Phòng làm việc số bốn, trung tâm khảo hạch, vị đại ác ma Turia đại sư đang đỏ cả mũi, nghi hoặc nhìn một cái bì hộ uyển ma pháp mà tên học đồ đại ác ma trước mắt vừa làm xong.
Thủ pháp của tên học đồ này có thể nói là rối tinh rối mù, thậm chí trái với lệ thường một cách nghiêm trọng, lại khăng khăng vẫn có thể chế tạo ra một hộ uyển cao cấp, đạt được tiêu chuẩn của chế khí sư.
Giống hệt đánh bóng rổ vậy, tư thế ném bóng hoặc thế tay cứ như là từ trên trời rơi xuống, kỳ quặc vãi cả kỳ quặc nhưng mà lại có thể quăng trúng.
Nhìn bộ dạng đầu đầy mồ hôi của Trần Duệ, Turia uống một ngụm rượu tử tương quả do tên học đồ này hiến lên, cuối cùng gật gật đầu, đóng cái ấn của mình xuống bằng chứng nhận: “Tuy rằng quá trình chế tác của ngươi lung ta lung lung, nhưng thủ pháp lại thuần thục vô cùng, cuối cùng cũng có thể chế tạo thành công cái hộ uyển ma pháp cao cấp này, cho ngươi tư cách chế khí sư đi.”
“Đa tạ đại sư.” Trần Duệ vội vàng gật đầu, hắn là mình tự biết mình, cái đầu đầy mồ hôi kia cũng không phải giả, rõ ràng là tiêu chuẩn cấp đại sư, cố gắng lắm mới có thể làm ra một món đồ cấp học đồ dưới mắt vị đại sư này, thật sự không phải chuyện dễ dàng.
Hắn cố ý chọn vị đại sư Turia mê rượu này cũng là có suy xét trước. Horford dù gì cũng đã giao thủ với hắn trên chế khí sư đại tái ở Âm Ảnh đế quốc, cho dù dùng phương pháp này che dấu cũng khó bảo đảm không lộ ra sơ hở. Người nhân viên “nhiệt tình” có đẳng cấp kia đã tiết lộ, vị Turia đại sư này làm người không nghiêm khắc, là người dễ nói chuyện nhất, quả nhiên lần này có thể thuận lợi vượt qua khảo hạch.
“Nếu như thủ pháp và một ít cơ sở của người không sửa đổi thì cả đời này sẽ dừng lại ở chế khí sư.” Turia đại sư nhẽ nhấm tí rượu: “Nếu như ngươi muốn tiến bộ trên con đường chế khí sư thì bắt buộc phải thay đổi rất nhiều thứ.”
“Hiểu rõ rồi ạ, đa tạ đại sư, đoạn thời gian này con sẽ nỗ lực nghiên cứu tư liệu, đến lúc đó còn cần đại sư chỉ giáo nhiều hơn.” Trần Duệ nghiêm túc cung kính khom người, vị đại sư này tuy mê rượu nhưng cũng không hồ đồ. Từ lời khuyên này mà xem, ông có trách nhiệm hơn so với tưởng tượng nhiều.
“Ừ, ngươi có thể đến tàng thư đại điện xem thư tịch cơ sở, còn về chỉ giáo… nếu rảnh thì có thể suy xét.” Turia đại sư khoát khoát chai rượu trong tay, ý tứ là có rảnh rỗi hay không thì phải xem vào nó. Trần Duệ hiểu ý khẽ cười, cáo từ đi mất.
Sau khi giành được chứng nhận chế khí sư, Trần Duệ đi lến chỗ ghi danh khảo hạch một lần nữa, vị đăng ký viên kia gọi là Ankata, vừa nhìn thấy Trần Duệ lấy được giấy chứng nhận thông qua khảo hạch của Turia đại sư thì vội vàng nhiệt tình dẫn hắn tới nhà kho nhận huy chương và áo bào chế khí sư. Trần Duệ lại cho thêm một ít, làm cho mặt mày Ankata rạng rỡ, dẫn hắn đi tới tàng thư đại điện.
Tàng thư đại điện là một kiến trúc to lớn, do đang lúc thương mậu hội ở đế đô náo nhiệt nên không có nhiều người, nhưng vẫn quản lý nghiêm ngặt như cũ, mỗi một tầng đều có quản lý viên riêng và cả ma pháp trận phức tạp.
Trần Duệ có thể đi tới tầng một, chỉ cần là chế khí sư là có thể tự do tìm đọc, nhưng có thời gian hạn chế nhất định, mỗi ngày nhiều nhất năm giờ, mà lại không thể cho mượn. Trên mỗi tài liệu đều có đánh dấu bằng ma pháp tương ứng, nếu như mang đi thì dù có cất trong trang bị không gian cũng sẽ bị phát hiện, lại còn bị theo dõi theo mọi hướng, là một thiết bị vô cùng “hiện đại hóa”.
Ankata khá quen với quản lý viên tầng một, dưới mối quan hệ của hắn, Trần Duệ mỗi lần có thể xem thời gian bằng gấp đôi, cũng coi như là một việc tiện lợi.
Trần Duệ tiến vào tầng một, cảm thấy cực giống với thư viện ở kiếp trước, có rất nhiều gian phòng phân loại, đi vào thì lại một một không gian cỡ lớn. Ngoại trừ thư tịch tri thức cơ sở, còn có các loại tâm đắc, tư liệu, bao gồm cả số lượng lớn phối phương được công nhận của đẳng cấp chế khí sư, loại cái gì cũng có, hình như hơi bị tốt xấu lẫn lộn.
Trần Duệ mở phân tích chiều sâu ra, bắt đầu tra cứu bằng tốc độ kinh người, mỗi bản tư liệu chỉ lật qua rồi liếc mắt một cái, không lâu sau đã nghiên cứu xong cả một nửa gian phòng chứa sách này.
Trần Duệ cảm giác có ánh mắt quan sát mình, vừa quay đầu nhìn thì đã thấy một nữ sinh đeo kính mắt, cũng mặc áo bào chế khí sư đang kinh ngạc nhìn vào hắn. Dung mạo nữ sinh này có vài phần xinh đẹp, đeo một đôi kính mắt, trường bào rộng rãi ẩn hiện vóc người lồi lõm, thân hình không cao nhưng rất là chất.
“Tiểu thư? Có việc gì không?”
Nữ sinh hồi thần lại, khuôn mặt hơi đỏ lên: “Ta gọi là Beruan, ngươi đây là đang xem sách sao?”
Nữ sinh này là đại ác ma biến dị, thực lực là ác ma trung giai, rất bình thường.
“Giống như tiểu thư chứng kiến đó, ta không phải đang xem sách mà là lật sách.” Trần Duệ biết mình có thể đã quá hấp dẫn ánh mắt người khác, lại cười cười bịa chuyện một câu: “Ta là Lý Sát, vừa mới tham gia khảo hạch chế khí sư, chỉ là vị Turia đại sư kia nói ta xem hết sách ở nơi này mới cho ta qua được.”
“Ngươi xác định là Turia đại sư? Ông ấy tại sao lại làm khó ngươi thế này?” Nữ sinh dường như càng kinh ngạc.
Trần Duệ lộ ra bộ bộ dạng đáng thương: “Có thể là do đại sư uống say, nhưng ta chỉ có thể làm theo, nếu không cái áo bào ta vừa giành được này sẽ bị thu lại mất. Beruan tiểu thư, xin tiểu thư ngàn vạn lần đừng có nói với người khác, nếu không ta thảm rồi!”
Khuôn mặt của Beruan lại đỏ lên, lần này là vì tức giận: “Phụ thân sao lại làm như thế chứ! Bây giờ ta đi tìm ông, giúp ngươi đòi lại công đạo!”
Phụ thân? Đây là con gái của Turia đại sư? Trần Duệ không ngờ lại làm trò hề nãy giờ, vội vàng đổi giọng: “Hóa ra Turia đại sư là phụ thân của tiểu thư, vừa rồi là ta nói đùa đấy! Đại sư đối xử với người rất rộng lượng, cả đồng minh chế khí sư đều biết, chẳng qua lúc ta chứng thực vừa nãy, đại sư nói cơ sở của ta không chắc lắm, để ra cho ta một chút ý kiến, cho nên ta tới đây tìm ít tư liệu, muốn cải tiến kỹ thuật của bản thân.”
“Hóa ra là nói đùa, cái tên ngươi thật là…” Beruan hơi thở phào một hơi: “Cơ sở của ngươi không vững mà còn lọt qua được khảo hạch của phụ thân, chắc chắn đã phí không ít tiền rượu nhỉ, chẳng qua tuy rằng phụ thân mê rượu nhưng cũng không nói lung tung, không bằng ta giới thiệu mấy bản thư tịch cơ sở cho ngươi?”
Quả nhiên hiểu cha không ai bằng con gái, nhưng mà trình độ chế khí chân chính của Trần Duệ còn cao hơn cả Turia đại sư, đương nhiên sẽ không phải tìm tư liệu gì cả, ngược lại sự nhiệt tình của vị Beruan tiểu thư này lại làm cho người ta rất dễ sinh hảo cảm, chuyển tâm niệm nói: “Cảm ơn tiểu thư, ta đã tìm được những tư liệu cơ sở kia. Nói thật với tiểu thư, mục đích lớn nhất để ta đến tàng thư đại diện là… Ài, thực ra lão sư của ta trước lúc lâm chung đã tưởng niệm tới một ít tư liệu, mãi mà không quên, dường như có liên qua tới núi Sekeruide và ốc nguyên chi nhưỡng. Cho nên ta muốn tìm chúng, cũng coi như là hoàn thành tâm nguyện sau cùng của lão sư… Đây là một bí mật nhỏ của ta, xin tiểu thư đừng nói cho người khác.”
“Núi Sekeruide? Ốc nguyên chi nhưỡng?” Beruan lộ ra thần sắc suy tư: “Thật sự chưa từng nghe nói, không trách được ngươi lật sách tra tìm như thế. Xin lỗi, ta vô ý biết được bí mật của ngươi, nhưng mà ngươi lật sách quá nhanh, khó tránh khỏi sơ sót, để ta tới giúp ngươi nhé.
Beruan đi tới trước một bản thư tịch, không hề mở sách ra mà chỉ đặt tay lên, lại nhanh chóng buông ra, sau đó lại chọn một quyển khác, tốc độ còn nhanh hơn phân tích chiều sâu, lần này đến lượt Trần Duệ kinh ngạc: “Beruan tiểu thư, đây là…”
Beruan khẽ cười: “Chỉ là một chút thiên phú biến dị thôi, không nhiều tác dụng.”
Trần Duệ không cảm thấy đây là một loại thiên phú vô dụng, chỉ cần sờ lên mặt sách là cảm ứng được nội dung bên trong, hơn nữa lại còn tác dụng tìm tòi nhanh như máy, có thể “lọc” các tư liệu với tốc độ cực nhanh. Trên thực tế đó là một thiên phú rất thực dụng.
Hai người cứ một lật, một cảm ứng như vậy, bất tri bất giác đã qua mất giờ, bằng tốc độ và phương thức vượt quá bình thường của hai người, dường như đã đi khắp các phòng ở tầng một, đáng tiếc cuối cùng vẫn không có kết quả mong muốn.
Lúc đầu Beruan còn hơi lo lắng với loại lật sách nhanh này của Trần Duệ, nhưng mà lúc Trần Duệ thuận miệng nói ra chữ ở mỗi trang mỗi hàng thì Beruan cuối cùng cũng hiểu rõ, hóa ra “Lý Sát” này cũng có thiên phú biến dị như mình, trong lòng không khỏi thân thiết thêm một chút.
“Beruan, nàng đang tìm gì vậy?” Thanh âm của một nam tử vang lên.
Beruan cau màu: “Không có gì, chỉ là giúp vị chế khí sư mới tấn cấp Lý Sát này tìm ít tài liệu cơ sở mà thôi.”
Nam tử kia là ác ma cao giai của Mammon vương tộc, diện mạo không thành vấn đề, chỉ là ánh mắt âm hiểm của hắn lại làm cho người ta không thoải mái: “Ta đã đặt chỗ ở nhà hàng Tử La Thảo, giữa trưa chúng ta tới đó dùng cơm được không? Gần đây nơi đó xuất hiện một loại lẩu mới.”
Beruan lập tức cự tuyệt: “Ngại quá, ta đã đáp ứng bồi phụ thân ăn cơm.”
“Buổi tối thì sao?”
“Cũng không rảnh.”
“Vậy ngày mai nhé?”
“Ngày mai ngày kia đều có hẹn rồi.”
Rất rõ ràng, Beruan không ưa tên Epps này. Epps nghe nàng từ chối như vậy, chỉ đành hậm hực từ bỏ. Lúc nhìn đến Trần Duệ thì ánh mắt hắn trở nên ác liệt: “Tên lính mới kia, nếu như muốn tiếp tục ở lại chỗ này thì thông minh lên một chút cho ta, Beruan không phải để cho loại người như ngươi tùy tiện tìm lý do để tiếp cận!”
“Mời ngươi lịch sự một chút! Nếu như không có việc gì thì ta muốn tiếp tục giúp Lý Sát tra cứu, đây chính là phân phó của phụ thân!” Trên mặt Beruan lướt qua sự chán ghét không cần che giấu, kéo Trần Duệ đi tới một gian phòng khác. Epps nhìn vào cánh tay của Beruan đang dắt Trần Duệ, ánh mắt càng trở nên lạnh lẽo.
Trần Duệ tất nhiên sẽ không để con kiến hôi này trong lòng, chẳng qua tên Epps này cũng thật kém cỏi, lại còn uy hiếp hắn ngay trước mặt Beruan, không trách được nàng lại chán ghét tên này như thế.
“Xin lỗi.” Beruan buông cánh tay Trần Duệ ra: “Epps là cháu trai của Bet đại sư, lòng dạ hẹp hòi lại còn âm hiểm, việc này… có thể sẽ liên lụy đến ngươi, làm ngươi phải chịu một ít ảnh hưởng xấu, xin lỗi.”
“Tiểu thư vừa mới dùng Turia đại sư làm cớ, cũng coi như là bảo hộ ta.” Trần Duệ khẽ cười: “Đừng lo lắng, ta không ở lại đây lâu đâu, chủ yếu chỉ vì hoàn thành nguyện vọng của lão sư, đến lúc đó ta sẽ rời đi, hắn cũng chẳng có gì uy hiếp với ta cả.”
Beruan cũng gật gật đầu: “Chỉ là, bây giờ chúng ta tìm hết rồi vẫn không tìm được tư liệu ngươi muốn…”
Trần Duệ nhớ đến giới thiệu về đẳng cấp mà Ankata đã nói, một chủ ý đã hiện lên trong đầu, hắn nói: “Beruan tiểu thư, không biết có thể nhờ tiểu thư giúp một việc…”
Sau khi nghe thỉnh cầu của Trần Duệ, Beruan lộ ra thần sắc kinh ngạc: “Ngươi muốn bái phụ thân làm lão sư?”
“Chỉ là đệ tử ký danh, hy vọng có thể đi theo Turia đại sư đi lên tầng hai và tầng ba tra duyệt tư liệu. Tìm được tư liệu cần thiết thì ta sẽ rời khỏi Huyết Sát đế đô, đi tới phần mộ của lão sư để thực hiện tâm nguyện. Xin tiểu thư giúp ta một lần này, dù phải trả thù lao hoặc giá lớn đến đâu ta cũng nguyện ý.”
Cái cớ “di nguyện của lão sư” này làm cho Beruan đồng tình và hân thưởng Trần Duệ thêm vài phần, nhưng vẫn lộ ra bộ dạng khó khăn: “Tuy rằng phụ thân ưa thích uống rượu nhưng mà không có chân tài thực học thì không thể trở thành học sinh của ông, cho đến giờ ông ấy cũng chỉ thu hai đệ tử, ngươi bây giờ là chế khí sư miễn cương thông qua khảo hạch, chỉ sợ…”
Trần Duệ đang nghĩ lui một bước cầu Beruan lên tầng trên tìm hộ thì lại nghe nàng nói thêm: “Trừ phi ngươi thành thạo một nghề đặc biệt, nếu không dù ta có trợ giúp thì phụ thân cũng không đồng ý.”
“Thành thạo một nghề đặc biệt?” Trần Duệ tâm niệm vừa chuyển: “Hình như ta cũng có, là thứ này này.”
Beruan nhìn Trần Duệ đang chỉ chỉ tròng mắt, hơi hơi kinh ngạc rồi lại lắc đầu: “Thiên phú ghi nhớ của ngươi tuy rằng có chút đặc biệt, nhưng mà…”
“Không phải chỉ có thiên phú ghi nhớ.” Trần Duệ cười nói: “Tuy rằng chế khí thuật vụng về của ta không đáng nhắc tới với tiểu thư thậm chí là cao nhân như đại sư, nhưng thiên phú biến dị của đôi ma nhãn này có thể nói là độc nhất vô nhị ma giới. Ví dụ như, cái vòng tay phải của tiểu thư có thể tăng tốc độ di chuyển hai mươi phần trăm, tăng thêm tốc độ thi triển ma pháp hai mươi hai phần trăm, chắc hẳn là… ạch, trang bị truyền kỳ cấp.”
“Trác tuyệt cấp.” Beruan sửa chữa “sai lầm” của Trần Duệ, trên mặt cũng lộ ra thần sắc kinh ngạc, ngoại trừ sai lầm phán định đẳng cấp do kiến thức, không ngờ thuộc tính cụ thể của trang bị không sai chút nào!
Trần Duệ cười ngượng một tiếng: “Đúng, là trác tuyệt cấp, vừa rồi nhờ nhầm… Đúng rồi, còn về phương diện nguyên liệu… ta có phân biệt được rất ít, chỉ có thể phát hiện ba loại tinh thần sa, bí ma sa, hồng bối ngọc, còn bảy loại còn lại không biết là cái gì.”
Tất nhiên Trần Duệ đang giấu nghề, nếu như hắn muốn thì có thể nhẹ nhàng nói ra tất cả tài liệu, cái này là uy lực cường đại của “giám định thuật” phân tích chi nhãn.
Nếu như nói vừa rồi là kinh ngạc thì bây giờ Beruan đang kinh hãi, cái vòng tay ma pháp này là do nàng tự tay chế tạo, tài liệu bên trong đó tự hiểu rõ như lòng bàn tay, dùng chính xác mười loại. Không ngờ Lý Sát này có thể phân biệt được, ba loại tinh thần sa, bí ma sa, hồng bối ngọc không lầm, còn lại thì là do kiến thức có hạn, nếu không thì cũng có thể phân biệt toàn bộ, đôi ma nhãn kia rốt cuộc có thiên phú biến dị gì, không ngờ cường đại như thế!
Lúc nãy Beruan nghe Trần Duệ tự xưng thiên phú “độc nhất vô nhị ma giới” thì còn mạnh mẽ nhíu mày với tên tân binh có ấn tượng không tồi này, bây giờ xem ra, “độc nhất vô nhị” này chỉ sợ là hoàn toàn xứng đáng!
Nếu như có thể giúp hắn nắm giữ nhiều tri thức hơn, như thế thì loại thiên phú này nhất định có thể phát huy ra tác dụng càng mạnh mẽ! Chỉ riêng điểm này đã đủ để hắn trở thành đệ tử chính thức của phụ thân!
“Tiểu thư?”
Nhìn Trần Duệ đang đung đưa bàn tay trước mặt mình, Beruan đang ngẩn ngơ chợt tỉnh, mặt đỏ hồng lên, gật đầu nói: “Không ngờ ngươi có loại thiên phú lợi hại như vậy! Bây giờ ta mang ngươi đi tìm phụ thân!”