhiều năm kinh doanh cùng với thủ đoạn của mình, uy vọng của Sicari ở Bạch Linh lãnh địa rất cao, hơn nữa đó còn là một trong bốn lãnh địa lớn, Trần Duệ cũng không muốn trong hai năm phát triển trọng yếu tới đây phát sinh biến cố gì nên hắn liền tiếp nhận “sự trung tâm” của Sicari.
Về phần Samuel, Trần Duệ tuyệt không lo lắng vị hoàng kim kỵ sĩ một lòng trung thành với mình này sẽ tiết lộ bí mật, chỉ là Quang chi huyết thệ không khác chủ từ khế ước nhiều lắm, khi cảm ứng được huyết thệ biến mất Samuel liền cho rằng vị tam hoàng tử điện hạ nào đó đã gặp bất trắc.
Vì vậy Trần Duệ phải gặp mặt Samuel để làm sáng tỏ vụ hiểu làm này, bởi vì địa phương cần đến tiếp theo của hắn chính là thế giới trên mặt đất.