Ma Giới Đích Nữ Tế

Chương 610: Chương 610: Hi vọng và hứa hẹn




“Tinh bạo!” Âm thanh Trần Duệ gào thét vang lên, cảm giác như tinh không khắp nơi cũng đồng thời bị nghiền nát.

Đối mặt với chiêu thức có uy lực cường đại này, ba tên Tu La mỗi tên phản ứng khác nhau. Không gian bên cạnh một tên xuất hiện vặn vẹo và hàng loạt khe nứt, chúng không ngừng hấp thu uy lực của vụ nổ và phản xạ lẫn nhau rồi tự tiêu tan. Một tên khác thì hai tay vẽ ra từng hoa văn giống như làn sóng nước huyền ảo, không ngừng hóa giải và di chuyển uy lực của vụ nổ. Tên thứ ba được bảo phủ bởi một cái vòng phòng hộ, trước người hắn xuất hiện một hắc động thật lớn, những mảnh “ngôi sao” đều bị hắc động cắn nuối tới tấp, dư ba cùng lắm chỉ làm vỡ vòng phòng hộ, cũng không có đả thương đến căn bản.

“Ha ha!” Ba tên Tu La đồng thanh cười lớn “Ngu ơi, có cảm giác thế nào khi bị chính kỹ năng của mình hóa giải hả? À mà, loại khe nứt không gian này cũng không phải là kỹ năng của ngươi! Nói cách khác, những gì ngươi biết ta cũng biết, ta biết thì ngươi lại không biết, ngươi không có chút phần thắng nào đâu, trừ phi… Ngươi có thể về lãnh thổ tinh vực của siêu cấp hệ thống, nhưng đáng tiếc, ngươi sẽ không bao giờ trở về được, đây chính là Hera chi luân và lĩnh vực quốc độ của Thận Ma, chỉ cần ta giết được ngươi thì “phân thân” như ta sẽ trở thành chân thân! Ngươi có lẽ sẽ không từ bỏ việc chống cự, nhưng dù chống cự thế nào cũng chỉ tốn công vô ích thôi.

Trần Duệ nắm chặt tay, hắn tất nhiên sẽ không từ bỏ, nhưng không cách nào phủ nhận là, trước mắt quả thật hắn đã lâm vào tuyệt cảnh. Ba tên Tu La chắc là lợi dụng Hera chi luân mà phân thân ra, mỗi tên đều là chân thực, ngoại trừ kỹ năng Hóa Ruồi cần phải có Phệ Thần mặt nạ ra, những phân thân này đều có thể tự nhiên sử dụng tất cả kỹ năng của siêu cấp hệ thống, mà loại kỹ năng đặc biệt “lấy đạo của người trả cho người” chắc hẳn bọn chúng sẽ không có được.

Trần Duệ trong lúc vô tình nhìn lướt qua Adeline bên bờ bên kia, liền có thể nhìn thấy cả người thiếu nữ này được bao bọc bởi sương mù dày đặc. Dùng mắt thường cũng có thể thấy được tốc độ sương mù tiến vào trong thân thể thiếu nữ, lòng hắn cả kinh: “Tu La! Ngươi làm gì với nàng!”

“Thiếu nữ naga này một lòng si mê ngươi, ta chỉ giúp nàng hoàn thành tâm nguyện, làm nàng càng tin tưởng ngươi mà thôi…” Tu La lộ ra vẻ mặt cân nhắc: "Ta quên không nói cho ngươi biết, năng lực thật sự của Hera chi luân không phải là phân thân, mà là lấy trộm tín ngưỡng, mấy ngày nay ta đã hoàn toàn luyện hóa kiện pháp bảo này. Thế nào, đây cũng chính là thuật ngữ. Làm sao, ngươi không hiểu ta đang nói gì sao?"

"Nàng hiện giờ có phải bị Thận Ma khống chế hay không?"

“Không, nàng chỉ là đang tiếp nhận dây xích tinh thần mà thôi. Từ đó nàng rất vinh hạnh trở thành tín đồ đầu tiên của ta, dây xích này chính là phát minh của ta, cứ gọi là dây xích tín ngưỡi đi. Tín ngưỡng kết tinh của ngươi không nhiều, nếu muốn tháo dây xích này ra, chỉ sợ lần Ngự Tinh Biến tiếp theo cũng không đủ rồi, chẳng qua, sẽ chẳng có lần tiếp theo đâu.”

“Còn về đồ chơi đáng yêu này.” Tu la giơ một tay lên lắc lắc “Làm tín đồ, nàng phải vì tín ngưỡng của mình mà giao ra tất cả, ta đem nàng tặng cho Thận Ma, coi như thù lao vì phải vận dụng cái huyễn lực quốc độ này. Trừ phi ngươi đạt tới cấp Lục Tinh. Nếu không lấy thực lực của ngươi hiện tại, sẽ không có khả năng cản trở hay công kích Thận Ma, mà ngươi cũng không cần dùng tiểu xảo vụng về này đế kéo dài thời gian. Vừa rồi ngươi mới tung ra một chiêu tinh bạo quá yếu, ta nhìn không vừa mắt, bây giờ ta sẽ cho ngươi kiến thức, thế nào mới là Tinh Bạo thật sự!

Tu La vừa dứt lời, cả người Trần Duệ bỗng dưng bị những tinh không ám hồng sắc và ám kim sắc quấn quanh, một giây sau, những tinh không này bạo phát ra với uy thế cực kỳ khủng bố, phảng phát như ngay cả “vũ trụ” cũng đang sụp đổ. Khí tức này khiến người ta dâng lên một loại cảm giác: diệt vong.

Loại tính chất hủy diệt này có uy lực vượt xa chiêu thức tinh bạo lúc trước Trần Duệ thi triển. Hắc sắc tinh không bạo liệt trong nháy mắt, kỹ năng “Di Tinh” của Trần Duệ được phát động, cánh tay ẩn hiện hai đạo chí nhu dao động.

Một tiếng nổ lớn vang lên, vào thời điểm Trần Duệ bị văng ngược ra hắn đã đồng thời dùng quang mang trên cánh tay khiến uy lực bạo tạc nhanh chóng bị rời đi. Thời gian sử dụng mười giây Di Tinh lập tức qua đi, uy lực tinh bạo vẫn tồn tại như cũ, trên người Trần Duệ xuất hiện một cái vòng phòng hộ, cái vòng phòng hộ này nháy mắt liền hóa thành bụi phấn, nhưng hắn dã kịp thời thi triển thuấn di, cuối cùng cũng thoát ra khỏi phạm vi tinh bạo.

Thân ảnh của một tên Tu La khác nháy mắt xuất hiện trước mặt hắn, khóe miệng lộ ra nụ cười ta dị: “Ngươi chạy đằng trời… Nếm thử tinh bạo một lần nữa đi!”

Nguy cơ to lớn trong chớp mắt phủ xuống, thân thể Trần Duệ giữa tinh bạo đáng sợ vỡ vụn ra, nhưng thực tế là tản ra biến thành vô số phi ruồi, chính là thuật Hóa Ruồi của Phệ Thần mặt nạ.

Phi ruồi lúc bay sẽ không bị ảnh hưởng bởi trận bạo liệt, nhưng mà trạng thái này không có khả năng kéo dài, sau khi kết hợp lại thành hình người, chỉ có thể đối mặt với trận tinh bạo không ngừng. Lúc này, vòng phòng hộ và Di Tinh đã không thể sử dụng, số lần thuấn di cũng đã hết, trong tay hắn lập tức xuất hiện một tấm lá chắn có hoa văn phong cách cổ xưa, rồi dùng nó bảo vệ thân thể của mình. Tấm lá chắn va phải trận tinh bạo liên tục trấn động. Cả người Trần Duệ văng ngược lại, nhưng tấm lá chắn kia vẫn chả hư hỏng chút nào. Dù có Ma thuẫn chống đỡ, nhưng dù sao Ma thuẫn chỉ có thể hấp thu trình độ thương hại nhất định hóa thành lực lượng của mình, nhưng đối mặt với loại oanh kích mạnh mẽ trên toàn bộ phạm vi này vẫn khiến Trần Duệ bị nội thương không nhẹ.

Đúng vào lúc này, bỗng dưng phân tích chi nhãn hiện lên báo động khiến đồng tử Trần Duệ đột nhiên co rút lại, hắn chỉ nghe thấy sau lưng vang lên một âm thanh lành lạnh: “Tinh Bạo!”

Trần Duệ muốn né tránh những cũng không kịp, tinh bạo của ba tên Tu La gộp lại một chỗ, uy lực không đơn giản chỉ là nhân lên, mà lục địa gần đó cũng liên tiếp hóa thành tro bụi. Nước biển gặp lực lượng khủng bố này dâng cao tới mấy trăm thước, ở giữa tạo thành một cái chân không cực lớn, nước biển không ngờ không rơi xuống được.

Sự bạo liệt của tinh không cuối cùng cũng ngừng lại, mặt biển dần dần khôi phục lại vẻ bình thường, trung ương có một điểm quang mang thất thải sáng lên, rồi ngưng tụ thành thân ảnh Trần Duệ, chỉ là bộ tinh giáp trên người hắn đã rạn nứt biến hình, cả người lộ ra vẻ cực kỳ suy yếu.

“Ồ?” Tu la phát ra tiếng cười lạnh “Hóa ra là hộ phù của Lola cứu ngươi, đáng tiếc, cọng rơm cứu mạng sau cùng của ngươi cũng đã sử dụng hết. Không ngờ vừa rồi ngươi còn liều mạng giải trừ dây xích tinh thần trên người Adeline, lúc này còn muốn đi đến giải cứu vị thiếu nữ đáng yêu kia sao, thật là một tên ngốc không thể ngu ngốc hơn được. Chờ ta tiêu diệt ngươi xong, sẽ lập một cái bia bộ trong siêu cấp hệ thống, trên mặt ghi là 'Một vị trạch nam bác ái'?”

Trần Duệ thở hổn hệ, nhanh chóng ngưng tụ lực lượng còn sót lại, sau khi Tu La thôn phệ Hera chi luân, quả thật đã phát sinh dị biến đáng sợ. Từ bên ngoài nhìn vào, thực lực hai người đều ở cùng tầng thứ, nhưng tại phương diện “chất”, Tu La đã vượt xa Trần Duệ, hơn nữa lại còn có hẳn ba tên!

Bài tẩy của hắn cơ bản đã ra hết. Chỉ còn lại tứ quý lĩnh vực, Đọa Thiên Sứ chi kiếm và Viêm Long Sát. Trong tình huống này, nếu muốn tiêu diệt cùng một lúc ba tên Tu La dường như là việc không thể xảy ra, nhưng hắn đã không còn sự lựa chọn nào khác, đành phải tử chiến thôi.

Tu La đã nhìn thấu tâm tử của hắn: “Ngươi có phải muốn dùng Viêm Long Sát hay không? Hiện giờ ta có ba người. Viêm Long Sát của ngươi nhiều nhất chỉ có thể giết được một tên… Hừ hừ. Ta sẽ chờ xem ngươi lựa chọn thế nào, đây sẽ là lần lựa chọn cuối cùng trong đời ngươi.”

Ngay vào lúc Trần Duệ đang sa vào tuyệt cảnh Adeline được giải trừ dây xích tinh thần đột nhiên khôi phục lại tỉnh táo. Lập tức phát giác được mình và Trần Duệ đang gặp phải nguy hiểm cực lớn.

“Người là… Thận Ma! Mau rời khỏi linh hồn của ta!” Thiếu nữ lộ ra vẻ mặt sợ hãi.

Tiếng cười âm trầm của Thận Ma vang lên: “Quá muộn rồi, linh hồn của ta căn bản đã dung hợp lại làm một với linh hồn của ngươi. Ta chính là ngươi, trừ phi chết, nếu không cho dù là ngụy thần cường giả, cũng không có cách nào tách rời chúng ta!”

“Không!” Thiếu nữ kiệt sức phản khác sự ăn mòn linh hồn của Thận Ma.

“Đừng sợ! Sự dung hợp của chúng ta sẽ làm ngươi hưởng chỗ tốt không thể tưởng tượng được!” Lời của Thận Ma tràn đầy dụ hoặc, “Ngươi không cảm nhận được, mắt ngươi có thể nhìn rõ mọi đồ vật sao? Tinh thần lực lượng của ngươi cũng được mở rộng ra một khoảng lớn, ngươi cũng sắp có được thiên phú huyễn lực của ta…”

“Guile đại nhân!” Câu nói này nhắc nhở Adeline. Nàng nhìn trên bầu trời thấy Trần Duệ đang lâm vào tình thế cực kì nguy hiểm thì cả kinh kêu lên.

“Vô dụng thôi, hắn hiện giờ đang lâm vào huyễn lực quốc độ. Ngươi có thể nghe được âm thanh của hắn, những hắn lại không nghe được bất kỳ âm thanh nào.”

“Mau giải trừ huyễn lực quốc độ! Ta sẽ đáp ứng ngươi bất kỳ điều gì!”

Thận Ma cười lạnh nói: “Ngươi hiện giờ đã bị ta khống chế bên trong, dù động một ngón ta cũng đều là do ý nguyện của ta khống chế, dựa vào cái gì ma ra điều kiện với ta?”

Adeline liều mạng dãy dụa. Quả nhiên, linh hồn và thân thể giống như bị tách ra, căn bản không thể điều khiển được chính mình.

“Đừng kháng cự nữa, chỉ một lát nữa thôi, chúng ta sẽ hoàn toàn dung hợp với nhau, đến lúc đó ta sẽ từng bước biến ngươi trở thành cường giả có được lực lượng quốc độ. Có thể đi hoàn thành những việc mà ngươi chỉ có thể tưởng tượng!”

Lời Thận Ma còn chưa dứt, liền cảm giác được linh hồn Adeline phát ra quang mang mạnh mẽ, thân thể không ngờ bắt đầu thoát ly khỏi sự khống chế: “Không ngờ ngươi dám thiêu đốt linh hồn chi lực, ngươi điên rồi?”

“Ngươi vừa mới nói… trừ phi tử vong?” Adeline một bên cố nén sự đau đớn khi thiêu đốt linh hồn, một bên cố gắng khống chế lại thân thể, nàng lấy từ bên hông ra một thanh tiểu chùy thủ tinh xảo.

Giữa không trung âm thanh của Tu La vang lên: “Còn muốn lợi dụng kéo dài thời gian khôi phục lực lượng sao? Vô dụng thôi, đó là một quốc độ hiện hóa, kết hợp với khí tức hủy diệt của ta. Ta và ngươi vốn là một thể, có ta ở đây, cho dù ngươi có sử dụng Tinh Không chi môn, thì cũng chỉ có thể quanh quẩn ở chỗ này mà thôi.

Adeline chấn động, chủy thủ trong tay đã giơ lên ngực, hành động này của nàng khiến Thận Ma kinh hãi, tưởng nàng muốn liều mạng cắt đứt liên hệ của linh hồn với thân thể, song bị thiêu đốt linh hồn lại làm hắn không cách nào giam cầm được linh hồn của thiếu nữ: “Đợi đã nào! Chúng ta có thể từ từ thương lượng! Không phải ta không muốn dừng lại, mà bởi vì ta đã ký kết khế ước với tên gia hỏa kia, huyễn lực quốc độ căn bản không dừng lại được!”

Thấy chùy thủ kề sát ngực Adeline, Thận Ma vội vàng khuyên bảo nói: “Đừng làm như vậy! Ta còn có biện pháp! Ta có thể nhốt tên Tu La kia lại! Không không! Ta có thể để cho hắn thoát đi…”

Deline không để ý lời mê hoặc của hắn, chùy thủ đã xuyên qua sa y, Thận Ma sợ đến mức hồn phi phách tán, huyễn lực cường đại mãnh liệt phát ra, hoa thành vô số âm thanh mê hoặc: “Ngươi không dễ dàng mới khôi phục lại được thị lực, nếu như ngươi chết, thì sẽ vĩnh viễn không nhìn thấy tỷ tỷ mình… Không những là tỷ tỷ của ngưoi, còn có cả nam nhân này, ngươi sẽ không nhìn thấy nụ cười của hắn, hình bóng của hắn…”

Chùy thủ trên tay thiếu nữ run rẩy dữ dội, nước mắt rơi xuống từng giọt từng giọt… Thận Ma vội vàng tiếp tục mê hoặc nói: “Nam nhân này chắc là đã có người yêu của mình, nhưng ta có thể giúp ngươi có được hắn, giam cầm hắn bên ngươi suốt đời, để cho hắn cả đời chỉ một lòng một dạ với mình ngươi, ngươi còn có thể…”

Lời còn chưa dứt, hắn liền cảm thấy ngực hơi lạnh. Hóa ra đã bị thanh chùy thủ kia mạnh mẽ đâm xuyên qua, Thận Ma lập tức phát ra một tiếng kêu thảm thiết, thân thể thiếu nữ bắt đầu điên cuồng tràn ra sương trắng.

“Ngươi cứ để cho ta kết thúc mọi việc đi, ba đạo Viêm Long Sát, ngươi sẽ không có chút cơ hội nào đâu.” Âm thanh Tu La tại ba nơi đồng thời vang lên, ở giữa chính là Trần Duệ đang bị trọng thương.

Đúng lúc đó, cảnh tượng toàn bộ tinh không đột nhiên vặn vẹo, mỏng manh, đến nỗi đã có thể nghe được tiếng kêu thảm phía dưới của Thận Ma. Lông mày Tu La nhăn lại, hắn nhìn xuống đất thấy Adeline đã bị máu tươi nhuộm đỏ, cắn răng nói: “Tên vô dụng, ngay cả nữ hài tử cũng không khống chế nổi! Phá hỏng cả đại sự của ta!”

Một khi huyễn lực quốc độ hoàn toàn biến mất, Tu La sẽ bị bức bách quay lại bên trongTrần Duệ lúc này hắn đành dung hết lực lượng cuối cùng, ba tên phân thân đồng thời hét lớn: “Viêm Long Sát!”

Khí tức hung lệ điên cuồng nháy mắt tràn ngập mỗi ngóc ngách trong không gian, lực lương khủng bố của ba con Viêm Long phát ra vô cùng cường đại, từ ba phương hướng bất đồng bắn thẳng về phía Trần Duệ đang ở trung tâm. Loại góc độ này cho dù có Ma thuẫn phòng ngự cũng không được, mà kĩ năng Thuấn Di đã thi triển, hắn chỉ có thể ngạnh tiếp. Vào thời khắc then chốt, bên người Trần Duệ chớp động quang mang kỳ dị, biến hóa với tốc độ cực nhanh. Nước biển phía dưới khi thì sôi trào, khi thì đóng thành băng. Lúc Viêm Long Sát ép vào gần thân thể Trần Duệ, thì trong tích tắc thời gian phảng phất như ngừng lại.

“Oanh!”

Trong chớp mắt, ba con Viêm Long mãnh liệt và chạm cùng một chỗ, toàn bọ đảo Vụ Ẩn đều rung lên. Thân thể Trần Duệ xuất hiện ở bên ngoài phạm vi vụ nổ, dù dư ba rất khủng bố, những cũng không thể xuyên thấu được phòng ngự của ma thuẫn.

“Ta không cam lòng… Đều do đồ vật vô dụng này!” Ba tên Tu La hợp ại làm một, nhìn về phía Thận Ma đang kêu thảm thiết, hít sâu một hơi. Sương trắng tràn ra trên người Adeline không ngờ bị hắn hấp thu gần hết, sau đó toàn bộ huyễn lực quốc độ bắt đầu biến mất, tính cả Tu La.

Âm thanh của hắn vẫn ẩn ẩn vang vọng: “Lần này chỉ là khởi động, rất nhanh thôi, chúng ta sẽ có một kết thúc thật sự…”

Trần Duệ không để ý đến thương thế trên người, ánh mắt đều đổ hướng thiếu nữ nằm trong vũng máu trên đảo, trong lòng run lên, bay xuống.

Linh hồn Thận Ma dường như bị Tu La cắt nuốt không còn, trên người Adeline đã không còn có khí tức Thận Ma. Vốn Shi Cuinuo đang hôn mê cũng đã khôi phục lại sự tỉnh táo, nhìn thấy muội muội đang hấp hối, không khỏi kinh hãi, định đi qua giúp Adeline xử lý vết thương, nhưng mà chủy thủ kia đã cắm quá sâu, điều này khiến nữ chiến sĩ naga hoàn toàn sầm xuống.

“Xin lỗi… Tỷ tỷ, ta không thể… lại đánh đàn cho ngươi nghe nữa rồi.” Thiếu nữ gian nan mà nói ra một câu này.

“Đều tại ta! Ta không nên bị địch nhân mê hoặc!” Shi Cuino lờ mờ nhớ lại cảnh mình bị địch nhân mê hoặc trước đó, nước mắt ứa ra, nào còn có nửa phần bĩnh tĩnh trước kia.

“Adeline…” Tinh giáp của Trần Duệ đã biến mất, người hắn gục xuống, nửa quỳ trên đất, nhìn thật sâu lên thiếu nữ naga đang hấp hối.

“Xin lỗi, Guile đại nhân…” Một giọt nước mắt lăn dài trên mi thiếu nữ, âm thanh nàng đã cực kỳ yếu ớt: “Ta chỉ muốn, thật ra ta chỉ muốn…”

Thiếu nữ cuối cùng cũng không nói tiếp, chỉ sợ đây cũng là lợi cuối cùng của nàng.

Không có giam cầm ai cả, không có cái gì là suốt đời một lòng một dạ cả.

Chỉ cần, được ở bên cạnh người mà thôi.

Chỉ cần như thế này, mà thôi.

“Ta hiểu rồi.” Trần Duệ nhẹ nhàng vuốt mái tóc ướt của thiếu nữ, trong ánh mắt mệt mỏi lộ ra vẻ ôn nhu, “Chỉ cần ngươi nguyện ý, ta sẽ mãi ở bên cạnh ngươi, làm bằng hữu, làm huynh muội hoặc giả nếu như có một ngày…”

Nói đến đây, trong tay Trần Duệ xuất hiện một bình hắc sắc dược tề: “Ngươi có thể tận mắt nhìn thấy tòa thành trên bầu trời, tiếng đàn của ngươi sẽ khiến chúng nhân say mê… Đây là hy vọng mà ta cho ngươi, đồng thời cũng là một lời hứa hẹn của ta.”

Ánh mắt thiếu nữ vốn đang ảm đảm, lúc nào cũng có thể tan vỡ chợt sáng lên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.