Augustine Las nhìn con gái mình đang hôn mê nằm trong lòng Isabella, ánh mắt lấp lánh ngắm Trần Duệ: "Trong cơ thể Olivia có tinh thần lạc ấn ẩn chứa pháp tắc chi lực. Lực lượng pháp tắc này vô cùng cường đại, có thể từng bước đề thăng lực lượng của nó nhưng đồng thời cũng sẽ khiến cho nó dần mất đi ý thức của mình. Ngươi có biết con gái ta gặp chuyện gì không?"
Trần Duệ đương nhiên biết, chính hắn cũng từng tiếp thụ tinh thần lạc ấn loại này. Nếu như không phải có kỳ hiệu từ song tu thì hắn đã đánh mất ý thức, trở thành khôi lỗi của một cường giả thần bí nào đó.
Augustine Las nhìn biểu tình của Trần Duệ, khí thế toàn thân lập tức trở nên lăng lệ: "Là ai?"
Lạ thật, chẳng lẽ hắc long tiểu thư này không nói cho cha mình biết về chuyện ở núi Sekeruide sao? Trần Duệ hơi trầm ngâm rồi nói ra đáp án: "Núi Sekeruide, Satan."
"Không ngờ lại là hắn!" Augustine Las chấn động, hít sâu một hơi: "Không trách sao mà khi ta hỏi, Olivia vẫn một mực không nói ra cái tên kia, chắc hẳn là do tinh thần lạc ấn bạo phát, hạn chế ký ức của nó! Không ngờ kẻ thu dụng Lena năm đó lại là Satan! Xem ra, Lena đã giao quyền trượng Lan Dạ cho Satan để trả giá cho sự thu lưu."
Lena chắc hẳn là tên mẹ của Olivia. Trần Duệ nghe Augustine Las nói liền biết lão rồng này quen biết Satan. Hắn lập tức hỏi dò một câu: "Chẳng lẽ lấy thực lực của bệ hạ lại không thể tiêu từ ảnh hưởng của tia lạc ấn này hay sao?"
"Thực lực của Satan sâu không lường được. Nhớ năm đó, ta mới tấn cấp bán thần, kiệt ngạo coi trời bằng vung, không tự lượng sức mình đã đi khiêu chiến hắn. Kết quả là thảm bại!" Augustine Las nở một nụ cười khổ hiếm thấy. "Hiện tại ta chỉ mơ hồ chạm tới cạnh biên của thần cách thôi. Còn tia tinh thần lạc ấn kia thì lại mang khí tức của ngụy thần và còn là ngụy thần khá cường đại!"
Trong đầu Trần Duệ hiện ra thân ảnh tùy ý có thể vượt qua không gian kia, cơ thể không khỏi đánh cái rùng mình. Thì ra, cái tên Satan kia là ngụy thần chứ không phải là bán thần!
Augustine Las thở dài: "Đều do ta sai, không phát giác được sự tồn tại của tia tinh thần lạc ấn kia, trực tiếp dung nhập 'Ngự Ma Chi Trảo' vào trong huyết mạch ấn ký, tưởng muốn đề thăng lực lượng của Olivia, kết quả lại phát sinh ra dị biến thế này. Tuy Olivia sẽ không còn bị tinh thần lạc ấn biến thành khôi lỗi nhưng mà... ngươi cũng thấy rồi đó, nó thường sẽ tự làm tổn thương mình, tâm trí trở nên điên cuồng, chỉ có Isabella mới có thể vỗ an nổi."
Thì ra Augustine Las vẫn một mực ngủ say trên Long đảo. Sau khi thức tỉnh, lão nghe được tin Julia báo cáo rằng ở Ám Nguyệt xuất hiện một thiếu nữ hắc long trên đầu có ấn ký huyết mạch của hắc long vương tộc. Augustine Las lập tức chạy tới Ám Nguyệt. Trải qua một phen trắc trở, lão mới gặp được Olivia. Trên đầu nàng có ấn ký huyết mạnh, thêm khuôn mặt có nét cực giống thê tử Lena, Augustine Las cuối cùng cũng xác định hắc long tiểu thư chính là con gái thất lạc nhiều năm của mình. Nàng cũng chính là đứa con gái duy nhất của Long Hoàng bệ hạ.
Olivia có tư chất cực giai, không đến hai mươi tuổi đã có thể tiếp cận ma đế đỉnh phong, cho dù là ở Long đảo thì nàng cũng sẽ là những thiên tài đứng đầu. Trong lòng Augustine Las còn yêu chiều con gái nữa cho nên đã hòa tan bí bảo "Ngự Ma Chi Trảo" vào thể nội của Olivia. Bi ai thay thiện tâm lại hóa thành chuyện xấu. "Ngự Ma Chi Trảo" đã hoàn toàn kích phát tia tinh thần lạc ấn ẩn tàng trong cơ thể của Olivia, dẫn đến dị biến khó mà dự tính.
"Đại nhân." Trần Duệ nghĩ mình còn cầm một chiếc huy chương triệu hoán của Satan, liền hỏi: "Nếu như tìm Satan tới, liệu có thể cứu trị cho Olivia không?"
"Nếu như chỉ đơn lẻ là tia tinh thần lạc ấn kia thì đương nhiên là có thể nhưng 'Ngự Ma Chi Trảo' là bí bảo cổ xưa của Long đảo, uy năng rất cường đại. Nó đã trói buộc cùng một chỗ với linh hồn của Olivia. Loại biến dị hiện tại... cho dù là Satan đồng ý ra tay cũng không có cách nào giải quyết hết. Chỉ cần không cẩn thận một chút thôi thì Olivia sẽ hoàn toàn bị tiêu diệt."
Trần Duệ vừa nghe đến "hoàn toàn bị tiêu diệt", vốn có cái chủ ý thối là cứu sống sau khi giết chết giờ không dám nói ra nữa. Augustine Las ảo não bứt bứt tóc của mình: "Có lẽ chỉ có thể đợi đến khi ta đột phá cảnh giới ngụy thần, dùng toàn lực thi triển thần khí pháp tắc 'Con Mắt Long Thần' thì mới có thể hóa giải được. Đợi đến lúc đó thì cũng phải mấy chục năm, mấy trăm năm, thậm chí là lâu hơn nữa!"
Trần Duệ nhíu mày, chuyện này quả thực là không dễ. Bỗng dưng hắn cảm giác được ánh mắt của Long Hoàng bệ hạ đang nhìn mình, nhìn đến nỗi khiến cho tên nhân loại nào đó phát sợ!
"Hừ! Thiên phú và thực lực của ngươi đều rất khá, lại còn có thọ mệnh trên vạn năm." Nội tâm Augustine Las dường như còn dãy dụa một hồi rất kịch liệt, sau đó tiếng nói đầy vẻ không tình nguyện phát ra từ khẽ răng lão: "Olivia giao cho ngươi chăm sóc."
Trần Duệ vốn còn cho là Augustine Las sẽ mang hắc long tiểu thư về Long đảo, ai ngờ lại nghe được cái yêu cầu bất ngờ này. Hắn không khỏi giật mình nhưng sau đó lại gật đầu: "Yên tâm đi, Augustine Las đại nhân, Olivia là bằng hữu của ta, ta nhất định sẽ chăm sóc nàng thật tốt..."
Lời còn chưa dứt thì đã bị tiếng gầm gào của Long Hoàng đại nhân ngắt quãng. Trần Duệ bị đại thúc hiền lành nắm chặt bả vai: "Bằng hữu cái mẹ gì! Cái tên nhân loại đáng chết nhà ngươi, nghe cho rõ ràng đây! Lão tử phó thác con gái cho ngươi, là phó thác đó!"
Isabella đang ôm Olivia đứng một bên khẽ cười: "Còn chưa hiểu sao? Chàng sẽ trở thành con rể của Augustine Las đại nhân. Thật là tiện nghi cho chàng. Olivia của chúng ta là công chúa đáng yêu nhất long tộc đấy."
"Không được!" Trần Duệ vừa mới bị đại thúc nắm chặt rồi hét vào mặt liền cảm thấy không ổn, nghe lời Isabella nói thì càng kinh hãi. Điều này phản khoa học! Nào có chuyện vừa thấy mặt đã tặng con gái mình đi thế này!
"Ngươi lại dám không đồng ý?" Augustine Las cười lạnh nói: "Ngươi hiện tại chỉ có hai lựa chọn: thứ nhất là lấy con gái ta, chiếu cố cho nàng thật tốt trước khi ta tấn cấp ngụy thần. Thứ hai là ta lấy Isabella, đưa nàng và tất cả những gì liên quan tới Long tộc trở về Long đảo, kể cả Lola. Lola là thiên tài Long tộc tài giỏi nhất mà ta từng thấy, không thể mai một ở nơi này. Có lẽ, ta còn để nàng trở thành phi tử của mình, giúp ta đản sinh ra những huyết mạch ưu tú nhất."
"Shit!" Trần Duệ không kìm nổi câu chửi bậy trong miệng. Hắn cuối cùng cũng hiểu rõ nguyên nhân Lola và Isabella xảy ra chuyện như lời Mejia nói. Lấy cái con bà nhà mày ấy!
Augustine Las lại gầm gào tiếp: "Nếu như không phải Olivia rất thích nơi này, nếu như không phải chỉ có Isabella mới có thể vỗ an nàng, nếu như không phải Isabella tình nguyện bạo phát chú ấn chứ không tiếp nhận hắc long chi lực... Ngươi nghĩ rằng ta sẽ để con gái ta phải ấm ức gả cho một nhân loại như ngươi hay sao?"
Trần Duệ kinh hãi, lập tức đoán ra một hệ liệt các chuyện phát sinh sau khi Augustine Las đến. Nếu không phải có Isabella thì chỉ sợ tất cả Long tộc kể cả Lola đã bị bắt trở về. Lực lượng của đối phương quá mạnh, căn bản không có cách nào kháng cự lại. Đề nghị muốn hắn lấy Olivia cũng chỉ là bất đắc dĩ mà thôi.
Nhìn đôi mắt ẩn chứa tình ý của tiểu thư đầu lĩnh tình báo, trong lòng Trần Duệ trào dâng lên một thứ tình cảm mãnh liệt. Augustine Las hừ lạnh một tiếng: "Quang Yên chi ấn trên người Isabella đã đến thời kỳ cuối. Ta cũng không có biện pháp trị tận gốc. Hắc long chi lực của ta có thể chuyển hóa thể chất của nàng, kéo dài thêm bảy mươi năm thọ mệnh. Trước khi bảy mươi năm này kết thúc, ngươi và nàng phải không ngừng vỗ an Olivia. Nếu không, ta sẽ dẫn Olivia đi, rồi giết chết hết tất cả mọi người ở đây!" (Dịch: Vừa mới bảo lôi hết về Long đảo xong giờ lại nói là giết hết! Thật bá đạo.)
"Bảy mươi năm?" Trần Duệ lắc đầu. Có tuyết đạt lai ở đây, Isabella của hắn tuyệt đối không chỉ sống được tưng ấy.
"Ồ?" Augustine Las hiểu lầm ý của Trần Duệ, đôi mắt híp lại. "Ta nghe Pagliuca nói, ngươi có được truyền thừa của thượng cổ tông sư, tấn cấp từ ác ma đê giai tới ma đế đỉnh phong chỉ mất có năm năm? Xác thực là thiên tài hiếm thấy! Nhưng mà lực lượng truyền thừa càng lên cao càng khó đột phát, chiến lực cũng yếu kém hơn đối thủ đồng cấp nhiều. Trong thời gian bảy mươi năm... ngươi có thể đạt tới thực lực quốc độ cấp đã là không tệ rồi. Vậy mà ngươi còn vọng tượng muốn kháng cự ta?"
"Augustine Las đại nhân, ta xin đính chính lại một chút." Kẻ lên tiếng là Pagliuca. Độc long đại gia không hề che dấu sự hâm mộ và đố kỵ trên mặt, nói một cách hậm hực: "Cái tên nhân loại đáng chết kia vào mấy tháng trước mới chỉ là ma hoàng đỉnh phong. Khi đó hắn đã có thể đối chiến với ma đế cao giai. Hiện tại hắn đã đạt tới ma đế đỉnh phong, chắc hẳn là có thể đối chiến với cường giả quốc độ cấp."
Augustine Las kinh hãi. Ánh mắt hắn trợn tròn như nói không thể nào tin nổi chuyện này. Cái tên nhân loại này căn bản là không mắc tệ nạn phổ thông của những tên có được truyền thừa, ai ngờ hắn lại có thể chiến đấu vượt cấp! Cứ tính theo tốc độ thế này, nếu thực cho hắn bảy mươi năm trưởng thành thì chính mình đến lúc đó sẽ không phải là đối thủ của hắn nữa. Nghĩ tới đây, trong mắt của Augustine Las không khỏi lóe lên sát cơ.
Lại nghe Pagliuca nói tiếp: "Tên nhân loại này không chỉ có thực lực biến thái mà còn âm hiểm giảo hoạt, lại thích che dấu tài năng. Tài phú của hắn hơn của ta với Luobei cộng lại rất nhiều. Trọng yếu nhất là, thằng cha này còn trọng sắc khinh bạn, không tiếc mạng sống vì nữ nhân của mình. Lần này, cũng là vì sự an nguy của Isabella nên hắn mới dấn thân đi Tử Vong chi hải. Nhưng mà... nếu có một người thế này chiếu cố Olivia tiểu thư, lại thêm chúng ta ở bên cạnh nữa, Augustine Las đại nhân chắc hẳn có thể an tâm đi xung kích cảnh giới ngụy thần rồi."
Bây giờ Trần Duệ mới hiểu được dụng ý của con rồng chết tiệt kia. Những nghĩa xấu trọng miệng Pagliuca lại biến thành cường đại trong tai Augustine Las. Thông minh này, giàu có này, yêu vợ này... cho dù tìm trong đống cự long cũng là lòi mắt không thấy. Qua một lúc, sát cơ của Long Hoàng đại nhân triệt tiêu đi hết, không tự chủ được gật đầu. Ánh mắt nhìn về phía Trần Duệ bắt đầu có ý vị của nhạc phụ đại nhân nhìn con rể.
"Ngươi nói đúng, Pagliuca." Augustine Las gật đầu tán thưởng nhưng mà rồi lại lắc đầu: "Nếu như độ chăm chỉ của ngươi có thể bằng với độ thông minh thì hiện tại rất có thể ngươi đã đạt tới quốc độ cấp! Năm đó ta vốn định phong ấn ngươi năm ngàn năm, để ngươi có thể lĩnh ngộ lực lượng phong ấn trong khi ngủ say. Nhưng mà không ngờ ngươi lại tỉnh dậy sớm đến thế, còn dùng phương pháp khéo léo giải khai phong ấn. Thực lực không tiến thêm chút nào... Aiz, ngươi đã lãng phí khổ tâm của ta!"
Giờ Trần Duệ mới biết thì ra người phong ấn Pagliuca năm đó lại là Augustine Las. Không trách sao mà bộ dáng của Pagliuca lại cung kính như thế. Năm đó, Augustine Las phong ấn Pagliuca là có thâm ý, đáng tiếc thần xui quỷ khiến thế nào mà lại bị Trần Duệ giải khai phong ấn trước thời hạn.
Đúng rồi, năm đó là bởi vì ngân tráp... Lần này Trần Duệ tìm Lola ở Thải Hồng sơn cốc thì nhìn thấy ngân tráp vẫn được giấu trong Phục Hoạt chi tuyền ở thực nghiệm thất nào đó. Xem ra, bí mật này vẫn chưa bị Augustine Las phát hiện, hắn tất nhiên là cũng không ngu ngốc đề cập tới.
Lời của Augustine Las khiến cho Pagliuca xấu hổ: "Đại nhân có điều không biết. Khi ta ngủ say đã bị đại đế Bạch Dạ Lucifer của Đọa Thiên Sứ thi triển Quang Ám Chi Tâm cầm cố. Thức tỉnh trước thời hạn chắc hẳn là có liên quan tới chuyện này."
"Bạch Dạ Lucifer... Ta biết." Augustine Las gật đầu, nhìn Trần Duệ một cái: "Đó là một thiên tài chân chính. Hiện tại ngươi còn xa mới so được với hắn! Hắn không có cái gì gọi là kỳ ngộ truyền thừa cả, hoàn toàn dựa vào chính bản thân để lĩnh ngộ và đột phá, từng bước đạt được lực lượng đỉnh phong. Nếu như không phải năm đó... Được rồi, không nói xa xôi nữa, nhân loại, ngươi định lúc nào thì cưới Olivia?"
"Augustine Las đại nhân, đừng vội vậy." Khuôn mặt xinh đẹp sau diện sa của Isabella nở nụ cười quyến rũ: "Olivia còn chưa biết chuyện này, chí ít cũng phải hỏi ý kiến của nàng đã chứ."
Augustine Las suy nghĩ một chút, cuối cùng gật đầu.