Ma Giới Đích Nữ Tế

Chương 369: Chương 369: Chuyện xưa chuyện nay! Cùng chung địch nhân




Isabella vẫn tiếp tục nói, có lẽ nàng quá tin vào kịch độc kia, nàng coi Trần Duệ là người sắp chết, cho nên không nhanh không chậm thổ lộ bí mật trong lòng.

“Kỳ thật khi ta xui Luodan là cố ý bị Rommel phát hiện, mà trước khi ngươi bị Doulon bắt, giao hắc sắc dược thủy cho ta, ta đã sớm biết thị nữ kìa là gián điệp Rommel cài vào, nhưng ta không diệt khẩu. Bất kể ngươi có thành công lật bàn hay không, ta đều có một kế hoạch khác, đó chính là lợi dụng thế thân giả chết, tự mình rời khỏi đế đô, thoát khỏi Huyết Nhân.”

Trần Duệ miệng môi khẽ động, nhưng lại không hỏi gì bởi vì hắn biết Isabella sẽ nói tiếp.

“Muốn biết vì sao ta muốn rời khỏi Huyết Nhân không? Một thân nhân của ta, cũng là cừu nhân đã chết, chỉ cần ta ẩn thân, giải quyết nốt một cừu nhân nữa, như vậy ta có thể tìm một nơi tĩnh lặng, cải biến dung mạo bản thân, hoặc là chầm chậm chết già, hoặc tùy tiện gả cho một nam nhân thành thật. Bởi vì, ta thật sự mệt mỏi rồi…” Isabella thở dài một hơi, ngoại trừ sự kiều mỵ dùng để ngụy trang thường ngày, trên mặt nàng chỉ còn lại mệt nhọc và chán ngán.

Trần Duệ lặng lẽ nghe, thân nhân cũng là cừu nhân kia, hẳn là Sapp Lena đi, vì sao đôi tỷ muội này lại trở mặt thành thù?

“Chính là, kế hoạch này thất bại bởi vì ngươi” Isabella nhìn Trần Duệ, ánh mắt nàng đan xen những thần sắc phức tạp, “Làm ta không thể hiểu nổi là sau khi Rommel thuyết phục, lấy trí tuệ và năng lực phán đoán của ngươi, ngươi hẳn biết những chuyện trước kia là ta sắp đặt. Vì sao ngươi lại mềm lòng với nữ nhân liên tiếp hại ngươi? Vì sao lại đánh ngã Rommel? Đến cùng ngươi có mục đích gì?”

Trần Duệ vẫn không trả lời, Isabella hẳn nhìn thấu hắn là “lừa đảo” đến từ thế giới nhân loại, nên nàng không phát hiện được mục đích cao nhất của hắn, không phải là vì tiền, mà là vì Ám Nguyệt, đánh đổ Hắc Diệu! “Cứu” Isabella chỉ là để tăng thêm mâu thuẫn giữa nguyên lão gia tộc và Hắc Diệu thôi, cũng là vì Phong Ảnh ngoa nữa. Chẳng qua hắn không ngờ Isabella lại muốn giả chết để thoát khỏi Huyết Nhân, càng không ngờ là chính mình lại phá hoại kế hoạch của nàng, chẳng lẽ đây là lý do lần này nàng tự thân hạ sát thủ?

Isabella tự giễu cười nói: “Kỳ thật chúng ta đều rõ, từ khi bắt đầu, là đôi bên diễn kịch mà thôi. Ngươi hẳn rõ ràng ta là nữ nhân như nào, ta từng gả cho rất nhiều người, chỉ là một nữ nhân phóng đãng ngoan độc mà thôi. Đừng nói với ta là ngươi diễn giả thành thật nhé, chuyện cười này không chút buồn cười tý nào đâu.”

“Nếu như nàng đã nghĩ đó là chuyện cười, như vậy không cần giải thích nữa” Trần Duệ nỗ lực lắc lắc đầu, “Ta chỉ không hiểu một chuyện, vì sao nữ nhân phóng đãng kỹ thuật hôn lại kém như vậy? Liệu có thể giả thiết, những nam nhân nàng từng gả chỉ sợ cả ngày bị loại huyễn thuật nào đó mê hoặc đúng không?”

Lomond từng nói với hắn, một khi chân chính dung hợp lực lượng tà nhãn, tà vương chi nhãn diệu dụng vô cùng, nếu chỉ tính huyễn thuật thì không chút thua kém mộng yểm chi đồng của Leviathan vương tộc. Isabella sở dĩ biết sào huyệt tà nhãn, rất có thể vì nàng lịch luyện trong đó, thậm chí là giành được tà nhãn làm bạn sinh thú.

Mà đối tượng nàng kết hôn, đại đa là quyền cao chức trọng, cũng không phải cường giả chân chính, bởi thế suy đoán này rất có khả năng. Nhưng là chỉ sợ sẽ không ai tin tưởng, vị man đà la hoa của đế đô này chính là duyệt nam vô số, phong lưu phóng đãng a…

Isabella lành lạnh cười: “Điều này cũng không phải trọng điểm, nếu như là hai trăm năm trước, có lẽ ta có thể yêu ngươi, nhưng hiện tại… Bất kể ngươi lời ngon tiếng ngọt ra sao, cũng khó thoát khỏi cái chết.”

“Nàng vừa mới nói… Nàng không thể ngã cùng một chỗ” Trước khi phát động công kích, Trần Duệ có lòng moi được càng nhiều bí mật càng tốt, đặc biệt là có liên quan đến Phong Ảnh ngoa, “Trước khi ta chết, ta có yêu cầu sau cùng, ta muốn biết lúc đó… hẳn là hai trăm năm trước… đã phát sinh chuyện gì?”

Isabella đờ đẫn một lúc rồi nhàn nhạt nói: “Kỳ thật cũng không có gì, là một thiếu nữ vô tri gặp phải nam nhân lời ngon tiếng ngọt, hắn nói nàng thuần khiết mỹ lệ như đóa tuyết đạt lai trên quang minh thánh sơn, hắm muốn tự tay hái đóa hoa thần thánh tặng nàng. Thiếu nữ vô tri ngu xuẩn tin tưởng nam nhân này không chút nghi ngờ, thậm chí còn kết thâm thù với muội muội. Kết quả là, nam nhân sau khi lừa đi đồ vật quý báu nhất của thiếu nữ liền biến mất. Cảnh dời người mất, đóa tuyết đạt lai vô tri ngu xuẩn đó đã biến thành man đà la hoa kịch độc. Một chuyện xưa đơn giản thôi.”

Những lời của Isabella bình tĩnh vô cùng, phảng phất nói về chuyện của người khác vậy. Nhưng Trần Duệ có thể cảm giác được, trong ngữ khí của nàng ẩn chứa thống khổ sâu đậm, sâu đến tê dại. Loại tê dại này, hắn từng nhìn thấy trong mắt Cơ Á.

Hóa ra là như thế! Đóa kịch độc man đà la hoa này năm xưa từng là thiếu nữ tuyết đạt lai thuần khiết. Thảo nào khi nhắc đến tuyết đạt lai, nàng lại có phản ứng như vậy, hẳn là nhớ lại chuyện xưa đi.

Trần Duệ không khỏi ngấm ngầm cười khổ, không ngờ việc hắn nói ra hoa tuyết đạt lai lại là đổ dầu vào lửa, làm nàng sinh ra sát cơ ngay từ lần đầu gặp mặt, những từ ngữ then chốt hẳn có ba từ: nhân loại, nam tử, tuyết đạt lai.

“Nhưng là, đây không phải nguyên nhân chủ yếu ta giết ngươi. Nếu như ngươi chỉ là một kẻ lừa đảo đơn thuần, ta là một nữ nhân mệt mỏi muốn tìm điểm tựa, cứ như vậy chầm chậm bước tiếp, có lẽ kết quả giữa chúng ta đã khác. Đáng tiếc, ngươi không phải.”

Ngữ khí Isabella chuyển biến, nàng chậm rãi lắc đầu nói: “Ngươi là vương tộc thế giới nhân loại, một hoàng tử tư sinh thân mang quang quyến chi thể, lòng ôm chí lớn! Ta vốn cho rằng bình vĩnh hằng dược thủy kia là giả, không ngờ lại là thật, hẳn là ngươi lâm thời sửa đổi kế hoạch, vốn từ muốn lừa tiền đổi thành muốn lợi dụng lực lượng ma giới giúp ngươi đoạt lấy hoàng vị, trường kỳ hợp tác với ma giới…”

“Huyết Nhân là một tổ chức lớn ngang dã tâm của họ, bọn họ có thể cho ngươi còn nhiều hơn Hắc Diệu cố kỵ nhiều mặt. Đối với một kẻ tranh đoạt hoàng vị như ngươi, khẳng định không thể cự tuyệt. Trên thực tế, ta không báo lại chuyện hắc sắc dược thủy cho Huyết Nhân, nhưng gián điệp tại Đọa Thiên Sứ đế quốc không chỉ có mình ta, Huyết Nhân đã biết được chuyện ngươi hợp tác cùng Hắc Diệu. Từ hôm nay khi ngươi xuất hiện ở Đọa Thiên Sứ đế đô, ma pháp truyền tấn đã được truyền tấn đến Huyết Nhân, tổ chức đã phái người đến, nhiều nhất hai ngày nữa sẽ đến.”

Đến lúc này, Isabella cũng không cần nói dối làm gì, Trần Duệ thầm giật mình, hắn lần trước tính sai một điểm, Isabella không tiết lộ bí mật hắc sắc dược thủy, mà có người nào khác, hẳn là bên cạnh Hắc Diệu, rất có thể là người cực kỳ thân cận.

“Một khi có thể giành được tư nguyên hắc sắc dược thủy, thực lực Huyết Nhân sẽ được tăng mạnh, đến lúc đó ma giới sẽ sa vào hỗn loạn triệt để, ta không thể trơ mắt nhìn chuyện này phát sinh… Đây chính là nguyên nhân ngươi phải chết, nhưng là ta không vĩ đại như vậy, nữ nhân tự tư như ta không có chút tâm tình cứu vớt ma giới nào đâu” Isabella tự giễu cười nói: “Ta gia nhập tổ chức này là vì cam chịu, phụ thân và huynh trưởng ta chết vì tổ chức này, thứ ta muốn chỉ là trả thù thôi. Còn có một nguyên nhân quan trọng khác là, theo tình báo của ta, lần này người Huyết Nhân phái tới bàn bạc với ngươi, là cừu nhân còn lại của ta, ta nhất định phải giết hắn!”

Phụ thân và huynh trưởng tử vong? Cừu nhân còn lại? Trần Duệ tựa như nghĩ đến gì đó, một cái tên dần hiện ra trong đầu hắn.

“Địch nhân này lực lượng cường đại, ta không phải đối thủ của hắn, chỉ có thể lợi dụng ngươi… Rất nhanh thôi, lực lượng linh hồn của ngươi sẽ dần tiêu tan, trở thành khôi lỗi chịu ta khống chế, mà tùy thời có thể giống như Luodan, bạo liệt ra năng lượng đáng sợ. Đến lúc đó ta sẽ khống chế ngươi gặp mặt cừu nhân, sau đó rình cơ phát động. Chẳng qua, thực lực hắn là ma hoàng đỉnh phong, lần này ta ra tay tính nguy hiểm rất lớn, rất có thể sẽ bỏ mạng, cho nên... rất có thể sẽ chết cùng ngươi.”

Isabella nói xong, sâu kín nhìn hắn: “Hiện tại, có phải ngươi đang hối hận, hối hận vì gặp nữ nhân tự tư ngoan độc như ta?”

Trần Duệ bình tĩnh nhìn Isabella, hắn không chút sợ hãi hay phẫn nộ vì những lời của nàng. Hiện tại, hẳn là mặt chân thật nhất của nàng, nguyên nhân nàng muốn giết mình, là vì phòng ngừa hắc sắc dược thủy rơi vào tay Huyết Nhân, còn có báo thù cừu nhân kia nữa.

Kỳ thật mỗi cá nhân đều lấy bản thân làm trung tâm, tao ngộ của Isabella có không ít điểm đáng đồng tình, nhưng không đại biểu có thể tha thứ. Từ góc độ của Charles, hắn chỉ là một kẻ vô tội, thậm chí từng trả giá rất nhiều vì nàng, lại chịu đối đãi như vậy.

“Trước khi linh hồn ta tiêu tán, có thể hỏi vấn đề sau cùng được không, tên cừu nhân của nàng là gì?”

Isabella có chút kỳ quái đối với việc hắn hứng thú với vấn đề vô vị này, nhưng vẫn nói: “Bạch Lạc Leviathan, hiện nhiệm tộc trưởng đố kỵ vương tộc, là một trong ba đại tướng quân của Âm Ảnh đế quốc, thành viên tinh anh của Huyết Nhân, huynh trưởng thân nhất của ta chết trong tay hắn.”

Quả nhiên là Bạch Lạc! Lại còn bò lên ngôi vị trưởng tộc Leviathan, chẳng lẽ Manu… Như vậy xem ra, bề ngoài thái độ của Isabella rất ác liệt với Lomond, nhưng kỳ thật vẫn ghi nhớ thân tình với phụ thân Lomond. Ngọc không mài không sáng, chuyện ở Cui Venter phế khu không phải là muốn giết Lomond, mà muốn khảo nghiệm và ma luyện hắn…

“Isabella tiểu thư, có câu nói như này, chúng ta đôi khi không thể tuyển chọn bắt đầu, nhưng là, chúng ta có thể tuyển chọn kết thúc, kết thục thuộc về chính mình.”

Vừa nói Trần Duệ vừa chậm rãi đứng lên, đồng khổng Isabella có chút co rút, trên mặt tràn ngập khó có thể tin nổi, án theo thời gian phát tác và độc tính, “Charles” hẳn đã hữu khí vô lực, mà thần tình bình tĩnh và khí tức lực lượng kia, nào có chút bộ dáng trúng độc nào!

Mắt trái Isabella đột nhiên biến thành kim sắc, khí thế cường đại phát ra, tùy thời có thể công kích đối phương.

“Nếu như ta muốn ra tay với nàng, hẳn sẽ là đánh lén dễ dàng hơn nhiều” Trần Duệ lắc lắc đầu nói: “Đối với nữ nhân bốn lần muốn giết chết ta, khẳng định ta sẽ không chịu để yên, nhưng là, ta hiện tại chỉ muốn làm một chuyện, chính là giết chết kẻ gọi là Bạch Lạc kia!”

Isabella kinh ngạc không thôi, nàng gần như không thể tin vào lỗ tai mình nữa.

“Chúng ta cuối cùng… có thể sẽ mỗi người một ngả, thậm chí trở mặt thành thù, cũng có khả năng biến thành người xa lạ… Nhưng là, trước khi đó, ta sẽ làm một việc vì nàng, rất có thể, sẽ là việc sau cùng.”

Câu nói này kỳ thật là một câu hai nghĩa, Trần Duệ đầy thâm ý nhìn nàng nói: “Lấy quang quyến chi thể khởi thệ, phải giết Bạch Lạc Leviathan!”

Phải giết Bạch Lạc, kỳ thật đã là một lời thề của Trần Duệ. Hiện tại hắn nghe được tin tức của Bạch Lạc, nên tuyệt không bỏ qua cơ hội này, cho nên hắn quyết định tạm thả xuống ân oán với Isabella, liên thủ đối phó với địch nhân lớn nhất kia.

Những lời này rơi vào tai Isabella lại là không thể tin nổi, tuy trong lúc hư tình giả ý, có thể cảm giác được không chân thực, nhưng lời thế chắc nịch này, không có nửa điểm làm bộ.

Lần đầu tiên thấy nam nhân ngu xuẩn như này! Nhưng nam nhân này không chút ngu xuẩn, một kế hoạch lừa cả ma giới, hắn là trí giả đáng sợ, là một chính khách mưu đoạt hoàng vị. Giết Bạch Lạc triệt để cắt đi hy vọng hợp tác cùng Huyết Nhân, lại còn đưa tới báo thù to lớn, hậu hoạn vô cùng.

Vì sao phải làm vậy? Là vì “chuyện cười” kia sao? Trong mắt Isabella đan xen thần sắc phức tạp, lần đầu tiên mặt hồ phẳng lặng gợn sóng.

“Charles…” Miệng môi Isabella khẽ há, tựa như muốn hỏi gì đó, nhưng lại không có dũng khí nói thành lời.

(nếu như năm xưa gặp nam nhân này… Đáng tiếc, thế giới này không có nếu như, hiện tại… ta chỉ là một nữ nhân âm hiểm độc ác mà thôi…)

Trên thực tế, dụng ý chân chính của Trần Duệ chỉ là muốn ổn định Isabella mà thôi, chù dù thật sự động thru với nàng, ai thắng ai bại còn không rõ, mà hiện tại cũng không cần thiết, trước hết liên thủ đối phó địch nhân chung đã.

Isabella sát phạt quyết đoán, thủ đoạn ngoan lạt, cũng không phải thiện nam tín nữ gì, nhưng là… có lẽ bản chất nàng không xấu, mọi chuyện đều có nguyên nhân. Cho dù tạm thời không truy cứu chuyện trước kia, thì chuyện Ám Nguyệt quan hệ trọng đại, tuyệt không thể tiết lộ nửa phần.

Còn về Bạch Lạc, tuyệt đối là chặn đánh giết, đương nhiên không phải vì Isabella, mà là vì Delia và Lomond!

“Tốt rồi, thời gian còn lại của chúng ta không nhiều” Trần Duệ bộ dáng nghiêm túc, phảng phất vừa rồi không phát sinh chuyện gì, “Ta cần biết tình báo chuẩn xác về Bạch Lạc, sau đó chúng ta thảo luận một phen, xem đối phó tên này như nào, chuyện trước kia tạm thời gạt qua một bên được không?”

Isabella hít sâu một hơi, bất kể như nào, Bạch Lạc mới là địch nhân lớn nhất, nàng đè nén tạp niệm xuống, cuối cùng gật gật đầu: “Được!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.