Đối với oán khí của Lola, Trần Duệ không hiểu mô tê gì hết. Lần trước ở đế đô rõ ràng là còn rất vui vẻ, cũng không biết là tên khốn nào trêu chọc vị tiểu thư này, làm hắn bị đánh ngất rồi bị mang về đây.
Kỳ thực lấy trình độ quen thuộc của hắn với ma pháp trận ở Thải Hồng sơn cốc, thêm Tinh Không chi môn nữa, muốn trốn đi cũng không khó, nhưng tiên nữ long không biết đã bố trí thủ đoạn gì lên người, không ngờ lại có thể truy tung được vị trí của hắn, ngay cả kỹ năng Chân Ngụy Trang và Chân Liễm Tức đều bị vạch trần. Nếu trốn đến Ám Nguyệt mà để tiên nữ long tìm đến rồi gặp được độc long thì hậu quả thật không thể tưởng tượng được, thôi thì cứ đợi cho đến lúc tìm được cách trừ bỏ tận gốc hậu hoạn này rồi tính sau.
Dự tính rằng hiện tại Joseph cũng đã sụp đổ, từng bước đi tiếp theo của Mejia có thể án chiếu theo như trong kế hoạch mà thi hành, cho dù hắn không có mặt ở đó thì vấn đề cũng không quá lớn.
Trần Duệ đã quyết định, một mặt gấp rút cùng tiên nữ long nghiên cứu phong ấn của Pagliuca, một mặt nghiên cứu vấn đề của Đọa Thiên Sứ chi kiếm, trình độ hiểu biết thượng cổ phù ngữ cũng tiến bộ thần tốc.Tuy nói tiên nữ long không hiểu sao lại trừng phạt hắn nhưng về phương diện thượng cổ phù ngữ cùng lĩnh vực thì vẫn trợ giúp và dẫn dắt hắn rất nhiều như cũ.
Thu chi vực đã có thể thi triển ra tương đối ổn định, Pháp cảnh chi lực cũng từng bước phát triển mạnh mẽ, cho dù không phát huy được.
Thông qua trận chiến với Bạch Lạc, hắn đã có lý giải và cách vận dụng tâm đắc đối với lĩnh vực. Tinh hệ giữa siêu cấp hệ thống có rất nhiều tinh cầu đã phát sinh biến hóa. Quy mô của hải dương cùng hồ nước mới có tăng thêm, loài thực vật có từ sớm như nấm và tảo cũng bắt đầu phát sinh tiến hóa, xuất hiện hoàn cảnh đầm lầy, rừng rậm, tăng thêm sinh cơ dạt dào.
Tổng hợp thực lực đạt tới B+, chẳng qua kinh nghiệm Pháp cảnh còn thiếu một chút.
Sau khi hiểu rõ lĩnh vực của Lola, Trần Duệ có thể tự do chuyển đổi các loại nguyên tố, cũng tương đương với vài loại lĩnh vực. Linh quang trong lòng vừa động, hắn lại nghĩ ra một kết cấu mới, lần trước từng kết hợp Thu chi vực với Niết Bàn chi lực để tiến hành trị liệu và cường hóa cho Isabella, liệu có thể tách riêng loại lực lượng tăng ích này ra để trị liệu và cường hóa bản thân hoặc đồng đội hay không? Nếu vậy nó có thể xưng là "Xuân chi vực"?
Đường nhiên, đây chỉ là một phương hướng phát triển, lấy lực lượng hiện tại của hắn, tốt nhất vẫn cứ làm cho đến nơi đến chốn, hoàn toàn lĩnh ngộ ảo diệu Thu chi lực trước đã, đột phá bình cảnh của Pháp cảnh đi rồi mới nói.
Thời gian trôi qua từng ngày, nháy mắt đã qua hai tháng, tâm tình Lola đã trở nên tốt hơn không ít, có khi còn lần đầu làm một chút đồ ăn cổ quái cho hắn ăn, chẳng qua mùi vị không đáng khen chút nào, dự tính lại là một loại thí nghiệm nào đó.
Mặc dù thu hoạch tại Thải Hồng sơn cốc là không nhỏ nhưng Trần Duệ rất nhớ Athena, Cơ Á, đồng thời có một ít chuyện vướng víu, không biết Mejia có hoàn toàn nắm giữ được Ám Nguyệt không? Đả kích của Hắc Diệu với Huyết Nhân đạt đến mức độ nào? Làm sao để đối phó với những lời đồn này? Aldas có tham gia dược tề sư đại tái tại đế đô hay không...
Thải Hồng sơn cốc thì có thể trở về sau, nhưng Ám Nguyệt thì nhất định phải đi một chuyến. Thông qua thí nghiệm lâu dài và chuẩn bị kỹ càng, Trần Duệ cuối cùng cũng bắt đầu kế hoạch chạy trốn. Do tinh điểm thiết hạ một tháng sẽ mất hiệu quả một lần cho nên hắn chỉ có thể trực tiếp phá giải ma pháp trận để thoát ra.
Xuất phát từ sự cẩn thận, lần đầu chỉ là ném đá dò đường mà thôi, nhằm mục đích xem rõ loại ấn ký nào đó bị Lola thi triển trên người mình, một khi chứng thực được suy đoán trong lòng, thì phải tìm cách thanh trừ, sau đó chỉ cần thiết hạ tinh điểm ở ngoài sơn cốc là có thể tùy thời lợi dụng Tinh Không chi môn nhẹ nhàng rời đi.
Thế là, vào một buổi trưa, thừa dịp tiên nữ long tiểu thư vì quá mệt mỏi do thí nghiệm liền mấy ngày mà đi ngủ trưa, Trần Duệ cẩn thận phá mở ma pháp trận, trốn khỏi Thải Hồng sơn cốc.
Trần Duệ thay đổi khuôn mặt, đi thẳng đến đế đô, bỗng dưng cảm giác thấy bầu không khí có vẻ không đúng lắm, suy nghĩ một chút thì đoán được là khoảng thời gian này chắc là dược tề sư đại tái phải vừa mới kết thúc không lâu chứ. Đại tái kiểu này thì luôn thu hút ánh mắt của toàn thể ma giới, đồng thời cũng là cơ hội buôn bán phát triển thương nghiệp. Trần Duệ nhớ là Hắc Diệu vẫn còn một loạt kế hoạch thương mậu tiến hành sau dược tề sư đại tái nhưng mà trước mắt hắn không trông thấy dấu vết của những điều này, ngay cả số lượng người ở đế đô có vẻ cũng không tăng thêm rõ rệt.
Trần Duệ cảm thấy rất khó hiểu, hắn đi đến một tửu quán, hỏi thăm một chút thì được một thị nữ mị ma cho biết mọi chuyện.
"Dược tề sư đại tái?"
Mị ma kinh ngạc nói: "Chuyện lớn như vậy mà ngài không biết sao? Hai tháng trước, nhiếp chính vương điện hạ đã tuyên bố đại tái sẽ lùi lại cử hành vào một năm sau. Ngược lại thì lại có một chuyện mới rất lớn phát sinh, Xích U lãnh địa được sự cho phép của nhiếp chính vương điện hạ, liên hợp với Lam Dong lãnh địa phát động lãnh chủ chiến. Trước mắt, liên quân Xích U cùng Lam Dong đã tới gần Ám Nguyệt."
"Cái gì?" Trần Duệ kinh hãi, lãnh chủ chiến!
Án chiếu theo lẽ thường của ma giới, nếu như giữa các lãnh chủ có mâu thuẫn xác thực không thể hòa giải thì có thể dùng vũ lực để giải quyết, nhưng do là đấu tranh nội bộ trong một quốc gia nên phải được đế vương đặc phê.
Đế đô còn phải phái ra đặc sứ, tranh thủ cho việc hòa giải sau cùng, chẳng may mà thất bại thì tác dụng của đặc sứ sẽ biến thành người giám sát, để tránh cho thương vong quá lớn. Thông thường, cho dù có một bên thắng lợi thì cũng không thể sát hại lãnh chủ đối phương, chắc rằng phải giao cho đế đô quyết định, kẻ chiến bại sẽ phải cắt đất bồi thường, nặng thì tước bỏ tước vị thậm chí bị cầm tù.
Lý do Xích U lãnh địa phát động lãnh chủ chiến là vì lãnh chủ Ám Nguyệt Mejia bày mưu sát hại và chiếm đoạt sản nghiệp của "người thừa kế" lãnh địa Xích U, trưởng tử của lãnh chủ Trác Thiết - Joseph. Lý do này xác thực là có thể trở thành điều kiện để phát động lãnh chủ chiến. Nhưng mà điều này căn bản là đổi trắng thay đen.
Đâu tiên, lý do Joseph "bị hại" là bẻ cong sự thực. Đánh cuộc đó là do Joseph tự đề ra ở trên hội nghị thường kỳ. Quan viên và gia tộc lớn nhỏ ở Ám Nguyệt đều có thể làm chứng, bất kể trong trận đấu có dùng mưu kế gì cũng có sao. Quy tắc ở ma giới là thắng làm vua thua làm giặc. Kết quả cuối cùng là Áo Choàng Đỏ của Joseph thua cũng bằng với tất cả sản nghiệp hắn sở hữu cùng với chức vị tài chính quan đều sẽ mất hết vào tay Mejia.
Hơn nữa, Joseph vì có mưu đồ bắt cóc tiểu công chúa Alice mà bị Cơ Á đánh chết, thuộc về dạng gieo gió gặt bão. Theo quy củ thì Trác Thiết còn phải bồi tội với Mejia. Mà thân phận của Joseph căn bản chẳng phải là người thừa kế Xích U lãnh địa, nói như vậy chẳng qua là để càng thêm thuận lợi cho việc phát động chiến tranh thôi.
Nhiếp chính vương Hắc Diệu hoàn toàn không đếm xỉa gì đến kháng nghị của Ám Nguyệt, trực tiếp phê chuẩn thỉnh cầu của Trác Thiết, có thể nói là dụng ý của Tư Mã Chiêu ai ai cũng hiểu, thậm chí không còn có không ít người đoán ra, lần chiến tranh này căn bản là nhận ý chỉ của Hắc Diệu.
Ám Nguyệt tàn tạ được trưởng công chúa Mejia tiếp nhận, kinh tế, quân sự phát triển nhanh chóng, lại thêm quyết định ngu xuẩn của Hắc Diệu, không bị ảnh hưởng bởi chuyện góp vốn. Tất cả đã khiến Ám Nguyệt trở thành cái đinh trong mắt Hắc Diệu, thừa dịp hiện tại Ám Nguyệt còn chưa đủ lông đủ cánh, mượn cơ hội này để bóp nát nguy cơ trừ trong trứng nước.
Chỉ cần Xích U và Lam Dong thắng, cho dù không giết chết tỷ muội Mejia thuộc trực hệ vương tộc thì Ám Nguyệt phồn hoa như hiện tại cũng sẽ bị chiến hỏa tẩy lễ trở thành thành thị chết mà thôi. Mà Hắc Diệu tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho Mejia, rất có thể là cầm tù chung thân thậm chí là bí mật sát hại. Dù có không giết Mejia, vẫn cho nàng làm lãnh chủ nhưng quyền hành bị tước hết thì cũng chỉ là một bù nhìn danh xứng với thực thôi.
Lần ra tay này thật sự là âm hiểm cay độc!
Tuy không rõ tình huống Joseph chết như thế nào nhưng Trần Duệ đã đoán ra là Hắc Diệu ngoài chuyện muốn mượn đao của Xích U và Lam Dong để diệt trừ mối họa tiềm tàng Ám Nguyệt thì còn có ý là lấy chiến tranh chuyển dời sự chú ý của công chúng, thậm chí là muốn cướp đoạt tài phú của Ám Nguyệt để làm dịu sự thiếu hụt kinh tế đang gấp như lửa cháy lông mày.
Mặc dù quân lực và chiến lực của Ám Nguyệt đã có đề thăng không nhỏ nhưng muốn so sánh cùng hai lãnh địa kia thì bạc nhược vẫn hoàn bạc nhược. Trần Duệ vốn tính là dùng thời gian ba năm, đề thăng thực lực quân sự đến mức có thể ngạo thị các lãnh địa thậm chí có thể chính diện đối đầu đế đô. Một trận chiến này quả là nằm ngoài ý liệu của hắn.
Chẳng qua ngoại trừ mặt quân lực hiện rõ ràng ở ngoài sáng ra, Ám Nguyệt còn có tiềm lực rất mạnh mẽ. Ở phương diện chiến lực cá nhân, nhân vật đại biểu có thổ nguyên tố quân vương và Pagliuca, lãnh chủ Xích U Trác Thiết chẳng qua chỉ là ma hoàng trung đoạn mà thôi, Lam Dong lãnh địa chắc cũng không khác là mấy. Chỉnh thể về phương diện quân lực, có đại quân vong linh của Saipulaier, còn có thổ nguyên tố nhân, medusa, ngưu đầu nhân cùng đàn song túc phi long nữa. Những thực lực này, một khi hắn lấy ra toàn bộ chắc hẳn là đủ sức khiến cho Lam Dong và Xích U sẽ thất bại mà quay về. Chỉ là những lực lượng này một khi bại lộ thì sẽ dẫn đến sự chú ý của các phương, mấu chốt nhất là cỗ lực lượng này cũng không phải do Mejia nắm giữ mà phải do chính hắn về mới có thể điều động. Cho nên hắn phải mau chóng chạy về Ám Nguyệt lãnh địa, về bên Athena và Cơ Á, về bên Mejia!
"Cảm ơn nàng, tiểu thư mỹ lệ động lòng người, nếu tối nay nàng rảnh rỗi, ta sẽ hẹn nàng ra ngoài" Đối mặt với mị ma phục vụ liên tiếp đánh mắt và dụ hoặc bằng tứ chi, Trần Duệ nói lấy lệ một câu, đang muốn rời đi thì một thanh âm quen tai vang lên sau lưng.
"Buổi tối? Là sao?"
Trần Duệ chấn động, là Lola! Nhanh như vậy đã chạy đến, quả nhiên...
Trần Duệ chậm rãi quay người lại, liền nhìn thấy một thân ảnh thướt tha ở phía sau lưng. Lần này Lola không hề cải trang thành bộ dạng xấu xí như trước mà để nguyên dung mạo mỹ lệ tuyệt luân cùng khí chất đặc thù khiến cho mị ma kiều mị kia u ám thất sắc.
"Simon thân ái, ngươi trốn ra khỏi nhà là để hẹn hò với nữ nhân buông thả này à?" Tiên nữ long cười tủm tỉm hỏi một câu, thanh âm mơ hồ lộ ra sát khí lạnh lẽo.
Trần Duệ cảm thấy không nói nổi, vậy là sao? Diễn nhiều quá nên đâm ra nghiện sao! Hơn nữa bản thân hắn cũng chỉ là một trợ thủ thôi, cũng không phải là nam nhân của nàng, cho dù là hẹn hò với loại nữ nhân gì cũng không đến lượt nàng quản nha…
"Điều này... Tiểu thư nghe ta giải thích."
"Chúng ta về nhà trước được không?" Lola trông như rất tôn trọng trưng cầu ý kiến của hắn. Thực tế, Trần Duệ hiểu rất rõ, nếu như mình không nguyện ý về thì sẽ bị đánh ngất xỉu, kéo đi.
"Nghe ta nói, hiện tại ta còn chưa thể trở về..."
Lời còn chưa nói xong, một thanh âm gần đó đã vang lên, một người trẻ tuổi mặc một thân khải giáp hoa lệ, bên cạnh còn có một tráng hán khôi ngô là bảo tiêu, vừa nhìn đã biết là một thiếu gia tại cái gia tộc nào đó ở đế đô.
"Mỹ nhân, hắn không bằng lòng về cùng nàng, ca ca cùng nàng về nhé? Ta hữu dụng hơn tên gia hỏa này nhiều, bảo đảm sẽ khiến nàng..."
Lời còn chưa hết, thanh âm đã im bặt lại, khải giáp ma pháp hoa lệ trên người tự động vặn vẹo dường như muốn biến cả người hắn thành bánh quai chèo. Thiếu gia công tử đáng thương ngay cả một tiếng kêu thảm cũng không phát ra được liền bị đau ngất lịm đi.
Tráng hán kia cả kinh, hét vang một tiếng, rút trường kiếm ra xông vọt tới bên Lola. Nhưng không đến hai bước liền cảm thấy nóng không chịu nổi. "Đinh" một tiếng, thanh trường kiếm rơi xuống đất rồi dùng tốc độ mắt thường có thể thấy hóa thành chất lỏng.
Tráng hán kinh hãi, thanh kiếm này không phải là bộ khải giáp trang trí kia mà là vũ khí trác tuyệt cấp! Từ đầu tới cuối, Lola không hề nhìn sang bên kia lấy một cái, chỉ nhìn thẳng vào mắt Trần Duệ.
"Hiểu rồi, ta trước hết sẽ về với tiểu thư" Trần Duệ nhìn vị thiếu gia còn thoi thóp thở một cái. Trải qua lần "thí nghiệm" này, hắn đã có thể xác định là Lola đã hạ một loại tứ nguyên phù ngữ ấn ký.
"Nguyên" là đơn vị cơ bản của thượng cổ phù ngữ, nguyên thứ càng cao càng phức tạp. Tứ nguyên phù ngữ thập phần phức tạp, mặc dù có tư liệu phân tích thâm sâu thì muốn giải trừ cũng vô cùng phiền toái. Nhưng có phiền toái cũng phải giải trừ, hắn đã thiết trí một tinh điểm ở vị trí tốt tại đế đô, chẳng may nói không thông liền có thể trực tiếp dùng Tinh Không chi môn chạy trốn.
Thải Hồng sơn cốc.
"Lola tiểu thư, tiểu thư là nữ nhân đầu tiên ta gặp được mà có đủ tài trí, nhiệt ái với tri thức, tôn trọng với tri thức, thiện lương, xinh đẹp, thấu hiểu lòng người..."
Nghe được nam nhân này liệt kê ra một loạt ưu điểm của mình, bề ngoài Lola có vẻ mặt ngây ngốc nhưng trong lòng thì lại hưng phấn không thôi. Không biết từ lúc nào, nàng lại thích nghe nhưng lời ngon tiếng ngọt không "khoa học" này, đương nhiên nó chỉ hạn chế ở nam nhân này thôi.
(Quên đi, tha cho hắn tội lén lút ra ngoài câu dẫn nữ nhân?)
(Không đúng a, hắn có đi ra ngoài làm cái gì thì cũng không có liên quan đến bản tiểu thư chứ nhỉ? Bản tiểu thư chỉ bắt lại một... a, một thực nghiệm phẩm lén trốn đi mà thôi.)
"Hiện tại, sinh mạng của một số người rất quan trọng đối với ta đang gặp nguy hiểm..."
Lola đột nhiên ngắt lời nói: "Còn quan trọng hơn thí nghiệm của ta, à chúng ta sao?"
"Từ một mặt nào đó mà nói các nàng... quan trọng không khác gì thí nghiệm của chúng ta" Trần Duệ ngừng một chút, nghiêm túc nói: "Nếu như có người muốn phá hoại thí nghiệm của chúng ta, tiểu thư sẽ làm như thế nào?"
Khí tức trên người Lola đại thịnh: "Quyết không bỏ qua dễ dàng!"
Trần Duệ thừa cơ nói: "Không sai, ta cũng thế, cho nên ta phải rời đi một chuyến, đi bảo vệ những người phi thường trọng yếu với ta. Chỉ cần giải quyết xong chuyện này, ta sẽ về Thải Hồng sơn cốc một lần nữa, cùng tiểu thư học tập và thí nghiệm. Xin hãy tin tưởng ta, đây là lời thỉnh cầu chân thành nhất của ta."
Nhìn ánh mắt tha thiết mong đợi của Trần Duệ, vốn Lola còn đang nghĩ ngợi muốn làm khó liền mềm lòng, không có giả ngốc nữa mà tự hỏi một hồi, cuối cùng gật đầu nói: "Được rồi..."
"Tiểu thư thật là một người thông tình đạt ý!"
Trần Duệ quá đỗi vui mừng, lại nghe tiên nữ long nói: "Nhưng ngươi phải giúp ta hoàn tất việc phân chia đoạn thập tứ nguyên phù ngữ kia."
Nguyên là đơn vị cơ bản của thượng cổ phù ngữ, đoạn thượng cổ phù ngữ này chính là "thác ấn" lấy ở trên Đọa Thiên Sứ chi kiếm mà lúc đầu Trần Duệ dùng thủ đoạn lấy được. Nó cũng chính là lễ vật hắn đã tặng cho Lola ở bên bờ hồ.
"Phân chia?"
Lola gật đầu: "Ừ, nếu ngươi không có ở đây, một mình ta rất khó mà tự hoàn thành quá trình phân chia một cách dễ dàng, còn về thí nghiệm sau quá trình, ta có thể hoàn thành một mình."
Phân chia phù ngữ chưa biết là một công tác phải cần một trí nhớ và hàm lượng kỹ thuật tương đối cao. Trần Duệ kỹ năng phân tích đủ thâm sâu, có thể tình toán và xử lý nhưng đoạn phù ngữ kia một cách chính xác. Cho nên, ở phương diện này, Lola thật sự không thể thiếu hắn.
Chẳng qua, trong quá trình phân chia, tỷ lệ kích hoạt phù ngữ dị biến khá cao, làm không cẩn thận sẽ rất dễ gặp nguy hiểm lớn.
Nhìn thấy Trần Duệ còn do dự, Lola lại bỏ thêm một câu: "Như vậy đi, nếu như ngươi có thể hoàn thành đoạn phân chia này, ta sẽ giải trừ phù ngữ ấn ký lục nguyên truy tung tên người ngươi."
Lục nguyên ấn ký? So với tứ nguyên trong tưởng tượng còn âm hiểm hơn... Trần Duệ thầm nghĩ, nếu như là lục nguyên ấn ký thì thời gian phá giải tuyệt đối còn dài hơn phân tích thập tứ nguyên. Nếu trực tiếp chạy trốn thì tiên nữ long khẳng định sẽ không chịu để yên, sẽ lợi dụng ấn ký mà đuổi theo.
"Được rồi Lola tiểu thư" Trần Duệ gật đầu "Thời gian cấp bách, chúng ta lập tức bắt đầu đi."