Tinh thần Trần Duệ tập trung cao độ, nhìn kĩ cánh cửa phòng. Nhiệt độ
trong nhà ma pháp bắt đầu cao lên, không phải là nhiệt độ thuần túy của
lửa, mà là một loại đề thăng của sinh mạng.
Niết Bàn là là quá
trình "lột xác" tiến hóa, cần nghi thức và tích lũy lâu dài, như
Katherine cường hành đột phá rất không thực tế. Nhưng trong tình huống
thân trúng Lôi Đế ấn, đây lại là biện pháp duy nhất.
Do thời gian gấp rút, rất nhiều nghi thức cùng trình tự đều đơn giản hóa đi nhưng
hậu quả là tỉ lệ thành công cũng sẽ giảm xuống, chẳng qua tiến hóa đến
lục tinh thì linh quả do tinh thần hoa viên sản xuất ra hiệu dụng cực
mạnh, hơn xa ma lưu quả. Nếu so sánh ra thì tỉ lệ thành công so với
vương tộc bình thường còn cao hơn một ít.
Nhiệt độ nhà ma pháp
tăng lên chứng tỏ Katherine đã hấp thu xong linh quả, thuận lợi hoàn
thành quá trình "uẩn hỏa", bước tiếp theo cũng là trọng yếu nhất -
"trách" cuối cùng sắp bắt đầu.
Đây là bước nguy hiểm nhất, cần
phải lấy tinh hồn chi lực đốt cháy Niết Bàn chi viêm, để siêu việt cực
hạn bản thân, sau đó điều khiển Niết Bàn chi lực hòa vào Niết Bàn chi
viêm, thông qua phương thức "nung" để tinh luyện linh hồn và thân thể
dẫn đến chất biến. Toàn bộ quá trình đều phải liên tục không được dừng
lại, hơi không cẩn thận sẽ bị Niết Bàn chi viêm cắn trả mà hôi phi yên
diệt.
Ngàn vạn năm qua, vô số thiên tài đều ngã gục trước một bước này.
Trên người Katherine bốc lên hắc sắc diễm quang. Diễm quang có nhiệt độ nóng kinh người nhưng lại chỉ thiêu đốt linh hồn, còn những dụng cụ xung
quanh cũng không có bị loại "hỏa diễm" này ảnh hưởng.
Hắc sắc
diễm quang dùng một loại tiết tấu đặc thù bắt đầu tăng lên, bên trong
dần dần nhiều thêm một loại hồng sắc cực kỳ thuần tịnh, chính là Niết
Bàn chi viêm.
Trần Duệ cảm nhận rất rõ ràng một loại linh hồn chi hỏa tinh thuần đang từng bước đề thăng, linh hồn của bản thân cũng cảm
nhận được một chút tẩy rửa cùng thăng hoa. Nhưng mà hắn không dư thừa
tâm tư đi hưởng thụ loại cảm giác này, tâm vẫn không có hạ xuống, so với khi chính mình tu hành còn khẩn trương hơn.
"Không cho quên ta."
Trần Duệ nỗ lực khiến chính mình nhắm lại hai mắt, khuôn mặt nghiêng nước
nghiêng thành kia lại hiện ra trong thức hải, không có uy nghiêm, không
có làm bộ, chỉ có ôn nhu tự nhiên.
Đây hẳn là lần đầu tiên từ khi bước lên hoàng vị tới nay, Katherine buông bỏ xuống hết thảy, nở một nụ cười chân chính với một người.
Một người nam nhân.
Trần Duệ xiết chặt nắm tay, bất kể như thế nào đi chăng nữa, cho dù sau này sẽ thành người dưng… nàng nhất định phải thành công.
Bỗng dưng, khí tức của ngọn lửa linh hồn kia có một tia rối loạn.
Trần Duệ mở mắt ra nhưng không dám loạn động, chỉ sợ vì có chút sơ sót mà kinh động đến nàng.
Rối loạn trong linh hồn chi hỏa dần dần được điều chỉnh, lại khôi phục vận
luật đề thăng lúc đầu nhưng không lâu sau dị biến lại xuất hiện, lặp lại mấy lần. Mồ hôi lạnh của Trần Duệ đều đi ra, hiện tại hắn đã minh bạch
cái cảm giác qua một ngày dài như một năm, mấy lần hắn muốn xông vào
nhưng đều nhịn xuống.
"A…" Tiếng rên rỉ bị đè nén của Katherine
truyền vào tai Trần Duệ. Hắn cũng không suy nghĩ được nhiều nữa, lập tức đứng dậy mở cửa phòng ra.
Vừa mới mở cửa ra, hắn liền cảm giác
được hồng quang chói mắt, chỉ thấy Katherine đang ngồi trên mặt đất,
quanh người lượn lờ hồng sắc cùng hắc sắc hảo diễm, căng chặt ngũ quan
nói lên nàng đang khổ chịu nhẫn nhịn đau khổ lớn như thế nào.
Khí tức linh hồn càng lúc càng rối loạn, cả thảy gian phòng ma pháp đều là
khí tức nóng rực đầy nôn nóng và bất an. Cho dù không có trải qua Niết
Bàn nhưng Trần Duệ biết Katherine đang rơi vào tình huống cực kỳ nguy
hiểm.
Thân thể của Katherine kịch liệt run rẩy, hiển nhiên đã không cách nào ngăn chặn linh hồn tự động dẫn phát Niết Bàn chi viêm.
"Hô!" Hồng sắc hỏa diễm cháy rực lên, mà hắc sắc hỏa diễm Niết Bàn chi lực
đại biểu cho bản thân Katherine càng lúc càng hư nhược, gần như bị cắn
nuốt hoàn toàn.
Thân thể Katherine đình chỉ run rẩy, cả người đều bị bao phủ trong hồng sắc của Niết Bàn chi viêm, sinh mệnh lực nhanh
chóng hạ thấp.
"Katherine!" Chuyện khiến Trần Duệ lo lắng nhất
cuối cùng cũng phát sinh. Hắn chạy qua nghĩ cách áp chế Niết Bàn chi
viêm, còn chưa tới gần liền bị một cỗ cường đại vô hình lực lượng bài
xích đẩy lui, chính là lực trường của Niết Bàn chi viêm.
Cho dù
thực lực của Aspen Maude vương tộc cao bao nhiêu, tại trong lúc Niết Bàn chịu đựng Niết Bàn chi viêm đều là siêu việt tầng thứ cực hạn của bản
thân, đẳng cấp Niết Bàn càng cao, dẫn phát ra Niết Bàn chi viêm uy lực
càng lớn.
Thực lực của Katherine vốn đã cao hơn Trần Duệ, hiện
tại lại là lần thứ năm Niết Bàn, dẫn phát ra Niết Bàn chi viêm không
phải với thực lực trước mắt của Trần Duệ có thể khống chế được, huống
chi "trách" một khi bắt đầu liền vô pháp đình chỉ.
"Không, nhất định phải có biện pháp nào đó, bình tĩnh."
Trong lòng Trần Duệ không ngừng nói bản thân phải bình tĩnh nhưng thân thể
Katherine bắt đầu suy yếu. Nguy hiểm trước mắt, hắn làm sao bình tĩnh
được, chỉ có thể không ngừng công kích lực trường của Niết Bàn chi viêm.
Nhưng cho dù có dùng Phệ Thần mặt nạ cắn nuốt cùng không thể hóa giải được
Niết Bàn chi viêm, giống như một vách tường trong suốt, tuy gần trong
gang tấc, lại tách ra sinh tử, cũng chia cách hắn và Katherine.
Trần Duệ vì lực lượng cắn trả mà thổ huyết nhưng vẫn điên cuồng công kích, cả không gian của nhà ma pháp đều run lên.
Hắn muốn thi triển Cực Tinh Biến, đáng tiếc không cách nào đột phá được lực lượng phong tỏa của quy tắc, dưới lực lượng điên cuồng bạo phát, huyết
mạch không chịu nổi mà vỡ ra, trong nháy mắt đã biến thành một huyết
nhân.
"Chân Viêm gia tỏa đáng chết!" Trần Duệ bị đánh bay đi hung hăng đấm lên mặt đất, ngón tay đâm sâu vào da thịt. Đau đớn của thân
thể cùng tinh thần khiến hắn không thể cảm nhận được một bộ vị nào đó
trên tay trái đang mãnh liệt nóng lên.
Trong Niết Bàn chi viêm,
Katherine không cách nào động đậy, nhìn vào thân ảnh đầy máu kia. Đôi
mắt vốn đã tuyệt vọng trượt xuống từng giọt nước mắt bao bọc bởi hỏa
diễm.
"Đừng tới đây. . ."
Dùng hết khí lực nói ra ba chữ này, thân thể nàng càng thêm vô lực.
Tâm thần Trần Duệ kịch liệt chấn động, một màn ký ức khắc cốt minh tâm lần nữa hiên lên, nước mắt bao bọc trong hỏa diễm…
Hắn hít sâu một ngụm khí, đột nhiên bình tĩnh lại, chậm rãi đứng lên.
Katherine cho rằng hắn đã nghĩ thông suốt, hơi an tâm một chút, đột nhiên đồng
khổng co rút lại, nhìn thấy trên người Trần Duệ toát ra hắc sắc hỏa
diễm.
(Dịch: Chờ khúc này miết.)
Niết Bàn chi hỏa.
Chính Trần Duệ cũng không biết mình vì sao lại làm như vậy, chỉ là bản năng
nói cho hắn biết, như thế này có thể cứu được Katherine, cho nên dù một
bước này hắn có thể sẽ chết nhưng hắn vẫn bước tới.
Quả nhiên,
Niết Bàn chi hỏa vừa ra, lực kháng cự lập tức tan biến, hồng sắc Niết
Bàn chi viêm nhanh chóng lan ra, tan vào Niết Bàn chi hỏa, linh hồn lập
tức cảm nhận được đau đớn đáng sợ, phảng phất như bị xé nứt không ngừng.
Trần Duệ cắn răng nhẫn nhịn lấy đau đớn, từng bước đi tới chỗ Katherine, mỗi một bước đều thụ thống khổ khó mà tưởng tượng, từng giọt mồ hôi lớn
bằng hạt đậu không ngừng rơi xuống.
Cuối cùng, đi tới trước mặt
Katherine, ngồi xuống, nhẹ nhàng đem thân thể kiều diễm bị bao bọc trong ngọn lửa kia ôm vào trong lòng.
Hắc sắc hỏa diễm vừa tiếp xúc
với Katherine, hắc sắc quang diễm gần như tan biến trên người nàng lập
tức sáng lên, thân thể gần như biến thành hư vô lại lần nữa thực chất
hóa, lực lượng cũng chầm chậm khôi phục.
"Ta sẽ giữ lấy nàng."
Nhìn khuôn mặt tươi cười trước mắt, Katherine không cách nào ức chế được nước mắt tuôn trào ra.
"Đúng, chàng đã giữ được ta."
Katherine ngẩng đầu lên, nhìn kỹ đôi mắt của hắn, chầm chậm lại gần.
Bốn phiến môi giao tiếp cùng một chỗ, giống như hai tâm hồn hòa vào làm một.
Niết Bàn chi hỏa của Trần Duệ quá ít, sợ rằng sẽ nhanh chóng bị Niết Bàn chi viêm lần nữa cắn nuốt, cảm giác tử vong lại tới một lần nữa nhưng trong mắt Katherine đã không còn tuyệt vọng, chỉ có sự tĩnh lặng.
Từ
khi đăng cơ tới nay, nàng một đời kiệt lực, tận sức vì đế quốc. Trên
vương tọa, nàng trước nay đều không phải là nữ nhân, mà là đế vương. Rất lâu rồi, thậm chí trong đại đa số thời gian trong cuộc đời, nàng đã
quên chính mình là một nữ nhân.
Nàng chưa từng có cảm giác chính
mình là một nữ nhân, một nữ nhân chân chính, một nữ nhân biết yêu và
được yêu, cảm giác này chưa lần nào chân thực đến thế.
Cho nên, nàng không có nuối tiếc.
Được nam nhân này ôm vào lòng, một cái ôm ấm áp đến thế, lại khiến người ta an bình như thế.
Niết Bàn chi viêm không ngờ lại có thể ấm áp được như thế.
Một khắc này giống như ngừng lại thật lâu.
Chờ một chút…
Không đúng.
Đây không phải là ảo giác.
Niết Bàn chi viêm?
Cuối cùng, Katherine cũng phát hiện ra chỗ không thích hợp. Niết Bàn chi
viêm mãi cho đến bây giờ đều không thể điều khiển được đã phát sinh dị
biến, trở nên "ôn thuận" lên nhiều. Niết Bàn chi lực của nàng không chút trở ngại mà dung hợp vào trong đó.
Loại dị biến này không phải là ngẫu nhiên, Katherine lập tức phản ứng lại, nhất định là có quan hệ cùng Trần Duệ.
Chẳng qua nàng đã không kịp tìm hiểu, phải nhanh chóng nương theo biến hóa này mà hoàn thành "Trách".
Trần Duệ cũng đồng dạng cảm giác được dị thường, cảm giác thấy tay trái
truyền đến từng đợt nóng bỏng, chính loại nóng bỏng này khiến cho Niết
Bàn chi hỏa phát sinh biến hóa bất khả tư nghị.
Đúng rồi, loại ấm áp này mang theo một loại cảm giác máu thịt tương liên đặc thù, rất
quen thuộc, lại nhất thời không thể nhớ được là gặp ở đâu.
"Cứ
tiếp tục ôm ta thế này, đừng cử động." Katherine nằm trong lòng hắn,
nhắm mắt lại, vận Niết Bàn chi lực, dung hợp với Niết Bàn chi viêm để
tẩy luyện linh hồn, không ngờ lại có được thuận lợi trước nay chưa từng
có.
Câu nói của Katherine cũng khiến Trần Duệ không xem tay trái
bị nàng ép chặt nữa, chỉ là ôm lấy nàng, duy trì lực lượng của Niết Bàn
chi hỏa.
Một giờ trôi qua, thân thể Trần Duệ đã có chút cứng
ngắc. Lúc này, Katherine trong ngực cuối cùng cũng cử động, động tác đầu tiên là hung hăng cắn đầu ngón tay của chính mình một cái, lần này dùng sức rất lớn, lông mi cũng phải nhăn tít lại.
Là thật.
Không ngờ có thể hoàn thành "Trách".
Quả thực thuận lợi đến mức khó tin, còn nhẹ nhàng hơn lần đầu tiên rất nhiều.
Thứ hỏa diễm chi lực ấm áp thư thích này còn là Niết Bàn chi viêm sao? Là
Niết Bàn chi viêm lần thứ năm từng khiến cho vô số thiên tài của vương
tộc vẫn lạc sao?
"Nàng cắn chính mình làm gì?" Trần Duệ kỳ quái nhìn nàng.
"Được, vậy ta không cắn chính mình." Katherine nở một nụ cười ranh mãnh, tư
thái nữ nhi này khiên cho Trần Duệ say mê. Nữ hoàng bệ hạ thừa cơ tiến
lên phía trước, cắn một cái lên cổ Trần Duệ.
"Ai ui, nàng là hấp huyết quỷ sao? Sao lại cắn ta?"
Vừa lúc đó, nàng đột nhiên biến đổi động tác, đầu lưỡi ôn nhuận vạch qua cổ khiến Trần Duệ run lên một cái, cái bộ vị nào đó tự nhiên mà sinh ra
phản ứng, ngẩng đầu mà đòi quyền bình đẳng.
"Quá trình 'trách'
khó khăn nhất đã hoàn thành, đến giai đoạn phá kén tiếp theo còn rất
nhiều thời gian. Mà đúng như nguyện vọng của chàng rồi, 'Tác dụng phụ'
của linh quả cuối cùng cũng phát tác."
Nói đến câu cuối cùng, Katherine lộ ra nhãn thần vũ mị hiếm thấy, không chút nào che dấu tình ý và xuân ý.
(Dịch: Chưa hết đâu, phần hấp dẫn lúc nào cũng xuất hiện sau cùng. Đợi đi mấy trạch nam thân yêu.
Biên: Chú nói thế mấy tên kia lại tưởng bở, mong chờ có cảnh hay xuất hiện thì khổ