Ngoại thành Âm Ảnh đế đô, khu phố nam hào hoa nhất, Trần Duệ cùng Cơ Á nhàn nhã bước đi chậm rãi, Trần Duệ còn mặc một thân trang phục chế khí sư, chẳng qua mọi người nhanh chóng nhận ra vị này chính là chế khí sư thiên tài bỗng nhiên nổi tiếng thời gian gần đây, đã cược thắng cắt một đôi tay của thiên tài đế đô -“Arthur”. Không quản là lĩnh vực nào, ma giới đều là sùng bái kẻ mạnh, kẻ thất bại không đáng được đồng tinh, lại còn là kẻ luôn ngang ngược thành danh nữa, không ít người đều biểu hiện tôn kính đối với Trần Duệ.
Đương nhiên, đế đô nhiều nhất chính là vương tộc quan to, trong mắt của những người này, chế khí sư đại tài rốt cuộc cũng chả là gì, cũng không phải là cấp đại sư. Trần Duệ cũng coi như là có tiềm lực của một thiên tài mà không có bất cứ bối cảnh gì, nhưng cũng chỉ là như thế mà thôi, những người này sẽ không đặc biệt biểu hiện ra sự thân thiện, ngược lại Xhosa đại sư của đồng minh chế khí sư đối với Trần Duệ ném ra cành ô liu, muốn thu hắn làm đồ đệ. Trần Duệ không có trực tiếp cự tuyệt hảo ý của hắn, chỉ là uyển chuyển nói là đợi khi kết thúc kỳ thi sẽ cho hắn một câu trả lời thuyết phục.
Cơ Á bên người Trần Duệ đưa tới không ít ánh mắt kinh diễm, nàng mặc một bộ váy dài mỹ lệ khiến khí chất mê hồn hiện ra rõ rệt, trên mặt nở một nụ cười tự tin, phảng phất giống như một thiên kim quý tộc tiểu thư của một gia tộc lớn vậy, mị ma nhất tộc có mị lực điên đảo chúng sinh là không thể nghi ngờ, so với trang phục nữ bộc thường ngày, có thể nói mỗi cái có vẻ phong tình riêng.
“Đi lâu như vậy, cũng đói rồi. Thứ này cũng không tồi, ngươi trước hết ăn tạm cái này, đợi lát nữa chúng ta tìm một cái quán ăn” Trần Duệ cầm lấy một chuỗi đường hồ lô đưa cho Cơ Á, chính là một loại thức ăn vặt ở đế đô.
Tương đối khác so với hai đại đế quốc kia, vương tộc của Âm Ảnh đế quốc càng thích ăn uống cùng hưởng thụ cuộc sống hơn, theo nhu cầu yêu thích này mà đế đô thương phẩm cùng các loại thực vật vô cùng phong phú, giá tiền cũng không thấp.
Cơ Á nhận lấy xâu đường hồ lô, nhè nhẹ cắn một miếng nhỏ, cười gật đầu, hai người lập tức đi tới một quán ăn cao cấp, muốn một gian phòng cao cấp yên tĩnh, chọn vài món thức ăn cùng một bình rượu, chầm chậm vừa ăn vừa nói chuyện.
Sau khi cơm no rượu say, Trần Duệ vừa lòng mãn nguyện vỗ vỗ cái bụng: “Sinh hoạt thế này thật là thích ý”.
Cơ Á che miệng cười khẽ: “Ta cảm thấy, từ lúc Arthur đại nhân tới, mọi chuyện nơi này đều hết sức đơn giản. Trợ thủ như ta lại có cảm thấy dư thừa, ta hy vọng nhiệm vụ lần sau cũng nhẹ nhàng giống như nhiệm vụ lần này là tốt rồi”.
“Nếu như quả thật ngươi muốn như vậy, ta có thể nói mong muốn của ngươi với trưởng công chúa điện hạ, sau này ngươi đi theo ta là được” Trần Duệ không cho là đúng nói: “Ta cũng không phải thuộc về Ám nguyệt thành, đang trong thời gian then chốt này ta có đề ra yêu cầu loại này, tin rằng nàng cũng sẽ không cự tuyệt ta”.
Cơ Á mặt khẽ kinh hãi: “Arthur đại nhân không phải là người của Ám Nguyệt thành?”
Quả nhiên bắt đầu dò xét! Trần Duệ vốn cố ý dẫn dắt Cơ Á vào cái bẫy của mình, để tiện tiến một bước điểu tra thêm về nàng.
“Đương nhiên không phải” Trần Duệ không chút do dự nói: “Trưởng công chúa dùng ba đồ vật, đổi lấy lần hành sự này của ta, một khi sự tình gia tộc Custer kết thúc, ta cùng nàng đường ai nấy đi, không có liên quan gì đến nhau”.
Cơ Á không chút hoài nghi đối với lời của Trần Duệ, bởi vì nàng ở Ám Nguyệt thành đã rất nhiều năm, thám thính tình báo cũng không ít, chưa từng nghe nói qua trong tay trưởng công chúa còn có đỉnh cấp chế khí sư như này.
Nếu như quả thật trình độ hắn vượt qua Robert, như vậy rất có khả năng cũng chỉ có một ít chênh lệch với đại sư cấp.
"Ta cũng không dám có mơ ước xa xôi đó” Cơ Á hơi chút ngập ngừng, lắc lắc đầu: “Huống hồ ta hiện tại thuộc quyền sở hữu của trị an quan Ám Nguyệt thành”.
“Chính là cái phế vật nhân loại bởi vì bệnh mà hôn mê kia sao?” Trần Duệ cố ý nói một câu ác ý, trên thực tế hy vọng Cơ Á nói nhiều hơn mấy câu về nhân loại kia hay tiêu chuẩn nam nhân trong lòng của nàng.
“Hắn không phải phế vật” Cơ Á hiếm khi thấy phản đối một câu, ngập ngừng nói: “Chỉ là…, có điểm ngây ngốc hiền lành thôi…”
Tốt, nhiều ít cũng không nghĩ xấu về ta!
Trần Duệ cố ý khách khí nói: “Ta thừa nhận có hơi chút nói quá, trưởng công chúa cho ta xem qua vài đồ vật mà hắn thiết kế ra, ý tưởng rất hay. Không nói tới tên này nữa, chỉ cần ngươi nguyện ý theo ta, sự tình còn lại cứ giao cho ta là được rồi”.
“Ngươi vì cái gì mà đối tốt với ta như vậy?” Cơ Á lộ ra bộ dáng ủy khuất động lòng người: “Kỳ thực ngươi cũng biết, thể chất ta đặc thù, không thể phục thị nam nhân được”.
“Xưa nay ta làm người luôn bá đạo, chính là vì ưa thích ngươi, giống như thấy ai không vừa mắt, dù cho hắn lợi hại, ta cũng muốn hắn gặp xui xẻo, Sa Weiqie chính là ví dụ tốt nhất”.
Lúc này Cơ Á tin tưởng Arthur cũng không phải bị nàng dùng mị lực mê hoặc điên đảo, sau đó vì nàng mà đi đối phó với Sa Weiqie, mà là rất không hợp lý trực tiếp xuống tay với Sa Weiqie, đem nàng từ trong hố lửa kéo lên. Không chỉ như thế lần chế khí sư đại tái này, còn đặt bẫy phá hủy tiền đồ của Sa Weiqie, nghe nói sau đó không lâu thi thể của Sa Weiqie được tìm thấy gần cạnh kỹ trường.
Đúng như Arthur tự mình nói về bản thân, bá đạo, âm ngoan thủ lạt, thuộc về loại người chuyện ta ta làm không cần để ý đến ai.
“Nếu ta muốn nữ nhân phục thị, chỉ cần hiện tại ta yêu cầu với Dio, nữ nhân so với ngươi càng xinh đẹp hơn, hắn cũng có thể tìm cho ta” Trần Duệ thoải mái nói: “Ta là xem ngươi thuận mắt, cũng là ưa thích ngươi, mà không phải là muốn ngươi phục thị ta, đơn giản chỉ có như vậy thôi”.
Cơ Á chấn kinh, ánh mắt rủ xuống, lập tức lại lộ ra mặt cười vũ mị: “Như vậy đại nhân muốn ta làm cái gì?”.
“Ta không thích bộ mặt cười bây giờ của ngươi, rất giả dối” Trần Duệ lắc lắc đầu: “Ta nghe Mejia nói qua, ngươi bị đeo lên cấm ma hoàn, yên tâm, ta chán ghét nhất là dùng thủ đoạn khống chế nữ nhân, ta là chế khí sư, có thể tìm cách giúp ngươi thoát khỏi khống chế của cấm ma hoàn kia. Ngươi lúc đó nếu không ưa thích ta, cũng có thể rời khỏi ta, tự do tự tại sống cuộc đời của ngươi, ta là người như vậy đấy”.
Chiêu này kỳ thật là lấy lui làm tiến, có thể hoàn toàn làm rõ ràng ý đồ của Cơ Á, cho nàng tự do cũng không hoàn toàn là nói dối, dù cho mị ma này rất dụ nhân, nhưng hắn không ưa thích lưu lại một quả bom bên người.
“Tự do?” Cơ Á lần đầu tiên gặp loại nam nhân này, chính là ưa thích mà không có ý đồ gì khác, nguyện ý giúp đỡ nàng.
Mị ma trong khoảnh khắc hoảng hốt, khuôn mặt đẹp tinh xảo lộ ra nụ cười khổ, tính những ngày ở trong Ám Nguyệt thành, Trần Duệ cùng nàng có thời gian ở chung cũng đủ dài, còn là quen nhìn bộ mặt cười gian của hắn.
Có lẽ phía sau loại vũ mị này, là một tâm sự khó nói đắng chát? Trần Duệ tâm niệm vừa động, thuấn di phi tới, một tay nắm chặt lấy tay nàng, lại không có bất cứ động tác quá phận nào khác, mà là quan sát một vòng tay, cũng chính là cấm ma hoàn.
Trần Duệ ngữ khí khẳng định nói: “Ta hiện tại giúp ngươi thoát khỏi cầm cố”.
“Không!” Cơ Á sợ hãi rút bàn tay về: “Không cần giải thoát!”.
“Vì cái gì ngươi không nguyện ý giải khai cầm cố?” Trần Duệ bất mãn lớn tiếng nói, may mắn là gian phòng đắt tiền này có bố trí ma pháp cách âm, nếu không rất nhiều người chung quanh đều sẽ nghe được thanh âm gào thét rợn người: “Chẳng lẽ ngươi còn muốn quay lại Ám Nguyệt thành? Ngươi thà rằng về làm một thị nữ nhỏ bé, cũng không nguyện ý muốn ta cho ngươi tự do?”
“Cơ Á vốn chính là một thị nữ nhỏ bé” Trong mắt Cơ Á chợt lướt qua một tia thống khổ, nụ cười lại càng thêm dụ người: “Ý tốt của đại nhân chỉ sợ là đã lãng phí rồi”.
Tuy không thể khiến nàng khai ra, nhưng Trần Duệ đã từ đó biết được ba tin tức tương đối quan trọng.
Thứ nhất, hành động của Cơ Á không thể tự mình làm chủ, tất phải bảo lưu cấm ma hoàn về đến Ám Nguyệt thành.
Thứ hai, Cơ Á ở Ám Nguyệt thành khẳng định có nhiệm vụ quan trọng, trước mắt còn chưa hoàn thành, khẳng định còn liên quan đến kẻ khác.
Thứ ba, Cơ Á rất có thể còn có nỗi khổ nào đó, nhưng là không thể dễ dàng thổ lộ.
Nếu có thể dùng phương pháp cảm hóa chầm chậm moi ra mục đích của Cơ Á cũng coi như không sai, nếu quả thật là có nguyên nhân khác, Trần Duệ cũng sẽ không keo kiệt đem sức chính mình trợ giúp nàng một phen.
Ngay tại lúc này, hắn bỗng có cảm giác nguy hiểm, gian phòng này hiệu quả cách âm rất tốt, nhưng cũng không thể cách tuyệt phạm vi của phân tích chi nhãn.
Cơ Á nhìn ra Trần Duệ thần tình có chút dị thường, thông minh không có lên tiếng, Trần Duệ đứng ở ngay trước mặt nàng, ngay tại lúc này, đại môn “oành” một tiếng bị mở ra, một bóng người như thiểm điện đánh tới.
Trần Duệ vung tay lên, ám tinh linh kia chỉ cảm giác tốc độ chính bản thân mình đột nhiên chậm lại, còn chưa kịp làm ra phản ứng, chủy thủ trong tay đột nhiên rơi vào trong tay đối phương, cơ hồ là cùng một lúc, ngực đau nhói, đã bị chủy thủ của chính mình đâm xuyên qua người.
Trần Duệ trong nháy mắt giết chết tên ám tinh linh này, tay phải hướng mặt bên hư không nhất trảo, nắm chặt trong tay một thân ảnh đại ác ma đang thuấn di rơi xuống, trực tiếp đem tên đại ác ma này bắt gọn, đồng thời tay trái xuất một kích, hoàng quang chợt lóe, đối diện vọt tới một tên đại ác ma xương mặt lõm xuống một cái quyền ấn, trực tiếp ngã xuống bỏ mạng.
Trong chớp mắt, ba tên thích khách cao giai ác ma đỉnh phong hai chết một bị thương. Không, ba tên hoàn toàn chết, tên đại ác ma bị Trần Duệ bắt được mắt thấy tình huống không đúng, không chờ đối phương tra khảo, cắn vào chất độc giấu trong răng, độc phát thân vong.
Xem ra những tên này đều là tử sĩ được huấn luyện nghiêm ngặt, người có khả năng phái ra tử sĩ có thể là Leo đại sư đã kết xuống thù hận sau chung kết đại tái hoặc là đối thủ cạnh tranh nào đó, cũng có khả năng là …
Cơ Á là người trong nghề pháp sư, theo nàng xem ra Arthur vừa mới dùng “trì hoãn thuật” cùng “ma pháp phi quyền” hai loại thuộc thổ hệ ma pháp, toàn bộ không cần niệm chú ngữ gì cả, mà năng lực cận chiến rất mạnh, trong nháy mắt giải quyết ba tên thích khách.
Phải biết là, đồng dạng là cao giai ác ma đỉnh phong, chế khí sư cũng thích khách hai chức nghiệp này có lực chiến đấu khẳng định khác biệt nhau rõ ràng, nhưng hiện tại là thích khách chết, chế khí sư lại bình yên vô sự, rất có thể Arthur này thực ra thực lực chân chính đã đạt tới ma vương cấp, mà lại là lực lượng cùng ma pháp song tu giả hiếm thấy trong ma giới.
Thực lực ma vương cấp cùng đỉnh phong chế khí sư, đáng tiếc, những thứ này còn xa xa mới đủ. Cơ Á khẽ thở dài một tiếng, trong tay đột nhiên ấm áp, đã bị Trần Duệ nắm chặt.
“Địa phương này không an toàn, chúng ta mau đi thôi, ngươi hiện tại không có lực lượng, nếu như thích khách lại đến nhiều hơn sẽ có phiền toái, ta sợ sẽ ảnh hưởng đến ngươi”.
Rõ ràng là một câu “sợ sẽ ảnh hưởng đến ngươi” , nhưng Cơ Á nghe thì trong lòng có một tia ấm lòng nhàn nhạt, cũng không có tránh thoát bàn tay hắn, mặc cho hắn dắt theo ra ngoài.
Kẻ chủ mưu khẳng định có tâm cơ, Trần Duệ không muốn tìm phiền toái cho quán ăn, chỉ là thông tri bọn họ thanh lý tàn cuộc, mang theo Cơ Á không dừng lại chút nào, một đường về đến biệt viện của Dio.