Ma Giới Đích Nữ Tế

Chương 153: Chương 153: Tà ác chi nhãn cùng tinh thần hoa viên.






Sau khi được Trần Duệ giải thích rõ thông đạo đã bị phá hoại, thủ lĩnh ngưu đầu nhân đầy tiếc nuối lắc lắc đầu: “Phi thường xin lỗi, bằng hữu của ta. Án chiếu phân chia lực lượng của các ngươi, ta đại khái ở đại ma vương đỉnh phong, còn kém một chút mới có thể tới ma hoàng cấp, medusha nữ vương cũng như vậy. Thông thường ngưu đầu nhân chúng ta chỉ có thể đạt tới trình độ này, trong ký ức truyền thừa của ta, vô số thế hệ ngưu đầu nhân ưu tú, nhưng chỉ có hai vị tiên tổ đạt đến ma hoàng cấp, đời này của ta căn bản vô vọng”.

Đại ma vương là cực hạn của ngưu đầu nhân? Nhưng trong lịch sử còn có hai vị ngưu đầu nhân đạt tới ma hoàng, như vậy có khả năng đột phá, như vậy…

“Nếu như dùng quả ác ma thì sao?” Trần Duệ nghĩ đến một quả ác ma cuối cùng còn lại trong trữ vật thương khố.

Thủ lĩnh ngưu đầu nhân kinh ngạc nói: “Quả ác ma đối với ma tộc phổ thông có tác dụng rất lớn, đối với chúng ta, tác dụng nhỏ đi, nhưng cũng có thể tăng thêm tỷ lệ đột phá cực hạn, chỉ là loại quả này quá trân quý”.

“Ta nơi đây có một quả, xin hãy nhận lấy” Trần Duệ lấy ra một quả ác ma rồi đưa tới.

Thủ lĩnh ngưu đầu nhân kinh ngạc đón lấy quả ác ma, sau khi nhìn kỹ lại đưa lên mũi ngửi, cuối cùng cũng xác định được đây là loại quả trân quý trong ký ức truyền thừa, lúc này đấm ngực nói với Trần Duệ: “Bằng hữu! Ngưu đầu nhân Đức Long! Cảm tạ khẳng khái của ngươi!”.

Hành động này của thủ ngưu đầu nhân, không nghi ngờ là lấy thân phận cá nhân xác nhận Trần Duệ là bằng hữu.

Trần Duệ cũng hung hăng đấm ngực đáp trả, chính hắn cũng không nhớ rõ hôm nay đã đấm ngực bao nhiêu lần nữa, cười nói, “Đức Long, bằng hữu của ta, không cần khách khí. Kỳ thực ta cũng vì chính mình, ngươi đạt tới ma hoàng cấp thì ta có thể trở về gia viên trên mặt đất” Ngưu đầu nhân ngay thẳng, nhưng không phải là ngốc nghếch, nếu quá làm bộ, ngược lại lại phá đi hảo cảm đôi bên.

Thủ lĩnh ngưu đầu nhân càng thêm tán thưởng nói: “Bằng hữu của ta, thẳng thắn của ngươi làm ngưu đầu nhân bội phục. Ngươi vĩnh viễn là bằng hữu của Đức Long”.

Kỳ thực dù có quả ác ma, khả năng Đức Long đột phá ma hoàng cấp cũng khá mù mịt, nhưng ít ra còn có một tia hy vọng. Lại nói, còn có hơn hai mươi ngày cây quả ác ma có thể thu hoạch được, đến lúc đó ném từng quả cho vị thủ lĩnh ngưu đầu nhân này, như Đâu Đâu vậy, lấy lượng thủ thắng, hẳn có cơ hội phá tan cực hạn đáng ghét kia đi. Trước mắt xem ra, muốn chuẩn bị tốt trường kỳ kháng chiến.

Thỏ khôn có ba hang, thủ lĩnh ngưu đầu nhân này coi như là một “hang”, hiện giờ hắn cần tìm thêm vài “hang” nữa.

“Trần Duệ, ngươi quả là thần kỳ, không ngờ lại có quả ác ma” Thủ lĩnh ngưu đầu nhân Đức Long khen không dứt miệng, “Như vậy, không biết ngươi có thể ngăn lại sinh mệnh chi tuyền dần khô cạn không?”.

Trần Duệ ngấm ngầm cười khổ, hắn không phải vạn năng, hắn không có một chút tri thức nào về thủy lợi cả.

“Sinh mệnh chi tuyền trước kia lớn gấp bốn, năm lần hiện tại, giờ chỉ còn là một cái hồ nhỏ. Mỗi lần ma ruồi cùng thổ nguyên tố nhân tấn công, phụ cận sinh mệnh chi tuyền sẽ có một loại hạt giống lực lượng, như là tinh thể vậy. Những tinh thể này không ngừng hấp thu lực lượng sinh mệnh chi tuyền. Mỗi lần chúng ta đều hủy nó đi, nhưng nó luôn có thể sinh trưởng ra, không thể nào triệt để hủy diệt. Dù có thủ vệ trông coi cả ngày cả đêm, vẫn không thể ngăn cản sinh mệnh chi tuyền dần khô cạn. Cứ theo đà này, chỉ cần sinh mệnh chi tuyền khô cạn, dù địch nhân không tấn công, bộ lạc chúng ta cũng sẽ gặp tai nạn hủy diệt”.

“Tinh thể?” Trần Duệ tâm niệm vừa chuyển, hỏi: “Ta có thể xem sinh mệnh chi tuyền không?”.

“Đương nhiên có thể” Đức Long chỉ về phía hồ nhỏ phía trước.

Trần Duệ đi ra phía trước, ngồi chồm hổm xuống, bắt đầu cẩn thận quan sát sinh mệnh chi tuyền. Sinh mệnh chi tuyền không khác mấy nước suối bình thường, nhưng không ngừng có bọt khí nổi lên, tựa hồ mang theo linh khí.

Từ bùn đất bên cạnh mà xem, đã khô héo rất nhiều, bùn đất ẩn ẩn lộ ra hoàng sắc quang mang, còn có rất nhiều dấu chém, hiển nhiên là do những ngưu đầu nhân muốn hủy diệt tinh thể lưu lại, nhưng thủy chung không thể triệt để hủy diệt.

Trần Duệ thử vươn tay ra, sử dụng linh khí chuyển đổi, thử với mặt nước, quả nhiên truyền đến nhắc nhở, lại thử với bùn đất, cũng có nhắc nhở.

Xem ra có thể chuyển hóa sinh mệnh chi tuyền thành linh khí. Nhưng Trần Duệ không dám làm liều, hỏi: “Bằng hữu của ta, ta ẩn ẩn cảm giác được một loại lực lượng, có thể cho phép ta thử không?”.

“Ngươi cảm giác được lực lượng tinh thể?” Đức Long vui vẻ nói: “Mau thử xem có thể tiêu diệt chúng hay không?”.

Trần Duệ đưa tay về phía bùn đất, thử sử dụng kỹ năng hoán đổi linh khí, quả nhiên linh khí có tăng thêm, nhưng tốc độ phi thường chậm chạp, hoàng mang bùn đất cũng ảm đạm đi, mặt nước sinh mệnh chi tuyền thoáng rung động, cả đám ngưu đầu nhân tụ tập quanh hắn.

Vừa lúc đó, Trần Duệ đột nhiên cảm giác đầu trầm xuống, quang cảnh xung quanh tan biến thành hư không, ẩn ẩn có thể thấy được một đôi mắt.

Trừ đôi mắt này ra, tất cả đều mơ hồ không rõ, nhưng đôi mắt lại phi thường rõ nét. Nhãn thần tràn đầy tà ác, hung tàn, cả hư không tràn ngập băng lãnh cùng sát cơ, xâm nhập vào tận xương tủy, khiến người khác không thể hô hấp.

“Phát hiện năng lượng tinh thần không rõ, có chuyển hóa thành linh khí không?” Thanh âm nhắc nhở vang lên đánh thức Trần Duệ.

“Chuyển hóa!”.

Tròng mắt dần nhạt đi, nhưng khi sắp tan biến thì lại rõ nét lên, tựa hồ lực lượng bị chuyển hóa không ngừng được bổ sung, linh khí tăng trưởng phi thường chậm, chuyển hóa vô cùng gian nan.

Ánh mắt, vô tận tà ác khóa chặt lấy hắn, căn bản không thể thoát được. Lần này đến phen Trần Duệ kinh ngạc, cả mộng yểm chi đồng ma hoàng cấp của Bạch Dạ cũng bị hệ thống chuyển hóa, hiện tại lực lượng “đôi mắt” này có thể đối chọi lại với hệ thống!

Hai mắt tà ác lực lượng đột nhiên tăng cường, tốc độ chuyển hóa của hệ thống đã không kịp, Trần Duệ cảm giác ý chí bị vật gì đó trói lại, phảng phất cổ họng bị bóp chặt, căn bản không thể đối kháng. Trói buộc chầm chậm thu nhỏ, tinh thần hắn xuất hiện dấu vết sụp đổ.

Hắn liều mạng ngưng tụ ý chí, chống cự lực lượng đáng sợ này, ý chí hắc ám trên ngón tay hắn tỏa ánh sáng nhàn nhạt, áp lực lên Trần Duệ cũng được nới lỏng không ít.

Đúng lúc này, thời gian mở kỹ năng chuyển đổi linh khí cũng chấm dứt, tự động đình chỉ, đôi mắt kia cũng tan biến không thấy, hoàn cảnh trước mắt trở về bên sinh mệnh chi tuyền.

Trần Duệ không ngừng thở hổn hển, đầy áo là mồ hôi lạnh, phảng phất vừa trải qua một trận chiến gian khổ. Tuy nguy hiểm đã qua, nhưng cảm giác đáng sợ vừa rồi vẫn ấn sâu vào tâm trí, xua cũng không tan. Từ khi có siêu cấp hệ thống đến nay, đây là lần đầu tiên hắn gặp tình huống này!

Hắn không thể không thừa nhận, chính mình không thể hủy diệt những tinh thể này, nếu như không có ý chí hắc ám cứu, khả năng bị hủy diệt lại là ý chí của hắn. Chủ nhân của đôi mắt đáng sợ này, rất có thể là đáp án của tất cả bí mật của thế giới dưới lòng đất.

Hoàng sắc vẫn lấp lạnh bên bùn đất, phảng phất trào phúng Trần Duệ không biết tự lượng sức mình.

Lông mày Trần Duệ nhíu lại, bất kể như nào cũng phải ngăn lại chuyện này. Nếu không ngưu đầu nhân bộ lạc không thể tiếp tục kiên trì. Hắn cùng Athena cũng không thể đợi được đến ngày thủ lĩnh ngưu đầu nhân tấn cấp ma hoàng cấp.

Nếu như sinh mệnh chi tuyền hoàn toàn khô cạn, biện pháp duy nhất là dùng chung sinh mệnh chi tuyền của tộc medusha. Nhưng dù cho hai tộc là minh hữu, nhưng sư nhiều cháo ít, medusha sợ rằng sẽ không đồng ý, đến lúc đó còn dễ phát sinh nội loạn, hoặc đồng minh tan vỡ, bị ma ruồi cùng thổ nguyên tố nhân phá tan.

Trần Duệ nhìn vào hồ nhỏ trước mắt, tâm lóe lên tinh quang, lại vươn tay ra, nhưng lần này không phải hoán đổi linh khí, mà là tinh thần hoa viên!

Nếu như đã không thể giải quyết tinh thể, vậy “giải quyết” sinh mệnh chi tuyền.

“Nguồn nước không biết tên, di chuyển cần 50000 linh khí, có di chuyển không?”.

Tinh thần hoa viên không ngờ có thể di chuyển cả nguồn nước!

Trần Duệ cố nén kích động, ngẩng đầu nhìn hướng thủ lĩnh ngưu đầu nhân.

Đức Long nhìn ra được hắn mệt nhọc, biết rằng vừa rồi hắn đã hao không ít lực lượng liền nói: “Không sao, chúng ta đã thử rất nhiều phương pháp, nhưng đều thất bại, cảm tạ nỗ lực của ngươi, bằng hữu”.

“Có lẽ còn một biện pháp khác” Trần Duệ lắc lắc đầu, “Trước tiên, Đức Long, ta muốn hỏi một câu, bộ lạc ngưu đầu nhận nguyện ý dùng tất cả biện pháp ngăn lại sinh mệnh chi tuyền khô kiệt sao?”.

Đức Long nhìn nhãn thần kiên định của những tộc nhân bên cạnh, không chút do dựt gật gật đầu: “Cho dù dùng sinh mạng của chúng ta làm tế phẩm”.

“Đã rõ” Trần Duệ giang hai tay về phía sinh mệnh chi tuyền, trên tay phát ra tia sáng kỳ dị, dần bao phủ cả sinh mệnh chi tuyền, ngay sau đó, tia sáng biến mất, sinh mệnh chi tuyền dưới ánh mắt mọi người cũng tan biến không thấy.

Không chỉ nước suối, mạch nước cũng không thấy, chỉ còn lại một khoảng đất lõm xuống, bùn đất còn lóe lên vô số tinh quang hoàng sắc, lần này đến phiên tinh thể bó tay!

Trong tinh thần hoa viên có thêm một ao nhỏ.

Tin tức nhắc nhở là: nguồn nước linh khí không rõ, số lượng 200 đơn vị, mỗi giờ khôi phục 10 đơn vị. Trạng thái trước mắt 200/200.

Ngưu đầu nhân ở xung quanh trợn tròn mắt lên, Trần Duệ thì đứng dậy, ánh mắt tràn ngập hưng phấn, không đợi Đức Long hỏi, hai tay Trần Duệ nhiều thêm một chậu lớn, trong chậu tràn đầy sinh mệnh chi tuyền, đưa cho thủ lĩnh ngưu đầu nhân.

Lúc này trạng thái hiển thị là 199/200, vậy một chậu nước lớn này ước chừng 1 đơn vị, dù lấy sạch nước sinh mệnh chi tuyền, không đến một ngày lại có thể khôi phục như cũ.

Đức Long đón lấy chậu nước, cẩn thận nhìn, đôi mắt trâu trợn tròn, kinh ngạc thốt lên: “Thật là nước sinh mệnh chi tuyền”.

Ngưu đầu nhân bên cạnh quây lại, đầy khó tin nhìn vào chậu nước.

Trần Duệ khẽ mìm cười, lần này thật là tuyệt cảnh gặp sinh cơ, không ngờ có thể chuyển sinh mệnh chi tuyền vào tinh thần hoa viên, tuy mất năm vạn linh khí để di chuyển, nhưng tuyệt đối đáng giá.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.