Bàn tay khổng lồ chộp về phía bọn Trần Duệ, nham thạch phụ cận đều bị nhấc lên bắn tung tóe, mang tới lực áp bách to lớn.
Lola chớp mắt, bàn tay kia nhanh chóng biến hóa trên đường phóng tới, còn chưa chạm vào người bọn họ đã phân tán thành dung dịch rồi rơi xuống.
Trần Duệ cũng không phát hiện được nhắc nhở gì của phân tích chi nhãn. Đây có lẽ là “nguyên tố thể không có ý thức” hỏa nguyên tố quân vương từng nói. Hỏa nguyên tố quân vương từng nói, trong hoàn cảnh núi lửa này hỏa nguyên tố có thể biến thành hình người, nhưng mà do bị dị lực kia ảnh hưởng cho nên chúng nó chỉ tồn tại dưới dạng năng lượng đơn thuần chứ không cách nào hình thành tính mạng chính thức.
Đã không có ý thức cũng không tồn tại địch ta, chỉ dưới sự khống chế của dị lực, chúng mới theo bản năng công kích ngoại nhân “xâm lấn”.
Bàn tay khổng lồ kia bị đánh tan, giống như dây kíp nổ bị đốt lên, dần lụi tàn xuống phía dưới. Nhanh thạch nóng chảy chung quanh bắt đầu phát sinh biến hóa nhanh chóng, các loại hình thù kỳ quái tuôn ra, có nhân thể, có quái thể, tất cả đều ào ào đánh tới.
Lực lượng của đám nguyên tố thể này cũng không lớn lắm. Lola dùng một công kích phạm vi lớn là có thể phân tán hết cả nhưng rất nhanh chúng tiếp tục sống lại từ trong nham thạch, liên tục không ngừng, lực lượng công kích cũng dần tăng cường, thập phần khó chơi. Đâu Đâu tuy sợ hãi nhưng rất nhanh lại cảm thấy những địch nhân này yếu hơn mình, vốn định thể hiện trước mặt chủ nhân một phen nhưng nhưng nguyên tổ thể này không có cơ thể chính thức, trùng biến hình đại gia cảm thấy như đang đấm vào bị bông, có lực mà không dùng được. Nhất là từ trước tới giờ, trùng biến hình chỉ nổi tiếng với danh từ “bất tử” chứ lực công kích thật chẳng đáng khen tặng, nó chỉ đành phẫn nộ trở lại trên vai Trần Duệ.
Mọi người vừa đánh vừa tiến lên, muốn đi qua vùng này để tìm cửa vào nhưng hoàn cảnh nơi này giống như đã xảy ra biến hóa rất lớn, chuyển mấy vòng rồi không ngờ lại về tới chỗ cũ.
“Ta muốn lợi dụng hỏa nguyên tố cảm ứng phương vị của thứ đang khống chế nguyên tố thể! Các ngươi giúp ta ngăn cản một lúc, tận lực đừng quấy rầy ta.” Lola đột nhiên dừng bước, nói một câu rồi nhắm mắt lại, không để ý tới những công kích đầy trời kia nữa.
Cho dù là Trần Duệ hay Pagliuca đều không nhiều lời, bọn họ biết Lola tuyệt đối sẽ không bắn tên không đích. Tâm niệm Trần Duệ xoay chuyển, một quang tráo hình tròn hơi mờ xuất hiện bao bọc lấy đám người. Phòng ngự tráo sau khi phóng đại phạm vi thì lực phòng ngự đã giảm không ít. Tuy những công kích kia cũng không phải đặc biệt lớn nhưng tần suất lại cao, gần như liên miên không dứt cho nên phòng ngự tráo bắt đầu xuất hiện những vết nứt.
Mặc dù phòng ngự tráo có đặc tính hấp thu công kích và tự động phục hồi nhưng tốc độ hồi phục rõ ràng chậm hơn tốc độ phá hoại nhiều lắm. Những vết nứt kia bắt đầu khuếch tán, lan tràn khắp cả viên tráo.
Ngay khi tầng phòng ngự kia sắp biến mất, đôi mắt tím của Lola bỗng dưng mở ra.
Vô số công kích ập tới bỗng nhiên dừng lại, sau đó tán loạn ra. Khác với trước, những điểm hoa lửa và nham thạch không rơi xuống biển dung nham mà lại bị một lực lượng vô hình nào đó khiến cho quay về, tập trung vào một chỗ, hình thành một cánh cửa lốc xoáy không gian.
“Nhanh! Thời gian duy trì cái cửa này rất ngắn, tiến lên!”
Mọi người không cần nghĩ ngợi, thân hình hóa thành lưu quang, xâm nhập vào trong.
Đi qua cánh cửa xong, tầm nhìn trước mắt bỗng dưng tối sầm xuống, biển nham thạch hồng rực chói mắt đã biến thành cảnh tượng khác.
Cảnh tượng trước mắt khiến cho cả kẻ tâm ngoan thủ lạt như Pagliuca hay Lola xưa nay vẫn trấn định không đổi cũng phải hít vào một hơi. Còn Đâu Đâu thì chẳng cần nói đã sợ tới mức phát run toàn thân, biến ra hai bàn tay bịt chặt hai mắt, không dám buông ra.
Đây là một con đường bình thường, hai bên đường đều có sắp đặt những cây đuốc chiếu sáng đặc chế, loại đuốc này có thời gian sáng rất lâu. Điều này tất nhiên không phải nguyên nhất khiến mọi người giật mình, mà là vì lối đi được tích lũy bằng thi cốt.
Trên vách tường, trần nhà, dưới chân, tất cả đều chằng chịt thi thể, trên vách tường còn vắt vẻo một chút cánh tay khô quắt. Trong không khí vất vưởng thứ mùi hôi thối khiếp người.
Con đường xác chết, đây chính là con đường xác chết, không biết nó dài bao nhiêu, càng không biết có bao nhiêu con đường như thế này.
Trần Duệ cảm thấy lông tơ toàn thân dựng đứng lên, cơ thể run rẩy nhè nhẹ. Ngoại trừ sợ hãi lúc ban đầu còn có cả tức giận nữa, tuy đã có chuẩn bị tâm lý từ trước nhưng khi thấy tình cảnh này cũng không cách nào ức chế phẫn nộ. Nhiều tính mạng như vậy... đây không phải việc dùng từ “cực kỳ tàn ác” hoặc “diệt sạch nhân gian” có khả năng hình dung!
Lola đứng bên cảm nhận được cảm xúc mãnh liệt của hắn, liền nhẹ nhàng nắm tay Trần Duệ.
Tinh lực của Trần Duệ vận chuyển một vòng, tâm thần đã tỉnh táo lại, nhìn Lola và Pagliuca rồi khẽ gật đầu. Tín niệm trong lòng hắn càng thêm kiên định: phá hủy tất cả những thứ này! Phá hủy Thâm Uyên!
“Đám xác này có ải nhân cũng có nhân loại, xem ra đây đúng là Kim Huy địa cung thế giới lòng đất... Ở đây quả nhiên có lực lượng bổn nguyên thổ hệ.” Lola cẩn thận cảm ứng một hồi. “Nhưng mà bổn nguyên này dường như bị phân giải đi khắp nơi, hơn nữa còn tràn đầy khí tức hủy diệt quỷ dị. Độ tinh khiết của khí tức hủy diệt rất cao, lực quấy nhiễu cũng rất mạnh, căn bản không cách nào đoán được ngọn nguồn thổ hệ pháp tắc ở chỗ nào.”
Pagliuca chú ý tới một loại dị trạng khác. “Ta cảm thấy lực lượng áp chế ở đây rất mạnh, nếu như chiến đấu tại chỗ này chúng ta chỉ sợ khó mà phát huy chiến lực mạnh nhất, hơn nữa phương diện tiêu hao cũng tăng lên gấp bội.”
“Đây là lực lượng huyết tế.” Trần Duệ hít sâu một hơi. Hắn sợ nhất là loại lực lượng này. So sánh với tế đàn ở Vân Thải thành, oán khí ở đây còn mạnh hơn nhiều, hơi thở hủy diệt tràn ngập uy áp đặc thù, làm cho người ta sinh ra sự sợ hãi.
Sợ hãi?
Trần Duệ âm thầm xiết chặt nắm tay, cho dù là “sợ hãi” hay là “căm hận” thì cũng phải phá hủy hết!
Ba người cẩn thận đi về phía trước, liền phát hiện ra một ngã ba đường, nhất thời không biết nên đi thế nào.
“Đợi một chút, đằng kia hình như có người.” Lola chỉ vào thông đạo phía sau. Hôm nay, tiên nữ long tiểu thư là người có lực cảm giác mạnh nhất trong đám người, đương nhiên đây là tính trong trường hợp Trần Duệ chưa sử dụng Cực Tinh Biến.
Không lâu sau, Pagliuca và Trần Duệ cũng nghe được, thanh âm này xuất phát từ bên kia, dường như có không ít người.
Trong tử địa này thế mà còn có người sống!
Hai tay Lola vẽ một vòng tròn: “Các ngươi đừng nhúc nhích!”
Vừa dứt lời, Pagliuca, Trần Duệ và Đâu Đâu đồng thời cảm thấy một lực lượng mỏng như cánh ve bao lấy bản thân, cả thân thể dần biến thành trong suốt. Cuối cùng, cả bọn hoàn toàn sáp nhập vào trong ánh sáng chập chờn của của ngọn đuốc cắm trên tường.
Ẩn thân!
Đây không phải thiên phú gì mà là hiệu quả ma pháp chân chính, ẩn thân quần thể! Trần Duệ và Đâu Đâu coi như bỏ qua, độc long là người biết hàng lập tức trợn tròn hai mắt.
Rất nhanh, thanh âm kia đã tới gần, tốc độ còn khá nhanh, đi tới phụ cận mới dần chậm đi.
Quả nhiên có người sống, ước chừng là mười mấy tên, đều mặc áo choàng đen, mặt đeo mặt nạ ngân sắc, trong tay còn cầm vũ khí, trong đó còn có một tên mặt nạ vàng cầm đầu.
Trần Duệ không hề xa lạ gì với kiểu trang phục này, Hắc Tử Đồ!
Quả nhiên là bọn họ!
Có mấy người sắp đụng phải Pagliuca đang ẩn thân, độc long đang chuẩn bị dịch người thì bên tai lại vang lên tiếng của Lola: “Đừng nhúc nhích!”
Có người đụng phải độc long đang “ẩn thân” vậy mà không ngờ lại như đụng phải không khí, không hề trở ngại mà đi xuyên qua, giống như Pagliuca căn bản như không tồn tại vậy.
Điều này khiến cho kẻ mù ma pháp như Trần Duệ cũng phải kinh ngạc. Loại ẩn thân thuật này quả không thể tưởng tượng nổi, còn cường đại hơn cả kỹ năng “Tiềm Hành” của hắn!
“Lạ thật, Xích đại nhân không phải nói làm cảm ứng thấy vùng không gian này có chấn động khác thường, có lẽ là có người xâm nhập sao? Tại sao ở đây lại không có người?”
“Số 35, tổ của ngươi đi bên trái!”
“Số 27, tổ của ngươi đi bên phải.”
“Số 43, tổ của ngươi đi chính giữa với ta!”
“Phát hiện người xâm nhập, tận lực bắt giữ, nếu không địch lại thì phải kích nổ ấn phù! Nếu như không phát hiện ra gì thì tập trung lại chỗ này!”
“Vâng, đội trưởng!”
Sau đó không lâu, ba đội trở lại chỗ cũ.
“Đội trưởng, không phát hiện ra điều gì!”
“Chúng ta cũng thế!”
Người đội trưởng đeo mặt nạ vàng kia suy nghĩ một chút rồi nói: “Không thể nào, Xích đại nhân rõ ràng... Chỗ này không còn thông đạo nào khác, đoạn đường chúng ta đi cũng không phát hiện ra cái gì, liệu có phải người xâm nhập đã rời đi? Hoặc là thực lực của họ hơn xa chúng ta, có thể ấn nấp mà không bị phát giác? Cho dù thế nào, đều phải nhanh chóng hồi báo cho Xích đại nhân hay! Chủ tế đàn sắp hoàn toàn thành hình, tuyệt đối không thể xảy ra bất cứ sai lầm nào!”
Nghe được câu cuối cùng, ánh mắt Trần Duệ lóe tinh quang, trong này không ngờ lại là chủ tế đàn!
Trần Duệ từng nghe thiên sứ Kule của Quang Minh giáo hội nói, chủ tế đàn là tế đàn trực tiếp hiến tế cho Thâm Uyên chúa tể, ẩn chứa quy tắc và lực lượng đặc thù lại cường đại, có thể tự động hấp thu các tế đàn hiến tế bí mật.
Chủ tế đàn cũng là tồn tại được chúa tể Thâm Uyên truyền thừa cho linh hồn lực và khống chế ý chí cực mạnh. Lực lượng hiến tế càng lớn, truyền thừa càng tốt, có thể phát huy lực lượng càng mạnh.
Trên lý luận, mỗi vị chúa tể đều có một chủ tế đàn, Kim Huy địa cung giống như địa ngục trước mắt đây không ngờ lại là một chủ tế đàn!
Hôm nay đúng là câu được “con cá lớn”, nhưng có thể khẳng định nguy hiểm sẽ càng mạnh hơn!
Nghe như lời gã đội trưởng kia vừa nói thì chủ tế đàn còn chưa hoàn toàn thành hình, vừa vặn thừa dịp này sẽ phá hủy luôn!
Pagliuca mở miệng: “Chúng ta theo sau! Dù sao có ma pháp ẩn thân của Lola thì sẽ không bị phát hiện.”
“Chờ đã.” Tiên nữ long mở miệng. “Loại ẩn thân thuật quần thể này không cách nào di động, vừa động sẽ hiện hình, hơn nữa thời gian duy trì cũng có hạn. Nếu chỉ có một mình ta thì còn có thể ẩn hình di động.”
Giờ Trần Duệ mới biết thì ra loại ẩn thân thuật này cũng có chỗ thiếu sót, nhưng mà như thế thôi cũng đã quá cường đại rồi. Hắn cười cười chỉ vào đám Hắc Tử Đồ ở phía xa. “Thật ra chúng ta không cần ẩn hình, có thể biến hình là được.”
Biến hình? Tiên nữ long tiểu thư chớp mắt, đã hiểu rõ ý của trượng phu.