Thánh Quyến đại điện, Quang Minh Thánh Sơn.
"Một đám phế vật!" Islamic Yueluer hừ lạnh: "Lần đầu tiên, bốn thánh đồ trọng thương hai người, tử vong hai người. Lần thứ hai, tám thánh đồ bị đùa xoay như chong chóng, sau cùng thì ngay cả địch nhân bên cạnh cũng không chạm vào được!"
Thánh nữ Eudora và tông giáo chủ Phillips Mill cúi đầu không nói. Trận chiến ở thành Minh Kính, Cự Giải thánh đồ Muleifu và Thủy Bình thánh đồ Kelaina thân tử, Ma Kết thánh đồ Clark và Thiên Hạt thánh đồ Aprilai trọng thương, lại thêm tin tổng giám mục Phil chết càng khiến cả thảy giáo hội vương quốc Koloa như rắn mất đầu. Thánh Sơn không thể không một lần nữa đánh giá lại thực lực địch nhân thần bí kia.
Vatican Brandeis hoả tốc triệu tập bát đại thánh đồ còn lại tiến về thành Minh Kính chờ lệnh, lợi dụng quyền hạn của Thánh Sơn trưng dụng cổng truyền tống ở mấy đại vương quốc, chuẩn bị tùy thời sử dụng truyền tống truy tìm vị trí địch nhân. Song bát đại thánh đồ không dễ dàng thông qua Con Mắt Thần Linh của Islamic Yueluer nhận được tin tức, vất vả thiết lập mai phục tại thành Parra ở vương quốc Koloa, vậy mà địch nhân kia lại thần bí tiêu thất.
Cả tòa thành bị giáo hội toàn lực phong tỏa, trong trong ngoài ngoài lật tung mấy lần, vẫn không thu hoạch được gì.
"Islamic Yueluer đại nhân, xin bớt giận." Giáo hoàng Vatican Brandeis mở miệng nói: "Địch nhân tuy gian xảo, nhưng phương vị đại khái là tại khu vực phía đông, khẳng định không thể nào trốn xa. Xin đại nhân thi triển thuật Con Mắt Thần Linh, dò tìm tung tích."
Islamic Yueluer khẽ đảo tay, khỏa huyết châu kia lại lần nữa xuất hiện. Màu đỏ sậm lúc đầu nay đã trở nên nhạt phai đi nhiều, giống như tùy thời đều có khả năng biến mất: "Con Mắt Thần Linh chỉ có thể thi triển một lần cuối cùng, tuyệt đối không thể lãng phí. Cây tuyết đạt lai rất có thể còn ở trên tay người này, xem ra ta phải tự thân đi một chuyến!"
Vatican Brandeis vui mừng: "Có đại nhân xuất thủ thì nhất định có thể bắt tên địch nhân này một cách đơn giản! Ta chúc đại nhân mã đáo thành công trước!"
"Đây là tất nhiên!" Islamic Yueluer ngạo nghễ nói: "Hiện tại ta còn cần một ít thời gian dung hợp thần khí chi lực mà Rafael đại nhân năm đó ban thưởng. Ngươi trước tiên hạ lệnh khống chế toàn cảnh vương quốc Koloa, các thánh đồ tại Parra thành tạm thời án binh bất động, không nên làm vướng chân vướng tay. Đợi sau khi ta hoàn thành dung hợp sẽ đến địa khu phía đông, dùng cảm ứng của thần nhãn phối hợp với thuật Con Mắt Thần Linh, cho dù tên kia có giảo hoạt đến đâu cũng không thể thoát khỏi lòng bàn tay của ta!"
Người của giáo hội đều không thể ngờ, lúc này Trần Duệ đã không còn tại Koloa vương quốc gà chó hỗn loạn kia mà đã thông qua truyền tống trận tới cảnh nội Tinh Quang vương quốc. Đầu tiên, hắn tại thành Minh Kính lợi dụng điểm truyền tống tới thành Kim Tinh - Tinh Quang vương quốc, tiếp đó thiết lập tinh điểm tại thành Kim Tinh, rồi lại trở về thành Minh Kính, tán loạn một đường đến thành Parra. Kết quả đám thánh đồ quả nhiên mắc lừa, tập trung binh lực vây quét. Trần Duệ mở Tinh Không chi môn trở lại Tinh Quang vương quốc, cải biến dung mạo, ngông nghênh tản bộ trước cổng giáo hội thành Kim Tinh cũng chả ma nào phản ứng.
Trần Duệ không biết cụ thể là Islamic Yueluer đã sử dụng thuật Con Mắt Thần Linh bao nhiêu lần nhưng từ lần vây bắt này thì chí ít đã dùng một lần. Chỉ cần lại tiêu hao thêm một lần nữa, chắc hẳn sẽ hao hết thể môi giới cho thuật Con Mắt Thần Linh, cùng lắm dây dưa thêm một tháng rồi trực tiếp trở về ma giới. Trần Duệ thực không tin Islamic Yueluer có năng lực truy sát đến tận ma giới. Đến khi hắn đã về ma giới rồi thì cho dù Con Mắt Thần Linh của hắn còn sài được mấy lần hoặc có thể xuyên việt A cấp không gian thấy được cái gì gì đó, cũng chỉ có thể giương mắt mà nhìn.
Hiện tại, nơi Trần Duệ muốn tới là thành Lam Tinh ở phía nam Tinh Quang vương quốc. Chuyến này ngoại trừ chơi trốn tìm cùng đám người giáo hội ra thì còn có một mục đích. Đó chính là xuất phát từ bến cảng thành Lam Tinh, vượt qua hải vực Băng Hải, tiến về nơi ở của tộc tinh linh - Phỉ Thúy Lâm Hải.
Trước khi trở về ma giới, hắn phải đi bái phỏng vị luyện kim tông sư Feinuoya của tinh linh tộc kia một chút.
Trong trận chiến tại thành Minh Kính, số hỏa hệ năng lượng Trần Duệ thu được từ trong tay tổng giám mục Phil nhiều vượt quá dự tính. Không chỉ số hỏa hệ tinh thạch phẩm chất cao mục sư Clyde hối lộ mà còn một lượng hàng tích trữ để tiện cho việc tu luyện hỏa hệ. Nó gồm cả hồng diệu tinh và hỏa tinh ngọc phẩm chất không thua gì viêm hồn thạch. Trừ chuỗi hạt châu Viêm Hồn Thạch lưu làm kỷ niệm kia, còn lại đều bị hắn ném vào trong không gian chứa trứng phượng hoàng.
Trong những ngày kế tiếp, trứng phượng hoàng nằm an tĩnh trong không gian giới chỉ, dường như đang thích chí hưởng dụng hỏa hệ tinh thạch, không có động tĩnh gì ra bên ngoài. Sự an tĩnh này duy trì một đường đến ngày thứ ba sau khi Trần Duệ mua bản đồ hải vực Băng Hải liền rời khỏi hải cảng Lam Tinh. Đây cũng là sau thời điểm Tu La phục sinh một ngày.
Tại đỉnh Thánh Sơn, Tu La bị lực lượng Quang Minh thần điện tiêu diệt, về sau Trần Duệ bỏ ra một lượng lớn linh khí rốt cuộc cũng đã trọng sinh lại được. Có Tu La bên mình, lại thêm thực lực bản thân Trần Duệ, dù chính diện đụng mặt bát đại thánh đồ cũng có thể thong dong bỏ trốn. Liều mạng không phải không thể, nhưng nếu lưu lại chút vết máu gì đó rồi lại bị thằng cha thận hư mắt hỏng (Islamic Yueluer) kia thu được thì ăn đủ phiền toái.
Nói thực, bị loại kỹ năng cameras này shot, khi trở về ma giới nếu đang xxx gì gì đó lại bị nhìn trộm, vậy thực cmn thảm.
Băng Hải chính như kỳ danh, nhiệt độ nước tương đối thấp, các đảo trong hải vực đều có nhiều băng sơn. Điều kỳ quái là mặt nước hẳn đã xuống dưới 0°C nhưng lại không kết băng, điều này khiến thuyền Man Đà La có thể thoải mái vận hành. Trên biển cũng không thiếu các loài sinh vật sinh động, đặc biệt là đám cá chuồn màu bạc ở phương xa trông như chim nhạn, xếp thành một hàng chao lượn trên mặt nước, vô cùng ấn tượng.
Trần Duệ đang thưởng thức kỳ cảnh Băng Hải, bỗng cảm giác giới chỉ chấn động kịch liệt, còn tưởng là những hỏa hệ tinh thạch kia đã hao hết, liền vội vàng dùng ý niệm thăm dò. Nhìn xong thì hắn mới thấy hỏa hệ tinh thạch vẫn còn thừa hơn nửa, chỉ là hôm qua còn có không ít hỏa tinh ngọc và hồng diệu tinh cao cấp vậy mà hiện đã vô ảnh vô tung. Trứng phượng hoàng rung động vô cùng mạnh, không gian giới chỉ có nguy cơ bị bạo nổ nên Trần Duệ vội vàng lấy ra.
Trứng phương hoàng vừa mới xuất ra, trong không khí lập tức có thêm một loại cảm giác nóng rừng rực, cá chuồn màu bạc ở phía xa dường như cảm thấy có thứ gì đó rất đáng sợ, liền nhao nhao trốn thật xa.
Trứng phượng hoàng từ màu đỏ nhạt đã biến thành đỏ thẫm. Từng cỗ nhiệt lưu khủng bố từ bên trong lan ra, một cánh buồm cách đấy không xa "ho-oh" một tiếng, không ngờ bùng cháy. Trần Duệ lắp bắp kinh hãi, vội vàng bảo đám người cát hạ buồm xuống, không chỉ như vậy, thân thuyền cũng bắt đầu nhanh chóng phát nhiệt. Cũng may chiếc thuyền này có chất liệu phi phàm, những bộ phận còn lại không bị đốt, nước biển xung quanh vốn lạnh như băng bắt đầu bốc lên hơi nước nghi ngút.
Trần Duệ cảm giác được trong trứng phượng hoàng phát tán ra khí tức sinh mệnh cường đại, đoán chừng trứng sắp nở. Hắn vội vàng bảo đám người cát toàn lực thôi động khẩn cấp ma tinh động lực, chạy tới một băng đảo gần đấy.
Nếu có người tại phụ cận, chắc có thể thấy, một chiếc thuyền lớn tỏa ra hơi nước nghi ngút đang dùng tốc độ không thể tin nổi chạy tới phía trước. Trên đường thuyền chạy qua có không ít loài cá lật ngửa bụng trắng nổi lềnh bềnh trên mặt nước.
Nhiệt độ trứng phượng hoàng càng lúc càng cao, đến cả Trần Duệ cũng không thể không thi triển ra lực lượng phòng hộ. Thân thuyền đã mơ hồ đỏ lên, thân thể khô hanh của đám người cát cũng có xu thế tán loạn, trông sắp không thể chống đỡ tiếp.
Trần Duệ quyết định thật nhanh, thu đám người cát vào Thổ chi tinh hoa, thu thuyền Man Đà La vào không gian trữ vật. Nâng bổng trứng phượng hoàng đang tán phát ra nhiệt độ khủng bố, thân ảnh hắn hóa thành quang mang, phóng nhanh như điện tới băng đảo.
Quang mang nhanh chóng bay lượn một quãng, tiếp đó tạo ra âm thanh bạo phá, cuối cùng lao đến băng đảo. Chỗ nó đi qua thì cho dù là băng cứng vạn năm cũng dồn dập tan chảy. Loại nhiệt độ này dù là Trần Duệ cũng cảm thấy khó mà nhẫn nại.
Hắn đang muốn đặt trứng xuống đất thì không ngờ trên trứng lại truyền tới một lực hút, khóa chặt hay tay của hắn lại. Lực hút kia rất mạnh, giống y như là Phệ Tinh, không ngừng đói khát cắn nuốt lực lượng. Trần Duệ theo bản năng muốn tránh thoát hấp lực, bỗng cảm giác được trứng phượng hoàng truyền tới một loại rung động tinh thần kỳ dị. Trong lòng hắn tức thì hiểu rõ, tiểu phượng hoàng đang súc tích lực lượng vì bước phá xác sau cùng. Lập tức, hắn nhẫn chịu nhiệt độ cao, không tiếp tục phản kháng.
Nhiệt độ càng ngày càng cao, trong không khí tràn ngập hỏa nguyên tố vô cùng nồng đậm. Trứng phượng hoàng tỏa ra hỏa diễm lờ mờ. Ngọn lửa này lúc sáng lúc tối, nhìn như phổ thông nhưng trên thực tế lại ẩn chứa nhiệt lực cực kỳ đáng sợ. Làn da Trần Duệ đã không thể chống cự, bắt đầu rộp đỏ lên, tóc cũng phát ra mùi {muỗi nướng trên vợt tích điện} khét lẹt khó ngửi. Nếu như không phải có thể chất kháng ma và tự lành thì trong khoảng cách gần như vậy, hắn đã biến thành than cốc.
Trong lòng Trần Duệ vừa động, trên người bùng lên hắc sắc hỏa diễm cũng chính là niết bàn chi hỏa.
Niết bàn chi hỏa vừa xuất, bộ vị bị bỏng dần dần lành lại. Hỏa diễm của trứng phượng hoàng cũng bốc cao rừng rực, nối liền thành một thể với niết bàn chi hỏa, khiến Trần Duệ sản sinh ra một loại cảm giác huyết nhục tương liên. Không ngờ hắn lại có thể chậm rãi thích ứng loại nhiệt độ cực cao này.
Trứng phượng hoàng truyền tới thanh âm "đinh đinh", dường như có cái gì đó đang mổ mổ ở bên trong. Cuối cùng, "crắck" một tiếng, dưới sự nỗ lực càng lúc càng lớn của chiếc mỏ nhon nhọn be bé, một vết rạn nứt xuất hiện. Vỏ trứng đã bị mổ vỡ!
Một tiếng phượng minh véo von vang lên. Trong chốc lát, trước mặt Trần Duệ đâu đâu cũng thấy hải dương hỏa diễm. Hắn như thấy một con hỏa phương hoàng to lớn bay thẳng lên trời. Trong bán kính mấy chục km, băng tuyết nháy mắt tan chảy thành nước, tiếp đó lại bị bốc hơi hết sạch một cách nhanh chóng.
Hư ảnh và hỏa diễm của phượng hoàng dần dần thu liễm, nhiệt độ cũng từng bước khôi phục bình thường. Xuất hiện trong lòng bàn tay Trần Duệ là một con chim nhỏ màu đỏ.
Con chim nhỏ này có cái đầu không khác con gà con là mấy, toàn thân là lông tơ màu đỏ mềm như nhung, trông vô cùng khả ái. Nhưng thấy thế nào thì nó cũng không giống một con phượng hoàng.
Đôi mắt đương nhắm lại của chim nhỏ chậm chậm mở ra. Hình như nó còn có chút chưa quá thích ứng với tia sáng bên ngoài, có thể thấy đồng tử mơ hồ phát ra kim sắc, dịch nhờn từ vỏ trứng dần dần thấm vào tay Trần Duệ. Vốn trên làn da từ bàn tay đến thân mình hắn còn có vài vết sẹo và mấy vết bỏng giờ lại phục hồi như ban đầu trong chớp mắt.
Chủng tộc: Phượng hoàng.
Thực lực tổng hợp: A-
Thể chất A, lực lượng A , tinh thần A, tốc độ A-.
Thuộc tính: Hỏa, niết bàn.
Không hổ là tộc phượng hoàng, vừa ra đời đã có thực lực ma hoàng sơ đoạn. Nếu đợi đến khi lớn lên, ma đế cấp tuyệt đối không là vấn đề.
Chim nhỏ màu đỏ thấy Trần Duệ liền phát ra tiếng kêu líu ríu, nghe vào rất êm tai, qua phân tích chi nhãn xử lý liền biến thành thanh âm non nớt của một tiểu cô nương: "Mama!"
Trần Duệ biết rất nhiều động vật sơ sinh, đặc biệt là chim đều coi sinh vật đầu tiên chúng nhìn thấy mà mẹ. Hắn gãi gãi đầu, sửa lại: "Ta không phải là mama."
"Mama! Mama!"
"Ta chỉ là... Aizz, được rồi, ta là papa."
"Biết rồi, mama!"
"..."
Tiểu phượng hoàng lanh lợi khả ái này, thật là làm người khác ưa thích. Trần Duệ rất muốn đem nó mang về ma giới, đáng tiếc đã ấp nở cho nên không thể nào tiến vào không gian trang bị. Hắn than thở một hơi: "Nếu ngươi có thể trở vào trong vỏ trứng thì thật tốt..."
"Vỏ trứng! Vỏ trứng! Biết rồi, mama!"
Tiểu phượng hoàng không ngờ lại đi tới chỗ vỏ trứng. Trần Duệ ngây ngẩn, chẳng lẽ thực sự có thể trở vào trong vỏ trứng?
Rồi sau đó hắn nhìn thấy tiểu phương hoàng thành thục chén sạch vỏ trứng.