Ma Giới Đích Nữ Tế

Chương 452: Chương 452: Hỗn loạn và thăm dò




Huyết Sát đế đô.

Trong khoảng thời gian này, phong vân nổi dậy.

Hoàng tử thiên tài Tirisfal không rõ nguyên nhân nào mà lại chịu xử phạt nghiêm lệ, trong vòng nửa năm không được gặp người khác.

Đại sư đệ nhất chế khí giới, hội trưởng đồng minh chế khí sư Bet đã lợi dụng thiên phú đặc thù cắn nuốt kỹ nghệ của người khác. Hắn đã từng giết hại Saka đại sư và bị thiên tài mới nổi, giám định sư đệ nhất ma giới Lý Sát tố giác. Lý Sát còn có một thân phận là đệ tử bí truyền của Saka đại sư. Sau khi vạch trần toàn bộ khuôn mặt thật của Bet, hắn đã vì nghĩa mà tự bạo bỏ mình. Bet bị cách chức và giam vào tù.

Nhị hoàng tử Edmond liên hiệp mấy vị trọng thần buộc tội đại hoàng tử Lanka chuyên hành độc đoán, đảo nghịch đen trắng. Toàn bộ quan viên dưới trướng nhị hoàng tử kể cả đệ tam tướng quân Adelaide dồn dập cáo ốm để tạo áp lực với Raizen đại đế.

Raizen đại đế trách mắng lời buộc tội của nhị hoàng tử Edmond đồng thời hạ lệnh để Lanka đóng cửa ở nhà tĩnh tư.

Raizen dùng thủ đoạn quân hành để đè nén phong ba mà hai vị hoàng tử tương tranh gây ra. Ngay lúc này, một chuyện đột nhiên phát sinh. Nếu như nói chuyện của Bet gây chấn động chế khí giới thì chuyện này gây chấn động cho cả Huyết Sát đế quốc thậm chí cả ma giới cũng bị nó ảnh hưởng.

Đệ tam tướng quân tân nhiệm, quân đoàn trưởng Adelaide của Huyết Lãng quân đoàn đã chết trong nhà riêng vào mấy ngày trước!

Một trong ba đại tướng quân của đế quốc mạnh nhất ma giới không ngờ lại chết như vậy, không phải ở trên chiến trường mà là chết ngay trong nhà mình!

Adelaide vốn hưởng ứng lời buộc tội của nhị hoàng tử Edmond mà cáo ốm ở nhà. Nhưng mà "căn bệnh" này lại chính thức đánh dấu chấm hết cho cuộc đời của hắn!

Adelaide là cường giả cấp ma hoàng, không hiểu làm sao mà hắn chết bất đắc kỳ tử như vậy, khẳng định là có nguyên nhân. Thượng tầng đế đô nghiêm mật phong tỏa tin tức, mà cách nói của dân chúng lại càng đa dạng nhưng hầu hết đều suy đoán Adelaide chết là vì tranh đấu giữa mấy vị hoàng tử.

Thực tế, hiện tại trong tay Raizen đại đế có hai phần báo cáo trọng yếu liên quan đến chuyện này. Phần thứ nhất là một chương mật tấu của Adelaide. Phần mật tấu này cho Raizen biết được một chút chuyện trọng yếu bên trong. Đáng chú ý là phần mật tấu này còn chưa được hoàn thành, tuy là thế nhưng tin tức trong đó đã đủ để khiến Raizen kinh ngạc. Có lẽ, đây chính mà nguyên nhân chân chính tại sao Adelaide chết.

Phần báo cáo thứ hai là liên quan đến tiểu đội trưởng của ẩn bộ. Vị tiểu đội trưởng này tên là Mengtira, bởi vì phát hiện một ít khả nghi ở chỗ Adelaide kết quả lại bị Adelaide bắt giữ, đã mất dấu một đoạn thời gian, đợi đến khi bị phát hiện đã chết từ lâu. Tiểu đội trưởng lúc sắp chết đã lưu lại ám ký đặc thù có hai chữ. Hai chữ này cũng dồn dập xuất hiện trong bản mật tấu của Adelaide.

Hai chữ này là: "Huyết Yên".

Chuyện này khiến cho Raizen rất là tức giận, hạ lệnh cho toàn cả đế đô lùng bắt phần tử khả nghi, thậm chí còn liên quan đến không ít hậu duệ quý tộc. Từ mức độ lùng bắt khá gắt gao của lần này đã cho mọi người biết Raizen đã động thật sự.

Trong khoảng thời gian này, tổ chức Huyết Yên đã lọt vào sự truy sát của ba đại đế quốc Huyết Sát, Âm Ảnh và Đọa Thiên Sứ, trở tay không kịp nên tổn thất rất thảm trọng.

Có lẽ chính Huyết Yên cũng không rõ làm sao mà tổ chức mình lại lọt vào lôi đình đả kích này. Huyết Yên càng không ngờ đến hết thảy mọi chuyện đều do một kẻ đã "chết" gây ra.

Người này hiện tại đang trên đường đi tới núi Texas Phil ở Huyết Sát đế quốc.

Lúc này, thương thế khi Trần Duệ đối chiến cùng Gustav đã phục hồi. Trong thời gian dưỡng thương này, hắn lại tiến thêm một bước trong việc lý giải cơ sở pháp tắc hắn lĩnh ngộ được ở tầng thứ tư trong đại điện tàng thư. Lực lượng lĩnh vực có một loại biến hóa mới. Ngoài ra, tư liệu quý báu và những tâm đắc về phương diện chế khí học chiếm được từ bốn tầng cũng là lợi ích không nhỏ hắn giành được.

Adelaide khẳng định là không thể tiếp tục sống. Tuy vị trí đệ tam tướng quân của đế quốc có thể cung cấp được nhiều tin tình báo thậm chí có thể tiến thêm một bước thăm dò bí mật của Huyết Yên, nhưng đồng thời vì Adelaide có thân phận đặc thù nên tỷ lệ bị lộ là rất cao, gần như là trăm phần trăm. Riêng một cửa của Raizen này đã không thể đùa giỡn mà vượt qua.

Cho nên Trần Duệ suy đi tính lại đã quyết định để Adelaide "tự bạo". Hắn không muốn Raizen hay Huyết Yên phát giác có thế lực thứ ba chen chân vào. Hơn nữa Trần Duệ còn lợi dụng tiểu đội trưởng Mengtira đã chết lúc trước.

Mengtira chỉ là một tên tiểu tốt, cho dù chết một trăm tên như vậy thì cũng sẽ không dẫn đến sự chú ý nhiều. Nhưng nếu hắn chết cùng một chỗ với Adelaide thì, "thân phận" của hắn không thể nghi ngờ là như thuyền lên theo con nước. Kỳ thực, hai tin tức để lộ cũng không liên quan nhiều đến Huyết Yên, nhất là Mengtira chỉ lưu lại hai chữ nhưng cũng đã đủ để Raizen chú ý.

Còn về "di ngôn" của Mengtira có thể ẩn chứa ấn ký đặc thù của ẩn bộ là vì công lao thám tra của Ám Ma.

Có lẽ, Raizen đã sớm chú ý đến thế lực "Huyết Yên" rồi, đệ tam tướng quân Adelaide chết chỉ là châm mồi lửa thôi. Hiện tại, bốn phía vừa có thể tiêu diệt Huyết Yên, đồng thời còn có thể dời sự chú ý, làm nhạt đi mâu thuẫn giữa Edmond và Lanka, có thể nói là nhất cử lưỡng tiện.

Hiện tại, phong vân trỗi dậy ở Huyết Sát đệ quốc không có liên quan đến Trần Duệ nữa. Mối thù của Saka đã báo được hơn nửa lại hung hăng tặng cho Huyết Yên một cái tát, đợi cho đến khi tìm được ốc nguyên chi nhưỡng sẽ trở về Ám Nguyệt lãnh địa luôn.

Tính theo thời gian thì Mejia viếng thăm Âm Ảnh chắc đã sớm về Ám Nguyệt. Hiện tại, hợp tác giữa Huyết Kinh Hoa và Ám Nguyệt đã tiến triển đến giai đoạn ổn định. Quân đoàn ma pháp sư ngàn người cũng vào vị trí, đây là một thu hoạch rất lớn.

Trên đường đi, Trần Duệ gặp không ít quân lính Huyết Sát nghiêm mật kiểm tra để tìm kiếm thành phần khả nghi, không chỉ quân đội mà ẩn bộ gần như cũng ra quân hết. Ngoài sáng và trong tối kết hợp, mức độ đả kích rất cường đại, hơn xa Đọa Thiên Sứ và Âm Ảnh. Cái này chính là tác phong của Raizen, bất động thì yên lặng như núi nhưng một khi đã động thì lực lượng như lôi đình.

May là sáng sớm, Trần Duệ đã lệnh cho ám ma thu hồi tai mắt, để tránh tai bay vạ gió.

Trải qua nhiều lần tra xét trên đường, Trần Duệ cuối cùng cũng tiến vào cực bắc của Huyết Sát đế quốc - núi Texas Phil. Núi Texas Phil vốn là vùng núi hoang vu thưa thớt, còn ở hướng bắc nên chưa có người tới khai phá. Những vùng biên giới còn lại của đế quốc cũng như thế, tỷ như phía nam của Tử Vong chi hải ở cực nam Lam Dong vẫn còn tồn tại địa vực. Ma giới rất lớn, vượt qua phạm vi mà ba đại đế quốc bao trùm nhưng trừ khi nhân khẩu của ba đế quốc bạo tăng nếu không thì cương vực sẽ không khoách trương đến những nơi địa vực đó.

Mặc dù Trần Duệ đã thấy qua vẻ ngoài của Texas Phil tại tầng bốn của tàng thư điện nhưng do phạm vi của núi này quá lớn, rất nhiều ngọn nằm trong mây mù bên cho dù là bay lượn cũng không thấy rõ được toàn cảnh. Lúc này, Trần Duệ mới hiểu được cái cảm giác mò kim đáy bể thật sự.

Trần Duệ dạo quanh Texas Phil gần nửa tháng vẫn không có kết quả gì. Tính ra, thời gian hắn ra ngoài cũng không ngắn, cho dù Mejia cùng các lý do sai phái đi làm việc để che dấu thì với thân phận tài chính quan của hắn cũng không thể "mất dấu" trong thời gian dài như vậy.

Mấy ngày này cũng không thu hoạch được gì, Texas Phil sơn mạch ẩn chứa tư nguyên phong phú, Trần Duệ không có cách nào kiểm tra quáng tàng dưới đất nhưng nhờ sự trợ giúp của phân tích chi nhãn và độ sâu phân tích, hắn cũng lấy được không ít các loại thực vật và dược tài trân quý. Phần lớn hắn cho vào tinh thần hoa viên, còn một ít thì cho vào thương khố trữ vật.

Ngoài ra, Trần Duệ còn gặp không ít ma thú hung hãn nguy hiểm. Khí tức ma hoàng cấp trên người hắn có thể trấn trụ đại đa số ma thú nhưng cũng từng xảy ra mấy lần chiến đấu có điều cũng không gặp phải nguy hiểm gì quá lớn.

Vào một ngày, Trần Duệ tìm một gốc tử huyết môi dưới chân núi. Loại thực vật này là loại thực vật có độc cũng là loại dược tài hi hữu. Trần Duệ đưa tử huyết môi vào tinh thần hoa viên rồi lại tiếp tục bước đi. Hắn phát hiện thấy thực vật mang độc tính càng ngày càng nhiều, đi được một lúc thấy có một âm thanh dị thường truyền đến.

Trần Duệ lần theo thanh âm đi tới. Thanh âm kia càng lúc càng lớn, là thanh âm chiến đấu. Hình như còn là... quần ẩu thì phải?

Quả nhiên khi hắn đi đến liền nhìn thấy trên không trung có không ít bóng đen bay giao thoa với nhau. Nhìn kỹ mới thấy, đó là một đàn chim đang kịch đấu. Loài hắc điêu mang cái đầu lớn khá thường thấy tổng cộng có bốn con, thuộc về loại ác điểu cường lực. Tốc độ của chúng rất nhanh, sức lực của móng vuốt đặc biệt lớn, có thể quắp con mồi nặng ba trăm cân mà tự nhiên bay lượn.

Một loại chim nữa có thể hình khá nhỏ gầy, lông đỏ, có móng vuốt và cái mỏ nhọn màu vàng. Số lượng ước chừng khoảng mười con. Loài hắc điêu kia cho dù là mãnh thú bình thường trên mặt đất cũng phải lánh xa vậy mà không ngờ loài chim mỏ nhọn này lại không chút sợ hãi chiến đấu với hắc điêu.

Cuối cùng thì lực lượng của hắc điêu vẫn chiếm ưu thế tuyệt đối, trong mười con chim lông đỏ đã có mấy con bị thương không nhẹ. Trần Duệ dần dần nhìn ra, mục tiêu của hắc điêu là mấy cái cái hốc trên một gốc cây đại thụ. Nơi đó mơ hồ truyền đến tiếng kêu kinh khủng.

Hắc điêu thì còn thôi nhưng loài chim lông đỏ này lại khiến Trần Duệ chú ý. Loài chim này có chút giống...

Chim lông đỏ dần dần sắp chống không nổi nữa thì bỗng dưng dị biến phát sinh. Có một con, thân thể nháy mắt phồng lên thành hình cầu rồi "oanh" một tiếng nổ tung. Lực lượng của vụ nổ rất mãnh liệt, hắc điêu kêu thảm một tiếng, hiển nhiên là đã thụ thương không nhẹ.

Quả nhiên! Cho dù là chim lông đỏ hiện tại vẫn còn nằm ngoài phạm vi của phân tích chi nhãn, Trần Duệ cũng đã có thể khẳng định tên của chúng: bạo liệt điểu!

Dựa theo tư liệu trong tầng thứ tư tàng thư đại điện của chế khí sư đồng minh, bạo liệt điểu chính là một giống loài đặc thù của núi Sekeruide!

Chỉ là hắn đã tìm kiếm trong núi hai ba ngày nhưng chưa tìm thấy tung tích của vùng núi màu trắng đọc thấy trong tư liệu này.

Lúc này, hắc điêu đã cải biến chiến lược, không tiếp tục triền dấu nữa. Chúng chia ra, hai con thì tiếp tục ngăn cản bạo liệt điểu con còn lại thì xông tới mấy cái hốc trên đại thụ, tốc độ rất là nhanh. Bạo liệt điểu phía sau cho dù là tự bạo cũng không theo kịp, chỉ thấy một con hắc điêu đã bổ nhào đến trước những cái hốc, sắp quắp được mấy con chim non kia.

Đột nhiên, động tác của hắc điểu ngừng lại, quạt đôi cánh một cái miễn cưỡng thay đổi phương hướng không hề quay đầu lại nhìn mà bỏ chạy trối chết. Không chỉ con này mà hai con còn lại cũng thế.

Bão liệt điểu cũng cảm thấy kinh hoàng bởi vì dưới sào huyệt trên mặt đất đột nhiên xuất hiện khí tức vượt xa đẳng cấp chúng nó có thể đối mặt. Nhưng bạo liệt điểu vẫn phát ra những tiếng kêu bén nhọn, lao xuống dưới.

Loại khí tức này đột nhiên biến đổi, tuy vẫn cường đại vô cùng nhưng lại lộ ra chút thiện ý. Một bóng người hiện ra trước hốc cây, trên người hắn phát ra khí tức cường đại mà thân thiện kia. Tư duy của chim non tương đối đơn giản, sau khi cảm thụ thấy khí tức thân thiện của người kia thì tiếng kêu của chúng cũng không còn sự kinh hoàng và sợ hãi nữa mà thậm chí còn mở miệng ra tranh đoạt thực vật trong tay người này.

Trí tuệ của bạo liệt điểu cũng không cao lắm, nhưng lại có đặc tính phân biệt địch ta. Khi tận mắt thấy bóng người này đuổi hắc điểu đi, lại còn bảo vệ chim non, tiếng kêu bén nhọn dần dần biến thành tiếng kêu bình hòa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.