Ma Giới Đích Nữ Tế

Chương 977: Chương 977: Mẫu sào




Tuy nhiên thân là chúa tể chí cao Thâm Uyên, có lực lượng vô cùng cường đại, bởi vì phong ấn Tự Nhiên chi thụ nên Kuiliannuo không thể nào trực tiếp hàng lâm, chỉ có thể lợi dụng phong ấn làm suy yếu khe hở mà tràn Thâm Uyên lực ra, tích lũy qua ngày tháng thành công hình thành một hình chiếu.

Kế tiếp, chỉ cần dùng hình chiếu này làm cơ sở rồi trong ngoài giáp công phá tan phong ấn, mở ra thông đạo, để cho ác mộng Thâm Uyên lại triệt để bao phủ toàn bộ thế giới.

Trước đó các tinh linh từng có ý triệt để phong bế thông đạo nhưng bị lực lượng Thâm Uyên quấy nhiễu mà thất bại, Kuiliannuo còn triệu hồi đại quân tiêu diệt một đám tinh tinh không biết tự lượng sức mình nhưng như thế lại tiêu hao một bộ phận lực lượng tích lũy.

Hôm nay, Kuiliannuo lại bị kinh động, con kiến hôi chỉ có thực lực bán thần không ngờ phát hiện sự tồn tại của hình chiếu.

Công kích con kiến hôi phát động tấn công nàng tuy yếu nhưng trong đó ẩn chứa bổn nguyên hủy diệt phẩm chất cực cao. Loại thể chất này cực kì hiếm có, có thể trực tiếp thành hàng lâm thể của cấp chúa tể, khống chế hắn tốt hơn là giết chết hắn nhiều.

Chỉ cần biến hắn thành nô bộc Thâm Uyên là có thể đẩy nhanh quá trính hủy diệt phong ấn.

Nhưng mà không tưởng tượng nổi con kiến hôi có thể cự tuyệt lực lượng trái tim căm hận, hơn nữa sau đó nàng cố ý giết động bọn của hắn, lợi dụng cảm xúc căm hận để nhập thân khống chế linh hồn hắn, ngờ đâu lại tiến vào một quốc độ kì quái như thế.

Quốc độ này có được lực tín ngưỡng và tính mạng chân thật, lại là vũ trụ mênh mông, rõ ràng là thủ đoạn che dấu người ta, thủ đoạn buồn cười này mà con kiến hôi cho là mình có được thần quốc trong truyền thuyết sao?

Bất quá khi nàng cho rằng có thể dễ dàng chôn vùi hoặc khống chế con kiến hôi thì quốc độ này phát huy một lực lượng khiến nàng run sợ. Ngay khi nàng không tiếc hao phí thời gian tồn tại của hình chiếu, bộc phát biến thân mạnh nhất cũng không thể nào phá tan lực lượng của đối phương, chỉ có thể trơ mắt nhìn uy năng từng bước bị áp chế.

"Con kiến hôi chết tiệt!" Kuiliannuo cảm thấy nhục nhã, được ăn cả ngã về không bộc phát toàn bộ sức lực của hình chiếu, toàn thân sát nhập vào uy năng nâu đỏ, bỗng nhiên chữ "Phong" lại phóng to lên mấy lần tựa như muốn bùng nổ.

Trần Duệ nhắm mắt lại, hai tay giơ lên cao, sát nhập toàn bộ ý chí vào trong đại tinh hệ.

Hắn phảng phất như thấy những sinh cơ trên tinh cầu, vô số tín đồ đang cầu nguyện trước trụ tín ngưỡng, vô số niệm lực cường đại, tín ngưỡng lực, sinh mệnh lực đều hội tụ trong chữ "Phong" kia.

Hào quang của "Phong" nhanh chóng áp chế hoàn toàn uy năng của màu nâu đỏ, phạm vi của nó nhanh chóng thu nhỏ lại.

"Tại sao ngươi lại có sinh mạng và tín ngưỡng lực mạnh như vậy? Uy năng cường đại thế?"

Vừa dứt lời "bùm" một tiếng, toàn bộ hình chiếu nổ tung.

Chỉ còn lại một chữ "Phong" sáng chói lẳng lặng lơ lửng giữa không trung, mơ hồ lộ ra quang mang màu nâu đỏ.

Các tinh linh chỉ thấy huyết quang đầy trời, sau đó Trần Duệ đang phóng tới Tự Nhiên chi thụ tự nhiên bất động, giống như choáng váng.

Một lát sau, không gian trong thủy tinh cầu bị chấn động run một cái, cái "mặt" cực lớn bao vây Tự Nhiên chi thụ dần nhạt đi, cùng với nó là đại quân Thâm Uyên.

Trong nháy mắt, đại dương sinh vật thâm uyên biến mất không thấy gì nữa, các tinh linh nhất tề hoan hô.

Silanya cũng thở phào một hơi nhưng nàng thấy Tự Nhiên chi thụ vẫn uể oải như cũ, lá cây và thân cây vẫn mơ hồ lộ ra màu huyết hồng yêu dị. Vừa rồi mới chỉ đánh tan lực lượng Thâm Uyên tấn công chứ chưa giải quyết được vấn đề phong ấn Tự Nhiên chi thụ.

Trần Duệ vì không gian thay đổi nên từ lơ lửng giữa không trung thành đứng ở mặt đất, hơn nửa ngày mới hồi phục từ trạng thái si ngốc.

Cuộc chiến vừa rồi phải nói là biến đổi bất ngờ, phải nói là Trần Duệ cực kì may mắn, lại tiến thêm một bước nắm giữ ảo diệu của đài Phong Tinh.

Không chỉ là "Phong tinh" mà còn là "Phong" tinh, nếu như không phải địch nhân mạnh mẽ như Kuiliannuo tiến vào siêu cấp hệ thống thì Trần Duệ còn lâu mới lĩnh ngộ được sức mạnh của "Phong", đây là một loại áo nghĩa trấn áp cường đại trên tính mạng và tín ngưỡng lực của cả siêu cấp hệ thống, giống như hình chiếu Kuiliannuo kinh hoảng hô lên trước khi tan biến thì nó thậm chí đã tiếp cận uy năng thần quốc.

Kuiliannuo không phải là tan biến đơn giản như thế, ý thức của nàng đúng là bị chôn vùi nhưng đại bộ phận lực lượng đều bị chữ "Phong" kia chấn trụ. Thật giống như "Phệ tinh", công năng này có thể trấn áp lực lượng rồi chậm tãi thu nạp hoặc chuyển hóa cho mình dùng, hơn nữa kĩ năng này phong ấn tốt hơn "Phệ tinh" nhiều, lại có sức uy hiếp hơn.

"Phong" tiêu hao là kết tinh tín ngưỡng, hơn nữa "giá cả" chẳng có chút phải chăng nào. Trong trạng thái phong ấn như thế, mỗi giây đều hao tổn kết tinh tín ngưỡng. Lực lượng phong ấn càng nhiều thì kết tinh hao tổn càng lớn. Một khi kết tinh tín ngưỡng không đủ tiền trả, "Phong" và lực lượng phong ấn sẽ cùng biến mất. Nếu là lúc trước thì việc này tuyệt đối khó khăn như lấy trứng chọi đá nhưng từ sau khi phổ cập trò chơi ma pháp, tín ngưỡng kết tinh Trần Duệ tích lũy đã dùng đơn vị hàng tỷ để tính, cho nên mặc dù tiêu hao nhiều nhưng đối với Trần đại gia quả thực chỉ như chín con trâu mất mấy sợi lông thôi.

Tiếc nuối lớn nhất chính là một chiêu này chỉ sự dụng được ở trong siêu cấp hệ thống mà thôi.

Trần Duệ sau khi giải quyết được địch nhân lớn nhất đã khôi phục tinh thần, ý chí tập trung vào Tự Nhiên chi thụ.

Mặc dù hình chiếu của Kuiliannuo đã tan biến, đại quân Thâm Uyên cũng biến mất theo nhưng chất độc hại của Thâm Uyên tích lũy hai vạn năm chưa tiêu trừ, khí tức sinh mệnh của Tự Nhiên chi thụ vẫn cực kì suy yếu như trước, chỗ thiếu hụt của phong ấn vẫn không thể bù đắp.

Trần Duệ tiến lên phía trước hai bước, phát hiện Tự Nhiên chi thụ truyền đến địch ý mãnh liệt, địch ý mang theo khí tức hủy diệt mãnh liệt, hắn vội dùng "Thâm độ giải tích chi nhãn", thông qua đó khi thấy rõ Tự Nhiên chi thụ, hắn lập tức kinh hãi.

Đây không phải là "cây" mà là một loại sinh vật hình dạng kì dị, toàn thân nâu đỏ, thân cành mà mắt thường nhìn thấy chính là những vòng xúc tu mơ hồ lộ ra hồng quang, trên mặt óng ánh hẳn là hoa Thâm Uyên, hình thể phía trên của sinh vật này có chút giống hoa hướng dương cực lớn.

Thâm Uyên mẫu sào!

Trần Duệ nhìn thấy thì cả kinh, đây không phải là chuyện đùa nữa rồi, Tự Nhiên chi thụ đã bị biến thành chỗ sinh sản và đào tạo quái vật Thâm Uyên.

Chúa tể Thâm Uyên lại dùng cách như thế để ăn mòn Tự Nhiên chi thụ!

Xem tình huống hiện tại Tự Nhiên chi thụ đã sắp bị Thâm Uyên hóa hoàn toàn, một khi hoàn toàn chuyển hóa thành mẫu sào không chỉ mở ra cửa vào Thâm Uyên mà còn trở thành mẫu thể Thâm Uyên đáng sợ nhất.

Trách không được Kuiliannuo lại có thể phóng ra hình chiếu cường đại như thế, đây đúng là sào huyệt của quái vật Thâm Uyên.

Trần Duệ không ngờ được tình thế lại ác liệt như vậy, lại bước thêm vào bước, khí tức hủy diệt càng thêm nồng đậm, càng tới gần áp lực càng lớn, mặc dù không sắc bén bằng Kuiliannuo nhưng lại vô cùng vô tận như biển sinh vật Thâm Uyên vậy, trên tinh giáp của Trần Duệ mơ hồ xuất hiện vết rạn.

Trần Duệ vốn định dung nhập thân thể hủy diệt TuLa, tâm niệm vừa chuyển, đột nhiên thay đổi chủ ý, sau lưng xuất hiện hố đen, bắt đầu nhanh chóng thôn phệ lực lượng hủy diệt tiếp cận. Lực đồng hóa của hố đen còn kém thân thể hủy diệt nhưng hiệu quả không tầm thường chút nào, áp lực lập tức giảm mạnh trên diện rộng.

Lúc này Trần Duệ đã tiến sát Tự Nhiên chi thụ nhưng mà hắn không bước tiếp, ánh mắt nhìn vào trung tâm của Thâm Uyên mẫu sào, nơi đó phát ra ánh sáng màu lục nhạt của phong ấn một mảnh lá cây tỏa ra ánh sáng long lanh, khí tức lộ rõ vẻ yếu ớt nhưng rất quen thuộc, đó là lá Tự Nhiên chi thụ!

Trần Duệ bỗng nhiên hiểu ra, nguyên lai hai vạn năm trước cha vợ Tinh Linh vương thi triển phong ấn là cái lá Tự Nhiên chi thụ này!

Chuẩn xác mà nói không phải là Greenspan thi triển phong ấn mà hắn dùng tính mạng làm môi giới, dùng lá Tự Nhiên chi thụ phong ấn Thâm Uyên thông đạo sắp bị mở ra trong Tự Nhiên chi thụ.

Trần Duệ đột nhiên nhớ đến câu nói của tiên tri Ailuxier: "Lá Tự Nhiên chi thụ là tinh hoa trước khi Tự Nhiên chi thụ bị ô nhiễm ngưng tụ thành, cũng là một mảnh cận tồn tối hậu" như vậy xem ra hai vạn năm trước Greenspan phong ấn Tự Nhiên chi thụ, sau lưng rất có thể có vị tiên tri truyền kì kia.

Trần Duệ vô thức lấy ra lá Tự Nhiên chi thụ, cái này là mấu chốt phong ấn nhưng tình huống hôm nay khác với hai vạn năm trước, Tự Nhiên chi thụ đã không còn là một loại nghi thức huyết tế để mở ra thông đạo mà thiếu chút đã hoàn thành chuyển hóa thành Thâm Uyên mẫu thể, khiến cho thánh vật bừng bừng sinh cơ chuyển hóa thành cây tử vong và hủy diệt. Hai chủng lực lượng đối lập nếu như tùy tiện dùng phong ấn của lá Tự Nhiên cuối cùng sẽ hủy diệt một mảnh tinh hoa mà thôi, cho nên để giải quyết vấn đề thì phải hủy diệt bổn nguyên ý chí hủy diệt.

Sự thực chứng mình lực thôn phệ của hố đen có thể hóa giải lực lượng hủy diệt nhưng mà lực lượng hủy diệt lại vô cùng vô tận, tuy rằng sau khi tấn cấp Xích Cực Tinh Đế thì dung lượng "Phệ Tinh" đã gia tăng rất lớn nhưng cũng chỉ có hạn, hơn nữa không thể giải quyết căn bản trường hợp sắp biến thành sinh vật Thâm Uyên, cây Hủy Diệt này được.

Làm sao, làm sao để tiêu trừ "hủy diệt"?

Trần Duệ khổ sở suy nghĩ một hồi, bỗng dưng nhớ lại tình cảnh chiến đấu với Tu La cuối cùng tại tháp Huy Hoàng, linh quang hiện lên: lực sáng tạo!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.