Athena chớp chớp liên tục, dường như không tin vào mắt mình nữa. Thật là Trái Ác Ma.
Người nam nhân này lại sáng tạo kỳ tích một lần nữa. Không mất một sợi tóc thoát khỏi tay quỷ long, lại còn mang được Trái Ác Ma về.
“Tất cả đều cho nàng!”
Trần Duệ đã thử chuyển đổi linh khí Trái Ác Ma nhưng không được, hơn nữa cũng không biết nó có tác dụng với thân thể nhân loại không nên cứ hào phóng cho đi. Kể cả có thể chuyển hóa linh khí thì hắn cũng sớm quyết định để lại một nửa cho Athena.
Athena nâng niu thứ trái vô giá của Ma tộc, nhìn lên khuôn mặt đầy tràn ngập tươi cười của Trần Duệ, con mắt bắt đầu long lanh tụ nước. Tại thời khắc này nàng đã hoàn toàn xác định lòng mình. Bóng dáng ấy, trí dũng song toàn đối mặt Độc Long, khôi hài mà bác học, luôn bày ra bộ dạng tất cả đều nắm trong tay. Tất cả hợp lại đọng trên nụ cười đó. So sánh với nụ cười này, Trái Ác Ma chẳng đáng là gì.
“Cám ơn”
Athena không cần nói những câu dư thừa nữa.
“Nhớ không lâu trước ta cũng nói cám ơn như thế nàng còn rút kiếm với ta.”
Trần Duệ cười nói, bất chợt bắt được một cái bóng định nhảy lên đợp thứ trái trên tay Athena.
“DiuDiu, đây là quả của Athena, cấm đụng vào!”
Athena kinh ngạc nhìn cái thứ nửa trong suốt hình củ hành kì lạ trong tay Trần Duệ, có cảm giác khó tưởng. Trước đó nàng không hề phát hiện có loại vật này, mà cái thứ củ hành đó nó còn phát được ra tiếng nịnh hót:
“Chủ nhân vĩ đại, DiuDiu chỉ cần một quả thôi, được không?”
Athena đã hồi phục tâm tình bình thường, tò mò hỏi:
“Đây là cái gì?”
“Đây là hình thái thật của quỷ long …..”
Trần Duệ nói hết một lượt sự tình đã xảy ra. Đương nhiên là hắn bỏ phần chiến đấu giữa mình và quỷ long, chỉ nói rằng dùng tri thức từ thần niệm đại tông sư để thay đổi bẫy rập ma pháp chế ngự vị quỷ long đại nhân giả mạo này.
Những điều này là “lời khai” mà Trần Duệ đã bàn kĩ lúc trước với DiuDiu. DiuDiu rất phối hợp gật liên tục, đôi mắt to mọng nước chăm chú dõi theo Trái Ác Ma trên tay Athena.
“Trái Ác Ma chỉ có hiệu quả ở lần ăn đầu tiên, lần thứ hai vô dụng!”
Athena từ vẻ hoảng sợ dâng lên thành khiếp sợ
“Con sâu biến hình khốn kiếp. Nói mau! Người rốt cục đã ăn bao nhiêu Trái Ác Ma rồi?”
“Hừ! Dám gọi DiuDiu đại nhân là sâu biến hình khốn kiếp! Dù chết ta cũng …..”
DiuDiu còn chưa thốt xong bài thuộc lòng đã bị Trần Duệ đập một phát:
“Nói mau!”
“Chủ nhân tôn kính, chờ một chút để DiuDiu tính đã”
DiuDiu thấy chủ nhân lên tiếng thì không dám bật. Tỏ vẻ nhớ lại rồi biến hình ra hai cái bàn tay để đếm.
Không lâu sau, lại biến thêm hai cái. Một hồi, DiuDiu đã biến hóa tám cái bàn tay tất cả, vậy mà còn chưa hết.
Trần Duệ và Athena thấy thế mồ hôi đầy đầu. Nhất là Athena, nàng gần như sắp phát điên. Con sâu chết tiệt này rốt cục ăn bao nhiêu Trái Ác Ma rồi? Đây là thứ vật báu vô giá a!
Diudiu đếm hồi lâu cũng nước mắt nước mũi kể khổ:
“Chủ nhân, Diudiu không nhớ được. Chắc đại khái tám bàn tay à.”
Dù tâm chí Athena xưa nay rất kiên định cũng không chịu nổi suýt ngất. Tám bàn tay! Tám năm là bốn mươi! Tính theo số lượng ra quả năm trái một lần thì sẽ không phải là ….. Đây cũng không phải khoai nắm! Một khỏa Trái Ác Ma cũng đủ khơi mào chiến tranh rồi.
Trần Duệ cũng bị hoảng hồn. Trong con mắt của hắn, thứ DiuDiu ăn không phải Trái Ác Ma mà là một số lượng ma tinh tệ khủng bố! Cái gì gọi tiêu hoang? Đây mới gọi là tiêu hoang.
Nhưng Trái Ác Ma mấy trăm năm mới chín một lần, những năm kia lại chẳng phải thời của Trần Duệ, tính ra cũng chẳng có gì tiếc. Chỉ có DiuDiu là đặc biệt, ít nhất cũng phải sống mấy ngàn năm chứ chẳng chơi.
Sâu biến hình nghe vậy sướng muốn chết, đang muốn đòi hỏi chủ nhân thì câu tiếp theo của Athena khiến nó sợ suýt tè ra quần:
“Ta muốn ăn con sâu biến hình này.”
Trần Duệ rất ăn ý phối hợp bỏ đá xuống giếng:
“DiuDiu chén nhiều Trái Ác Ma thế, nàng ăn hắn có khi còn có tác dụng hơn so với ăn Trái Ác Ma đấy. Vừa lúc ta mang theo gia vị, cam đoan tay nghề đủ thỏa mãn nàng.”
Thấy chủ nhân cũng hùa vào làm sâu biến hình sợ vãi hồn lạc phách, cầu khẩn:
“Nữ chủ nhân dũng cảm mĩ lệ, cầu ngài đừng ăn nô bộc trung thành nhất của ngài! Thịt DiuDiu vừa cứng vừa thối, ăn không ngon đâu!”
Ba chữ “Nữ chủ nhân” làm Athena đỏ bừng mặt, rất nhanh liếc sang Trần Duệ. Nhưng nhân loại không chú ý tới chi tiết đó, chỉ đang buồn cười nhìn DiuDiu đại nhân diễn trò.
Liệu có một ngày trừ ss, ba kẻ còn lại là DiuDiu đại nhân, Sly đại nhân và cái lão địa tinh DiDi gặp mặt sẽ vỡ thành cái chợ như thế nào?
Trần Duệ sau khi gõ chú sâu một cái liền ném xuống, tha cho không dọa nữa rồi quay sang nói với Athena:
“Thương thế của nàng không nhẹ đâu, chúng ta ở chỗ quỷ long giả mạo này tĩnh dưỡng vài ngày. Quanh đây có rất nhiều bẫy rập ma pháp, mà các ma thú bình thường cũng không dám tới gần nên rất an toàn. Đợi lát nữa ta sẽ mang hai con song túc phi long tới.”
“Ok! Thứ thuốc anh cho ta rất hữu dụng, vết thương phục hồi nhanh lắm. Năm Trái Ma này anh cầm lấy, ta chỉ lấy một quả thôi. Còn nữa, cho anh cái này, nhớ giữ gìn thật tốt nhé.”
Athena mở vòng không gian đưa một khỏa tinh thạch hình thoi cho Trần Duệ.
Trần Duệ cảm thấy miếng tinh thạch này mát mát lạnh lạnh, phát ra hàn khí rất đặc biệt nên tò mò hỏi:
“Đây là cái gì?”
“Chờ vết thương lành ta sẽ ăn Trái Ác Ma”
Athena cúi đầu không dám nhìn thẳng Trần Duệ.
“Loại trái cây này có đặc tính là lực lượng bản thân càng mạnh thì độc tính phát ra càng lớn. Rất nhiều người sau khi ăn đã bị độc chết, không thuốc nào giải được.”
“Nếu như.. ta không vượt qua được độc tính của thứ quả này…”
Athena ngừng một chút, dứt khoát nói:
“Anh tuyệt đối không thể đi tới núi Tây lang chịu chết, cũng đừng về Ám nguyệt lãnh địa. Mang theo song túc phi long chạy thẳng tới phía tây, cầm khỏa băng tinh này đến đế đô Âm Ảnh đế quốc tìm một nữ nhân tên là Delia. Ba năm trước nàng nợ ta một cái nhân tình lớn. Dùng năng lực của anh cộng thêm sự trợ giúp của Delia mới có thể dung thân ở Âm Ảnh đế quốc. Anh đã rõ chưa?”
Trần Duệ chấn động, không nghĩ Athena đã an bài đường lui cho hắn. Khỏa băng tinh lạnh như băng nắm trong tay sao mà nóng bỏng đến vậy. Tâm ý ẩn chứa trong đó, biết dùng lời nào để nói hết.
“Athena, nàng sẽ không có việc gì đâu.”
“Trần Duệ, anh không biết…”
“Người không biết mới chính là nàng…”
Trần Duệ ngẩng đầu, chăm chú nhìn đôi mắt lấp lánh như ngọc của Athena, lấy ra một khỏa hạt châu xanh mượt.
“Cầm lấy. Nhớ đây là cái gì không ?”
“Đây là giải dược Độc Long đưa ở Lam Ba hồ sao?”
Athena nhận đến, đánh giá
“Vị rất cay thì phải”
Trần Duệ gật đầu:
“Cái này là Bích Huỳnh châu, kết tinh trân quý từ Độc Long. Hai trăm năm mới kết xuất ra hai khỏa, ăn vào không những đẩy nhanh tốc độ khôi phục vết thương mà còn có thể tăng cường vĩnh viễn khả năng kháng độc của cơ thể.”
“Tăng cường năng lực thân thể vĩnh viễn?”
Athena kinh hãi:
“Thứ kết tinh quý như vậy sao Độc Long lại đưa anh làm giải dược?”
“Bởi vì nàng, tiểu công chúa và Ki-A vốn cũng không có trúng độc”
Chuyện này Trần Duệ đã giấu rất lâu rồi, giờ không kìm được thổ lộ:
“Thật xin lỗi, ta đã không nói thật với nàng…”
“Anh kẻ đáng giận! Hại ta một mực lo lắng!”
Athena chẳng quan tâm đến vết thương, bổ nhào tới đánh hắn một trận.
“Đáng giận! Khốn kiếp! Xấu xa…”
DiuDiu gặp chủ nhân bị tập kích vốn muốn xông lên hỗ trợ, nhưng dư uy ăn thịt sâu của “Nữ chủ nhân” vẫn còn nên không dám tiến đến. Hơn nữa tình huống của nữ chủ nhân với chủ nhân thật là lạ. Trông rất giống cái loại chơi đùa “hấp dẫn” lẫn nhau giữa giống đực và giống cái khi xuân tới vậy. Động tác hơi khác nhưng chắc cũng không sai nhiều lắm. Nếu giờ đi lên quấy rầy chắc sẽ bị nướng lên thật mất.
Sâu biến hình đã có được trí tuệ nhất định, rất sáng suốt coi như không biết không nghe không thấy gì, hoàn toàn coi mình làm người trong suốt.
Phán đoán của sâu biến hình cũng không phải không có lí. Athena mắng rất to nhưng nắm tay lại nhỏ, đập lên Trần Duệ giống đang quệt quệt xoa xoa hơn. Chắc có thể giải thích rằng nàng bị thương nặng nên không phát huy được lực lượng ác ma cao giai của mình. Nhưng chung qui không thể phủ nhận sấm to mà mưa nhỏ giọt, đánh mấy cũng chẳng đau được.
Cuối cùng Athena cũng ngừng lại, đổ lên người Trần Duệ thở dồn dập. Bất chợt nàng phát hiện động tác này quá mập mờ, trống ngực lại đập mãnh liệt. Khuôn mặt nàng nhăn nhó dời ra nhưng cũng không quên đập hắn thêm một chưởng giải hận, rốt cục mới xoay người ngồi lại.
Loại trình độ “Công kích” này đúng là đang gãi ngứa cho Trần Duệ. Nhưng hắn biết đây vẫn là gánh nặng trong lòng của Athena, thậm chí còn từng nảy ra ý nghĩ muốn tử chiến với Độc Long. Hắn xấu hổ, bị “đánh” một trận xong lại đứng lên giải thích cho nàng.
Athena nghe Trần Duệ nói đã kí kết khế ước cộng sinh với Độc Long mới hiểu rõ nguyên nhân. Bằng quan hệ của hai người khi đó cộng thêm đặc tính của khế ước cộng sinh như vậy, dù là Athena cũng sẽ không lộ bí mật liên quan đến tính mạng mình.
“Xấu xa! Vì sao giấu không giấu cho hết đi?”
Athena đã nguôi ngoai lại:
“Anh còn có bao việc gạt ta nữa?”
“Thật ra còn có rất nhiều….”
Trần Duệ thấy Athena mắt trợn tròn, thở dài:
“Athena, nếu nàng tin ta thì hãy cho ta thời gian. Một tháng! Bây giờ nàng đừng hỏi gì, một tháng sau ta sẽ nói cho nàng tất cả. Nhưng một tháng này xin nàng hãy nghe ta, được không?”
Athena cau mày, hỏi một câu:
“Nhưng chuyện này trưởng công chúa và Alice có biết không?”
Trần Duệ lắc đầu:
“Ngoài trừ cái tên kí khế ước cộng sinh với ta kia, cũng chỉ có nàng biết.”
Đôi mi Athena thả ra. Con mắt nàng ánh lên tia nhìn kì lạ nhưng ngoài miệng vẫn tức giận:
“Hừ! Đây chính là anh nói đó!”
“Được rồi đừng nóng giận. Bích Huỳnh châu có năng lực kháng độc là không giả. Nàng có thể bình yên vô sự cưỡi song túc phi long không phải do loại thuốc kia mà là do khả năng kháng độc của chính mình. Như vậy đối phó với Trái Ác Ma là không vấn đề.”
Trần Duệ cười nói:
“Bây giờ chúng ta tìm một chỗ nghỉ ngơi trước đã. Nàng dưỡng vết thương cho tốt, mặc kệ Bích Huỳnh châu có tác dụng hay không cứ ăn một khỏa, sau đó mới ăn Trái Ác Ma. Chờ nàng tiêu hao hết lực lượng trong trái quả chúng ta lại tới núi Tây Lang.”
Athena không nói gì. Nàng nhẹ nhàng vuốt ve Bích Huỳnh châu rồi gật đầu.
Trần Duệ không phải thằng khờ. Tâm ý của Athena hắn cũng thấy chút, mà hắn cũng có ý với nàng. Nhưng thời gian chiến đấu với Arnoux còn lại không nhiều, hắn phải tập trung tinh lực đối phó, không thể phân tâm sang chuyện khác. Chờ qua cửa này đã mới giải quyết được vấn đề giữa hai người nam nữ độc thân.