"Yếu Tắc chi tâm!" Bạch Lạc không thể nào mà tin nổi. Mắt hắn nhìn chằm chằm vào viên thủy tinh màu đỏ, miệng thì nói: "Không thể nào! Ngươi lấy được nó từ nơi nào?"
"Yếu Tắc chi tâm có thể khiến ngươi hòa cùng một thể với yếu tắc, trở nên cứng rắn không thể phá vỡ. Xem ra để có được thứ này chắc rằng ngươi cũng phí mất nhiều tâm sức." Người vừa đến chơi đùa thủy tinh trong tay, nở nụ cười hờ hững: "Đây quả thực là một đạo cụ ma pháp đỉnh cấp. Ma pháp trận của nó khá là phức tạp, cho dù có Rocky giúp đỡ thì ta cũng phải mất hai giờ mới phá được. Nếu như hội nghị ngươi tổ chức ngắn lại một chút thì có lẽ 'plugin' của ngươi sẽ mang lại nhiều tác dụng hơn."
Plugin là những thiết đặt giúp trình duyệt của bạn có khả năng lướt được nhiều ứng dụng nhúng như java, flash,...
"Rocky!" Bạch Lạc nghiến răng nghiến lợi nói ra cái tên kia. Rocky rõ ràng là đã nói ra toàn bộ "chân tướng" nhờ Mộng Yểm chi đồng, lại còn bị tâm linh gông xiềng của hắn khống chế, bất kể xuất phát từ lợi ích hay tính mạng thì hắn đều không có khả năng phản bội trong thời gian ngắn thế này. Không ngờ, vấn đề lại là do một thằng cha "không rõ danh phận" này!
Chẵng lẽ tên thần bí bày và Lomond lại là người của Huyết Yên?
Hoặc là nói, là Katherine...
Bạch Lạc vừa sợ vừa hận. Tâm niệm vừa động, tâm linh gông xiềng lập tức phát huy tác dụng, triệt để đoạn tuyệt sinh cơ của Rocky.
"Cho dù ngươi có giết chết Rocky thì cũng vô dụng thôi. Hắn đã hoàn thành sứ mệnh một cách viên mãn rồi." Đối phương hiển nhiên đã đoán được Bạch Lạc vừa làm cái gì, liền thờ ơ nói: "Trong thời gian hội nghị vừa rồi, bên ngoài đã xảy ra một số chuyện mà ngươi cũng không biết nhưng chuyện phát sinh trong sảnh nghị sự thì tất cả binh sĩ bên ngoài đều biết rồi, kể cả câu nói đáng xưng một tiếng kinh điển: 'để cho toàn bộ quân đoàn Liệt Nhận và Yeca yếu tắc bồi táng cùng' kia. Cái thế giới này... có một vật gọi là TV ma pháp."
"Cái gì!" Bạch Lạc hoảng hồn. Tất cả các binh sĩ...
Bạch Lạc tuy hoảng loạn nhưng lại thầm thao túng một sợi hắc vụ, lặng lẽ tiến tới sau lưng người kia. Mục tiêu của hắn là Yếu Tắc chi tâm. Bất kể tình huống có biến hóa thế nào đi chăng nữa thì chỉ cần đoạt lại Yếu Tắc chi tâm, chí ít còn có thể đứng ở thế không thua.
Người kia bỗng dưng vung tay lên. Bàn tay phải giống như có một hấp lực đặc thù, kéo sợi hắc vụ kia về phía mình. Trong hắc vụ có thêm một cỗ hàn khí kỳ dị, ẩn chứa lực lượng hủy diệt đáng sợ. Cỗ hàn khí này khiến cho kẻ có thiên phú tinh thông thủy hệ như Bạch Lạc phải giật mình.
Người kia kéo tay một cái, rõ ràng vật vừa kéo là hắc vụ nhưng thân thể Bạch Lạc cũng không tự chủ được mà bay tới. Sau đó, hắn nghe thấy tiếng xương sống mũi của mình bị nứt gãy. Cơn đau kịch liệt ập đến, máu tươi mất khống chế chảy ra khỏi mũi. Nước mắt cũng ứa ra hòa cùng một chỗ với máu mũi, cả khuôn mặt vặn vẹo đầy thống khổ.
"Tuy ta rất muốn bóp vụn từng khớp xương của ngươi nhưng..." Người kia nhìn về phía Lomond một cái. "Mạng của ngươi là của hắn..."
"Giao cho ta, đội trưởng." Trong tay Lomond hiện ra song đao màu lam, chân chầm chậm bước tới gần Bạch Lạc.
Đội trưởng? Xưng hô này khiến Bạch Lạc cả kinh, vừa sợ hãi vừa tức giận: "Thì ra là ngươi!"
Chính là thằng đó, cái thằng mà khi xưa lúc hắn thi triển quỷ kế ám toán "Kristina" thì đã dùng kịch độc lưu lại trên mặt hắn vết thương không thể nào xóa hỏ. Đây là một điều sỉ nhục hắn vẫn mang bên mình cho tới tận bân giờ. Sau này, hắn lại tới U Dạ thấp địa để tầm bảo, tên kia đã phá hoại chuyện tốt của hắn, khiến cho Delia, Lomond và Huyễn thuẫn vuột mất khỏi tầm tay! Tên kia nói một cách chính xác thì chính là khắc tinh của hắn.
Con kiến hôi gần đạt tới cao giai ác ma kia, không ngờ hiện tại đã trở thành một cường giả khiến cho hắn phải sợ hãi run rẩy!
Người này tự nhiên là Trần Duệ, dung mạo hiện tại là tùy ý ngụy trang. Waluota và Shitanmi đứng một bên đã vọt tới bên Trần Duệ. Trần Duệ vung tay lên, một cỗ hàn khí tỏa ra, trong chớp mắt đã khiến cho cả đại sảnh rét lạnh. Kỳ lạ là mặc dù lạnh như thế nhưng bề mặt của mọi vật trong đại sảnh lại không có một chút lớp băng bảo phủ bên ngoài nào. Chỉ là, cái cảm giác lạnh lẽo kia lại mang theo khí tức hủy diệt thâm nhập vào sâu trong linh hồn, tinh thần, lực lượng, huyết dịch. Tất cả đều như bị ngưng kết lại, khiến cho trong lòng người ta không khỏi sinh ra cảm giác run rẩy tuyệt vọng.
Mộng Yểm lĩnh vực của Bạch Lạc hoàn toàn bị đóng băng, mất đi tác dụng. Động tác của Waluota và Shitanmi đột nhiên chậm lại, còn mấy tên đồng đảng có thực lực khá yếu thì nháy mắt trở nên cứng ngắc, hoàn toàn mất năng lực đề kháng.
Bạch Lạc có một nửa thân thể không phải là sinh mạng mà là do máy móc cải tạo. Vậy cho nên, kháng tính của hắn với Đông chi vực cao hơn rất nhiều nhưng linh hồn hắn vẫn cảm nhận được tính áp đảo của lĩnh vực một cách rõ ràng. Trong lòng biết không ổn, Bạch Lạc đành quát to: "Dừng tay, Fo Luncy và Meidilu đang ở trong tay ta, ta tùy thời có thể..."
"Vậy thì giết họ nhanh một chút." Lomond cười lạnh, đạp đổ uy hiếp của Bạch Lạc. Những nhãn ma kia bị thu lại, trùng lên trên người hắn. Kim quang trong mắt trái lại trở nên ngưng thực thêm mấy phần, sát khí cũng lẫm liệt hơn.
Bạch Lạc thấy đối phương không để ý tới hai con tin "trọng yếu" kia thì cũng không dám dễ dàng xuống tay hủy sạch hai lá bài tẩy. Lúc này, song đao của Lomond đã hóa thành lưu quang, đánh tới.
Mất đi Yếu Tắc chi tâm, Bạch Lạc đã không còn cơ thể bất tử nữa. Tay trái hắn hóa thành thuẫn bài, tay phải thành trường kiếm, nghênh đón lưu quang đang bắn tới.
Waluota và Shitanmi bên này đang liều mạng thi triển lực lượng lĩnh vực để chống đỡ hàn khí đang xâm thực linh hồn mình. Bỗng dưng, cả hai cảm giác phía trước mình đột nhiên hiện ra một người. Cùng lúc này, một lực lượng cự đại ập tới. Hai người giống như bị nhấn chìm trong biển dữ, bị một lực lượng xung kích mênh mông cường đại liên tiếp quấn lấy. Mới ngăn được hai ba lượt thì toàn thân đã mềm nhũn. Cả hai cùng thổ ra một ngụm máu tươi, ngất trên đất.
Chiến đấu của Bạch Lạc và Lomond rất nhanh trở nên quyết liệt. Thiên phú "Thiểm Linh" của Lomond đã phát huy tới mức cực trí. Những linh quan ở phía xa chỉ có thể nhìn hấy vô số lam quang đang chuyển động đan xen nhau trong không khí. Sau mấy lần giao chiến, hai bên đều mang thương tích.
Thực lực chân chính của Bạch Lạc kỳ thực chỉ là ma đế sơ đoạn. Có cơ thể được cải tạo, lực chiến đấu của hắn có thể ngang bằng ma đế trung giai. Nếu vào tình huống bình thường thì hắn nhất định sẽ hơn Lomond một bậc nhưng hiện giờ binh biến thất bại, Mộng Yểm chi vực bị Đông chi vực áp chế, lại mất đi Yếu Tắc chi tâm, Lomond thì ôm tâm tư liều chết, đao đao đều là sát chiêu trí mạng, Bạch Lạc lại trở nên khốn đốn vô cùng.
Bạch Lạc nhìn thấy Waluota và Shitanmi bị Trần Duệ đánh bại dễ dàng, liền rất kinh hãi. Vừa mới phân tâm một chút, Lomond đã lợi dụng chút sơ hở này, đánh ra một đạo đao quang như thiểm điện tới cổ Bạch Lạc. Bạch Lạc né không kịp, đành vung trường kiếm trong tay đâm vào chính giữa bụng của Lomond, có ý đồ "vây Ngụy cứu Triệu". Nhưng đao quang của Lomond không hề có chút ý dừng lại, như là lòng hắn đã muốn đồng quy vu tận.
Bạch Lạc bị dọa cho dựng tóc gáy, đành cố hết sức ưỡn người về phía sau, tránh bị một đao kia chặt đứt đầu. Đao của Lomond cắt vào trong thịt, chạm vào tận xương, gần như cắt đứt hẳn xương cổ của Bạch Lạc. Vì không tránh né cho nên một đao kia của Bạch Lạc đã lưu lại vết thương sâu gần thấy xương ở bên sườn Lomond.
Lomond như chưa phát hiện ra, còn nở một nụ cười lãnh khốc: "Một đao kia là của ta."
Bạch Lạc đau đớn hô lên một tiếng, trường đao bên tay trái biến thành lợi trảo màu đỏ, chộp tới trước ngực Lomond. Lomond không lùi mà tiến, mặc cho lợi trảo của Bạch Lạc xuyên qua ngực mình. Đao trong tay hắn vung lên, tay phải cầm kiếm của Bạch Lạc lập tức đứt rời.
"Một đao này là của Delia."
Tiếng kêu của Bạch Lạc biến thành thảm thiết thê lương. Hai chân hắn biến thành cặp đùi của một loài ma thú nào đó có lực bật nhảy cao. Bạch Lạc nhún người một cái, nhanh chóng kéo dãn cự ly với Lomond.
Trong chớp mắt liều mạng vừa rồi, rất nhiều người chỉ nhìn thấy hai thân ảnh giao kích một cái rồi lại tách ra. Sau đó, họ nhìn thấy bụng và ngực của Lomond có hai vết thương nặng đẫm máu, Bạch Lạc thì từ phần khuỷu tay phải trở xuống bị chặt đứt.
Khuôn mặt đầy máu của Bạch Lạc bởi vì cơn đau kịch liệt mà trở nên vặn vẹo, trong ánh mắt kia thì ẩn chứa sự sợ hãi. Hai chữ "kẻ điên" bỗng dưng hiện ra trong đầu hắn. Hắn sợ nhất là loại đối thủ như thế này. Tên khốn kia cũng giống cái kẻ từng liều mạng dùng độc để tự bạo ở U Dạ thấp địa. Tên Lomond này cũng là một kẻ điên không cần mạng!
Hiện tại đại thế đã mất, chuyện không thể cứu vãn nữa, trừ Lomond ra thì tên "đội trưởng" có thực lực hơn xa mình cũng đang đứng bên như hổ rình mồi. Nếu hắn không quyết đoán nhanh thì đợi lát nữa, cho dù muốn trốn cũng không kịp.
Bạch Lạc nghĩ đến đây, tay trái hắn nhanh chóng phát ra ánh sáng gai mắt giống như một mặt trời nhỏ. Thứ ánh sáng này khiến cho người ta không thể nào nhìn thẳng vào. Chuyện phát sinh đột ngột, Lomond nhất thời không thể nhìn rõ mọi vật, chỉ có thể huy động song đao bảo vệ toàn thân.
Trần Duệ ở một bên cảm giác được ánh sáng kia tán phát ra một loại khí tức kỳ lạ. Hắn thét lên một tiếng, mắt nhắm lại, tung ra một quyền. Bên tai vang lên âm thanh của một vật bị tan vỡ, trong phân tích chi nhãn, Bạch Lạc đã biến mất không thấy.
Sau khi ánh sáng tan biến, Lomond mở mắt ra, phát hiện Bạch Lạc đã không còn ở đây, còn trong tay Trần Duệ thì cầm một tinh khối bị nứt vỡ. Lomond liền hỏi: "Bạch Lạc đâu?"
"Trong thân thể hắn có phù văn truyền tống ma pháp đặc thù. Thân thể được cải tạo thành máy móc, quả nhiên thật thú vị... Nhưng mà hắn đã trúng một quyền của ta, cự ly truyền tống nhất định chịu ảnh hưởng rất lớn. Có mảnh vỡ của phù văn tinh ở đây, ta có thể truy tung chuẩn xác tới chỗ hắn đến."
Trần Duệ nói xong rồi nhìn qua vết thương đáng sợ trên người Lomond: "Ngươi nên mặc Huyền Ngọc khải mới đúng."
Lomond nhẹ nhàng vỗ về y phục đã rách rưới: "Đây là bộ y phục đầu tiên Delia đưa cho ta vào năm đó."
Trần Duệ rất hiểu tâm tình của hắn. Vỗ vỗ bả vai Lomond, Trần Duệ nói: "Thương thế của ngươi rất nặng, phải xử lý ngay lập tức. Tất cả cứ giao lại cho ta."
Lomond lặng lẽ gật đầu, đột nhiên nhe răng nhếch miệng kêu lên: "Đập nhẹ chút chứ..."
"Đây là địa đồ ta vẽ dựa theo Yếu Tắc chi tâm. Fu Luncy và Meidilu chắc hẳn là bị cầm tù ở một nơi nào đó. Lát nữa, ngươi mang người đi giải cứu bọn họ, chú ý tránh những cơ quan ta đã đánh dấu." Trần Duệ dặn dò rồi vứt cho Lomond một bình dược tề và một tấm địa đồ. Hắn khẽ cười, sau đó tan biến trong khoảng không.
Một nơi nào đó ngoài Yeca yếu tắc, hư không đột nhiên trở nên mơ hồ, thân ảnh Bạch Lạc nhanh chóng hiện ra. Vừa chạm tới mắt đất, hắn đã lảo đảo, té ngã xuống.
Bộ dạng của Bạch Lạc lúc này vô cùng nhếch nhác, sống mũi đã lõm vào, phần cổ bị thương đến máu thịt mơ hồ, tay phải chỉ còn một nửa, tay trái thì rạn nứt, từ đầu gối chân trái trở xuống bị tàn phá. Không trách làm sao mà hắn không đứng được.
Vừa rồi, hắn đã phát động Truyền Tống trận ma pháp khẩn cấp. Ngay trong tích tắc khi truyền tống đi, hắn đột nhiên có một loại ảo giác, giống như thời gian xung quanh hắn đình chỉ lại, sau đó một cỗ lực lượng đáng sợ ập tới, gần như đập nát vụn lá chắn tay trái của hắn. Chân trái đã được cải tạo cũng vì cú đánh kia mà nứt gãy. Đợi sau khi "ảo giác" qua đi, truyền thống mới được tiếp tục, đưa thân thể hắn tới một nơi khác.
Sự thực nói cho hắn biết, vừa rồi không phải là ảo giác!
Bạch Lạc sợ đến lạnh toát cả người. Tên kia không ngờ lại có lực lượng đáng sợ, có thể đình chỉ được thời gian... May là hắn đã quyết đoán đào tẩu sớm, không thì đã rơi vào tay đối phương rồi.
Bạch Lạc cố gắng ổn định tâm tình, miễn cướng đứng dậy. Lúc này hắn mới nhìn ra xung quanh. Không nhìn không sao, vừa nhìn đã hoảng hồn. Thi thể, khắp nơi đều là thi thể! Đúng rồi, cảnh vật xung quanh thế này... chắc là tiểu bình nguyên đông bộ Yeca yếu tắc.
Trông trang bị và cờ hiệu của kẻ đã chết thì hẳn là binh sĩ của Huyết Sát đế quốc!
Xem ra quân đội chuẩn bị đi đánh lén của Huyết Sát đã lọt vào ổ phục kích!
Vừa lúc đó, bản năng của Bạch Lạc cảm giác được điều gì đó dị thường. Hắn quay đầu lại. Một thân ảnh thướt tha đứng dưới ánh trăng ở nơi xa. Ánh mắt trầm tĩnh như nước đang thản nhiên nhìn hắn.