Lời này khiến Sicari bày ra vẻ mặt nghiêm trọng, nhìn Alice một hồi rồi lại nhìn Trần Duệ, hỏi: “Trần Duệ các hạ, đúng như vậy sao?”
“Tiểu công chúa điện hạ nói đùa rồi.” Trần Duệ ngấm ngầm giơ ngón tay cái với Alice, nhún nhún vai nói: “Thật ra ta nói là ta tình nguyện đứt tay đứt chân cũng không nguyện ý lõa thể.”
Mi mắt Sicari hơi nhướng lên : “Nói vậy là Trần Duệ các hạ đã cự tuyệt?”
Trần Duệ làm lơ ánh mắt đầy hàn ý của Sicari, chỉ khẽ cười: “Ta chỉ là một tài chính quan nhỏ bé của Ám Nguyệt mà thôi, lãnh chủ đại nhân thân phận cao quý, lại là vương tộc, cần gì phải so đo với ta.”
Tuy ý tứ khá uyển chuyển nhưng rõ ràng là đang cự tuyệt.
Cho dù là ma hoàng đỉnh phong Trần Duệ cũng không sợ, trong tay của hắn đã có hai ma hoàng đỉnh phong, họ đều có kinh nghiệm chiến đấu phong phú, ai trong số đó cũng ngang ngửa Sicari.
Dám động đến nữ nhân của hắn, chỉ có một chữ, giết!
Trần Duệ hoàn toàn không nhìn thấy khóe mắt Sicari giật một cái, đang muốn mở miệng nói thì một âm thanh lãnh đạm vang lên: “Ít nói nhảm đi, Cơ Á là tỷ muội tốt của ta, nếu như có ai dám có chủ ý xấu, lão nương liền giết cả nhà hắn!”
Dám xưng lão nương ở đây, trừ phỉ thúy long tiểu thư ra thì không còn người nào khác. Hôm nay Betty tiểu thư bị Trần Duệ kéo tới “nghênh tân” là có tác dụng chấn áp khi cần thiết, không ngờ vừa nghe thấy Sicari có chủ ý đánh hảo tỷ muội ở "Trị lý Đồng Minh hội" kiêm tổng thiết kế trang phục Cơ Á, liền không chút khách khí hét lên một tiếng.
Palladio hét lớn: “To gan! Ngươi là ai mà lại dám…”
Lời còn chưa nói hết thì một cỗ uy lực bức người đã truyền tới, Palladio cảm thấy như rơi xuống hầm băng, cái gì cũng không nói ra được. Con ma khuyển hắn dắt theo trong tay vốn đang nhe răng há mồm cũng giống như vừa nhìn thấy cái gì đó vô cùng đáng sợ, phủ phục xuống đất run rẩy không ngừng.
Khí tức của ma đế! Mặt Sicari biến sắc, vội vàng nói: “Mejia bệ hạ, người cũng biết Palladio hắn không hiểu chuyện, vừa rồi chỉ là hiểu lầm mà thôi, xin vị đại nhân này hạ thủ lưu tình.”
Luobei nhìn ý tứ của Trần Duệ một cái rồi thu hồi khí tức, nhìn Palladio cười lạnh một cái, rồi như không có chuyện gì xảy ra, lại nói cười với Alice.
Toàn thân Palladio ướt đẫm mồ hôi lạnh, không còn dám nói câu nào nữa, còn con ma khuyển đã sớm dẹp bộ mặt uy phong lúc trước, cúp đuôi núp ra phía sau. Phải biết rằng trong khí tức của Luobei có mang theo long uy đáng sợ, nếu không phải hạ thủ lưu tình thì con ma khuyển này đã sợ đến vãi cả *** đái ra rồi.
“Vị này là khách quý của Ám Nguyệt, Luobei đại nhân.” Mejia bình tĩnh giới thiệu: “Vừa rồi chỉ là hiểu lầm, Sicari các hạ không cần để ở trong lòng.”
Sicari gật gật đầu, cũng không còn đề cập chuyện của Cơ Á nữa, trong lòng hiện ra vô số ý niệm: thì ra là Luobei, ả nữ nhân phản bội đế đô chuyển qua Ám Nguyệt, quả nhiên là ma đế hùng mạnh. Hơn nữa, dường như Ám Nguyệt còn ẩn giấu nhiều ma đế lợi hại hơn nữa...
Chuyện nhỏ này rất nhanh liền lắng lại, không lâu sau yến tiệc cũng kết thúc, lại cử hành một buổi dạ vũ tại vương cung.
Trần Duệ ngán tới tận cổ loại xã giao này, nhưng thân là quan tài chính của Ám Nguyệt, không kể là yến hội hay dạ vũ đều không thể trốn được, phải đi cùng với Athena. Còn Cơ Á khẳng định sẽ không đi cùng hắn, miễn sinh chuyện ngoài ý muốn nữa.
Sicari ngấp nghé với Cơ Á đã khiến trong lòng Trần Duệ sinh ra địch ý mãnh liệt. Nếu hắn tiếp thụ cảnh cáo của Luobei, biết khó mà lui thì thôi, nhưng nếu còn không chịu chết tâm, vẫn còn có ý muốn động chạm gì đó thì Trần Duệ cũng không chút do dự chém chết hắn.
Athena mặc một chiếc váy liền màu da cam, mang theo một bộ trang sức bảo thạch màu hồng, chính là do Cơ Á tự tay làm ra, trong mỹ lệ lại thể hiện ra khí chất anh thư, vừa bước ra liền thu hút ánh nhìn của mọi người.
Sicari nhìn Trần Duệ thân mật với Athena thì trong mắt xuất hiện tia kì lạ, dường như là đố kỵ, có điều Athena không giống Cơ Á, nàng không những là người đứng đầu một trong tam đại quân đoàn kiêm chức quan trị an của Ám Nguyệt, mà còn có một phụ thân tên George Wells - là đệ nhất tướng quân của đế quốc, nắm trong tay đội quân hùng mạnh phía bắc lãnh địa Bạch Linh. Đây cũng là đội quân mạnh nhất phương bắc của Huyết Sát đế quốc. Hắn biết có thể trêu chọc Cơ Á, nhưng tuyệt đối không dám trêu chọc Athena, nếu xảy ra tranh chấp gì thì toàn bộ lãnh địa Bạch Linh cũng không chịu nổi cơn giận của tướng quân George.
So với hình ảnh tự nhiên thoải mái của Athena, Mejia lại có dáng vẻ thanh lãnh cao ngạo, giống như băng sơn tuyết liên (hoa sen trên núi tuyết), dung mạo tuyệt mỹ nhưng không cách nào kề cận được, chỉ khi đứng bên cạnh muội muội Alice đáng yêu mới có được vài phần nhu hòa, ấm áp.
Còn có một mỹ nữ dung mạo không chút thua kém đang ngồi tại một bàn lớn bày đầy thức ăn, chẳng chút để ý đến hình tượng của mình mà càn quét mỹ vị trên bàn. Dường như tới dạ tiệc chỉ có ý nghĩ duy nhất là ăn uống, có vẻ yến tiệc hồi nãy ăn còn chưa no vậy. Trên thực tế, hồi nãy nàng là người ăn nhiều nhất. Phải nói là ngoại trừ Betty tiểu thư, chắc là không ai có thể so sánh được.
Kỳ thực nhan sắc của Palladio cũng không tệ, chỉ là về phương diện khí chất thì kém hơn nhiểu nhiều, có vẻ kiêu ngạo tự thị, cứ như mình là nữ nhân đẹp nhất, cao quý nhất thế gian vậy.
Yến hội bắt đầu, theo lễ tiết thì Mejia phải tiếp nhận lời mời nhảy điệu đầu tiên của Sicari, chẳng qua Mejia đã có chuẩn bị sẵn, tuyển chọn một cung đình vũ khúc của ma giới, là một điệu cung đình vũ rất giữ lễ, chỉ một lát sau đã kết thúc điệu nhảy, hoàn thành nhiệm vụ.
Sicari liền muốn mời một lần nữa, nhưng đã bị không ít các tiểu thư, quý phụ Ám Nguyệt bao vây, thật ra Sicari nhìn cũng tuấn tú, lại là vương tộc còn có thân phận đại lãnh chủ, các tiểu thư quý tộc muốn mượn cơ hội trèo cao cũng không ít.
Điệu nhảy đầu tiên của Trần Duệ là nhảy cùng với Athena, nhưng chỉ một lát sau Athena đã đem điệu nhảy thứ hai - điệu Waltz nhường cho bằng hữu tốt nhất của mình là Alice. Từ lần trước tại dạ vũ của Isabella, Alice còn chưa có cơ hội công khai nhảy một bản dạ vũ với Trần Duệ. Giờ có thể nói là tâm nguyện được đền bù, hưng phấn đến nỗi cả khuôn mặt nhỏ nhắn đều hồng lên.
Có điều thân hình Alice không cao lắn, khi hai người cùng nhảy điệu Waltz thì có chút là lạ, thêm nữa Alice quá hưng phấn nên phối hợp không được nhuần nhuyễn, tuy nhiên như thế cũng đủ khiến Alice thỏa mãn rồi.
Mejia chăm chú nhìn Trần Duệ với muội muội thăn mật nắm tay nhảy múa, trong tim đột nhiên xuất hiện một cảm giác khó nói thành lời, nhưng khi nhìn thấy Alice cao hứng vẫy tay với mình thì ánh mắt lại trở nên nhu hòa.
Sau khi nhảy xong hai điệu, Trần Duệ coi như tạm thoát khỏi Alice, đi tới trước mặt Mejia, nhẹ nhàng chìa tay ra.
“Có thể có vinh hạnh thỉnh điện hạ cùng nhảy một bản không?”
Trần Duệ cũng không phải người đầu tiên mời Mejia khiêu vũ, sau khi cùng Sicari nhảy điệu đầu tiên xong, có không ít quý tộc tới từ lãnh địa Bạch Linh tới mời nhảy, bao gồm cả Sicari. Không trừ một ai, tất cả đều bị cự tuyệt. Còn về phần những người bên Ám Nguyệt, tất cả đều biết tính tình của vị lãnh chủ đại nhân này, không ai nguyện ý đi tới nếm mùi thất bại. Cứ thế cho đến khi tài chính quan đại nhân xuất hiện.
Trong mắt Mejia, động tác của Trần Duệ rất đỗi quen thuộc, tại mật thất dưới lòng đất của vương cung, thậm chí là tại phòng nghị sự, hai người đã nhảy không biết là bao nhiêu lần. Những người xung quanh tưởng rằng nàng sẽ nghiêm mặt cự tuyệt, nhưng trước đôi mắt kinh ngạc của mọi người, nàng gật đầu bước lên.
Trên sàn nhảy, váy dài màu trắng của công chúa và lễ phục màu đen của nam tử bắt đầu bay bổng múa lượn. Ngay lập tức trở thành tiêu điểm của mọi người, động tác ưu nhã động lòng người, trình độ phối hợp ăn ý đều vượt trội,khiến những người khác bị lu mờ. Rất nhiều người đều ngừng lại để nhìn kỹ động tác của hai người.
“Tỷ tỷ nhảy tốt quá!” Tròng mắt Alice lấp lánh, hâm mộ nói: “Hôm nào phải nhờ tỷ tỷ dạy mới được.”
Athena quệt quệt môi, trong thâm tâm không thể không thừa nhận vũ kỹ của Mejia quả thật tốt hơn mình nhiều lắm. Hừ! Không phải ngày nào cũng luyện tập với tên khốn đó chứ!
Tuy nhiên, ngoại trừ Athena ra, tuyệt đại đa số mọi người đều không nghĩ đây là kết quả do hai người thường xuyên luyện tập, chỉ cho là Mejia thông minh hơn người. Phải biết rằng vị trưởng công chúa này chính là băng sơn mỹ nữ nổi danh khắp nơi, chưa từng động lòng với bất kỳ một nam nhân nào, ai dám can đảm mạo phạm chỉ có một con đường chết.
Ánh mắt đố kỵ của Sicari càng lúc càng đậm. Hắn đoán Trần Duệ nhất định là một trong những người theo đuổi Mejia, mà Mejia chính vì biết như thế nên cố ý dùng mỹ sắc dụ dỗ gã loài người bất phàm này theo mình. Từ thái độ trước đó của Cơ Á có thể thấy được loài người này có ham muốn chiếm hữu người đẹp rất mãnh liệt, có lẽ đó là mấu chốt để đột phá.
Sicari đi tới trước mặt muội muội hắn, thấp giọng nói mấy câu, Palladio hừ một tiếng bất mãn, nhưng cuối cùng cũng gật đầu.
Còn một điệu nhảy cuối cùng, Mejia cũng không để ý Trần Duệ được voi đòi tiên yêu cầu nhảy thêm bản thứ hai với nàng, đã trực tiếp đi về chỗ ngồi. Lập tức có người noi theo gương người nào đó đến mời nàng nhảy, nhưng tất cả đều bị cự tuyệt hết.
Trần Duệ đang muốn đi tới chỗ Athena và Alice thì một bóng người đột nhiên xuất hiện chắn ngang. Chính là muội muội của vị lãnh chủ Bạch Linh kia - Palladio tiểu thư.
“Trần Duệ, không định mời ta nhảy một điệu sao?” Palladio tươi cười, nhưng làm thế nào cũng thấy là giả bộ.
Trần Duệ nhíu nhíu mày: “Thật xin lỗi Palladio tiểu thư, ta rất mệt, đang muốn nghỉ ngơi một lát.”
“Cũng được, ta nghỉ ngơi cùng ngươi nha.” Xem ra Palladio quyết dính chặt không tha.
“Palladio tiểu thư, thât xin lỗi, ta muốn an tĩnh một mình… Tiểu thư không muốn phụ kỳ vọng của những nam sĩ muốn nhảy cùng tiểu thư đấy chứ?” Trần Duệ nghiêng đầu nhìn về hướng một đám nam tính đang “soi mắt” về phía này.
“Bọn họ?” Palladio không hề để ý nhìn một cái, lại chuyển hướng Trần Duệ ân cần “Chỉ là một đống người vô dụng chuyên xu nịnh ỷ thế mà thôi, ta không thích những kẻ yếu!”
“Ta cũng là kẻ yếu, hiện tại tùy tiện một ác ma cấp cao liền có thể đem ta đánh bại.” Trần Duệ nhàn nhạt nói một câu, sau đó xoay người muốn đi, lại bị Palladio ngăn cản.
“Ngươi đúng là không rành chiến đấu, nhưng tại một lĩnh vực nào đó thì lại là cường giả. Không có ngươi, kinh tế của Ám Nguyệt tuyệt đối không có khả năng phát triển đến mức độ như ngày nay. Cái danh hiệu ma giới đệ nhất nội chính năng thần cũng không phải tự nhiên mà có, cho dù tới đâu cũng sẽ là nhân tài được trọng dụng hàng đầu!” Palladio kiêu hãnh nói, xem ra cũng có chút tài ăn nói, “Chỉ là Ám Nguyệt phát triển tới mức này đã là cực hạn rồi, ngươi không cảm thấy nên đổi qua một nơi có thể phát huy khả năng của mình tốt hơn sao? Thứ mà Mejia có thể cho ngươi, chúng ta đều có thể cho ngươi, thứ Mejia không thể cho ngươi, chúng ta cũng có thể cho ngươi…”
Càng nói Palladio càng xích lại gần, Trần Duệ lùi lại phía sau hai bước: “Ta nghĩ người hiểu lầm rồi, Palldio tiểu thư, ta rất cảm tạ ý tốt của tiểu thư, nhưng ta chưa có ý định đổi nơi khác.”
Palladio còn chưa chịu bó tay, cúi nhẹ người xuống, bộ ngực lộ liễu hở ra, dùng ngữ khí đầy ái muội nói: “Lấy tài trí của ngươi chẳng lẽ không biết cái đó là Mejia đang dụ dỗ, lừa gạt ngươi, từng bước lợi dụng hết giá trị của ngươi sao? Ta thì không như thế, ta có thể thực sự cho ngươi những thứ ngươi muốn, thậm chí là ứng trước cho ngươi nữa…”
Trong lòng Trần Duệ cười lạnh, mặt ngoài lại tỏ ra bình thản: “Những lời này coi như ta trước nay không có nghe qua đi, xin nhường đường một chút, ta muốn đi nghỉ ngơi.”
“Đồ không thức thời!” Palladio trầm mặt: “Ngươi đã bị cái con tiện nhân tên là Cơ Á kia mê hoặc rồi chứ gì! Hừ, nói cho ngươi biết, bản tiểu thư sắp tới sẽ gả cho Thiết Quyền lãnh chủ của Huyết Sát đế quốc, đến lúc đó ta sẽ hướng đế đô đề ra yêu cầu, muốn con tiểu tiện nhân kia làm của hồi môn cùng ta đến lãnh địa Thiết Quyền. Ta sẽ biến ả thành đồ chơi cho đám đán ông ở đó, khiến ả sống không bằng chết! Đây là sự kiện ngoại giao quan trọng giữa hai quốc gia, dù là Mejia cũng không dám phản đối!”
Trần Duệ không nghĩ tới Palladio lại âm độc như vậy, sát ý trong lòng nổi lên mãnh liệt. Đối với mưu đồ sách lược, cho dù thất bại hắn cũng có thể chấp nhận, nhưng dám xuống tay với nữ nhân của hắn thì đã gãi trúng vảy ngược rồi. Không cần biết Palladio làm vậy có mục đích gì, đã bị liệt vào danh sách những kẻ nhất định phải giết rồi!
Nhìn ánh mắt oán độc của Palladio, Trần Duệ hít sâu một hơi, bình tĩnh trở lại, từ từ nói: “Vậy sao? Như vậy ta không thể lưu lại Ám Nguyệt rồi, chỉ có thể đi đế đô đầu quân cho nhiếp chính vương hoặc là đi Huyết Sát đầu hàng Raizen đại đế. Về yêu cầu gia nhập thì ta chỉ đề ra một điều kiện: đó chính là vứt ngươi tới nơi biên cảnh hung hiểm nhất hay quáng khu, làm một hạ đẳng doanh kỹ (kỹ nữ trong quân doanh). Người ở nơi đó đa số là phạm nhân bị lưu đày, có lẽ hai ba tháng cũng không tắm rửa lấy một lần, chỉ riêng mùi vị đã đủ cho ngươi hưởng thụ rồi. Sau đó hàng ngày còn phải uống nước tù ô nhiễm trên cát bùn, ăn bánh mì mốc hỏng chế biến lại. Người ở đó đã lâu không được đụng chạm vào nữ nhân, tin tưởng ngươi nhất định sẽ nhận được đãi ngộ “cao cấp” nhất. Có điều ngươi cứ yên tâm, loại phụ nữ có điểm nhan sắc như ngươi rất được hoan nghênh, bọn họ sẽ không như bình thường đùa chết ngươi ngay, mà để lại từ từ hưởng thụ…”
Mặt mũi Palladio trắng bệch. Trần Duệ cười cười, tỏ vẻ thân thiết lại gần Palladio: “Không nên hoài nghi năng lực và quyết tâm của ta, ngươi gả đến lãnh địa Thiết Quyền chẳng qua chỉ là con ** do chính quyền bán đi mà thôi, còn tự cho là cao quý, nói toạc ra là một quân cờ có thể bỏ đi bất cứ lúc nào. Ta thì khác, chính như ngươi đã nói, là ma giới đệ nhất nội chính năng thần, cho dù tới nơi nào cũng là nhân tài được đãi ngộ hàng đầu! Nếu như quả thực ngươi không tin, ta cũng không ngại thử cho ngươi xem.”
Thân thể Palladio run lên, trong mắt tràn ngập sợ hãi nhìn vào Trần Duệ: “Ngươi… ngươi là tên đại ác ma!”
“Ta chỉ là một con người yếu đuối không chút lực lượng mà thôi, ác ma hai chữ này nên tặng lại cho loại nữ nhân độc ác tự cho mình là đúng như ngươi thì hơn.” Trần Duệ mỉm cười đầy thiện ý “Nhưng nếu ngươi đã chuẩn bị tâm lý sau này sống không bằng chết thì có thể tới trêu chọc ta, ta có thể đảm bảo cho ngươi một cái chết từ từ, cho ngươi chầm chậm, chầm chậm hưởng thụ 'thoải mái'.”
Nụ cười này rơi vào mắt Palladio liền như trông thấy ác quỷ nơi địa ngục sâu thẳm. Ả lập tức rùng mình một cái, không dám nói một câu nào.
Trần Duệ sửa sang lại cổ áo, liếc nhìn xa xa thấy Alice đang không ngừng vẫy tay với hắn tỏ ý "mau tới đây", bèn bước nhanh qua đó. Lần này Palladio không dám ngăn cản nữa, chỉ câm như hến ngây ngốc đứng yên một chỗ, thậm chí không dám nhìn “ác ma” kia lấy một cái.