Quang Minh Thánh Sơn, rừng Quang Huy của điện Thánh Quyến.
Rừng Quang Huy ở phía sau những cung điện nguy nga trập trùng ẩn hiện của điện Thánh Quyến. Phiến rừng cây này khoác lên một màu trắng lung linh, trong đó nổi bật là bức tượng thiên sứ cao chừng bốn thước, ngũ quan tuấn tú, sau lưng là hai đôi cánh. Cánh tay tượng thiên sứ đang nâng lên một quyển sách, phát ra một khí tức thần thánh nhàn nhạt.
Thánh nữ Eudora nửa quỳ trước bức tượng, nàng thấp giọng lầm rầm cầu nguyện. Bỗng nhiên cả khu bạch lâm nổi lên một trận gió mạnh, bên cạnh bức tượng thiên sứ đã xuất hiện thêm một người nữa. Người vừa xuất hiện là một nam tử vóc người trung bình, hai mắt màu xanh lam, dưới nách kẹp một quyển sách. Dung mạo người này giống y hệt bức tượng, đều toát lên vẻ nhã nhặn và tuấn mỹ, chỉ là trong mắt người này thi thoảng vẫn lóe lên một tia uy hiếp vô hình.
"Eudora! Ta đang ngủ ngon bỗng nhiên nghe được tiếng ngươi nôn nóng cầu nguyện nên phải tỉnh lại, có chuyện gì xảy ra đây?"
"Islamic Yueluer đại nhân!" Eudora cúi thấp đầu xuống. "Thật xin lỗi đã làm người thức tỉnh nhưng chuyện lần này rất lớn. Ta không thể không làm phiền người."
"Hả? Cuối cùng thì có chuyện gì?" Nam tử nhíu mày.
Eudora nhanh chóng kể hết mọi chuyện từ việc "Richard" giả mạo tùy tùng Thần Điện kỵ sĩ lẻn vào Thánh Sơn đến việc hủy cả thánh thụ, chỉ là nàng khéo léo giấu đi chuyện tình quả trứng phượng hoàng.
"Cái gì?" Nam tử vốn nãy giờ vẫn bảo trì vẻ điềm tĩnh nhưng khi nghe đến chuyện thánh thụ bị hủy thì không còn làm màu được nữa. Hắn cau có, giận dữ nói: "Các ngươi đúng là một đám phế vật. Không ngờ còn cho cả địch nhân xông thẳng vào Thánh Sơn diệt đi thánh thụ! Ngươi thừa biết hậu quả này nghiêm trọng như thế nào chứ!"
Eudora chỉ cảm thẩy uy áp cường đại đổ ập lên người, thân thể khẽ run rẩy. Nàng không dám vận dụng lực lượng để phản kháng, đầu càng cúi thấp: "Đại nhân! Cầu xin người bớt giận, là chúng ta vô năng. Sự việc lần này rất có thể liên quan đến Hắc Tử Đồ. Trước khi phát sinh chuyện này thì tại Dương Thiệu vương quốc đã từng phát hiện ba lần Hắc Tử Đồ khinh nhờn tín ngưỡng. Thánh Sơn đã phái ra tài phán sở cùng phần lớn lực lượng ra ngoài tiễu trừ dị đoan. Thật không ngờ địch nhân lại giảo hoạt như vậy, ngay lúc Thánh Sơn sơ hở nhất lại lẻn vào… Nhưng theo như quan sát trực tiếp của Phillips Mill thì tuyết đạt lai chưa chắc đã bị diệt đi mà rất có thể bị địch nhân dùng tà thuật mà cướp mất. Khỏa huyết châu này chính là do địch nhân để lại, khẩn cầu đại nhân thi triển thần mục truy tung địch nhân."
"Hắc Tử Đồ?" Trong mắt Islamic Yueluer bắn ra hàn quang. Hắn khẽ vươn tay thu lấy khỏa huyết châu mà Eudora dâng lên. Mi tâm hắn dần xuất hiện một khe hở, con mắt thứ ba dần dần hiện ra, một chùm sáng long lanh bắn ra từ con mắt thứ ba màu vàng kim. Ánh sáng thần bí chiếu lên viên huyết châu, phía sau viên huyết châu dần dần xuất hiện một hình ảnh trên nền màu đỏ.
Trong trung tâm ảnh tượng là một thân hình mập mạp. “Ống kính” như dính luôn lấy cái thân ảnh này, khóa chặt lấy mọi hình ảnh của hắn, ven đường có thể thấy rất nhiều kiến trúc, đặc biệt là những kiến trúc mang tính đặc trưng, nếu như có người quen thuộc địa hình thì thừa sức xác định được vị trí của mập mạp kia.
Mập mạp trong hình cũng không hề biết nguy cơ đang chầm chậm đến gần. Hắn vẫn rất thản nhiên đi lại trong dòng người.
Thế giới nhân loại vô cùng rộng lớn, nhân khẩu lại hơn xa ma giới, trừ hai đại thần thánh đế quốc thì vẫn còn một đống quốc gia nhỏ nhung nhúc bên cạnh. Giữa các quốc gia vì tranh đoạt lợi ích vẫn có thể phát sinh chiến sự nhưng vẫn có vài quốc gia thủy chung bảo trì vị thế trung lập. Trong các vương quốc trên vẫn thiết lập các điểm truyền tống công cộng, giúp người lữ hành có thể rút ngắn thời gian và quãng đường du hành rất nhiều.
Thực tế thì những vương quốc trung lập này có hậu trường chính là hai đại thần thánh đế quốc, các điểm truyền tống đều mang ý đồ chiến lược cả. Đương nhiên trước mắt thì hai đại đế quốc vẫn giữ quan hệ hợp tác hữu hảo. Thay vì tranh đoạt và chèn ép không bằng hợp tác, đã có nhiều hôn sự chính trị được tổ chức, nổi bật nhất là việc hôn sự giữa viên minh châu Bisi của Lam Diệu đế quốc và tam hoàng tử Arthur của Long Hoàng đế quốc, tự nhiên gần đến ngày đính hôn thì hoàng tử Arthur đột nhiên mất tích.
Do Long Hoàng đại đế Rex khăng khăng quả quyết huyết mạch cảm ứng Arthur vẫn còn sống như vậy nếu Bisi công chúa mà đem gả cho người khác thì cũng bằng với tát cho Rex đại đế cùng cả Long Hoàng đế quốc một phát vào mặt, cho nên công chúa Bisi chỉ có thể treo lên một cái thân phận "vị hôn thê của Arthur".
Hiện nay Trần Duệ muốn đi thẳng đến một vương quốc trung lập là Koloa vương quốc. Từ Koloa vương quốc thông qua điểm truyền tống đi đến Tinh Quang vương quốc, rồi từ Tinh Quang vương quốc đi đường thủy đến ngoại duyên của Phỉ Thúy Lâm Hải.
Tinh Quang vương quốc là một vương quốc trung lập chân chính. Tinh Quang học viện trong vương quốc chính là học viện nổi tiếng nhất của nhân loại. Nó có lịch sử dài lâu, bồi dưỡng ra vô số tinh anh nhân tài, rất nhiều thiên tài đã từng lưu lại bút tích nơi này. Vô số người trụ cột của đế quốc hoặc vương quốc đều không ngại vạn dặm xa xôi mà gửi con cái đến học tập tại Tinh Quang học viện… Trần Duệ dựa vào ký ức trước kia của Arthur mà biết được chút tin tức này.
Trần Duệ xuất phát từ thành Garden. Hắn đi liền một mạch qua mấy cái tiểu vương quốc cuối cùng cũng đến được điểm truyền tống tại thành Minh Kính của Koloa vương quốc. Hắn biến thân thành một thương nhân mập mạp, tai to mặt lớn lại có đôi mắt nhỏ xíu lâu lâu lại lóe lên một tia giảo trá.
Biến thân liên tục hiển nhiên là để che dấu tung tích nhưng hắn đâu biết cái trò này đã bị Nhị Lang Thần của Thánh Sơn lật mặt, chính là vì cái vết máu khi hắn bị thương để lại.
Nguyên nhân nữa của việc biến thân thành hình dạng này cũng là để dễ dàng thu mua hỏa hệ quáng mạch tư nguyên. Trứng phượng hoàng có nhu cầu rất lớn đối với hỏa hệ lực lượng. Lần trước ở thành Garden, đám hỏa hệ quáng mạch kia đã dùng gần hết mất rồi, hiện tại hắn gần gấp rút thu mua để ấp trứng. Trong lòng Trần Duệ cũng đã tính luôn đến phương án mớm mồi cho thú non mới nở…
Thành Minh Kính là đệ nhị thành thị của Koloa vương quốc, nguyên nhân do lợi ích của truyền tống mang lại nên độ phồn hoa không thua kém cả đế đô chút nào. Nhưng làm cho Trần Duệ cảm thấy ngoài ý muốn chính là đi xem qua mấy cái ma pháp thương điếm hoặc tài liệu điếm chỉ mua được có hai mươi khối trung và hạ phẩm hỏa hệ tinh thạch, như vậy còn chưa đủ cho quả trứng nhỏ của hắn ăn một bữa nữa. Một khi không đủ no thì sinh mệnh lực của tiểu phượng hoàng sẽ nhanh chóng hạ thấp. Trần Duệ không hề muốn nó bị chết đói.
Cuối cùng tại một ma pháp thương điếm, điếm viên đang cười gượng lấy lòng khách nhân: "Xin lỗi khách nhân, trong điếm chúng ta chỉ còn mấy khối hỏa hệ tinh thạch vậy thôi."
Trần Duệ hiếu kỳ hỏi lại: "Vì sao hỏa hệ tinh thạch lại hiếm hàng như vậy? Ta thấy ngoài hỏa hệ tinh thạch ra thì tinh thạch các hệ khác vẫn còn rất nhiều mà?"
"Chuyện là như thế này, lúc trước, mục sư đại nhân Clyde của điện Quang Minh đã thu mua sạch sẽ hỏa hệ tinh thạch thượng phẩm. Chúng ta cũng vội vàng đem bán sạch cho đại nhân, cùng với nhu cầu sử dụng hàng ngày nữa thì hỏa hệ tinh thạch trong toàn thành hầu như là đã cạn kiệt."
"Vì sao Clyde đại nhân lại thu mua hỏa hệ tinh thạch số lượng lớn như vậy?"
"Không biết, nhưng mà quý khách có thể ủy thác trước cho thương điếm chúng ta đặt mua, đợt hàng về tiếp theo là một tháng, đây đã là tốc độ nhanh nhất toàn thành rồi đó!"
Trần Duệ lắc lắc đầu, để một tháng thì trứng của hắn đã đói chết rồi. Thêm một nguyên nhân nữa là do bổ sung năng lượng và sửa chữa nên điểm truyền tống một tháng mới sử dụng một lần, hiện nay còn cách ngày mở ra truyền tống điểm là hai ngày, nếu lỡ lần này thì phải chờ thêm một tháng nữa.
Trần Duệ suy nghĩ một chút, rồi biến con hàng Clyde thành mục tiêu của mình. Đã kết “thiện duyên” với giáo hội rồi thì hắn chẳng ngại mà làm phiền bọn họ một lần nữa. Rốt cục cũng vì tương lai của tiểu phượng hoàng hắn chẳng nề hà “xài giúp” đống hỏa hệ tinh thạch kia.
Sau khi nghe ngóng thông tin về “chi nhánh địa phương” của Quang Minh chi điện, Trần Duệ liền đi thẳng đến đó. Khi đi ngang qua quảng trường, hắn đột nhiên hắn dừng lại, ánh mắt dừng trên người một nam tử đang ngồi dưới chân bức tượng trước mặt.
Nam tử kia có tướng mạo phổ thông, tóc đen cắt ngắn, đội một cái mũ màu đỏ, trên người đeo mấy cái đồ trang trí lỉnh kỉnh kỳ quái, nhìn qua trông lôi thôi chẳng khác gì thằng Joker trong bài poker.
Trần Duệ đi tới, hiếu kỳ nhìn qua nam tử này một lượt.
Chủng tộc: nhân loại.
Tổng hợp thực lực bình định: D (S)
Thể chất D- (S-), lực lượng D- (S), tinh thần D (S), tốc độ D (S+).
Phân tích: quang thuộc tính. Phong thuộc tính.
Tuy bề ngoài là cao giai ác ma, nhưng thực lực chân chính lại đạt tới ma đế trung đoạn.
Nam tử cũng nhìn qua Trần Duệ rồi mở miệng nói: "Vị đại nhân này, ta ở đây chính là người xem bói ma pháp bài quẻ chuẩn nhất. Muốn biết tương lai vận hạnh sao? Tiền tài, nữ nhân, sự nghiệp đều có thể trắc tính, một lần là một hắc tinh tệ!"
Trần Duệ có điểm xấu hổ, tên gia hỏa có thực lực ma đế này lại là một tên thầy bói, mà cái cách xem bói này hắn lại thấy có chút quen thuộc, tỷ như hoàng kim đế vương, bạch y vương hậu, hắc ám quân vương..vv..vv..
Quyết đấu số mệnh!
Trần Duệ ở Tăng Hận chi địa trong Tử Vong chi hải đã đọ sức cùng vu yêu vương Gloria Rios. Hai bên đã dùng chính cái bộ ma pháp bài kia so đấu, không nghĩ đến tại nhân loại thế giới cũng có.
Nam tử ngó nhìn cái bộ dạng hứng thú của Trần Duệ rồi nói thêm một câu: "Khách nhân thực là người biết nhìn hàng đó. Hẳn là đã biết sự màu nhiệm của bộ bài cổ này rồi chứ?"
"Theo ta được biết thì bộ bài này không dùng để xem quẻ." Trần Duệ lắc lắc đầu: "Mà ta cũng không hứng thú xem bói. Ta cảm thấy thích cái vòng tay kia của ngươi, ra giá đi."
Thì ra nãy giờ Trần Duệ chỉ chú ý đến cái vòng tay màu đỏ của nam tử kia. Chuỗi vòng hạt này trông qua cổ lão kỳ quái, nhưng thật ra là do Viêm Hồn Thạch trân quý chế tác nên, nó có đủ lực lượng cường đại của hỏa hệ. Nghe đâu thì chỉ có hỏa nguyên tố cực kỳ nồng nặc nơi núi lửa mới tạo thành một ít trân phẩm này. Chuỗi hạt trên cổ tay kia độ thuần rất cao, gần như chẳng cần tinh luyện. Tuy số lượng không nhiều nhưng mà phẩm chất rất cao, đủ cho tiểu phượng hoàng ăn no mấy ngày.
Trong mắt nam tử lóe ra tinh quang, chăm chú đánh giá Trần Duệ vài lần, nhưng hắn không xem ra được thực lực đã được ẩn dấu nên nhếch mép khẽ cười: "Mập mạp thật không ngờ ngươi lại có nhãn lực như vậy, lại nhìn ra được lai lịch của cổ bài, trừ lão gia hỏa kia, ngươi là người thứ hai… Chuỗi vòng tay này ta không bán, ngươi kỳ kèo cũng vô ích, bất quá ngươi nhìn ra 'quyết đấu số mệnh' thì cũng là người trong nghề… Nếu như ngươi thắng được ta ba ván thì chuỗi Viêm Hồn Thạch này là của ngươi, nếu như thua thì giao sạch tiền trong người ra đây. Sao hả? đồng ý thì nhích luôn!"
Trong lòng Trần Duệ vừa động, lại lộ ra vẻ mặt do dự: "Ta chỉ là xem qua hai vị tiền bối chơi qua loại bài này, rất giống như bài bàn đặc biệt, còn có ba cách chơi cũng không quá khó, nhưng tinh thần lực của ta quá yếu, căn bản không thể nào khu động những ma pháp bài này."
"Tinh thần lực không thành vấn đề!" Tinh thần nam tử đột nhiên phấn khởi, nhảy dựng lên. "Ta có lĩnh vực… ặc, là có biện pháp, chỉ cần ngươi đồng ý chơi, đảm bảo không có chuyện tiêu hao tinh thần lực!"
"Ta thực sự không giỏi món này lắm." Trần Duệ ra mặt e dè.
"Không chơi tốt hả? Cũng giống nhau cả, quá tốt! Chúng ta chơi một ngàn ván, ngươi thắng ta ba lần là được rồi!" Nam tử lộ ra vẻ mặt vô cũng nhiệt tình.
"Một ngàn ván?" Trần Duệ cả kinh, thật là quá rảnh rỗi mà. "Ta không có nhiều thời gian như vậy, chút nữa là phải đi rồi."
"Thì năm trăm ván! Ba trăm ván? Thôi thì một trăm nhé?"
"Có thật là chỉ cần thắng ngươi ba ván là được rồi?" Trần Duệ nhìn chuỗi vòng tay, tròng mắt phát sáng lên…