Ma Giới Đích Nữ Tế

Chương 704: Chương 704: Lựa chọn cùng trở về.




Khi Trần Duệ tỉnh lại thì đã là ngày hôm sau.

Siêu cấp hệ thống vẫn tự động vận hành linh khí phòng hộ, trong khi đó độ sâu phân tích đã gần cho ra kết quả.

Chân Viêm Tỏa được Islamic Yueluer gọi là thần khí quả thật không phải vật tầm thường, theo phân tích của siêu cấp hệ thống thì món thần khí này có một cỗ “năng lượng pháp tắc” ngoan cố quấn trong thân thể Trần Duệ, nếu như hắn không có linh khí phòng hộ thì Chân Viêm Tỏa đã không ngừng cắn nuốt linh hồn và sinh mệnh của hắn cho đến khi tử vong.

Mở ra linh khí phòng hộ trong thời gian ngắn thì hắn còn có thể chịu được phí tổn, nhưng loại phòng hộ này tương đối đắt đỏ, mỗi phút hắn đã phải tốn một ngàn linh khí và một tín ngưỡng kết tinh, một ngày cần khoảng một trăm bốn bốn vạn linh khí và một ngàn bốn trăm điểm tín ngưỡng kết tinh. Hiện tại so với sản lượng của siêu cấp hệ thống đúng là cầu vượt quá cung, khó có thể tiếp tục kéo dài.

Cuối cùng thì phân tích của siêu cấp hệ thống đã hoàn thành. Nó đưa ra hai phương án giải quyết, hai phương án này dù hắn chọn cái nào thì sau khi vận hành cũng không thể dừng lại giữa chừng, cho nên hắn phải cẩn thận lựa chọn.

Phương án giải quyết thứ nhất là “phá hủy pháp tắc” cần tốn năm trăm vạn kết tinh tín ngưỡng, trong vòng ba tháng Chân Viên Tỏa sẽ hoàn toàn bị phá hủy, trong thời gian đó hắn không thể sử dụng kỹ năng chủ động cần dùng linh khí.

Phương án giải quyết thứ hai là “hấp thu pháp tắc” cần tốn năm trăm triệu linh khí, siêu cấp hệ thống sẽ thu nạp pháp tắc của Chân Viêm Tỏa. Tuy nhiên phương án này cần tốn thời gian hơi lâu, dưới tình huống bình thường cần trên dưới hai năm, trong thời gian đó hắn không thể sử dụng tín ngưỡng chiến đấu để biến thân.

Nếu như không xét các nhân tố hiện tại thì cả hai phương án này đều tồn tại khuyết điểm. Phương án thứ nhất có ưu điểm về thời gian, có thể một lần vất vả cả đời nhàn nhã. Chỉ là cách này có hạn chế là “không thể sử dụng kỹ năng linh khí”, ảnh hưởng lớn tới lực chiến đấu của hắn.

Phương án thứ hai là siêu cấp hệ thống sẽ hấp thu pháp tắc của Chân Viêm Tỏa, thoạt nhìn có vẻ ưu điểm tốt nhất trong hai phương án nhưng bù lại thì phải tốn một lượng thời gian dài, lại không thể dùng được kỹ năng chiến đấu biến thân Cực Tinh Biến. Như vậy ảnh hưởng tới thực lực của hắn, khó mà chống lại siêu giai cường giả trên tầng thứ ma đế.

Tuy vậy Trần Duệ vẫn không chút do dự chọn phương án thứ hai. Nguyên nhân rất đơn giản, loại phương án thứ nhất cần năm trăm vạn kết tin tín ngưỡng, hắn muốn gom góp cho đủ thì cũng không biết tới năm nào mới có thể đủ. Hơn nữa, không thể sử dụng kỹ năng của linh khí tức là không thể thi triển Tinh Không chi môn. Mà Isabela căn bản không còn nhiều thời gian. Phương án thứ hai tuy cần một lượng lớn linh khí nhưng trước mắt hắn vẫn còn có thể gom góp đủ.

Gom đủ năm trăm triệu linh khí hắn lập tức lựa chọn cách hấp thu. “Cực Tinh Biến” tuy có thể đối chiến cùng cường giả quốc độ hóa nhưng bản thân nó cũng chỉ là một loại biến thân để tăng phúc. Một khi bị lệ thuộc vào kỹ năng này thì tu hành của bản thân sẽ bị trì trệ, không có ích cho tu luyện sau này.

Trần Duệ nhớ lại khi mình chiến đấu cùng Islamic Yueluer, thông qua Cực Tinh Biến hắn đã mơ hồ chạm vào một tia pháp tắc vũ trụ. Mặc dù trong hai năm tới hắn không thể thi triển kỹ năng Cực Tinh Biến nhưng hiển nhiên xét từ góc độ tu hành hẳn là thu được nhiều lợi ích hơn. Nếu như hắn có thể hiểu được thấu đáo kỹ năng biến thân Cực Tinh Biến thì mới có thể chân chính bước vào con đường cường giả quốc độ hóa. Lúc đó, hắn mới có thể tiếp cận Cực Tinh Đế.

Bởi vì khi chiến đấu ở Phỉ Thủy Lâm Hải, hắn thi triển Cực Tinh Biến tiêu hao mất một vạn tín ngưỡng kết tinh nên thời gian gom góp trăm vạn tín ngưỡng kết tinh lại phải kéo dài thêm. May là rất nhiều tín ngưỡng Tu La đánh cắp còn chưa “tiêu hóa” hoàn toàn. Cộng cả thời gian hắn ngủ say một ngày một đêm trước đó, chỉ cần thêm khoảng trên dưới hai ngày nữa là hắn có thể thi triển Tinh Không chi môn để trở về ma giới.

Trần Duệ theo thói quen nhìn xung quanh nhưng khuôn mặt nhỏ nhắn ấm áp đã biến mất, thậm chí một sợi lông mao cũng không để lại, Trái tim nhất thời đau đớn, nắm tay không tự giác siết chặt. Hắn chậm rãi ngồi dậy.

Sau khi rời khỏi quán trọ, Trần Duệ đi dạo quanh thành Kim Tinh, hẳn là tin tức Islamic Yueluer chết được giáo hội và vương quốc phong tỏa, trên đường cái vẫn có rất nhiều người đi lại.

Một kẻ dị giáo có thể đánh chết bán thần cấp Islamic Yueluer, nếu tin tức này bị lộ ra thì chỉ khiến người ta cho rằng giáo hội vô năng.

Trần Duệ đi dạo cũng chẳng có mục đích, không còn nghe thấy âm thanh ríu rít bên vai nữa, nội tâm hắn trở nên vắng vẻ. Vì thế khi Trần Duệ đi qua điện Quang Minh của thành Kim Tinh, trong lòng hắn không tự chủ dâng lên sát cơ mãnh liệt.

Cỗ sát cơ này rất nhanh bị Trần Duệ áp chế xuống. Oan có đầu nợ có chủ, Islamic Yueluer đã chết, nếu hắn đi trút thù hận lên đầu người vô tội vậy thì hắn và Thủy Bình thánh đồ Kelaina có gì khác nhau?

Trần Duệ tiếp tục tiến vào bên trong điện Quang Minh, trong này có đông đảo các tín đồ đang thành kính cầu nguyện, dâng hiến tiền của, mồ hôi nước mắt trước các tượng thần linh. Điều này khiến hắn không khỏi thở dài trong lòng. Con người cần tín ngưỡng, bày tỏ sự thành kính của bản thân với thần linh cũng không phải là cái tội, đáng hận là những kẻ đột lốt thần thánh hòng đạt được những thứ xấu xa khốn kiếp.

Từ việc giết hại hai đứa nhỏ của giáo chủ Phil, đến loại “thiên sứ” như Islamic Yueluer lợi dụng danh nghĩa Quang Minh thần để lừa gạt nhân loại, thực tế toàn là lợi dụng quyền lực cùng lực lượng để thỏa mãn dục vọng bản thân.

Vô số tin đồ vẫn đang khổ hạnh cầu nguyện trong bóng tối, chỉ vì một tia hi vọng nhưng chính những kẻ sứ giả của thần kia đã chôn vùi đi hi vọng của họ, khiến cho họ lấn sâu vào hắc ám, đây mới là chuyện không thể tha thứ.

Gậy tre không thể lật úp cả thuyền nhưng không thể nghi ngờ đây chính là những con sâu làm rầu nồi canh, hơn nữa số lượng cũng không ít. Cùng với địa vị và quyền lực càng lớn thì chúng càng ngày càng hại nhiều người vô tội.

Hắn sẽ trơ mắt nhìn sao?

Trần Duệ đứng im lặng một lúc rồi lẳng lặng rời khỏi điện Quang Minh. Trong lòng hắn đã quyết định một việc.

Hắn đi vào một con hẻm vắng vẻ, dưới ánh nắng mặt trời phân thân thành hai người.

Tu La.

Trần Duệ cần cấp bách trở về ma giới nên lúc này hắn càng cần đến Tu La.

Siêu cấp hệ thống sau khi tiến hóa càng ngày càng cần nhiều tín ngưỡng kết tinh. Tu La có thể ăn cắp tín ngưỡng lực rồi trực tiếp chuyển hóa thành tín ngưỡng kết tinh. Chỉ có ở thế giới trên mặt đất này hắn mới có thể dễ dàng thu được tín ngưỡng lực.

Chỉ cần phân thân Tu La không bị hủy diệt, thì coi như hắn vẫn còn ở lại thế giới nhân loại.

Nguyên nhân chính là hắn muốn thu hoạch tín ngưỡng chi lực và nhổ bỏ vài khối u ác tính giải cứu người vô tội… cứ coi như là “nhân tiện” đi.

Lực lượng cá nhân kỳ thức rất nhỏ bé nhưng “nhìn” và “làm” lại là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.

Trần Duệ chợt nhớ tới kiếp trước đã nghe được một câu nói trong anime: Tuy chỉ có một thanh kiếm nhưng nếu có thể dùng đôi mắt để cản trở thì ta vẫn còn bảo vệ.

(Một câu nói trong cuộc đối thoại giữa tướng quân Aritomo Yamagata và Kenshin trong anime Rurouni Kenshin. Rất xin lỗi là mình không đọc truyện này nên không rõ lắm, chỉ là mình dùng tiếng trung để tìm thì nó ra cả một đoạn đối thoại thế này (đoạn cuối dịch không đúng lắm):

Dùng quyền lực đi áp đảo người khác, chính cái cách nghĩ này đã tạo thành những con người ngạo mạn. Chúng ta đã từng cố gắng nắm chặt thanh kiếm nhưng không phải vì quang vinh hay quyền lực mà là vì tạo ra cuộc sống hạnh phúc cho mọi người. Nếu nhưng ngươi quên đi những lời này thì chỉ có thể là nhà giàu mới nổi kệch cỡm... Tuy chỉ có một thanh kiếm nhưng nếu có thể dùng đôi mắt để cản trở thì ta vẫn còn bảo vệ. Không phải kiếm giết người mà là kiếm bảo vệ người.)

Nhìn khuôn mặt quen thuộc của Tu La, Trần Duệ khẽ gật đầu. Tu La cũng gật đầu đáp lại, trong mắt xẹt qua hồng mang nhàn nhạt, hắn lộ ra một nụ cười quỷ dị rồi xoay người rời đi.

Trông bóng Tu La vừa đi xa, tâm tình của Trần Duệ mới bình tĩnh trở lại không ít. Hắn đi khỏi con hẻm rồi đi tới của hàng ma pháp lớn nhất thành Kim Tinh.

Ông chủ cửa hàng nghe tên những đồ mà Trần Duệ muốn mua không khỏi xửng sốt: “Khách nhân, ngài muốn mua số lượng quyển trục lớn như vậy, cửa hàng chúng ta không có. Nếu không ngài cứ chờ mấy ngày, chúng ta sẽ cố gắng chuyển hàng tới sớm nhất, nhưng mà cũng phải tầm hai ngày mới có hàng.”

“Hai ngày sao?” Trần Duệ khẽ nhẩm tính một chút: “Tốt, ta có thể đợi được hai ngày, giá cả thế nào không quan trọng nhưng phương diện số lượng cùng chất lượng phải được đảm bảo.”

“Không thành vấn đề! Ngài cứ yên tâm, nhất định hai ngày sau sẽ có hàng. Còn về giá cả… tuyệt đối không để khách hàng chịu thiệt!” Ông chủ của hàng lập tức vỗ ngực đáp ứng, cũng cũng không hỏi thêm gì. Bằng kinh nghiệm lâu năm, hắn có thể nhìn ra vị khách nhân này có thân phận không tầm thường, rất có thể là người của phân hội Ma Pháp Sư vương quốc. Một khi hắn có thể tạo quan hệ tốt, thì cuộc làm ăn sẽ được kéo dài. Cho nên lần đầu mua bán nhất định phải để cho đối phương chỗ tốt.

Trần Duệ cũng không có thời gian đi tính toán tâm tư của ông chủ của hàng. Mục đích trọng yếu của hắn là học tập và ứng dụng từ quyển trục học.

Quyển trục ma pháp rất thông dụng ở thế giới nhân loại, dù cho là người thường cũng có thể sử dụng. Nhưng ở ma giới thì vì nhiều nguyên nhân mà quyển trục bị thất truyền rất nhiều, cho dù là trong các của hàng lớn của ba đại đế quốc cũng rất ít bán quyển trục ma pháp, có thể mói là vô cùng trân quý, rất ít vận dụng được vào thực chiến.

Lần này ở Phỉ Thúy Lâm Hải Trần Duệ bái phỏng Feinuoya tông sư. Ngoài lĩnh ngộ về chế khí học, hắn còn thu hoạch lớn khác là quyển trục. Ở thế giới nhân loại, kiến thức về quyển trục ma pháp tuy kém hơn chế khí học và dược tề học nhưng lại là một môn học phổ thông quan trọng, tất cả các học viện lớn nhỏ đều phải học qua.

Bởi vì Trần Duệ mới được tiếp xúc nên nhất thời bị bởi ảo diệu của quyển trục hấp dẫn. Vị tông sư tinh linh tộc đưa cho hắn hai quyển sách. Đó là “Trụ cột về quyển trục” và “Ảo diệu của quyển trục”, đây là sách nhập môn và đi vào nghiên cứu sâu về quyển trục học. Hai quyển sách này là bản ghi chép tư liệu tương đối đầy đủ. Càng quan trọng là trong này có những kiến thức được Feinuoya tông sư tâm đắc ghi lại, đem so với sách giáo khoa của đệ tử bình thường thì trân quá hơn gấp trăm lần.

Nếu như nắm giữ được quyển trục học thì thế chân vạc giữa Đọa Thiên Sứ và hai đế quốc còn lại sẽ bị phá vỡ và còn có thể để cho quyển trục học ở ma giới được sống lại lần nữa.

Còn hơn một trăm năm nữa loài người và ma tộc sẽ xảy ra một cuộc đại chiến quy mô lớn.

Nguyên nhân cũng do từ khi chiến tranh của ma tộc cùng nhân loại từ thời thượng cổ, ma tộc bị liên quân nhân loại đuổi về ma giới cằn cỗi nhưng vẫn không buông tha ý đồ trở về thế giới mặt đất. Cứ mấy trăm năm khi kết giới phân chia ma giới và nhân giới bị yếu đi, hai bên đều triển khai cuộc đại chiến đáng sợ.

Ma giới là nhà của Trần Duệ, mà thế giới trên mặt đất này là nhà của “Arthur”. Dù sao hắn cũng là xuyên việt giả nên hắn cũng không hẳn là người của thế giới này, trong nội tâm hắn vẫn có nghiêng về ma giới hơn. Nơi đó có bằng hữu, người yêu của hắn, đến lúc đó bất kể bên nào chiến thắng thì hắn cũng rất lúng túng.

Trần Duệ có ý nghĩ nếu như như ma giới và loài người một lần nữa cùng chung sống hòa bình, chiến tranh cũng không cần thiết tiếp tục phát động nữa. Dĩ nhiên trong thế giới này còn nhiều bí ẩn mà hắn chưa biết, có lẽ cuộc chiến tranh này còn có nguyên nhân khác. Nhưng Trần Duệ cũng không sợ, trận chiến còn mấy trăm nữa mới xảy ra, làm một kẻ nắm giữ siêu cấp hệ thống nghịch thiên, Trần Duệ còn có khả năng thay đổi một số thứ.

Nhưng tối thiểu thì hắn cũng phải trở nên mạnh hơn, ít nhất là có thể bảo vệ được những người thân cạnh hắn

Hai ngày sau đó, Trần Duệ cuối cùng cũng lấy được rất nhiều quyển trục, tín ngưỡng kết tinh cũng đã đạt tới một trăm vạn. Tâm niệm vừa động, trước mặt hắn xuất hiện một cánh cửa quang mang màu lam.

Cánh cửa để trở về nhà!

Tâm tình Trần Duệ có chút kích động, hắn hít một hơi thật sâu, bước vào trong cánh cửa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.