Mặt biển bắt đầu dậy sóng, thuyền Man Đà La không ngừng nghiêng ngả. Nếu như không phải được thiết kế đặc biệt thì chắc rằng nó đã sớm bị lật chìm. Những hải xà to lớn kia thỉnh thoảng lại công kích thân thuyền và thuyền viên. Thủy tiễn hoặc là băng đạn của thủy nguyên tố nhân không cách nào xuyên thấu qua làn da cứng cỏi bóng loáng của chúng nó mà ngược lại còn bị cắn nuốt hết.
Trần Duệ cứu viện chậm một bước, vừa giận vừa sợ. Hắn bay lên trời, toàn lực vung Phá nguyên đao. Cổ của hải xà hơi lệch đi một chút, bị chém vào một nửa. Hải xà chịu đau kêu lên một tiếng rồi lại trốn vào trong biển.
Hải xà chịu thiệt thòi càng thêm giảo hoạt, dựa vào lợi thế ở trong nước, chúng không ngừng tập kích thuyền. Tuy Man Đà La kiên cố nhưng cũng không cách nào chịu đựng công kích trong thời gian dài, rất nhiều bộ phận đã bắt đầu phát ra cảnh báo nguy hiểm, còn tiếp tục như vẫy nữa thì rất có thể thuyền sẽ bị chìm.
"Khởi động thiết bị phá băng và bộ phận đẩy!" Trần Duệ quát lên một tiếng, mặt biển phụ cận bắt đầu bị đóng băng nhanh chóng.
Nước biển trước mắt nhanh chóng bị đóng băng bằng tốc độ mắt thường có thể thấy. Động tác của hải xà muốn ngoi lên bị trì hoãn. Một con hải xà vừa ngoi ra được một nửa thì bị đóng băng. Trần Duệ nhắm lấy cơ hội bay đến chém một đao bay đầu.
Chỗ vết thương có rất nhiều máu nhưng không hề chảy ra một giọt nào mà lại quỷ dị hút ngược và trong rồi dần dần đống kết.
Trên thuyền Man Đà La, thủy nguyên tố nhân vô cùng mẫn cảm với lực lượng thủy hệ theo bản năng cảm nhận được lực lượng ngưng cố này không chỉ đơn thuần là thủy nguyên tố chi lực mà là một loại lực lượng thâm nhập vào tận linh hồn sinh mạng. Hàn ý từ trong ra ngoài đều mang theo khí tức hủy diệt khủng hố.
Mặc dù tất cả thủy nguyên tố nhân không phải là đối tượng của hàn khí thì vẫn không nhịn được mà rùng mình một cái.
Tất cả người cát trung thực chấp hành mệnh lệnh. Phần đuôi của thuyền Man Đà La phun ra hỏa diễm lam sắc. Tất cả cánh buồm đều bành trướng đến cực hạn, thân thuyền lóe ra ánh sáng xanh đậm, nhanh chóng chạy tới hòn đảo phụ cận.
Động tác của hải xà phía sau đã trở nên cực kỳ chậm chạp, từ linh hồn cho đến thể xác đều bị loại hàn khí này chấn nhiếp, nhất thời không thể nào truy kích thuyền Man Đà La. Bộ phận nước biển bị đóng băng kia phát ra thanh âm bạo liệt liên tục, dần dần bắt đầu tiêu tan. Lúc này, nước biển mới loang lổ ra một màu đỏ au, thân rắn đứt gãy trôi nổi trên mặt nước. Mùi máu tanh bắt đầu phân tán đi trong không khí.
Đây chính là "Đông chi lĩnh vực" mà Trần Duệ lĩnh ngộ được mà không phải thông qua siêu cấp hệ thống. Loại lực lượng hủy diệt thâm nhập vào tận linh hồn này cho dù là hải xà có trốn vào trong biển cũng không cách nào tránh né.
Mặt biển phía trước xuất hiện những cơn sóng bất quy tắc, dường như có rất nhiều hải xà đang chạy về nơi này. Tốc độ của chúng vô cùng nhanh chóng.
Trần Duệ biết rằng nếu phải đối đầu thì thuyền Man Đà La khẳng định sẽ không chống đỡ được bao lâu. Hắn phát động âm bạo phi hành, đuổi kịp thuyền Man Đà La, lớn tiếng hạ mệnh lệnh: "Bên trái mười tám độ, toàn tốc cập bờ!"
Mặc dù muốn tránh gặp naga trên đảo Razer nhưng lấy tình huống khẩn cấp hiện tại thì không cập bờ không được.
Thuyền Man Đà La chuyển hướng, chạy đến một hòn đảo gần nhất. Hải xà phía xa ngửi được mùi máu của đồng loại liền xông đến, tốc độ nhanh khiến cho người ta lạnh gáy.
Cứ theo cái tốc độ này thì chỉ sợ là thuyền Man Đà La còn chưa kịp cập bờ đã bị bao vây rồi. Thân hình Trần Duệ lại lăng không, quay người phóng nhanh về phía hải xà. Hắn hạ chân xuống một phiến đá ngầm rộng chừng năm thước.
Hai tay Trần Duệ vung lên, một quang cầu to lớn phóng ra, gào thét đánh tới bầy hải xà. Cực quang đạn trực tiếp "chìm" vào biển, bởi vì áp lực nào đó mà phát sinh bạo liệt, một cột nước bắn lên trời. Trong lòng Trần Duệ vừa động, liên tục phát ra Cực quang đạn, cột nước bạo liệt nhiều thêm một màu đỏ máu, một số hải xà có thực lực yếu bị đánh chết.
Chém giết một hồi, Trần Duệ đã thành công hấp dẫn sự chú ý của hải xà, bọn chúng lũ lượt kéo sang chỗ đá ngầm. Trần Duệ không bay khỏi đá ngầm, chỉ yên tĩnh nhìn vào những con sóng dập dềnh lên xuống càng ngày càng tiếp cận mình kia.
"Oanh!" Mặt nước gần như bị nổ tung đến nơi,, một thân hình to lớn uốn lượn phá sóng mà ra. Nó trực tiếp nhào đến Trần Duệ, tướng mạo hải xà trông hung ác mà xấu xí vô cùng.
Động tác của hải xà cực kỳ mãnh liệt nhưng mà thân hình nhào ra khỏi mặt nước kia đột nhiên trở nên chậm chạp. Làm da màu xanh nhanh chóng trở nên ảm đạm, trong tich tắc này mà nó biến chất đến vô số lần. Không chỉ con hải xà này mà những hải xà phía sau cũng như thế. Không cho hải xà có cơ hội lẩn vào trong nước, kiếm quang đạm tử sắc chớp động, chém rụng cái đầu to lớn của nó. Thân rắn mất đầu vặn vẹo không có quy tắc vài cái rồi rơi xuống biển. Máu đỏ loang lổ trên mặt biển. Tiếp đó, hai hải xà nữa bị chém chết, một con thì bị thương trốn vào trong biển.
Máu tươi của đồng loại kích phát hung tính của hải xà. Trong tích tắc, mấy thân hình to lớn bắn ra khỏi mặt nước, gào thét công kích tới. Thật giống như dưới đáy biển đang ẩn tàng một con thú to lớn có nhiều đầu đột nhiên công kích Trần Duệ vậy.
Trần Duệ dốc toàn lực mở Thu chi vực, nắm tay trái phóng ra kình khí dồn dập như sóng lớn oanh kích địch nhân. Tay phải cầm Bắc Minh kiếm phát huy đặc tính "bén nhọn" đến cực điểm. Hắn liên tục chém giết vài con hải xà, máu nhuộm đỏ cà một vùng biển.
Bầy hải xà công kích càng thêm điên cuồng. Trần Duệ cuối cùng cũng tiếp ứng không nổi nữa, trên người hắn hiện ra phòng hộ tráo. Tình thế đã rơi và bị động. Nếu như hắn toàn lực ứng phó thì cũng không phải là không giết được hết đám người này nhưng mục đích của chuyến đi này không phải là giết hải xà. Hiện tại, chỉ vừa mới bước chân vào hải vực Hắc Mạc, phía sau còn có rất nhiều nguy hiểm. Dùng Ngự tinh biến sẽ để lại di chứng quá mạnh, tình thế trước mắt không thích hợp để sử dụng.
Lam sắc hộ tráo dần bị rạn nứt, sau đó dưới chân bỗng bị hụt một cái. Thì ra đá ngầm bị bầy hài xà tập kích từ phía dưới đánh vỡ. Tròng mắt Trần Duệ lướt nhìn thấy thuyền Man Đà La đã tiếp cận bờ. Thân hình nháy mắt hiện lên ở trên không, hải xà phẫn nộ gầm gào phóng lên lại không thể với tới mục tiêu.
Trần Duệ không tiếp tục công kích mà nhanh chóng bay về phía hòn đảo mà thuyền cập bờ.
Bầy hải xà đuổi theo. Người cát và thủy nguyên tố nhân đều theo mệnh lệnh của Trần Duệ, sau khi cập bờ thì nhanh chóng rời thuyền. Đâu Đâu bị hải xà dọa cho sợ hãi nãy giờ. Nó biến ra hai cánh tay, gắt gao bịt chặt miệng của mình, chỉ sợ hấp dẫn sự chú ý của bầy hải xà.
Thân ảnh Trần Duệ lướt qua thuyền Man Đà la, trữ vật thương khố nhanh chóng được phát động, toàn bộ con thuyền tan biến không thấy. Bằng vào tốc độ nhanh nhất, Trần Duệ mang theo Đâu Đâu và thuyền viên trốn vào trong sơn cốc cạnh bờ biển.
Hải xà không cách nào đuổi theo, phẫn nộ lùng sục xung quanh bờ biển, tưởng muốn chờ đợi địch nhân đi ra để báo thù. Đứng trên vách núi, Trần Duệ thấy hết cảnh này. Trong lòng hắn biết con đường này đã không thể đi được nữa rồi nên đành dẫn theo mọi người đi về phía trước.
Hòn đảo này vô cùng to lớn, địa hình phức tạp lại có nhiều dị lực quấy nhiễu cho nên ma pháp địa đồ hay là ma nhãn la bàn đều không thể sử dụng được. May mà nhờ có cảm ứng đặc thù của thủy nguyên tố nhân, đoàn người mới có thể tiến về phía trước. Nơi này là ngoại duyên của quần đảo Razer, án chiếu theo tiến độ này thì muốn đạt thành ước định với ám nguyên tố quân vương, tới được đảo Vụ Ẩn trong tám ngày chỉ sợ là khó càng thêm khó.
Đi tới một rừng cây, Trần Duệ hạ lệnh nghỉ ngơi. Đâu Đâu sớm đã không chịu nổi cơn khát, lập tức ngã sấp trên mặt đất thở hổn hển. Người cát và thủy nguyên tố nhân cũng bị suy yếu không ít. Ở đại vực trong hải dương, thủy nguyên tố rất dồi dào. Thủy nguyên tố nhân có thể tự động hấp thu nguyên tố chi lực để bổ sung năng lượng. Người cát thì vẫn có thể tìm cát đá để bổ sung năng lượng hao tổn trên người.
Do lúc trước bị say tàu nên không muốn ăn, Đâu Đâu hiện tại yêu món thịt nướng như yêu người tình, bây giờ chỉ có thể đem một món ăn ngon hơn tới thì may ra nó mới có thể bỏ "người tình" này ra. Trùng biến hình thừa dịp chủ nhân dò hỏi thủy nguyên tố nhân tình huống phụ cận, len lén trộm mấy xiên thịt.
Khu rừng rậm này có rất nhiều thức ăn mới lạ, thậm chí là "thức ăn ngon". Ký ức truyền thừa của trùng biến hình không có nhiều. Trên khuôn mặt hành tây của Đâu Đâu biến ra một cái mũi dài, trông giống như Pinocchio trong câu truyện cổ tích của Trần Duệ. Nó vừa ngửi vừa ăn.
Sau khi dùng hết hai mạn đằng xanh tươi và hai đại viên quả màu vàng, trùng biến hình cảm thấy rất ngon miệng. Cái bệnh kén ăn lúc trước đã biến đâu mất, dần dần cái mũi cũng rút ngắn lại. Lúc này, Đâu Đâu ngửi thấy một mùi hương mê người. Thuận theo nơi phát ra mùi mà tìm tới, nó nhìn thấy một chùm quả màu đỏ, bề ngoài nhìn như dâu tây.
Trùng biến hình thèm thuồng hái quả màu đỏ đó xuống, cho vào trong miệng ăn. Mùi vị của quả này quả là rất ngon, Đâu Đâu không kìm được mà ăn liền mười trái. Sau đó, nó cảm thấy nặng đầu nhẹ chân, thân thể không còn nghe đầu óc chỉ huy, cứ như là uống nhầm một loại rượu mạnh nào đó.
Ngay lúc Đâu Đâu cơm no rượu say, xiên xiên vẹo đi về chỗ thì đột nhiên đụng phải vào một thứ. Trùng biến hình say khướt tùy tiện kêu lên: "Ai dám cản đường của Đâu Đâu đại gia ta!"
Khẩu khí này có chút phong phạm sai bảo của Pagliuca và Lomond. Nhưng mà lúc này một cỗ sát khí âm lãnh nháy mắt khóa chặt trùng biến hình lại. Đâu Đâu đại gia run rẩy một cái, cơn say bay đi một nửa. Nó nhìn về một thân hình cao lớn xuất hiện trước mắt thì sợ hãi há to miệng.
Cái miệng mở rộng chiếm hai phần ba khuôn mặt. Một giây sau, một tiếng kêu tê thâm liệt phế vang lên.
Tiếng kêu của Đâu Đâu khiến cho Trần Duệ chú ý. Hắn đang muốn theo hướng tiếng kêu để tìm trùng biến hình về thì bỗng dưng cảm thấy gì đó. Trần Duệ cảnh giác bảo tất cả người cát và thủy nguyên tố nhân trốn hết đi.
Không lâu sau, trong rừng cây chuyền đến thanh âm sột soạt, một thân ảnh xuất hiện trong tầm mắt.
Đât là một sinh vật cao ước chừng hai thước, có mái tóc dài màu lục, dung mạo tú lệ. Nửa người trên rõ ràng là nữ tính, bộ ngực cao nhất chỉ được che bằng hai phiến lân giáp kim sắc giản dị. Nửa người dưới là thân rắn nâu đỏ, che phủ lân phiến tinh mịn. Điều khiến cho người ta kinh ngạc là nàng có sáu cánh tay, mỗi một cánh tay đều nắm chặt lấy một thanh loan đao.
Naga!
Ở duyên hải quần đảo Razer này vẫn kot hể tránh được tộc Naga!
Trong mắt Trần Duệ lộ vẻ cảnh giác. Naga này không ngờ lại có thực lực tổng hợp cấp S, trị số lại còn gần như tiếp cận S+. Khắp người nàng ta tỏa ra một cỗ chiến ý lẫm liệt vô bì, vững vàng khóa định hắn. Nàng ta cũng không hề vì hắn chỉ có thực lực ma hoàng mà buông lỏng nửa phần.
Naga bắt đầu động, không nhanh không chậm đi tới. Hiện nay, nhãn lực của Trần Duệ đã khác trước. Hắn chú ý tới tư thế nắm đao thành thục của Naga trong khi đi tới, gần như không có khẽ hở, có thể phát động công kích khủng bố bất cứ lúc nào.
Phía sau rừng rậm lại vang lên những tiếng "sột soạt" liên tiếp. Từng thân ảnh đáng sợ lục tục xuất hiện, trừ mấy người sáu tay ra thì còn lại đa số là bốn tay.
Naga trước mắt này hiển nhiên là thủ lĩnh của cả nhóm này. Trần Duệ nhanh chóng suy nghĩ, dùng ngông ngữ thông dụng nói với người thủ lĩnh này: "Xin tha thứ cho ta và bằng hữu của ta đã liều lĩnh xông đến lãnh địa của tộc Naga nhưng chúng ta không phải là cố ý. Chúng ta nguyện ý trả ra sự hữu nghị và nỗ lực để trở thành bằng hữu của tộc Naga."
Naga kia đến cách Trần Duệ bốn năm thước thì liền dừng lại, lạnh lùng nói: "Cho các người hai lựa chọn: thứ nhất, đối kháng và chết luôn. Thứ hai, không đối kháng và hai ngày nữa chết!"