Dung mạo và thân phận tiên nữ long của Meiliya khiến Trần Duệ cảm thấy
kinh ngạc. Hắn nhớ Lola đã từng nói, nàng vốn tới từ thế giới mặt đất,
bởi vì nghiên cứu và thăm dò mà mới tiến vào ma giới. Vậy thì vị tiên nữ long đại trưởng lão trước mắt này liệu có liên quan gì tới Lola?
Nhưng mà cho dù dung mạo có phần tương tự, đều là tiên nữ long nhất tộc, thậm chí là có quan hệ thân thuộc cũng không thuyết minh được cái gì cả,
tranh đấu trong long tộc không hề kém nhân loại hay là ma tộc. Augustine Las và Leuca Achilles là ví dụ tốt nhất cho điều này. Tùy tiện nói ra
danh tự của Lola không phải là điều sáng suốt, ngược lại đã xác định
được thân phận đại trưởng lão Long cốc của đối phương rồi thì hắn cần
phải tìm cách vượt qua cửa ải khó khăn trước mắt đã.
Thấy đại
trưởng lão vừa ra đã áp đảo khống chế địch nhân, hồng long Russo Sama
vui mừng vô cùng, nhanh chóng đi tới trước: "Meiliya đại nhân, may mà
ngài tới kịp..."
Meiliya nhấc tay, ngăn cản Russo Sama báo cáo, chỉ hứng thú đánh giá Trần Duệ.
"Tín ngưỡng khải giáp? Không phải... nếu như là tín ngưỡng khải giáp thì
hoặc ngươi là bán thần, hoặc ngươi là tín đồ của vị cường giả nào đó.
Nhưng từ hình thái và thực lực của tín ngưỡng khải giáp, cho dù là tín
đồ của ngụy thần cũng không thể nào mạnh đến vậy được." Meiliya nhẹ
nhàng nói: "Lực lượng pháp tắc của ngươi cũng có chút kỳ quặc, uy lực
vượt trên cường giả cấp quốc độ, đặc biệt là pháp tắc thời gian vừa rồi. Nhưng ta cảm giác ra lĩnh ngộ của ngươi đối với pháp tắc chân chính
dường như lại không đạt tới quốc độ... Bất kể thế nào, ngươi là một đối
tượng nghiên cứu rất tốt!"
"Đối tượng nghiên cứu"! Cái từ này, kể cả cái kiểu ánh sáng chớp lóe trên mắt kính kia khiến Trần Duệ có cảm
giác quen thuộc. Hắn như trở lại tình cảnh hồi mới gặp gỡ Lola... Xem
ra, loài tiên nữ long đều có đặc tính làm nhà khoa học điên cuồng.
"Meiliya đại nhân đã bước chân vào cảnh giới bán thần. Ta tuy có một chút năng
lực đặc biệt nho nhỏ nhưng vẫn còn lâu mới là đối thủ của ngài." Trần
Duệ lắc đầu nói: "Nhưng mà, vừa rồi Russo Sama mới nhận thua xong, án
chiếu theo quy tắc khế ước, trừ Meiliya đại nhân ngài ra, sinh mạng của
tất cả long tộc và kỵ sĩ tại đây đều nằm trong tay ta. Đại nhân có lẽ có thể dễ dàng giết chết ta nhưng mà trước lúc đó, ta hoàn toàn có tự tin
phát động lực lượng khế ước, khiến bọn họ tuẫn táng cùng với ta."
Meiliya nhíu mày, nhìn về phía Russo Sama: "Thật vậy sao?"
Mí mắt Russo Sama vì chột dạ mà nhảy nhảy lên, thầm kêu xui xẻo. Mình vừa
nhận thua không lâu thì Meiliya chạy tới. Nếu sớm hơn một chút thì...
Hồng long cũng không dám nói mấy lời này trước Meiliya, chỉ cố gắng
chống chế: "Là do thằng khốn kia quá giảo hoạt, có lực lượng miễn dịch
hỏa hệ... Ta bị hắn lừa gạt ký kết khế ước, kết quả là..."
"Thua
chính là thua!" Meiliya hừ lạnh một tiếng. "Sự ngu xuẩn và tự đại của
ngươi không chỉ chôn vùi tính mạng mình mà còn liên lụy tới bao nhiêu
đồng tộc và kỵ sĩ!"
Russo Sama cúi thấp đầu, không dám lên tiếng. Meiliya không thèm để tý tới hồng long mà nhìn về phía Trần Duệ, chậm
rãi gật đầu: "Pháp tắc thời gian của ngươi rất kỳ diệu, ta không nắm
chắc có thể giết chết ngươi trước khi ngươi phát động khế ước chi lực."
"Cảm tạ sự thẳng thắn của Meiliya đại nhân." Trần Duệ khom người. "Thực ra
ta cũng biết, nắm trong tay nhiều sinh mạng như vậy cũng không phải là
chuyện tốt đẹp gì. Vì thế, nếu như điều kiện cho phép, ta có thể suy xét giải trừ khế ước."
"Ngươi có thể giải trừ khế ước?" Đôi mắt của
Meiliya lướt qua dị sắc. Sau khi tiến vào quốc độ hóa đã có năng lực
giải trừ khế ước, nhưng mà loại giải trừ này có hạn chế nghiêm ngặt về
thực lực, còn phải trả một cái giá tương ứng. Khế ước lập ra giữa hai kẻ cùng một cảnh giới là không thể nào giải trừ, cũng có nghĩa là, đều là
cấp quốc độ thì không thể giải trừ khế ước của nhau. Nếu không thì Russo Sama đã sớm làm vậy rồi. Nhưng mà cho dù là Meiliya cũng không nghĩ ra, đối với Trần Duệ thì chỉ cần tiêu tốn một lượng linh khí nhất định thì
có thể dễ dàng giải trừ "tinh thần liên tiếp".
"Chỉ là một thiên
phú nhỏ bé không đáng kể mà thôi." Trần Duệ nhún vai, bỏ thêm một câu:
"Nhưng mà ta nhất định phải trả một cái giá lớn."
Sắc mặt của
Russo Sama lại càng khó nhìn: đối phương không ngờ lại có thể giải trừ
khế ước. Vậy cho dù trận này hắn có thua thì vẫn có thể quỵt nợ như cũ.
Thì ra ngay một khắc ký lên cái khế ước kia, trưởng lão đại nhân đã biến thành một công tử Bạc Liêu coi tiền như rác.
Mắt kính của
Meiliya lại lóe sáng: "Thật là một cái 'nhỏ bé không đáng kể' khiến cho
người ta kinh ngạc. Vậy, điều kiện của ngươi là gì?"
Trần Duệ nhìn về phía phong nguyên tố nhân và titan cự nhân ở phía sau một cái: "Điều ta muốn rất đơn giản..."
Ngay khi hắn quay đầu, tinh thần lực tỏa định lập tức phát sinh biến hóa.
Từng luồng ba động linh hồn cường đại ập tới, hiển nhiên là muốn thừa
dịp hắn phân tâm mà thi triển bí thuật khống chế. Nhưng mà cỗ ba động
linh hồn kia giống như đá chìm biển sâu, bặt vô âm tín.
Trần Duệ
quay đầu lại, giống như vừa rồi không hề phát sinh chuyện gì hết, chỉ
thản nhiên nhìn Meiliya, nói: "Hai chữ thôi: Hòa bình! Đại nhân cảm thấy như thế nào?"
"Lực lượng của ngươi vô cùng đặc thù, không ngờ
lại có thể ngăn cách lực lượng linh hồn xâm thực của bán thần cấp, khiến đánh lén của ta vô hiệu. Ta hiện tại đã tin ngươi có năng lực giải trừ
khế ước." Meiliya không hề che dấu ám toán mình vừa thi triển: "Lấy năng lực vừa rồi, thêm lợi thế nắm giữ trong tay, ngươi xác thực có tư cách
đàm phán."
Đối mặt với một vị bán thần cường giả thế này, Trần
Duệ sớm có lòng phóng bị. Phệ Thần mặt nạ sớm đã đeo trên mặt để đề
phòng chuyện chẳng may. Là một trong bảy thần khí, Phệ Thần mặt nạ có
thể hoàn toàn miễn dịch khống chế linh hồn, khiến cho đánh lén của
Meiliya không công mà lùi. Cho dù không có Phệ Thần mặt nạ, siêu cấp hệ
thống của hắn cũng vẫn có thể hóa giải được.
"Hòa bình? Một từ
rất mỹ diệu!" Tiên nữ long đại trưởng lão nhoẻn miệng cười, trông vô
cùng động lòng người: "Trong vòng một vạn năm, Long tộc đảm bảo sẽ không bước chân lên đảo Bạo Phong một bước, ngươi cảm thấy thế nào?"
"Sau vạn năm thì sao đây?" Trần Duệ lắc đầu: "Cái ta muốn là hòa bình chân
chính chứ không phải là đình chiến ngắn ngủi. Cho dù là tùy tùng của ta
titan cự nhân hay là bạn tốt của ta phong nguyên tốt nhân, ở trong những lần thử luyện quá khứ đã phải chịu những tổn thất và thương hại rất lớn rồi. Long cốc phải đưa ra sự bồi thường xứng đáng."
"Bồi thường?" Russo Sama vẫn một mực yên lặng không lên tiếng đột nhiên cười lạnh nói: "Ngươi cho rằng mình có tư cách này sao?"
"Kẻ thất bại không có tư cách mở miệng!"
Trần Duệ nói một câu khiến Russo Sama tức đến đỏ mặt. Meiliya liếc mắt nhìn hồng long, mở miệng nói: "Câm miệng!"
Russo Sama rùng mình một cái, nuốt hết tức khí vào bụng, không dám nói một
tiếng nào nữa. Xem ra, tiên nữ long đại trưởng lão rất có quyền uy.
"Ngươi muốn bồi thường cái gì?" Trước mắt, sinh mạng của hai vị trưởng lão
long tộc, rất nhiều cự long cùng với long kỵ sĩ và griffin kỵ sĩ của
Long Hoàng đế quốc đều nằm trong tay đối phương, Meiliya không tính đi
mạo hiểm.
"Bồi thường cụ thể sẽ do bạn của ta, phong nguyên tố
quân vương Saisiting các hạ tới quyết định. Ta chỉ muốn nhấn mạnh một
điểm." Trần Duệ giơ một ngón tay lên. "Thử luyện long kỵ sĩ là căn
nguyên của thù hận, như vậy Long cốc phải hứa với đảo Bạo Phong..."
Meiliya nhíu mày: "Vĩnh viễn không bao giờ thử luyện ở đảo Bạo Phong?"
Trần Duệ cười, lắc đầu: "Thật đáng tiếc, ngài đoán sai rồi. Meiliya đại
nhân, lời hứa mà ta muốn ngược hẳn lại cơ, thử luyện sau này, hoặc một
bộ phận của thử luyện sau này đều tổ chức trên đảo Bạo Phong."
Câu nói này kiến cho tất cả mọi người đều bất ngờ. Meiliya đẩy kính lên, hỏi: "Ta không hiểu rõ ý của ngươi."
"Titan cự nhân và phong nguyên tố nhân có thực lực không nhỏ. Họ sẽ giúp long
tộc hoặc long kỵ sĩ tu hành tốt hơn nhưng thử luyện chưa chắc đã phải
giết chóc thuần túy. Hơn nữa, phương thức giết chóc sẽ mang lại thù hận
không thể hóa giải..."
Mắt Meiliya sáng rực lên. "Nói tiếp đi!"
"Ngoại trừ chiến đấu đơn giản ra, còn có các loại bẫy rập và cửa ải khó khăn
nữa... Chỉ có thông qua những khảo nghiệm chân chính này thì mới có thể
là kẻ thắng lợi sau cùng. Đương nhiên, con đường tu hành gian khổ lại
hiểm ác, tử vong vẫn không thể tránh khỏi nhưng nó vẫn khác hẳn với
chuyện xung đột chiến tranh."
Thanh âm Trần Duệ mang theo một sức cuốn hút đặc biệt: "Tuy ta không thể nào phủ nhận thù hận trong quá khứ nhưng mà quá khứ chỉ là quá khứ mà thôi. Long tộc có sinh mệnh lâu dài
chắc hẳn sẽ am hiểu nhìn về phía trước hơn ta. Chỉ cần Long cốc nguyện ý đưa ra tình hữu nghị chân chính, đảo Bạo Phong cũng sẽ trở thành nơi tu luyện thực chiến tốt nhất của long tộc. Xin đừng nghi ngờ, đây là một
kết quả có lợi cho cả đôi bên."
Câu nói này vừa ra, cho dù là hồng long đang cắn răng nghiến lợi cũng đều tỏ ra trầm tư.
"Ta tán thưởng ngươi, không chỉ có năng lực cùng sự can đảm mà còn có tài
ăn nói nữa!" Meiliya nhìn Trần Duệ một cái. "Đề nghị này không tệ nhưng
cho dù có dễ nghe thì cũng không có sức thuyết phục bằng thực tế! Thử
luyện long tộc là một chuyện vô cùng trọng đại. Ta vẫn còn cảm thấy hoài nhi với mấy cái cửa ải khó và bẫy rập, thậm chí là 'nơi tu luyện thực
chiến tốt nhất của long tộc' mà ngươi nói vừa rồi."
Trần Duệ khẽ cười. Ngón tay hắn nhanh chóng vạch vẽ trong không trung. Từng phù hiệu ngưng tụ lực lượng pháp tắc nhảy ra.
"Ma pháp trận?" Đôi mắt Meiliya sáng lên. "Cao tụ hợp nguyên tố trận! Còn
có thuộc tính trùng điệp... chờ một chút, cái kia là lục cực không gian
giá cấu! Tạo nghệ ma pháp trận khiến cho người ta kinh ngạc. Đẳng cấp ma pháp trận của ngươi chí ít cũng phải đạt tới cảnh giới chuẩn tông sư,
một chuẩn tông sư vô cùng cường đại! Chẳng qua..."
Trần Duệ không giải thích, thủ thế hơi biến, những phù hiệu kia lại phát sinh biến động.
"Long ngữ minh văn!" Kim long Luosikeya buột miệng nói ra.
Hồng long Russo Sama tuy có chút kinh ngạc nhưng ánh mắt lại để lộ sự khinh
miệt. Khoe khoang long ngữ minh văn trước mặt long tộc, đúng là tự chuốc lấy nhục! Nhưng mà hồng long rất nhanh hóa khinh miệt thành kinh ngạc,
sau đó lại là kinh hãi.
Hành gia vừa ra tay là biết có hay hay
không. Russo Sama tinh thông long ngữ minh văn nhiều năm, là chuyên gia
trong lĩnh vực này tại Long cốc. Tạo nghệ của hắn chỉ kém có đại trưởng
lão Meiliya thôi. Có điều, tên địch nhân thần bí trước mắt này tuy bày
ra long ngữ minh văn không có lực lượng long uy nhưng đẳng cấp đã hơn
hẳn hắn, thậm chí còn không kém Meiliya!
Đôi mắt tím của Meiliya
cũng tỏ ra không thể tin nổi. Nàng đang muốn mở miệng thì phù ngữ lại
phát sinh biến hóa lần nữa. Đây là một loại phù ngữ khác hẳn ma pháp
trận và long ngữ minh văn. Tới gần chúng liền có thể cảm giác được một
cỗ khí phách cổ xưa mà thê lương.
Meiliya biến sắc, thất thanh nói: "Ngôn ngữ của thần - Thượng cổ phù ngữ!"
"Phong nguyên tố nhân, titan cự nhân, lại thêm ma pháp trận, long ngữ minh văn và thượng cổ phù ngữ." Mặt nạ trên mặt Trần Duệ tan biến, để lộ nụ cười mỉm như đã tính trước. "Những thứ này liệu đã đủ chứng minh đảo Bạo
Phong có thể trở thành 'nơi tu luyện thực chiến tốt nhất của long tộc'
hay chưa?"