Đối mặt với lực lượng khủng bố của Raizen, Trần Duệ lắc lắc đầu, trong
mắt chỉ còn sự kiên định: "Không cần biết ngươi là Raizen hay là Raizen
đại đế, cũng không cần biết nữ nhân phía sau kia là Mejia hay Mejia nữ
hoàng, ta chỉ biết, nàng là nữ nhân của ta. Muốn chạm vào nữ nhân của ta thì phải bước qua xác ta trước đã!"
Câu nói chém đinh chặt sắt
này khiến cho đám ma đế nguyên lão gia tộc vốn vẫn luôn nghi ngờ thân
phận vương phu của Trần Duệ dồn dập kinh ngạc.
Giờ phút này không hề có đế vương hay vương phu gì mà chỉ có nam nhân đi bảo vệ nữ nhân của mình.
"Ta thừa nhận năng lực không thể tưởng nổi của ngươi khiến cho người khác
kiêng sợ." Nắm tay Raizen lập lòe ánh sáng tím: "Ta công kích ngươi cũng là tự làm thương chính mình nhưng điều đó không có nghĩa là ta không
dám giết ngươi. Ngươi xác định rằng mình đã chuẩn bị thật tốt rồi chứ?"
Mejia yên lặng đứng trên tường thành, ngay tại thời điểm Trần Duệ bay ra
ngoài, nàng giống như không nhìn thấy thủ thế ám thị của hắn, không hề
rời khỏi, chỉ yên lặng đứng đó, nhìn thân ảnh đứng phía xa kia.
Phía sau Trần Duệ bỗng dưng lóe sáng. Màu vàng, màu đen, màu lam và màu đỏ,
bốn đạo ánh sáng hội tụ thành một đoạn cầu vồng, phóng về phía Raizen.
Trong chớp mắt, nó biến thành một cái lồng nguyên tố đầy màu sắc, vây
khốn Raizen vào trong.
"Lần đầu tiên ta thấy ma pháp nguyên tố
thuần tịnh như vậy, không ngờ lại còn có bốn loại. Thủ đoạn khống chế ma pháp cũng mạnh nhất trong số những người ta gặp. Đáng tiếc, ma lực của
ngươi đã hao hết. Nếu như ngươi ở trạng thái toàn thịnh của một kích
trước kia thì có lẽ còn có thể ngăn cản ta..." Một quyền của Raizen đánh nát tù lung, quyền kình còn dư lực đánh về phía Lola.
Không có
chiêu thức xinh đẹp, không có biến hóa hoa lệ, từ đầu tới cuối chỉ có
những động tác đơn giản mà thuần túy. Đó chính là Raizen.
Sắc mặt Trần Duệ hơi biến đối, nháy mắt xuất hiện phía trước Lola. Trong tay
hắn chớp động ánh sáng, "Di Tinh" nhanh chóng đẩy quyền kình kia ra
ngoài.
Nhưng mà Raizen đã từng tiếp xúc với "đặc kỹ" kia rồi cho
nên quyền kình này của hắn liên miên không dứt, mười giây Di Tinh không
có cách nào giải trừ hết hoàn toàn. Lola đang ở phía sau, Trần Duệ không thể nào dùng Hóa Ruồi được cho nên chỉ có thể thi triển Thủy chi áo
nghĩa để ngạnh tiếp. Đại lực quá lớn, hắn và Lola đều bị đánh bật ra
ngoài, rơi trên mặt đất. Lola thì không có việc gì nhưng Trần Duệ thì
chảy máu mũi và miệng, hiển nhiên là bị thương không nhẹ.
Đâu Đâu và Pagliuca vội vàng chắn trước mặt hai người, đề phòng Raizen đánh tiếp.
Raizen không tiếp tục công kích nữa: "Guile, nữ ma pháp sư, ma thú có thể
trọng sinh, còn cả... độc long nữa, các ngươi đều có tiềm lực khiến
người ta phải lé mắt mà nhìn. Trong tương lai, có lẽ các ngươi sẽ là đối thủ chân chính của ta! Đáng tiếc, hiện tại các ngươi có cùng lên cũng
không phải là đối thủ của ta. Ta cho các ngươi một cơ hội. Rời khỏi nơi
này! Đợi cho tới khi thấy bản thân có đủ thực lực thì tùy thời có thể
tới khiêu chiến ta! Tính kiên nhẫn của ta có hạn, nếu các ngươi vẫn còn
chấp mê bất ngộ thì... sẽ triệt để mất đi tương lai!
Trần Duệ đỡ Lola đứng dậy, trầm mặc một hồi đột nhiên mở miệng nói: "Lola, xin lỗi!"
Lola sửng sốt: "Cái gì?"
"Ta xin lỗi vì trong sinh mệnh lâu dài của nàng, ta chỉ có thể làm một vị
khách qua đường." Trần Duệ cười khẽ: "Đối mặt với nàng hay bất cứ một ai trong các nàng, ta đều đều phải xin lỗi. Đây cũng coi như là sự trừng
phạt của Thủy Tinh cung đi, nam chân heo quả nhiên phải bị huyết tế."
"Cái gì?" Lola lắc lắc đầu: "Nghe không hiểu."
"Ta biết nàng hiểu. Lục hệ quốc độ của nàng, thí nghiệm và nghiên cứu của
nàng... còn rất nhiều chuyện quan trọng khác nữa đều chưa hoàn thành.
Trong đó đều chứa đựng tâm huyết cả đời của nàng, không nên lãng phí nó. Hãy nhớ kỹ một câu nói: thời gian sẽ làm phai mờ đi nhiều thứ."
"Cái gì?" Mắt kính của Lola đã bắt đầu trở nên mờ ảo, câu hỏi cố chấp vẫn bật thốt lên.
(Thứ quan trọng nhất của bản tiểu thư... chàng còn không biết sao? Đồ khốn!)
Đâu Đâu ở một bên đột nhiên kinh hãi kêu lên: "Chủ nhân, khế ước của ta...."
Thì ra Trần Duệ đã giải khai khế ước chủ tớ với Đâu Đâu. Không chỉ là Đâu
Đâu, toàn bộ các tinh thần liên tiếp khác đuề bị hắn cường hành chặt
đứt.
Trần Duệ vỗ vỗ đầu Đâu Đâu, nhìn về phía Pagliuca: "Rất vinh hạnh được biết ngươi, bằng hữu của ta."
Độc long ngây ngẩn nhìn Trần Duệ nửa buổi, lắc đầu, thừa thế vẩy khô dòng
lệ nóng trong mí mắt: "Long tộc không có bằng hữu, nhưng mà... đồng bọn
là ngoại lệ! Đừng có mà nói nhảm, bổn đại giã không thèm cãi nhau với
ngươi."
"Thật là tình cảm vô vị khiến người ta quấn quýt." Trên tường thành phía sau lưng vọng ra tiếng thở dài của Mejia.
"Guile." Thanh âm của Mejia vô cùng đạm mạc: "Nếu như trong lòng ngươi còn 'yêu' ta thì hãy mau mau rời khỏi nơi này. Hãy chăm sóc muội muội của ta cho
thật tốt. Tương lai hãy giết Raizen, báo thù cho ta."
"Mejia?" Trần Duệ nhíu mày.
"Ta không muốn chết! Đáng tiếc, ta không thể hèn nhát lẩn trốn. Nếu không
có ta thì ngươi liều mạng cũng chả còn ý nghĩa gì nữa, hãy lưu lại tấm
thân hữu dụng của mình vì Đọa Thiên Sứ đế quốc cần ngươi, Alice cũng cần ngươi..."
Giọng điệu trong mấy câu nói vừa rồi đã có sự biến
đổi, không còn là khẩu khí bình thường của Mejia nữa. Trần Duệ liếc mắt
một cái đã nhìn thấu cách nghĩ của nàng. Hắn quát lên: "Mejia! Nếu như
nàng còn là nữ nhân của ta thì không nên nói lại mấy lời đấy!"
Mejia đột nhiên cười, nụ cười đầy khinh thường: "Buồn cười! Từ lúc nào mà ta
lại trở thành nữ nhân của ngươi? Đại hôn của chúng ta vẫn bị kéo dài cho tới bây giờ, hiện tại ngươi còn chưa chạm tới một ngón tay của ta...
Ngươi còn chưa hiểu sao? Ta vẫn một mực lợi dụng ngươi, lợi dụng ngươi
tiêu diệt Hắc Diệu, lợi dụng ngươi đối kháng Raizen. Đáng tiếc, ngươi
khiến ta quá thất vọng, ngươi không đánh lại nổi Raizen, ngay cả chính
nữ nhân mà mình coi trọng cũng không bảo vệ đươc!"
"Mejia!"
Mejia không để ý tới hắn, quay mình lớn tiếng nói: "Tướng sĩ Đọa Thiên Sứ đế
quốc, hiện tại ta ra một mệnh lệnh cuối cùng. Ta Mejia Lucifer giao lại
hoàng vị của mình cho muội muội ta là Alice Lucifer. Alice đã có được sự thừa nhận của Đọa Thiên Sứ chi kiếm, sau này các tướng sĩ phải hiệu
trung với Alice giống như đã từng hiệu trung với ta. Alice sẽ tiếp tục
lãnh đạo các tướng lĩnh tiếp tục chiến đấu, thẳng cho tới khi đuổi cổ kẻ xâm lược kia ra khỏi Tổ quốc của chúng ta! Ta Mejia Lucifer từ đáy lòng cảm tạ mọi người đã đi theo ta cho tới tận bây giờ, cảm tạ mọi người đã trung thành bảo vệ. Cho dù ta không còn ở bên mọi người thì xin vẫn cứ
tin tưởng, tinh thần và linh hồn của ta sẽ mãi dõi theo và chúc phúc cho mọi người."
"Bệ hạ!" Toàn bộ tướng quân và binh sĩ Đọa Thiên Sứ
đế quốc đều quỳ một gối xuống, nhìn thân ảnh chậm rãi hạ xuống dưới
tường thành kia, tròng mắt của mỗi người đều đỏ ửng lên.
Không biết là ai cất tiếng trước, mọi người bắt đầu cùng làm theo. Một lúc sau, cả yếu tắc đều phiêu lãng một tiếng ca chỉnh tề.
Khi màn đêm vĩnh cửu buông xuống,
Tôi bắt đầu chiến đấu hăng hái,
Cho tới chết vẫn không ngừng.
Tôi nguyện hóa thân thành ánh sáng ban mai,
Xuyên qua màn đêm đen tối,
Đánh thức những anh linh còn đang say giấc nồng.
Chỉ vì mảnh đất yêu thương này,
Tôi biến đêm lạnh thành lợi kiếm.
Dòng máu tươi nóng rực,
Cháy sáng đêm đen mịt mùng.
Chỉ vì những con người mà tôi phải bảo vệ,
Tôi sẽ vứt bỏ yếu hèn,
Vứt bỏ nỗi nhớ,
Vứt bỏ vinh nhục,
Vứt bỏ sinh mạng,
Bảo vệ mảnh đất này.
Đêm nay như thế,
Hàng đêm đều thế.
Tiếng ca bi tráng không chỉ cảm nhiễm quân thủ thánh phe Đọa Thiên Sứ mà còn
cảm nhiễm đại quân Huyết Sát. Tiếng ca quen thuộc khiến cho Gustav ở
phương xa xiết chặt nắm tay. Tirisfal ở bên cạnh thì đưa ánh mắt thâm
thúy của mình nhìn lên trời, khóe miệng nở một nụ cười mỉm, không biết
đang suy nghĩ cái gì.
Ai binh tất thắng! Nếu chỉ nói về khí thế,
nếu như Raizen quả thực không ra thay thì cho dù Mejia chết, Locker yếu
tắc cũng sẽ không bại. Có lẽ, đây sẽ là Isildur thứ hai, mai táng vô số
tính mạng của binh sĩ Huyết Sát.
Mejia đã đi tới phía trước Raizen. Trần Duệ bước tới trước ngăn nàng lại.
"Tránh ra." Mejia không cảm xúc, nói một câu: "Cảm ơn tất cả những gì ngươi
làm vì đế quốc. Thật xin lỗi, ta là đế vương mà đế vương thì vô tình. Ta có bất đắc dĩ của mình. Người thực sự yêu ngươi là muội muội Alice của
ta, hãy chăm sóc nó cho tốt."
Đáp án của Trần Duệ là một tiếng
rống thật lớn. Sau đó hắn trực tiếp xông về phía Raizen, không có Hóa
Ruồi, không có Huyễn Ma thuẫn, chỉ có xung kích bất chấp tất cả.
Raizen vung tay lên, mọi người còn chưa kịp phản ứng lại, thì đã thấy Trần Duệ bay ngược ra xa, rơi trên mặt đất ở cách đó mấy chục thước. Trần Duệ
vừa mới đứng lên, vô số âm thanh bạo liệt vọng ra từ thân thể hắn. Khải
giáp đã nhuộm đầy máu, thân thể vẫn lung la lung lay đi về phía Raizen.
Thân hình Raizen chấn động, khóe miệng trào máu tươi nhưng hắn vẫn xuống tay không chút do dự, tung tiếp một quyền ra. Đám người Đâu Đâu xông đến
phía trước mặt Trần Duệ, kết quả là có thêm ba thân ảnh bị đánh bật ra.
Trần Duệ lại bị đánh bay đi, thân hình run run rẩy rẩy, miệng trào máu tươi, lại chậm rãi đứng dậy. Thể chất "Trừng Phạt" có tỷ lệ, lần này lực tấn
công không bắn ngược trở về phía Raizen.
"Ta lấy dòng họ Lucifer
của mình để khởi thệ, nếu ngươi tiếp tục bước tiếp thì ta sẽ tự sát
trước mặt ngươi." Đôi mắt tím của Mejia có chú run rẩy, giọng điệu thì
lại kiên định chưa từng có. "Ta nói được làm được, ngươi muốn cho sinh
mạng của ta kết thúc như vậy sao?"
Trần Duệ khựng người lại, thân thể kịch liệt run rẩy, huyết dịch trong người chảy ra nhanh hơn. Cuối
cùng, hắn không dám tiếp tục cất bước nữa, chỉ cắn răng nói: "Raizen,
tên tiểu nhân ti tiện nhà ngươi! Uổng cho danh xưng đệ nhất cường giả!
Nếu như ngươi thật sự động thủ với nàng, một đời này, ta sẽ truy đuổi và giết ngươi bằng được!"
"Ta không cần giải thích, chỉ làm việc mình đã quyết định. Cho dù ngươi có nói như thế nào đi chăng nữa thì ta cũng không để ý."
Raizen không để ý đến Trần Duệ. Hắn nhìn về phía Mejia, lắc đầu một cái: "Quả
nhiên là thứ tình cảm vô vị. Đáng tiếc, ngươi nhìn rõ nhưng lại không
thể nào thoát ra khỏi nó. Ngươi là một nữ nhân kiên cường, có dũng khí,
có trí tuệ nhưng cuối cùng vẫn chỉ là một nữ nhân mà thôi. Nói một cách
nghiêm túc, ngươi cũng không phải là một đế vương hợp cách."
"Có
lẽ vậy!" Mejia hề để ý đến Raizen, chỉ nhìn thân ảnh đầy máu ở phía xa.
"Raizen, trong sinh mệnh của ngươi liệu có một người nào có thể khiến
người hoàn toàn tín nhiệm và giao phó tất cả hay không? Hoặc là một
người khiến ngươi biến yếu hèn thành kiên cường?"
Raizen trầm mặc một lúc rồi lắc lắc đầu.
"Vậy có một ai tình nguyện lật đổ toàn bộ thế giới vì ngươi không?"
"Nếu như muốn lật đổ toàn bộ thế giới thì ta sẽ dùng chính nắm tay của
mình." Raizen chậm rãi giơ tay mình lên. Nắm tay của hắn chớp động ánh
sáng màu tím, một cỗ khí tức vô hình đã khóa định Mejia lại.
"Vậy thì ta không hề thua." Mejia vẫn không hề nhìn Raizen lấy một cái. Đối
mặt với tử vong sắp gõ cửa, nàng vẫn không hề có chút sợ hãi nào, cũng
không hề tiếc nuối. Trong mắt nàng lúc này chỉ có thân ảnh kia.
Khuôn mặt luôn lạnh lùng như băng lúc này nở một nụ cười tuyệt mỹ. Nụ cười
này buông bỏ hết toàn bộ cái mặt nạ mà nàng đeo bao nhiêu năm trời, để
lộ sự ôn nhu long lanh chưa từng có. Đôi môi đỏ hồng nhè nhẹ than thở:
"Vương phu của em, em lấy tên Mejia Lucifer ra lệnh cho chàng sống
tiếp..."
Mệnh lệnh quen thuộc! Nhưng lần này khác với lần trước, đây là mệnh lệnh nàng nói ra bằng một nụ cười trước khi chết.
Mệnh lệnh cuối cùng.