Hội đàm tam đại đế vương kết thúc viên mãn. Lần này hội đàm đã đưa ra quyết định quan trọng, được ghi vào sử sách ma giới.
Đọa Thiên Sứ, Âm Ảnh, Huyết Sát, ba đại đế quốc đưa ra thông báo chung,
đình chỉ tất cả chiến tranh, thành lập liên hợp đồng minh. Ma giới chính thức nghênh đón một thời đại hòa bình hoàn toàn mới.
Đương
nhiên, mấy chuyện đại loại như "con rể ba họ" không được công khai ra
bên ngoài. Ngày cụ thể để thành lập liên bang chưa được xác định, người
trong cuộc đều rõ nguyên nhân của việc này.
Tuyên bố đồng thanh
này của cả ba đế quốc làm cho toàn ma giới hoan hô vang trời. Ba đại đế
quốc đều trải qua chiến họa liên minê, nhân dân các nơi hy vọng mình
không tiếp tục trả qua những chuyện người mất nhà tan nữa. Còn những
thằng cha tinh lực dư thừa, háo đấu hiếu chiến thì vẫn còn những vũ đài
chiến đầu, trận cầu bóng đá, cách đấu trại, liên hợp thi đấu trong trò
chơi ma pháp do tam quốc đồng tổ chức...
Vũ đấu đại tái kết thúc
thành công, hội đàm tam quốc cũng đạt thành cộng thức trọng yếu, thời
điểm rời khỏi Thiết Quyền lãnh địa sắp tới gần.
Còn ba ngày nữa
là lên đường trở về, Trần Duệ lại nhận được lời mời đặc biệt của Raizen, thỉnh hắn tới chế khí sư hiệp hội tại Thiết Quyền lĩnh địa, giảng giải
một khóa học cho những chế khí sư một danh tới xem thi đấu.
Trần
Duệ tất nhiên là không tiện cự tuyệt. Nhưng hắn không hề biết rằng, hắn
vừa mới rời khỏi thì một vị khách quan trọng đã tới thăm dịch quán.
Nữ hoàng bệ hạ Âm Ảnh đế quốc.
Mẹ của đứa nhỏ.
Mặc dù sau trận quyết tái, Katherine đã từng giao lưu và ký kết một khế ước nào đó với Mejia nhưng chính thức gặp mặt toàn hậu cung thì còn là lần
đầu tiên. Ai mà ngờ cái thằng cha nào đó lại không có mặt, vậy thì bằng
với việc nàng trực tiếp đối mặt với các "chị em".
Katherine tới
thăm vốn là chuyện hợp tình nhưng đội hậu cung lại có vẻ luống cuống tay chân. Không phải vì Trần Duệ không có ở đây mà là vì cả lũ vừa chơi trò chơi với Dodo tiểu thư, trên mặt ai nấy đều dính không ít đồ.
Dịch quán cao cấp này không phải nơi người bình thường có thể ra vào. Nhưng
mà tên độc long trai bao lại ngồi ở cửa uống rượu, vừa nhìn thấy nữ
hoàng bệ hạ tới liền đảo mắt, nhiệt tình nghênh tiếp vào trong. Kết quả, khi Katherine đi vào, mọi người trong hậu cung còn "không kịp trở tay
thay quần áo".
Lúc đi tới đại sảnh, Katherine đã đặc ý bỏ diện sa ra vì nàng không muốn tỏ ra huyền diệu vì để bị ngăn cách với mọi người.
Vì chuẩn bị cho thời gian gặp mặt ngắn ngủi này, đệ nhất trí giả nữ hoàng
bệ hạ đã chuẩn bị đủ các câu hỏi đáp, đủ loại tình huống nhưng đến khi
nhìn thấy mấy vị kia thì lại bị dọa cho nhảy dựng lên.
Athena
đang mặc một bộ quần áo có hình thùng sắt, trên mặt bôi kim loại sáng
bóng. Isabella đóng là nữ phù thủy, mang theo một chiếc mũi ứng rất khoa trương. Mejia thì mặc một cái áo rộng thùng thình quái dị, trên đầu
không phải vương miện nữa mà lại là đầu trọc bóng, trên mặt còn có ria
mép. Lola thì dính rơm rạ lên mặt, trên người cũng có. Cho dù là tiểu la lỵ Alice cũng đeo hai bộ móng vuốt lên hai tay, cái mặt nạ hình sư tử
vừa mới được hạ xuống... Chỉ có mỗi một mình Dodo tiểu thư là được mặc
một bộ váy đáng yêu, dưới chân xỏ một đôi giày thủy tinh, bên cạnh còn
có một chú chó nhỏ không ngừng kêu gâu gâu.
Katherine liếc mắt
liền nhìn ra chú chó nhỏ kia có thực lực cấp quốc độ, không khỏi giật
mình trong lòng. Chúng nữ cũng ngây người ra nhìn. Đệ nhất mỹ nữ danh
bất hư truyền, dung nhan ưu nhã nghiêng đổ chúng sinh, khí chất duệ trí
đánh vỡ tường thành... cho dù bản thân họ cũng là những mỹ nữ tuyệt sắc
khuynh thế thì vẫn không khỏi vừa hâm mộ vừa đố kỵ. Tình cảnh gặp mặt
hiện tại là cho bầu không khí có phần lúng túng.
Dodo tiểu thư bên này đã cao hứng bổ nhào vào lòng Katherine. "Ma ma! Ma ma!"
"Dodo! Con lại nghịch ngợm!" Katherine oán trách nhìn đứa con gái nằm trong ngực mình, nhẹ nhàng vỗ lên mông con bé.
"Đâu có! Là các di di cùng chơi trò chơi với con đấy chứ!" Trò chơi này tên
là..." Tiểu Dodo ngậm ngón tay, dường như chưa kịp nhớ ra cái tên của
nó.
Con chó nhỏ vẫn đứng bên Dodo kia vội vã chạy tới, nịnh nọt
nói: "Dodo tiểu chủ nhân, không, Dorothy chủ nhân, kịch bản này gọi là
'The Wizard of Oz', ta là chú chó nhỏ Toto của ngài."
Katherine
nghe âm thanh của chú chó kia liền biết nó chính là Đâu Đâu đã bại dưới
tay Red Pipit. Nhìn những hình thù kỳ quái của chúng nữ, kể cả nữ hoàng
băng Mejia cũng trong cuộc, mấy lời đã chuẩn bị kỹ từ trước đột nhiên
không thốt ra nổi. Lòng muốn nói thật nhiều nhưng cuối cùng Katherine
chỉ cúi người hành lễ với các "tình địch", sau đó thốt lên hai chữ:
"Cảm ơn."
Tuy chỉ có hai chữ nhưng tình ý chân thật, lời cảm ơn đầy chân thành. Mọi người tất nhiên là nghe được ra, vội vàng hoàn lại lễ.
"Ma ma, Athena di di là người sắt, Lola di di là bù nhìn rơm, Isabella di
di là..." Dodo điểm mặt từng người một: "Còn Alice tỷ tỷ lại thích làm
chú sư tử 'cà uồm'."
"Đã nói rồi, không phải tỷ tỷ, gọi di di đi!" Alice lập tức sửa lại.
Tiểu la lỵ cũng có tư tâm, không muốn thấp hơn tỷ tỷ và Athena các nàng
những một lứa.
Dodo hiếu kỳ nhón chân, vươn tay so chiều cao của Alice với Athena và Isabella, sau đó khẳng định một cách chăm chú: "Là tỷ tỷ!"
"..." Bị oánh trúng điểm yếu, sư tử la lỵ ngửa mặt lên trời "cà uồm" một tiếng, lệ chảy đầy mặt.
May mà Dodo không so bộ ngực. Còn may!
Mejia chau mày: "Alice, đừng thất lễ trước mặt Katherine bệ hạ!"
"Không sau đâu..." Katherine khẽ cười: "Các ngươi còn thiếu một người đúng không?"
Ở một nơi khác, chế khí sư hiệu hôi rất nhiệt tình. Mãi cho tới lúc chạn
vạng, Trần Duệ mới trở về dịch quán, mới biết tin Katherine tới đây. Hắn không khỏi cả kinh.
Danh tiếng đệ nhất trí giả của nữ hoàng đại
nhân không phải là vật trang trí, cho dù Isabella ở đó cũng phải cam bái hạ phong. Ở một phương diện nào đó, nàng thậm chí có thể đơn độc khiên
chiến với cả đội hậu cung. Quan trọng nhất là hắn lại không có ở đó, nếu như chẳng may mà phát sinh một trận chiến võ mồm, thậm chí là nảy sinh
đại chiến thế giới thì...
Lúc Trần Duệ chạy vội tới đại sảnh,
liền kinh ngạc nhìn một màn hòa bình này: Katherine và chúng nữ đang nói cười rất vui vẻ. Thái độ của mọi người dường như rất tùy ý, không hề xa lạ như trong tưởng tượng.
Tiểu Dodo đang cuộn trò ngủ trong lòng Isabella. Tiểu phượng hoàng đại tiểu thư vốn là một đứa bé giàu tinh
lực, nếu ngủ sớm như vậy thì chắc rằng là đã chơi đùa rất mệt.
Nhìn Trần Duệ đến, chúc nữ dồn dập đứng lên. Alice cao hứng nghênh đón: "Ca ca đã về!"
Trần Duệ sờ đầu tiểu la lỵ, nhìn chúng nữ một chút, nói với Katherine: "Ngươi đã đến."
Katherine nở nụ cười mỉm, gật đầu với hắn.
"Hừ! Nói cứ như mình là chủ nhân chí cao vô thượng không bằng! Đồ nam nhân
hoa tâm, vô sỉ lại còn kém cỏi đáng ghét!" Không cần nhìn cũng biết,
người có miệng lưỡi độc địa thế kia khẳng định là tiểu nhân ngư công
chúa.
Cô nàng hắc long đi tới báo hỉ: "Lão bản! Hôm nay, Katherine tỷ tỷ mời chúng ta tới ăn một bữa miễn phí lớn!"
Đối với cô nàng, miễn phí tự nhiên là chuyện đáng quan tâm nhất.
Trần Duệ sửng sốt: Các ngươi đều ăn rồi à?"
"Sao vậy? Vương phu điện hạ, phụ thân của vị hôn thê của ngài kia... Cũng
chíh là nhạc phụ đại nhân của ngài ấy, chẳng lẽ không lưu ngài lại ăn
cơm sao?" Nghe lời nói kinh ngạc của Isa tiểu thư, Trần Duệ không nói
được một lời. Trong ngực nàng còn ôm con gái ta đấy, không thể tha cho
ba nó được hay sao?
"Vương phu điện hạ... Xin lỗi, không phần đồ cho ngài rồi!" Tiểu thị nữ u oán bổ thêm một đao.
"Lão bản, không sao cả! Ta đặc biệt để lại cho ngươi một phần ăn khuya, có
điều giá hơi đắt, một vạn hắc tinh tệ nhé..." Cô nàng hắc long bình tĩnh lấy ra một cái bánh bao cắn dở, giơ nó ra trước mặt.
"..."
Katherine nhìn Trần Duệ sứt đầu mẻ trán, cười cười không nói gì.
Mejia mở miệng nói: "Được rồi, hôm nay bận bịu cả ngày, mọi người đều mệt mỏi cả, chúng ta cần nghỉ ngơi. Trần Duệ, chàng tiễn Katherine về đi."
Chúng nữ đều không hẹn mà cùng gật đầu. Trần Duệ nghe ra chút đầu mối, xưng
hô của Mejia với Katherine không còn chữ "bệ hạ" nữa. Dường như quan hệ
giữa hai người đã thân mật hơn trước, đây không biết là biểu thị cho
điềm báo gì?
Không đợi hắn nghĩ xong, chúng nữ đã đuổi hắn ra khỏi cửa, đồng hành là Katherine và Dodo tiểu thư đang ngủ say.
Hai người không ngồi xe ngựa ma pháp mà lựa chọn đi bộ. Vì không muốn mọi
người chú ý, Katherine đeo diện sa, Trần Duệ thì đổi thành một khuôn mặt khác.
Dưới ánh trăng, hai bóng người càng lúc càng sáp lại gần.
Katherine ôm cánh tay Trần Duệ. Đây là lần đầu tiên hai người có hành
động thân mật như vậy ở nơi công cộng, cảm giác mềm mại truyền tới từ
cánh tay, lòng Trần Duệ cảm thấy rất ấm áp.
"Tim chàng đập hơi nhanh đấy, vương phu điện hạ."
"Hiện tại không phải lúc lãng phí tinh thần nghiên cứu cái này." Trần Duệ
nhún vai nói: "Nàng dường như cũng có chút khẩn trương đấy, nữ hoàng bệ
hạ. Đây là lần đầu tiên nàng đi dạo cùng với một người nam nhân à?"
"Chàng nên cảm thấy vinh hạnh."
"Ta cảm thấy dùng hai chữ ấm áp để hình dung là thỏa đáng nhất. Đây là cảm thụ chân thực của ta."
"Thật sao?"
"Tất nhiên!"
"Ta không nghĩ rằng mình lại có ngày như hôm nay, chúng ta đã đi rất nhiều
đường vòng nhưng hạnh phúc là cuối cùng cũng tới được nơi muốn tới
nhất." Đầu Katherine dần ngả lên bả vai Trần Duệ, hai cái bóng trên mặt
đất gé vào một chỗ.
Hắn nói không sai, cái cảm giác đó mang tên "ấm áp".
Trần Duệ nhẹ nhàng hôn lên tóc nàng, thích ý ngửi hương thơm quen thuộc:
"Con đường phía trước còn rất xa, hãy cùng nhau bước tiếp."
"Ừm..."
Katherine ngẩng đầu lên, vén diện sa ra, hôn lên mặt hắn một cái.
Động tác này tự nhiên đến thế, giống như những đôi tình nhân hoặc vợ chồng lâu năm.
Lúc hai người đi tới một chỗ hẻo lánh, Katherine dừng bước chân, lấy ra một thứ đồ được bao bọc tầng tầng lớp lớp. "Đúng rồi, thứ này cho chàng."
Trần Duệ bế Dodo để Trần Duệ mở cái bọc kia ra, không ngờ lại là một bộ giáp bằng kim loại. Lấy con mắt chế khí tông sư hiện tại của hắn, rất nhanh
đã nhìn rõ huyền diệu của bộ giáp này. Hắn đưa tay ấn vào một bộ vị nào
đấy, bộ giáp kia đã nhanh chóng trùng hợp biến hóa thành một bộ khải
giáp lớn.
Kiện khải giáp này có màu đen xì, tỏa ra ba động đặc
biệt, cho người ta một loại cảm giác cứng chắc không thể phá vỡ. Trần
Duệ thử thu kiện khải giáp kia vào trữ vật không gian, lại không thể làm được. Hắn kinh ngạc hô lên: "Nô Vương khải?"
Katherine khẽ cười
gật đầu. Trần Duệ không phải kinh hãi bình thường. Thật sự là một trong
bảy thần khí, Nộ Vương khải của Samuel vương tộc!
Lúc đầu, Gustav (Bridget) liều mạng chiến đấu, lại bị Raizen đánh bại. Raizen không hề
lấy đi Nộ Vương khải nhưng sau đó Nộ Vương khải và thi thể của Bridget
không thấy đâu, không ngờ nó lại trong tay Katherine.
Trần Duệ bỗng dưng nghĩ tới điều gì đó, thử hỏi một câu: "Bridget có phải..."
Katherine gật đầu, đáp: "Không sai, hắn còn sống. Việc này phải kể tới công của
bình Phục Hoạt dược tề chàng đưa cho ta ở tiểu bình nguyên."
"Chỉ là Bridget..."
"Ta không chỉ cứu hắn mà còn đáp ứng tương
lai khi các đế quốc liên minh, sẽ cho Samael vương tộc một không gian để sinh tồn và phát triển. Cho nên, hắn đáp ứng cho ta mượn Nộ Vương khải
vô thời hạn." Đôi mắt Katherine lóe lên ánh sáng trí tuệ. "Thực ra, lúc
chúng ta gặp gỡ Raizen đã trao đổi tốt điều kiện rồi. Tính ra, là ta lừa gạt Samael vương tộc một lần. Chẳng qua, Raizen dùng tư thái kia đề ra
yêu cầu với ngươi, thậm chí không tiếc để cho con gái duy nhất kế thừa
hoàng vị gả cho người... Phiền toái của Tiffany kia chắc hẳn là rất lớn, sẽ rất nguy hiểm. Ta biết ngươi có khả năng điều khiển cả bảy thần khí. Trong bảy thần khí, Nộ Vương khải là kiện thần khí phòng hộ mạnh mẽ chỉ sau Huyễn Ma thuẫn. Có nó, chàng chí ít có thể nâng cao tỷ lệ thành
công. Nếu như chàng cần, ta có thể cho chàng mượn áo choàng Âm Ảnh."
Trần Duệ giờ mới biết dụng tâm của Katherine khi lừa Nộ Vương khải về. Hắn cảm động, nhẹ nhàng ôm lấy nàng.
"Katherine, ta..."
"Đêm nay không trở về hả?" Katherine rất rõ ràng đã đoán được suy nghĩ của
hắn. Khuôn mặt sau diện sa ửng hồng. "Chàng sẽ không sợ ngày hôm sau bị
các nữ sĩ phanh thây sao?"
"..."
"Được rồi, không cần phải làm như sắp tới pháp trường đến nơi vậy... Thực ra, vừa rồi các nàng để chàng tiễn ta và Dodo về đã là ngầm đồng ý với ý nghĩ biến thái trong
đầu chàng rồi."
Mắt Trần Duệ sáng lên: "Thật chứ?"
"Ta đoán thôi."