Đợi đến khi tỉnh lại đã là buổi trưa ngày hôm sau. Trần Duệ cảm giác tinh thần lực mình khôi phục lại được khoảng ba thành, lại uống thêm một bình Hồi tinh dược tề. Dù biết rõ ảo diệu của Giải tích chuyên sâu, nhưng vì nóng lòng cầu thành nên cái giá bỏ ra cũng rất lớn. Tinh thần lực không chỉ là động lực thi triển mà pháp mà còn là nguồn suối của ý chí và cảm ứng. Nếu gắng gượng huấn luyện khi không đủ tinh thần lực sẽ gây phản tác dụng. Cho nên Trần Duệ định đợi sau khi hoàn toàn khôi phục mới bắt đầu tiếp tục tu luyện.
Hắn đã từng thử qua quy tắc thời gian trong sân huấn luyên phổ thông để khôi phục tinh thần lực nhưng không có hiệu quả, thành ra khiến hắn lãng phí hai ngàn điểm linh khí vô ích. Xem ra chỉ có thể dùng giấc ngủ và dược tề mới có thể hồi phục. Giải tích chuyên sâu thật cường đại, nhưng kỹ năng này phải xem xét đúng lúc, cẩn thận sử dụng mới được.
Khoảng chừng phải hai ngày sau thì tinh thần lực mới khôi phục hoàn toàn. Về mặt thời gian có thể sử dụng quy tắc để bổ sung, nhưng mà giờ xem ra đầu tiên phải có thật nhiều linh khí đã. Có lẽ lúc trước đã hơi xúc động khi uống Hắc sắc dược tề, nhưng kể ra có thể tăng vĩnh cửu tính trường lực lượng thì tốn 12 vạn linh khí cũng ổn rồi.
Tính cả bình Chân cường thần dược tề đưa cho Aldaz cùng việc sử dụng Giải tích chuyên sâu đã làm hắn tốn kém hai vạn linh khí, hiện tại chỉ còn gần vạn điểm. Linh khí cũng như tiền tài, tới cũng nhanh mà đi cũng nhanh. Nhưng sử dụng có thể khiến thực lực bản thân được đề thăng thì có tốn bao nhiêu cũng không tiếc.
Hắc sắc dược tề còn có Vĩnh Hằng chi thể và Vĩnh Hằng chi niệm tính ra khoảng hai mươi vạn linh khí. Sử dụng quy tắc tám lần trọng lực, mười lần thời gian, thậm chí là trăm lần thời gian phải cần nhiều linh khí hơn nữa. Lần trước lấy được hơn mười vạn hắc tinh tệ từ tay Silva, hiện giờ còn lại khoảng tám vạn. Nhưng số tài liệu linh khí lão Địa tinh kiếm được còn thừa đã không còn nhiều lắm.
Nhưng dù sao Trần Duệ cũng đã sớm có tính toán, bằng không cũng không tùy tiện đổi lấy Hắc sắc dược tề.
Đó chính là Tây Lang sơn. Khu “Quặng phế” ở Tây Lang sơn đối với người bình thường chỉ toàn những thứ vứt đi không chút tác dụng, nhưng đối với Trần Duệ mà nói thì đó chính một nguồn linh khí trong lúc cấp bách, hơn nữa còn là rất nhiều, rất nhiều. Theo trên tư liệu thống kê, khu Quặng phế này đã tồn tại khoảng bốn trăm năm, rất có thể chính là nơi một loại ma thú nào đó sử dụng làm nhà xí. Nói cách khác, Tây Lang sơn này là một khu Quặng phế có tích lũy mấy trăm năm. Cho dù mỗi khối chỉ có thể cung cấp một lượng linh khí hai chữ số, về mặt chất có thể thua xa những loại tài liệu ma pháp khác, nhưng trên phương diện lượng là một con số cực kỳ khủng bố.
Nguy hiểm cùng kỳ ngộ chính là hai người bạn song sinh. Trước khi Trần Duệ quyết đấu cùng Arnoux cần phải tới xem Tây Lang sơn một lần, nhưng trước đó cần phải có bản đồ mới được. Bằng không nếu cứ bay loạn như ruồi, cho dù có Song túc phi long cũng chỉ tốn thời gian vô ích.
Ngay khi Trần Duệ còn đang tự hỏi thì nghe tiếng tiểu liệt ma gõ cửa :
“Chủ nhân, người có trong đó chứ?”
Nếu bình thường thì Sly sẽ không tùy tiện quấy rầy, Trần Duệ đứng dậy mở cửa :
“Chuyện gì vậy, Sly?”
“Trưởng công chúa mời người đến phòng nghị sự một chuyến”
Trần Duệ biết Shia sẽ không vô duyên vô cớ cắt ngang hắn tham gia “Thí luyện truyền thừa”. Đây nhất định là có chuyện gì quan trọng. Hơn nữa hiện tại tinh thần lực còn chưa phục hồi như cũ không tiện tu luyện, cho nên hắn lập tức chạy tới phòng nghị sự.
Trong phòng nghị sự, ngoài Shia còn có một thân ảnh mỹ lệ đã rất lâu Trần Duệ chưa gặp lại. Tính cả thời gian ở trong sân huấn luyện cũng đã được mấy tháng, nói thật cũng có chút tưởng nhớ. Trong lúc sinh tử quan đầu khi đột phá, thân ảnh này cũng chính là một trong những nguyên nhân khiến hắn bạo phát bản thân mà đột phá.
“Trần Duệ!”
Thanh âm quen thuộc vang lên mang theo vài phần vui mừng. Vẫn mái tóc ngắn màu tím quen thuộc, tròng mắt sắc đỏ quen thuộc, chỉ là trên khuôn mặt lớn mật xưa kia lại điểm tô chút ửng hồng thật lạ.
“Athena!”
Trần Duệ cảm thấy thật cao hứng :
“Nàng đã hoàn toàn thích ứng với lực lượng của cảnh giới cao giai?”
“Rồi! Nhưng mà bây giờ chỉ mới miễn cưỡng đạt tới cao giai sơ đoạn, sau này sẽ càng ngày càng khó”
Athena gật gật đầu, nhìn chăm chú hắn một lát, nét mặt hưng phấn bỗng đổi thành lo lắng :
“Anh làm sao vậy? Thân thể không thoải mái sao? Đã uống thuốc chưa?”
Bởi việc sử dụng Giải tích chuyên sâu khiến trạng thái tinh thần của Trần Duệ suy kiệt, Athena vừa nhìn đã nhận ra.
“Đúng vậy, có vài chuyện phát sinh. Nhưng không sao, nghỉ ngơi vài ngày sẽ tốt thôi”
Cảm nhận được sự quan tâm không chút che dấu của Athena, Trần Duệ cảm thấy ấm áp trong lòng, lại nghe Shia nói :
“Về nhiệm vụ cũng không cần miễn cưỡng. Còn nữa, Hội Áo choàng lần trước anh nói cũng đã trở thành cấm vệ quân dự bị.”
“Ta biết rồi, Trưởng công chúa”
Trần Duệ cũng cảm nhận được sự quan tâm ẩn ẩn trong nửa câu đầu của Shia nói về “khảo nghiệm truyền thừa”. Dù hắn trước mặt Athena tỏ vẻ lãnh đạm, nhưng trong lòng lại cực kì thoải mái. Nửa câu sau cũng đồng ý với Trần Duệ, biểu lộ thái độ tín nhiệm của Shia đối với Julie.
Chẳng qua nếu như chỉ là chuyện của Athena cùng Hội Áo choàng, Shia cũng không cần phải triệu kiến hắn đến phòng nghị sự, nên Trần Duệ vẫn chờ nàng nói tiếp.
“Sáng mai sẽ diễn ra Hội nghị thường kì, anh muốn tham gia không?”
Hội nghị thường kỳ? Hình như có nghe ss nói qua một lần. Khó mới có cơ hội được nghỉ ngơi hai ngày, giờ lại tăng ca, cũng không biết có được thêm phúc lợi của công nhân không…
“Vốn ta không muốn anh tham gia Hội nghị thường kỳ lần này, nhưng Joseph cùng vài đại biểu của các gia tộc chỉ tên muốn gặp anh vị Quan ký sự tân nhiệm nên ta cũng không tiện từ chối. Yêu cầu này theo lý thuyết cũng rất bình thường, nhưng Joseph cũng sẽ không bắn tên không mục tiêu. Cần phải đề phòng hắn lợi dụng thân phận nhân loại của anh để ra chiêu. Nếu thật không được anh cứ từ chối chức vị quan kí sự là được.”
Trần Duệ giờ mới hiểu được, thì ra là có nham hiểm giở trò sau lưng. Không yên lòng nổi, trên hội nghị ngày mai phải cẩn thận mới được. Nhưng theo lời Shia nói, nếu không được thì cứ từ chức Quan ký sự, không thể để cho Joseph có cơ hội lợi dụng mình làm đề tài câu chuyện. Bằng tín nhiệm của Shia đối với hắn, nên làm gì thì cứ thả tay mà làm.
Shia thấy hắn gật đầu hiểu ý, biết tự trong lòng Trần Duệ có tính toán riêng nên cũng không nhiều lời mà lấy một vòng trữ vật đặt trên bàn:
“Đây là cực phẩm đằng thạch Joseph mang đến từ Xích U lãnh địa. Alice nói với ta nàng đã đáp ứng tặng cho ngươi. Trong này có 100 khối, cộng thêm cả vòng tay trữ vật này nữa, đều là của ngươi”
100 khối! Không phải mười khối?
Trần Duệ vừa sợ vừa vui, thiếu chút nữa đã học theo lão Địa tinh nghêu ngao:
“Trưởng công chúa khẳng khái có thể so với Ma giới song nguyệt”
Hắn biết Shia không thích nghe lời nói suông, nên chỉ đơn giản một câu:
“Đa tạ điện hạ!”
Vòng tay trữ vật kia đối với người luôn mang một cái kho bên mình như Trần Duệ quả thực không hơn một cái gân gà. Hơn nữa hắn đã thu được không gian giới chỉ của Silva. Huống chi sau khi tiến vào Sát cảnh, dung lượng của Kho trữ vật tăng lên không ít. Bây giờ là nhà kho nhiều, mà đồ vật thì ít. Nhưng dù sao trang bị không gian trữ vật tại ma giới là một loại trang bị tương đối hi hữu, mà đây cũng là tâm ý của mỹ nữ lão bản nên hắn cũng vui lòng mà nhận lấy.
Shia khẽ gật đầu nhìn Trần Duệ, lại nhìn sang Athena. Mí mắt nàng bỗng khép xuống, ánh mắt nhìn xuống tay mình đặt trên bàn. Nàng không ngẩng đầu lên mà nói :
“Athena vừa mới dừng tu luyện, còn chưa đến gặp Alice. Các ngươi đến Công chúa phường đi, ta tin Alice gặp lại các ngươi nhất định sẽ rất vui mừng.”
Athena cũng rất muốn gặp lại Alice, liền cùng Trần Duệ cáo từ rời khỏi Hoàng cung.
“Trần Duệ, không phải Trưởng công chúa giao cho anh một nhiệm vụ phải hoàn thành trong hai tháng sao? Đã hoàn thành rồi chứ?”
“Còn lại một nửa”
Trần Duệ chợt nghĩ đến một chuyện:
“À, đúng rồi Athena. Nàng đã đi Tây Lang sơn chưa?”
“Rồi! Năm đầu tiên ta tới Ám Nguyệt đã từng đến vùng đó để tu luyện”.
Athena nhẹ gật đầu.
“Chỉ có điều, khi đó đạo tặc còn chưa quấy phá quặng mỏ.”
“Như vậy… nếu như cưỡi Song túc phi long đi đến đó thì cần thời gian bao lâu?”
Trần Duệ thấy xung quanh ít người, thấp giọng hỏi một câu.
“Anh định huấn luyện ngự thú phi hành cự li xa?”
Ánh mắt Athena sáng rực lên.
Trần Duệ tự nhiên sẽ không nói thật, mà lựa theo lời nàng hỏi dò:
“Kỳ thật ta cũng chỉ mới nghĩ đến thôi, có thể trả lời ta không?”
Athena mở to hai mắt, đáp :
“Năng lực phi hành của Song túc phi long dù mạnh đến đâu cũng có cực hạn, trên đường còn phải lựa chọn địa điểm để nghỉ ngơi, hồi phục, cho Phi long ăn, sau đó còn phải tìm nơi nghỉ an toàn khi đêm xuống. Một mình anh đi đến đó, dù có địa độ cũng phải mất sáu ngày. Cho nên nếu như anh quyết định tiến hành loại huấn luyện này, cần phải có một người dẫn đường có kinh nghiệm phong phú, như vậy sẽ tiết kiệm được một nửa thời gian.”
Dù sao Athena cũng không giống mấy tên cáo già, trên khuôn mặt rạng rỡ gần như nổi rõ mấy chữ “Ta chính là người dẫn đường”. Trần Duệ mỉm cười, cũng tự tính toán trong lòng: Sáu ngày, như vậy đi đi về về cũng mất mười hai ngày. Chưa đầy một tháng nữa phải ứng chiến cùng Arnoux, thời gian rất cấp bách, chẳng lẽ phải mang vị này theo dẫn đường sao?
Vừa đi vừa nói, hai người đã đến Công chúa phường khi nào không hay. Bên trong khách nhân đi ra không ngừng, thỉnh thoảng còn quay đầu nhìn lại như thể trong tiệm đang có chuyện gì đó xảy ra.
Trần Duệ cùng Athena đi vào nhìn một lượt, dưới lầu một chỉ còn tiểu liệt ma cùng mị ma đang phụ trách tiếp đãi. Vị “bảo an” Khách Cổ Lệ không thấy đâu, lại có thêm hai đoàn người đứng gườm nhau, ngăn ở bậc thang đi lên lầu hai. Hai người liền nhanh chóng đi đến gần.
“Athena”
Trên cửa ra vào lầu hai vang lên một tiếng bắt chuyện khiến Athena phải nhướng mày, tâm tình đang rất tốt thoáng cái trở thành không vui. Mọi người vừa nghe âm thanh kia vang lên đã vội vã dạt sang hai bên nhường đường.
Phát ra tiếng gọi không ai khác chính là kẻ mà Athena khinh ghét nhất, Quan trị an kiêm Thủ vệ tướng quân Allen Mellon.
“Thì ra là Athena, còn có cả Tân nhiệm Quan ký sự Ám Nguyệt thành, Trần Duệ các hạ”
Thanh âm của kẻ miệng nam mô, bụng bồ dao găm kia vang lên cũng khiến Trần Duệ không vui vẻ gì, nhưng hắn vẫn lịch sự hơi khom người chào hỏi:
“Joseph đại nhân”
Hóa ra mấy người đang giằng co kia chính là hai nhóm người của Joseph và Allen. Joseph vẫn mỉm cười như thường lệ, nhưng vẻ căm thù đối với Allen của đám người ss cùng Wa Sasha đứng sau lưng lại không che dấu chút nào.
Thủ hạ của Allen tuy nhiều hơn nhưng không có đến một tên cao giai ác ma, đứng dưới cỗ khí thế áp bách trước mặt đều sợ hãi rụt rè, không có nổi một tên đứng ra lộ chút hương vị một trang hảo hán. Chủ yếu là bởi vì cao giai ác ma mạnh nhất của gia tộc Mellon là Salado chiến đấu cùng Arnoux đã lưỡng bại câu thương, Micas đã chết. Thủ hạ Allen hiện giờ không xuất ra nổi một cường giả có thể giữ thể diện, chỉ có thể dựa vào số đông miễn cưỡng dọa người.
“Hình như Quan ký sự không khỏe trong người?”
Joseph nhìn thấy tinh thần Trần Duệ không tốt lắm, mở miệng hỏi một câu quan tâm.
Trần Duệ cũng biết đây chẳng qua là chồn đến nhà gà chúc tết nên đáp:
“Phải để đại nhân chê cười rồi. Thể chất của ta từ nhỏ đã không tốt, gần đây lại lâm bệnh nặng, không thể ra ngoài hoạt động thoải mái”
Joseph liếc nhìn Athena, mỉm cười ý vị:
“Thì là là như vậy, trách không được ngay cả thiếu nữ thiên tài của đại ác ma nhất tộc cũng rất ít lộ diện.”
Những lời này vừa nói ra, Trần Duệ liền cảm thấy có hai đạo ánh mắt phóng hỏa lên mặt mình, đúng là Allen. Đối với ánh mắt này, Trần Duệ nhìn mãi cũng quen nên không thèm để ý tới. Chỉ có điều ngay câu đầu tiên, Joseph đã chuyển lửa giận của Allen sang lên người Trần Duệ, quả thực là dụng tâm hiểm ác.
“Athena! Tỷ tu luyện xong rồi sao?”
Hai nhóm người tách ra, thanh âm kinh hỉ của Alice vang lên.