Trong lòng Azgalor cảm thấy kỳ quái, nhưng không tìm tòi quá nhiều, mục tiêu của hắn là Trần Duệ. Dĩ nhiên hắn không nguyện ý triền đấu cùng hoàng kim khôi lỗi, nào biết thân thể hoàng kim khôi lỗi phóng ra một vòng quang mang đạm hoàng sắc, thân thể Azgalor trong phạm vi quang mang chiếu tới giống như bị dây thừng trói buộc, nhất thời không động đậy được.
Khôi lỗi kỹ! Azgalor kinh hãi, chỉ có cực phẩm hoàng kim khôi lỗi mới có được kỹ năng đặc thù, phẩm giai hoàng kim khôi lỗi này không ngờ lại cao như thế!
Hoàng kim khôi lỗi đánh tới một quyền có lực công kích cường đại. Không cách nào tránh né, Azgalor thét lớn một tiếng, trói buộc trên người lập tức tan đi, tay như thiểm điện khẽ vươn ra, bắt lấy nắm tay của hoàng kim khôi lỗi. Hai lực lượng tương giao, cả mặt đất lập tức run rẩy kịch liệt, lấy hai người làm trung tâm, mặt đất lõm xuống thành một cái hố lớn, mà đây còn là kết quả có được dưới sự áp chế của long ngữ minh văn.
Trần Duệ cũng không nhàn hạ quan chiến, hiện tại mỗi một giây đối với hắn mà nói đều rất trọng yếu, trong sát na ném ra hoàng kim khôi lỗi, hắn đã là toàn tốc chạy về hướng Mộng Yểm cốc.
Trong tay Azgalor toát ra hồng sắc điện mang vang lên tiếng lẹt xẹt lẹt xẹt, mạnh mẽ uốn một cái, nếu là đối thủ bình thường, rất có thể thân thể đã bị xoay chuyển mấy trăm độ, nhưng hoàng kim khôi lỗi cũng không phải đối thủ bình thường, cánh tay xuất hiện sự xoay tròn vặn vẹo bất quy tắc, cứ như không có xương, nháy mắt lại khôi phục nguyên trạng, ngược lại dựa vào tính đàn hồi đánh văng thủ chưởng Azgalor ra.
Azgalor phản ứng cực nhanh, cánh tay đột nhiên bạo trướng kéo dài ra, hung hăng đánh ra một quyền kích trúng ngực của hoàng kim khôi lỗi, một quyền này mạnh mẽ vô cùng, đem hơn nửa thân thể hoàng kim khôi lỗi đánh lún vào đất mặt. Azgalor vừa muốn tiếp tục đuổi theo Trần Duệ, đột nhiên dưới chân hơi chặt, mắt cá chân không ngờ bị hoàng kim khôi lỗi vững vàng nắm chặt, không động đậy được, hắn phát lực, thân thể đột nhiên nhô cao, mang theo hoàng kim khôi lỗi lăng không giữa trời.
Azgalor đang tại không trung, dư quang thoáng nhìn qua phương hướng chạy trốn của Trần Duệ, không ngờ không phải ngoài cốc mà là "ngõ cụt" Mộng Yểm cốc, nhất thời không tránh khỏi nghi hoặc!
Đột nhiên mắt cá chân Azgalor đau xót, hắn lập tức giận dữ quát lên một tiếng, nhất thời không trung vang lên tiếng đánh đấm mãnh liệt không dứt. Hoàng kim khôi lỗi cũng có năng lực phi hành, nhưng rõ ràng nằm ở thế hạ phong, chỉ là nó vẫn quấn lấy không tha.
Trong nháy mắt, Trần Duệ đang toàn lực chạy trốn đã xông tới Mộng Yểm cốc, chạy tới hướng thực nghiệm thất. Đang thủ tại thực nghiệm thất, cuồng thú Rapha vừa nhìn thấy có người xa lạ chạy tới bên này, cuồng hống lên, huy động cự trảo, xông tới "địch nhân".
Trần Duệ vội vàng tại phân tích chi nhãn kêu gào danh tự của Rapha, động tác Rapha ngừng trệ, lộ ra nhãn thần nghi hoặc, nhưng quyền đầu to lớn vẫn không chút lưu tình công tới, nếu như không phải Trần Duệ hiện tại đang ở trạng thái Viêm Long phụ thể, chỉ sợ đã bị một kích này gây thương tích.
Trần Duệ lập tức thi triển ra kỹ năng ngụy trang, biến đổi nét mặt và khí tức của mình thành giống như "Arthur", nhãn thần bất thiện của Rapha lúc này mới hoà hoãn xuống.
Trần Duệ lập tức chạy hướng thực nghiệm thất trên sườn núi, nhưng mà sự tình cổ quái phát sinh. Dù Trần Duệ dốc toàn lực chạy trốn, chỉ phát giác cảnh vật hai bên rõ ràng bay qua nhanh, nhưng khi vừa dừng lại nhìn kỹ, thì vẫn còn tại nguyên địa.
Trần Duệ kinh hãi, lực lượng toàn thân bạo trướng, nhún chân một cái từ không trung nhảy tới hướng thực nghiệm thất, nhưng mà không gian xung quanh đột nhiên bị vặn vẹo một cách kỳ dị, vừa toàn lực nhảy tới không ngờ lại y nguyên lực như thế lùi về sau, quỷ dị vọt ra khỏi Mộng Yểm cốc.
Ngoài Mộng Yểm cốc, chiến đấu trên không trung đã kết thúc, hoàng kim khôi lỗi không bị hủy diệt, mà "ngây ngốc" đứng trên mặt đất, trên thân thể bị bao phủ bởi một tầng thuỷ tinh thể trong suốt, phảng phất bức tượng điêu khắc bằng thủy tinh.
Azgalor dù bận vẫn nhàn nhã đứng ở nơi đó, mà tại bên cạnh hắn, đã nhiều thêm một kẻ có vóc dáng thấp bé, tóc màu trắng, chính là thủy tinh long Jacob!
Tâm tình Trần Duệ triệt để trầm xuống, Jacob không phải còn đang ngủ say sao? Ven đường bày đầy long ngữ minh văn, cho dù là có người muốn đánh thức hắn cũng không cách nào làm được, làm sao đột nhiên đã tỉnh?
"Đại sư, ngươi, khỏe, chứ" Jacob hỏi thăm, từng chữ, từng chữ khó khăn gằn ra từ trong miệng hắn, ngữ khí lộ ra hận ý ngất trời.
Azgalor nhìn thấy bề ngoài của "Lý Sát" đã cải biến, hơi kinh ngạc: "Hóa ra hắn là cái tên đại sư tinh thông tam hệ kia? Không ngờ lại có thực lực ma hoàng cấp!"
Thiên tài chế khí đại sư tinh thông tam hệ, thực lực ma hoàng cấp, lĩnh vực quỷ dị và thiên phú biến dị, đưa mắt nhìn khắp ma giới cũng là tuyệt đỉnh thiên tài, trong tích tắc này Azgalor có điểm do dự, nếu như có thể khiến cho tên "tộc nhân" này triệt để thần phục, lực lượng của Beelzebub nhất tộc nhất định có thể tăng cường thật lớn.
Nộ ý của Jacob lúc này đơn giản mà nói là không hơn được nữa, hắn vừa tỉnh lại, phát hiện Phục Hoạt chi tuyền hoàn toàn khô cạn, thạch bản thượng cổ phù ngữ trọng yếu nhất trong ma pháp trận cũng không thấy, cơ hồ khiến hắn phát cuồng ngay tức khắc, mà đồ vật thay thế tạm thời bảo trì hắn ngủ say là một cái ma pháp trận lâm thời, cả thảy Thủy Tinh sơn cốc có thể vô thanh vô tức thông qua phòng ngự của long ngữ minh văn, cộng thêm loại trình độ bố trí ma pháp trận này, cũng chỉ có "Arthur đại sư" mà hắn coi trọng nhất!
Bạo nộ! Phẫn nộ! Cuồng nộ! Những từ này đều không đủ để hình dung tâm tình của thủy tinh long lúc này, đường đường là một cường giả ma đế cấp đỉnh phong, không ngờ bị một tên kiến hôi hèn mọn trêu đùa trong lòng bàn tay!
Lúc này, cuồng thú Rapha ở nơi xa nhìn thấy Trần Duệ có nguy hiểm, gào thét xông qua. Không đợi hắn đến gần, Jacob tiện tay trảo tới, không ngờ vượt qua khoảng không bắt lấy thân thể Rapha giữa không trung, dù cho Rapha cao hơn so với Jacob, nhưng tại trước mặt Jacob thì còn yếu ớt hơn một đứa trẻ, dưới áp lực cường đại, toàn thân Rapha đều run run rẩy, nhưng vẫn gầm gào giãy dụa muốn công kích.
"Ngươi hẳn là rất tốt, nhưng là, ta, rất không tốt" Ngón tay Jacob phát lực, không đợi Trần Duệ mở miệng, thân thể cuồng thú mãnh liệt cắt thành từng đoạn, thân thể nứt vỡ còn chưa rớt xuống đất cũng đã bị ngưng cố thành từng khối thủy tinh, nổ tung thành vụn phấn.
Trần Duệ xiết chặt nắm tay, trong lòng rất khó chịu, Rapha là thí nghiệm thể rất vô tội, tuy bị cải tạo thành quái vật xấu xí hung tàn, nhưng sau khi khôi phục thần trí, vẫn xem hắn là bằng hữu trung thực nhất, cho dù là lúc cực kỳ nguy hiểm này, cũng không chút do dự xông lên.
Ánh mắt Jacob lại rơi trên người Laiya cách đó không xa, thân thể Laiya lập tức trôi nổi đi qua, Trần Duệ biết thủy tinh long hỉ nộ vô thường, động một tí là giết người, hiện giờ chính là phẫn nộ đầy đầu, càng thêm tàn bạo thị huyết, quyết không thể lại khiến Laiya bước theo vết xe đổ của Rapha, quát: "Đợi đã!" Thân thể Laiya ngừng lại, nàng kinh ngạc nhìn vào kẻ đã biến ra khuôn mặt quen thuộc của "Lý Sát" này, quả nhiên là hắn, người giết chết Sapp Lena, giúp nàng và nữ nhi giải khai tâm linh gông xiềng.
"Jacob! Ngươi còn muốn Phục Hoạt chi tuyền và thượng cổ phù ngữ thì không nên động đến nữ nhân này!" Ánh mắt Trần Duệ rơi trên người Azgalor: "Còn có Phệ Thần mặt nạ cũng thế!"
"Phục Hoạt chi tuyền còn có thể khôi phục lại?" Jacob tận lực ức chế dục vọng muốn động thủ, Phục Hoạt chi tuyền là then chốt để hắn khôi phục lại, vốn cho là đã bị phá hoại triệt để, không nghĩ tới còn có thể khôi phục.
Trần Duệ xòe bàn tay ra, nước không ngừng từ bàn tay hắn tuôn ra, dường như vô cùng vô tận, Jacob đối với khí tức của Phục Hoạt chi tuyền cực kỳ quen thuộc, tự nhiên cảm giác được, đây chính là Phục Hoạt chi tuyền.
"Rất tốt" Jacob cắn răng nói, tâm niệm vừa động, cả người Laiya bay qua chỗ Trần Duệ "Nữ nhân này cho ngươi!" Trần Duệ đang muốn tiếp lấy, thân thể Laiya đột nhiên run lên, chỉ còn kịp nở ra một nụ cười sau cùng với hắn, một nụ cười an tâm, sau đó thân thể liền nhanh chóng ngưng kết thành thủy tinh.
"Không!"
Laiya đã không cách nào phát ra âm thanh, cũng nghe không được thanh âm của hắn, chỉ có thể thông qua thủy tinh nhìn thấy thần tình bi phẫn của nam nhân trước mắt, bi phẫn này, là vì nàng, là vì một thị nữ hèn mọn sao. Đây là nam nhân đầu tiên bi thương và phẫn nộ vì nàng lại còn là một cường giả ma hoàng cấp, đệ nhất thiên tài chế khí đại sư của ma giới.
Cùng so sánh với hắn, những "nam nhân" giày vò nàng trong dĩ vãng chỉ tính là những con đực mang dục vọng đê hèn mà thôi.
Đáng tiếc, nếu như có nhiều thời gian một chút thì tốt rồi, có lẽ nàng có thể cảm thụ trái tim của nam nhân này càng nhiều hơn, cho dù chỉ là tĩnh lặng ở bên cạnh hắn làm một thị nữ "cái gì cũng không cần hỏi" là tốt rồi.
Đúng rồi, nếu như Cơ Á có thể ở bên cạnh nam nhân này, được hắn bảo vệ, tương lai nhất định sẽ rất hạnh phúc.
Khoảnh khắc này, nhãn thần của Laiya hiện ra sự bình an trước đó chưa từng có, dĩ vãng bi thảm và bất hạnh đều bị một loại cảm giác bình an kỳ dị thay thế, Trần Duệ vừa nhìn rõ bình an trong mắt nàng, thì bức tượng thủy tinh đã vỡ thành phấn!
Trần Duệ nắm chặt nắm tay, móng tay đã đâm sâu vào trong thịt, lưu lại vết máu, hai người đều là thi cốt vô tồn cho dù có sống lại dược thủy, cũng không cách nào làm cho bọn họ chết đi rồi sống lại được.
Thanh âm âm lãnh của thủy tinh long lại vang lên: "Ngươi không có tư cách nói điều kiện! Nếu Phục Hoạt chi tuyền đã có thể khôi phục, như vậy ta tất có biện pháp khảo vấn ra! Sau đó ta sẽ đem linh hồn ngươi vĩnh viễn cầm cố bên trong giày vò vô tận!"
Trần Duệ đè nén phẫn nộ cường liệt trong lòng: lãnh tĩnh! Lãnh tĩnh! Nhất định phải lãnh tĩnh! Nhất định phải sống tiếp! Vì Laiya, vì Rapha báo thù!
"Bí pháp long tộc sao? Là Morhet cấm kỵ chi chú? Hay là Pankaka tinh thần trừu thủ?"
Jacob cả kinh: "Làm sao ngươi biết?"
"Nói cho ngươi, ta có thể tùy tâm sở dục kết thúc sinh mạng mình!" Trần Duệ cười lạnh nói: "Cho dù ngươi có bí bảo Băng Ma Bàn của lam long Ranieri cũng vô dụng! Huống hồ Băng Ma Bàn năm đó đã bị Lola phá hủy!"
Jacob chấn động, chuyện bí mật năm đó cho dù là minh hữu Azgalor và Manu cũng không biết, tên địch nhân trước mắt này không ngờ...
"Ngươi làm sao có thể biết nhiều như vậy!"
"Sao lại không thể?" Trần Duệ cười ha hả: "Ngươi quên rằng, năm đó bị ai đánh thành trọng thương, sau đó hoảng hốt chạy trốn như chó sao?"
"Pa... Pagliuca!" Thanh âm Jacob có chút run rẩy, thù hận cùng sợ hãi lẫn lộn, thân thể hắn không sợ ma pháp cho dù là long ngữ ma pháp thì tác dụng cũng chỉ rất nhỏ, nhưng độc long Pagliuca có công kích độc lực quỷ dị, không ngờ có thể phá hủy thân thể thủy tinh không sợ kịch độc của hắn, đây là cừu nhân lớn nhất của hắn cũng là khắc tinh lớn nhất của hắn!
Tên "đại sư" này không ngờ lại là thủ hạ của Pagliuca! Như vậy, cái tên thù địch đáng sợ nhất kia đã biết hắn trốn ở Thủy Tinh sơn cốc!
Trong lòng Azgalor cũng có chút kinh hãi, sự tình càng lúc càng phức tạp, kẻ gọi là Pagliuca kia khẳng định là thù địch của Jacob, chẳng lẽ "Lý Sát" là bởi vì nguyên nhân này nên mới lẩn vào Thủy Tinh sơn cốc? "Tộc nhân" này sau lưng không ngờ lại còn có thế lực đủ để đối địch với thủy tinh long!
Kỳ thực hai tên ma đế này đều đã nghĩ "sai", Pagliuca còn sống tốt là không sai, nhưng nếu Jacob mà biết thực lực hiện tại của tử địch này, chỉ sợ sẽ lập tức tìm tới cửa báo thù, hay là đem tên "đại sư" trước mắt tiêu diệt, tên cừu nhân kia có cộng sinh khế ước cũng sẽ chết theo.
Azgalor lại sai càng lợi hại hơn, "tộc nhân" trong lòng căn bản không là cái gì mà Beelzebub vương tộc, tính từ đời trước thêm cả đời này, cũng chỉ là một tên nhân loại mà thôi.
Nếu như chỉ là muốn giết chết Trần Duệ, vậy thì bối cảnh của hắn có lớn cũng vô dụng. Jacob và Azgalor, tùy tiện một người động tay liền có thể giải quyết hắn, nhưng cố kỵ của hai người là đồ vật trên người Trần Duệ, Phục Hoạt chi tuyền không có khả năng thu vào trong không gian trang bị, thần khí cũng vậy, dưới tình huống đối phương lấy tự sát uy hiếp, không thể không lo ném chuột vỡ bình.
Trần Duệ tuy thành công chấn nhiếp Jacob, nhưng không có biện pháp thoát thân, đặc biệt là thủy tinh long có lực lượng không gian quỷ dị, căn bản không thể trốn thoát, ngoài âm thầm nôn nóng, song phương nhất thời cầm cự ở nơi này.
Vừa lúc đó, Jacob cùng Azgalor đồng thời có cảm ứng, ngẩng đầu nhìn lên trời, chỉ thấy trên không trung không biết lúc nào đã có một con hắc sắc phượng hoàng to lớn.
Hai cánh phượng hoàng giang rộng như mây trời, che lại cả thiên không, tán phát ra một khí thế kinh người.
Nhìn kỹ lại, mới phát hiện đồ ảnh phượng hoàng tan biến, tựa hồ là một loại ảo ảnh nào đó, hóa ra đó là một nữ tử thân mặc trường bào, tóc màu đen, mang theo khăn che mặt.
Cho dù là đeo khăn che mặt, cũng có thể cảm thụ được đây là một nữ tử có phong hoa tuyệt đỉnh.
Trần Duệ cảm thụ được ánh mắt của hai người, lúc này cũng nhìn thấy nữ tử trên không trung, lập tức cả kinh: Kristina!
Viện quân của Katherine nữ hoàng cuối cùng đã tới, người phái đến không ngờ lại là Kristina!
Nếu cứ theo như kế hoạch cũ... thì cũng không sao, nhưng hiện tại đã phát sinh biến cố như thế, Thủy Tinh sơn cốc có hai ma đế, đã cực kỳ nguy hiểm.
"Kristina, mau đi đi!"Trần Duệ không quản Jacob và Azgalor đang ở bên, hét lớn một tiếng.
Kristina nhìn ba người phía dưới một cái, cũng không rời đi, thân thể ngược lại chậm rãi hạ xuống.
"Kristina?" Lông mày Azgalor khẽ giương lên: "Ta đã nghe qua danh tự này, là quý nữ vương tộc của Âm Ảnh, theo tình báo mà xem, rất có thể còn là người kế thừa ngôi vị nữ hoàng."
Thủy tinh long đã nhanh chóng thoát khỏi ám ảnh về Pagliuca, cười lạnh nói: "Nghe nói Katherine là ma giới đệ nhất trí giả, đáng tiếc người kế thừa lại ngu xuẩn như vậy, không ngờ lại không chạy trốn, còn dám xuống đây."
Kristina không mở miệng, chỉ lặng lẽ đánh giá hoàn cảnh xung quanh, trong lòng Trần Duệ vô cùng khẩn trương: cho dù thực lực Kristina đã đạt tới ma đế cấp, nhưng rất có thể là lần trước ở U Dạ thấp địa thông qua Niết Bàn mới đột phá, chỉ vừa tấn cấp không lâu.
Mà hai người trước mắt kia một là chưởng khống giả Beelzebub vương tộc, một là long tộc cường giả đã sống vạn năm, một chọi một đã khó thắng, lấy một địch hai, chỉ sợ chạy trốn cũng thành vấn đề!
"Nữ nhân này cùng ngươi là một nhóm sao?" Jacob lành lạnh nhìn Trần Duệ một cái "Xem ngươi gấp gáp như vậy, nếu không muốn nàng chết, lập tức giao những thứ kia ra!"
Kristina mở miệng, vẫn là thanh âm trầm tĩnh như nước, không chút nào hoảng loạn, nhưng câu nói này lại khiến mặt Trần Duệ lần nữa biến sắc.
"Còn có một tên, đi ra đi."
Tiếng cười âm trầm vang lên, nơi không xa phía sau lưng, một thân ảnh mông lung dần dần rõ nét.
Tâm tình Trần Duệ đột nhiên lạnh đi, là Manu! Ngay cả lão hồ ly cũng tới!