Ma Giới Đích Nữ Tế

Chương 866: Chương 866: Thắng bại




Trên bầu trời, mây đen trùng trùng, tiếng sấm đì đùng không ngừng truyền tới. Những giọt mưa axit rơi xuống mặt sông.

Đây là cơn mưa mang bản sắc của ma giới, không phải mỗi lần mưa đều là mưa axit nhưng mỗi một năm cũng có ít nhất mười cơn. Cơn mưa này có thể tạo thành sự ăn mòn, thậm chí là tổn hại trí mạng tới thực vật. Chính bởi vậy, thực vật có thể sinh sống tại ma giới cho dù là sức sống hay sức chịu đựng đều hơn xa thực vật trên mặt đất.

Không chỉ thực vật, ma tộc cũng là như thế. Cạnh kỹ trường lộ thiên không có mái che để tránh mưa nhưng điều này cũng không hề ngăn được sự nhiệt tình của người xem. Họ đều dầm mưa theo dõi hình ảnh lập thể ở giữa sân.

Toàn bộ người xem của Huyết Sát đế quốc đều hô to tên của Raizen. Cho dù tiếng hô này không thể truyền tới tận chiến trận, cho dù bọn họ không thể nhìn rõ tốc độ di động của hai cái bóng kia, âm thanh sôi trào đó vẫn không hề ngừng lại.

Raizen và "Đọa Lạc Giả" - Bạch Lạc.

Từ khi chiến đấu của hai bên chân chính bắt đầu, mọi người hầu hết chỉ có thể nhìn thấy bầu trời đầy huyết khí và tinh hà như mộng như ảo.

Ánh mắt của hầu hết người xem đều rơi tại màn hình quay chậm nhưng cho dù là quay chậm thì nó vẫn nhanh vô cùng. Chỉ có một số ít đám người như Trần Duệ mới có thể theo kịp được tốc độ của Raizen và Bạch Dạ.

Trần Duệ nhìn rõ, chiến đấu của hai người trông thì kịch liệt nhưng đến hiện tại mới chỉ là mấy công kích dò xét bình thường mà thôi. Hai bên đều tìm kiếm thời cơ kích phá tốt nhất.

Tầng thứ thực lực của Bạch Dạ kém hơn một bậc nhưng Trần Duệ từng chiến đấu với Bạch Dạ rồi. Cảm giác của hắn là tất cả mọi thứ đều bị đối phương điều kiển, nơi nơi kiềm chế hắn. Không chỉ có thế, Bạch Dạ dường như còn hấp thu cảm ngộ "Thủy chi chiến kỹ" tiếp xúc được từ lúc chiến đấu với Trần Duệ. Hắn hòa áo nghĩa này vào với quốc độ "Mộng Tinh Hà" của mình, khiến áo nghĩa tá lực đả lực càng trở nên hoàn chỉnh.

Bình tâm mà luận, "nguyên" đệ nhất cường giả này xác thực là kinh tài tuyệt diễm.

Raizen rõ ràng là bị động trên mặt chiến thuật nhưng hắn có ưu thế áp chế về lực lượng. Dùng lực mạnh hơn để phá thế công của đối thủ, đại đa số chiêu thức, hắn đều chiếm cứ thượng phong.

Khác biệt giữa cảnh giới nhỏ không khác sai biệt cảnh giới lớn là mấy nhưng thực lực càng tăng cao, loại khác biệt này càng rõ ràng. Đối mặt với một Raizen quốc độ trung đoạn, Bạch Dạ vẫn có vẻ khó thừa nhận.

Nếu như đổi lại một đối thủ khác, Raizen còn có khả năng áp chế lực lượng của mình xuống nhưng khi đối mặt với Bạch Dạ, hắn lại không hề bảo lưu chút nào. Hiện tại hắn không còn là Huyết Sát đại đế, không còn là đệ nhất cường giả mà chỉ là một võ giả thuần túy đầu nhập và chiến đấu mà thôi.

Cho dù là thắng hay bại đều không còn tiếc nuối.

Chỉ cầu một trận chiến, chỉ thế mà thôi!

"Rầm!"

Hai quyền đối kích nhau, thân hình Raizen hơi lắc lư, Bạch Dạ thì lùi lại mấy bước.

Chiếm được thượng phong nhưng Raizen không thừa cơ truy kích, ngược lại nhanh chóng lùi ra sau. Ngay sau đó, tinh hà trên không trung lưu chuyển. Theo đường quỹ tích Raizen lùi về sau, mấy cái bóng người hư thực xuất hiện giao cắt với nhau. Đây chính là một thủ đoạn không thể tin nổi của Bạch Dạ.

Raizen trước kia suýt chút nữa ăn lỗ lớn bởi chiêu này nhưng lần này khác trước. Hắn vừa vội vã lui lại vừa lặng lẽ phủ lên hư ảnh kia một tầng huyết khí nhàn nhạt. Những hư ảnh kia sau khi nhiễm huyết khí, mặt ngoài không có gì khác biệt nhưng trong mắt của Raizen, nó đã không còn quỷ dị khó lường như trước nữa rồi.

Raizen nhanh chóng đảo thân, vung một tay lên. Mấy đạo hắc quang được ngưng luyện bao bọc lấy một hư ảnh.

Huyết mạch thiên phú của Mammon vương tộc: "Ánh Sáng Tội Ác".

Ánh Sáng Tội Ác là một loại thiên phú để suy yếu đối thủ, thậm chí có thể ở một trình độ nhất định khắc chế chiến tranh khôi lỗi của Aspen Maude vương tộc. Địch nhân chịu sự chiếu rọi của Ánh Sáng Tội Ác sẽ sinh ra đủ các loại trạng thái tiêu cực, trong thời gian ngắn không thể nào tiêu trừ cũng không thể dùng ma pháp tích cực tới hòa tan.

Tuy Ánh Sáng Tội Ác không phải kỹ năng tạo thành sát thương trực tiếp nhưng trong quyết đấu giữa võ giả có thực lực ngang bằng thế này, chỉ một chút sơ suất là sẽ dẫn đến thua cuộc như chơi. Lấy thực lực quốc độ cấp của Raizen, thêm sự tăng phúc của thần khí Huyết Sát chỉ hoàn, thiên phú kia vừa thi triển ra sẽ mang lại tác dụng hữu ích. Một kích này rất có thể sẽ trở thành then chốt của cuộc chiến.

Vội vã không kịp phòng bị, chân thân của Bạch Dạ bị Ánh Sáng Tội Ác chiếu rọi. Raizen đợi thời khắc này đã lâu rồi, hắn không hề nghĩ ngợi đã phát động ra công kích mạnh nhất.

"Lôi Đế Ấn!"

Một quyền chất phác tự nhiên, không có uy thế xinh đẹp gì, tốc độ cũng không nhanh nhưng toàn bộ tinh khí thần lại tôi luyện hết trong một quyền này. Một khi bị đánh trúng, lấy thực lực cao cường như Bạch Dạ cũng sẽ tan xương nát thịt.

Bỗng dưng, Raizen cảm giác quyền kình của Lôi Đế Ấn không ngờ lại bị hoãn chậm lại, hư ảnh Bạch Dạ kia cũng bắt đầu nhanh chóng lay động, tốc độ của nó lúc này còn nhanh hơn trước một bậc. Raizen đột nhiên tỉnh ngộ, không phải Bạch Dạ trở nên nhanh mà hắn trở nên chậm!

Chậm chạp!

Không chỉ chậm chạp mà còn có suy yếu, kiệt sức... đủ các loại trạng thái tiêu cực!

Raizen giật mình, Ánh Sáng Tội Ác không ngờ lại bị dội ngược lại!

Nếu như không phải có Huyết Sát chỉ hoàn bảo vệ, chỉ sợ tình huống của hắn còn hỏng bét hơn!

Quyền kình Lôi Đế ấn chịu đủ các loại suy yếu ảnh hưởng kia bị quấn một loại vật như ngôi sao. Cho dù những ngôi sao nhỏ kia lập tức bị quyền kình hóa thành phấn vụn nhưng mà tinh thể kia liên tục bị tiêu diệt đồng thời cũng lại không ngừng tăng cường. Cuối cùng, Lôi Đế ấn hóa thành một một nắm tay thủy tinh, bị Bạch Dạ duỗi ngón tay điểm một cái, tan thành phấn vụn.

Áo choàng ám hồng sắc trên người Bạch Dạ cũng bị lực lượng của Ánh Sáng Tội Ác ăn mòn, lộ ra hình dáng.

Đó là một thân thể kỳ lạ, không phải do máu thịt tổ thành mà là tinh thể đạm hồng sắc óng ánh. Hắn không có lục phủ ngũ tạng, chỉ có chỗ lồng ngực có tồn tại một hồng châu quỷ dị giống trái tim.

Raizen nhận ra hạt châu này. Đó chính là thứ lúc trước suýt chút nữa khiến hắn và Katherine bỏ mạng - Huyết Yên chi châu.

Raizen vừa mới mất tập trung một chút, trong lòng bỗng dưng sinh ra báo động cường liệt. Hắn muốn di chuyển nhưng bị Ánh Sáng Tội Ác ảnh hưởng, tốc độ chậm mất nửa nhịp. Vô số ánh sáng màu đỏ nhân cơ hội bao vây, một cỗ lực lượng kinh khủng vững vàng khóa chặt hắn.

"Kinh ngạc lắm phải không?" Bạch Dạ hờ hững nói: "Ta còn có thể sống sót! Và thân thể này nữa, nó vốn là thân thể của một long tộc kỳ dị, bất hạnh bị Huyết Yên chi châu chọn trúng."

Trần Duệ nghe hai người nói chuyện lập tức hiểu ra. "Long tộc kỳ dị" chắc hẳn là Jacob!

Lúc đầu, Bạch Dạ ký sinh trên thân thể của Tirisfal. Sau này bị Trần Duệ "đánh chết", may nhờ có Huyết Yên chi châu bảo vệ, linh hồn không bị tiêu tan, đào tẩu trốn đi. Đến sau này, hắn gặp được thủy tinh long Jacob, lại phát sinh loại dị biến đoạt xá trọng sinh nào đó.

Thân thể của thủy tinh long không phải kháng ma đơn giản, là hoàn toàn miễn dịch ma pháp. Ánh Sáng Tội Ác chạm phải thân thể thủy tinh hoàn toàn không có tác dụng. Không chỉ có thế, thân thể này còn kết hợp với Tinh Kính chi lực đã phản lại Ánh Sáng Tội Ác của Raizen.

Cho nên, Bạch Dạ lúc trước chắc hẳn là cố tình lộ ra sơ hở, cố ý để Raizen thi triển Ánh Sáng Tội Ác. Kết quả đột xuất kỳ binh, một chiêu nghịch chuyển bị động. Năng lực điều khiển chiến cuộc quả là đáng sợ.

Không hổ là thiên tài tuyệt thế vượt cấp khiêu chiến.

"Tụ Tinh Phá!" Bạch Dạ không cho Raizen có quá nhiều cơ hội. Hắn vung tay lên, tinh quang bốn phương tám hướng vẽ ra quỹ tích biến ảo khó lường, gào thét phóng về phía Raizen. Tốc độ và lộ tuyến đều được chú trọng cẩn thận, giống như đã huấn luyện rất nhiều lần. Bạch Dạ giống như một kỳ thủ cao tay, đảo ngược thế cuộc trong một nước đi sau đó mạnh mẽ phát động thế tiến công mạnh nhất vào thế cờ của Raizen.

Không cách nào di chuyển! Nếu ngạch tiếp, hắn không chết cũng bị thương.

Raizen không phải lần đầu tiên đối mặt với chiêu thức này. Năm đó, chiêu này từng khiến hắn không đứng dậy được. Từ lĩnh vực biến thành quốc độ, nó vẫn mang cảm giác "khó giải" như cũ.

Chỉ là Raizen bây giờ đã không còn là Raizen năm đó.

Đối mặt với vô số tinh quang mang tính trí mạng kia, Raizen bỗng nhiên nhắm mắt lại. Con ngươi óng ánh của Bạch Dạ hơi co lại, một loại cảm giác nguy hiểm sinh ra từ trong lòng. Tinh quang của Tụ Tinh Phá nháy mắt không chịu khống chế bắt đầu vặn vẹo, một phù hiệu kỳ dị hiện ra trong đó, nhìn lại thật kỹ mới thấy đó là một thủ thế.

Ngón trỏ và ngón giữa nâng lên, ngón cái cong vào phía trong, nhìn qua giống một con dã thú đang há mồm. (Dịch: Chắc giống ưng trảo công móc yết hầu.)

Thủ thế kỳ quái này mang tới lực áp bách to lớn, tinh quang vặn vẹo dồn dập đổ về hướng cũ. Thủ thế kia chớp mắt đã phóng đại trước mặt Bạch Dạ. Uy lực của công kích này hơn xa "Lôi Đế Ấn", trước kia chưa từng thấy Raizen thi triển bao giờ, hiển nhiên là tuyệt chiêu mới lĩnh ngộ. Không kịp tránh né, tiếp cũng không nổi, chỉ cần chạm vào thôi thì cho dù là thủy tinh thể cũng sẽ bị tiêu diệt triệt để.

Khi thủ thế này sắp đụng tới ngực Bạch Dạ, Raizen đột nhiên thấy viên hồng châu kia nảy lên.

Trong tích tắc này, Raizen sinh ra một ảo giác, trước mắt hắn lúc này không phải là Bạch Dạ mà là một cơn sóng cao ngất trời của huyết hải.

Huyết hải tràn trề khí tức hủy diệt đáng sợ. Raizen theo bản năng cảm giác chỉ cần dính chút huyết hải này thì cho dù là thân thể hay linh hồn cấp quốc độ của hắn đều sẽ bị nứt vỡ ngay lập tức.

Huyết hải đầy trời bao bọc về phía Raizen. Không còn cách nào trốn tránh, Raizen không ngờ lại xuất hiện dị biến thế này. Hắn hơi cắn răng, thúc dục một thủ thế rồi toàn lực nghênh đón.

Vừa lúc đón, ảnh tượng huyết hải run rẩy, nhanh chóng ảm đạm đi, phía trước lại hiện ra thân ảnh của Bạch Dạ. Thân ảnh đó trần trụi đứng trước thủ ấn vừa phát tới của Raizen.

"Tránh ra!" Raizen rõ ràng đã cảm giác được điều gì đó không thích hợp, liền há miệng rống lớn lên.

Nhưng mà đã không còn kịp, Raizen chỉ kịp thấy ánh mắt của Bạch Dạ.

Bình tĩnh mang theo sự ngạo nghễ.

Hình ảnh lập thể ở cạnh kỹ trường rung lên, không thể nào nhìn rõ tình cảnh được nữa. Mặt đất rạn nứt bị lực lượng khủng bố nào đó ảnh hướng, dồn dập hóa thành phấn vụn. Bề mặt bị hạ thấp xuống một tầng.

"Chiêu này tên là gì?" Đã không còn quái âm trùng điệp nữa mà chỉ còn một tiếng nói hồn hậu.

"Vô Ngã Ấn!"

"Không tệ, hữu địch vô ngã (có kẻ địch thì không có ta). Lần này, là có ngươi không có ta (hữu nhĩ vô ngã). Ngươi thắng!"

"Người bị tiêu diệt đáng ra phải là ta mới đúng." Thanh âm của Raizen rất trầm thấp: "Vừa rồi đã xảy ra chuyện gì?"

"Huyết Yên chi châu! Nó muốn triệt để khống chế linh hồn ta, đáng tiếc nó đã chọn sai người rồi, từ lúc vừa mới bắt đầu đã chọn sai rồi!" Một câu nói thản nhiên lại để lộ ra ngạo khí bễ nghễ.

Mệnh ta do ta nắm.

Có chết cũng là như thế.

"Ngươi trong lúc chiến đấu với ta vẫn luôn phải chống lại kẻ địch như thế sao?" Raizen thở hổn hển, chậm rãi lắc đầu: "Ta không thắng được ngươi, từ trước đến giờ vẫn thế. Là ngươi, ngươi tự thắng bản thân mình."

"Đúng là đồ vũ phu cố chấp... cũng giống như ta luôn tự cho bản thân mình là đúng. Ngươi... sẽ bước xa hơn ta nhiều!"

Khóe miệng nở một nụ cười nhẹ. Âm thanh "rắc" vang lên, hồng châu ở ngực nứt vỡ, vết nứt càng lúc càng nhiều rồi cuối cùng triệt để tan thành phấn.

Raizen ngây ngốc nhìn khuôn mặt tươi cười dần biến mất kia. Lực lượng toàn thân giống như bị rút đi hết, hắn mặc cho nước mưa trút trên người, trên mặt. Tấm lưng thẳng cứng như sắt thép chưa bao giờ khom còng như thế.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.