“Alice! Muội tại sao lại ở chỗ này?” Mejia thật sự nổi giận. Cái kế hoạch nào đó nàng tạm thời không biết, nhưng trong kế hoạch mà nàng biết hoàn toàn không hề có sự góp mặt của Alice.
Alice lúc này đáng lý phải đang ở cùng ở Eve và Eliane ở trong viện của Tetema, vì sao lại xuất hiện ở Công Chúa sơn trang nguy hiểm này?
Điều này nhất định là âm mưu của Isabella! Thảo nào nàng ta nhất định không nói ra kế hoạch trước, còn cố ý để đọan thời gian này không cho Alice lộ diện!
Nhìn đến khuôn mặt giận dữ của Mejia, Alice không nhịn được rùng mình một cái, lộ ra vẻ căng thẳng: “Tỷ tỷ, xin lỗi… Người ta biết Công Chúa sơn trang hôm nay khai trương, cho nên sáng sớm liền cầu xin Lola lão sư mang muội từ Ám Nguyệt qua đây. Sau đó… Muội trên đường lại gặp hảo bằng hữu Celine, liền mời nàng cùng đến Công Chúa sơn trang nhấm nháp rượu mới. Lilu có phát hiện ra muội, nhưng là muội ép nàng không được nói cho tỷ biết. Muội nghĩ muốn cho tỷ một bất ngờ….”
Mọi người nghĩ đến Cafu tướng quân lúc trước có nói qua, Celine tình cờ gặp một vị “hảo bằng hữu”, bèn đi Công Chúa sơn trang dự tiệc, hóa ra vị đó lại chính là Alice công chúa.
Celine là tộc trưởng của gia tộc đệ nhất thương nghiệp của Âm Ảnh đế quốc, lúc đầu khi gia tộc nàng mới tiến vào thị trường Ám Nguyệt đã cùng Công Chúa sơn trang triển khai hợp tác nhiều mặt, trở thành đối tác hòa hảo. Cho nên việc Celine cùng tiểu công chúa có giao tình cũng không phải điều gì đáng ngạc nhiên.
"Mejia bệ hạ, xin đừng nên trách tội Alice công chúa, " Celine hành lễ nói: "Chúng ta là hảo bằng hữu, đã rất lâu không gặp mặt, là ta đề ra muốn đi Công Chúa sơn trang, còn hướng Lola đại nhân đảm bảo sẽ phụ trách an toàn của tiểu công chúa, không nghĩ đến lại gặp phải chuyện này, nói đến ta cũng có trách nhiệm rất lớn."
(Cái gì mà “đã rất lâu”? Lần trước ở Hội chợ thương mại chẳng phải đã gặp… Người ta và nữ nhân ngực bự giảo hoạt như ngươi còn lâu mới là hảo bằng hữu! Hơn nữa nha đầu này không ngờ còn vọng tưởng cùng bản sư thái cướp đạo trưởng? A, sai rồi, hẳn là cùng bản công chúa cướp Trần Duệ ca ca mới đúng!)
Alice trong lòng âm thầm mắng, nhưng mặt ngoài lại tỏ vẻ ngoan ngoãn gật đầu.
Celine giúp Alice cầu tình mấy câu. Sau đó rất thức thời mang theo hộ vệ rời đi. Mọi người đứng bên đều nghe rõ, hóa ra là có chuyện như vậy. Nhưng nói đến, tiểu công chúa và Celine đều không sai, kẻ sai ở đây chính là kẻ đã tìm cách tính kế kia.
Nhất thời, hầu hết ánh mắt đều nhìn đến cha con Engele.
“Là hắn!” Alice chỉ vào Drow phẫn nộ kêu lớn. “Tỷ tỷ, tên này nói rất nhiều, còn muốn đem muội áp đảo trên giường! Hắn sao có thể nói ra nhưng lời ghê tởm như vậy chứ! Muội còn nói muội chính là công chúa, thế mà hắn cư nhiên dám…”
(Kỳ thật cho dù không có khói mê, bản công chúa cũng tự động đem nhưng lời còn lại coi như mình đã “ngất” mà bỏ qua.)
Lời của Alice khiến sắc mặt Mejia trầm xuống, trong mắt hiện lên sát khí lạnh lẽo như đao bắn về phía Drow. Drow ngay từ lúc Alice đi ra đã sợ đến vỡ mật rồi, làm sao chịu nổi uy áp của ma đế cấp! Hắn úp sấp trên đất không ngừng run rẩy.
“Bệ hạ!” Engele cuối cùng cũng mở miệng: “Hết thảy việc này đều là hiểu lầm. Drow cũng không biết thân phận thật sự của tiểu công chúa, nếu không cho dù hắn có thêm một trăm lá gan cũng không dám mạo phạm. Nhưng chuyện cho đến giờ, là hắn đã phạm phải tội lớn không thể dung thứ. Là do thần vô dụng không dạy được con, để hắn sau lưng làm ra chuyện xằng bậy. Chỉ xin bệ hạ vì khổ lao nhiều năm của gia tộc Melon mà cho nhi tử của thần được toàn thây.”
Drow mất đi tia hi vọng cuối cùng. Thân thể giống như bị rút hết xương cốt, xụi lơ ngã xuống đất. Rất rõ ràng, Engele đã muốn hi sinh con trai ruột là hắn!
Engele đem trách nhiệm hoàn toàn đẩy đến trên người Drow cùng Plimpton, đem tội bắt cóc tiểu công chúa cùng đặc sứ quy kết là hành vi cá nhân của Drow. Chẳng qua là có hai ý đồ, đầu tiên là mất xe bảo soái (hy sinh xe để bảo vệ tướng), thứ hai là muốn kéo gia tộc Bhor xuống nước. Hắn biết nếu muốn đồng thời xử trí hai nguyên lão gia tộc lớn nhất, Mejia nhất định càng phải suy xét cẩn thận hơn, huống hồ lại đang ở thời kỳ mẫn cảm này.
Quả nhiên cơm giận của Mejia dần dần lắng xuống, nhìn qua Drow cùng Rawson, lộ ra chút nghiền ngẫm: “Việc lần này không phải bình thường, quyết không thể dung túng, nhưng theo ta quan sát, việc này vốn không phải là cố ý nhắm vào công chúa hoàng thất và đặc sứ Âm Ảnh để bắt cóc.”
Câu nói này đã chỉ ra tính chất của sự việc lần này. Không chỉ Engele và Stiller cùng buông xuống một nửa tâm tình, cả những quần thần khác trong lòng cũng hiểu rõ: nữ hoàng đối với gia tộc nguyên lão vẫn còn kiêng kị khá lớn, hoàn toàn không có mượn quyền lực để thị uy. Huống hồ hiện tại còn có áp lực ngoại địch rất lớn là Âm Ảnh đế quốc, nội bộ quả thật không nên tổn thương nhau. Đứng từ đại cục mà xét, lựa chọn của nữ hoàng là vô cùng sáng suốt.
Ngay lúc mọi người đang chờ đợi kết quả xử trí của Mejia đối với sự việc lần này, cửa lớn biệt viện chợt có một đại đội cấm vệ tiến vào, lập tức thu hút sự chú ý của mọi người.
Những cấm vệ quân này chừng ba trăm người, đồng phục cùng một màu rất nữ tính, nhưng từ nhịp bước chỉnh tề cho thấy một sự phối hợp ăn ý, đã được huấn luyện nghiêm chỉnh. Các nàng đều mặc áo choàng giống nhau, tay cầm loan đao, mặt đeo mạng che, trên thân là áo giáp phẩm chất thượng thừa. Nhưng khiến người ta giật mình nhất chính là thực lực đội cấm vệ này thực sự vượt xa sự tưởng tượng thông thường! Riêng ma hoàng đã có tới bốn năm chục người, còn lại toàn bộ đều là đại ma vương!
Quân đoàn được huấn luyện tinh nhuệ có thể lợi dụng một số thứ như ma pháp, hình xăm để làm vật kết nối, đem lực lượng cùng ý chí của tất cả liên kết thành một chỉnh thể thống nhất, có thể đối kháng với cường giả ma hoàng, ma đế. Như vậy, nếu trong quân đoàn có tới bốn năm chục ma hoàng cùng với hơn hai trăm đại ma vương thì là cái khái niệm thế nào? Nếu nắm bắt thời cơ thích hợp, cho dù là ma đế cũng có thể tiêu diệt chỉ trong một kích!
Hiện nay Âm Ảnh đế quốc cùng Đọa Thiên Sứ đế quốc đang trong cục diện căng thẳng, nhưng cường giả hộ vệ này toàn bộ đều là nữ, hẳn không phải là trợ lực của Âm Ảnh đế quốc, lại càng không phải là người của lãnh địa Bạch Linh hay cứ điểm Locker, mà là lực lượng do Mejia tự mình nắm giữ!
Có lẽ đây cũng chỉ là một phần được lộ ra trong đó.
Ngay lúc tất cả còn đang chấn động, một ma hoàng cầm đầu đi lên báo cáo: “Bệ hạ, cấm vệ quân phối hợp với Ám Bộ phụng mệnh tiến vào Melon gia tộc tìm kiếm, kết quả lọt vào phản khách kịch liệt, toàn bộ kẻ phản kháng đã bị tiêu diệt! Tuy không tìm được đặc sứ mất tích, nhưng lại tìm ra được một số đồ vật phi thường trọng yếu, thỉnh bệ hạ xem qua.”
“Toàn bộ kẻ phản kháng đã bị tiêu diệt”, câu nói này lọt vào tai Engele giống như sét đánh giữa trời quang, những người còn lại, đặc biệt là người trong nguyên lão gia tộc cũng biến sắc mặt, lập tức có tiếng xì xào vang lên.
Mới vừa rồi lời nói của Mejia có ngầm ý không tranh chấp với nguyên lão gia tộc, không ngờ trong lúc đó đội cấm vệ lại làm ra một trận tàn sát trong gia tộc Melon.
Không cần biết mệnh lệnh này được ra lúc nào, cũng chẳng cần biết việc này có quan hệ với vụ đại sứ mất tích hay không, việc tàn sát gia tộc nguyên lão cũng đều là hành vi khiến người ta chê cười. Engele từ vị trí tòng phạm biến thành kẻ bị hại, căm phẫn trào dâng. Đang nghĩ liên hợp với nguyên lão gia tộc tạo áp lực với Mejia, hắn chợt thấy đồ vật mà cấm vệ đang trình lên Mejia.
Một ít văn kiện, còn có một cái hộp màu đen.
Engele cả người lập tức giống như bị đấm một quả vào giữa mặt, gần như không cách nào tin tưởng tròng mắt của chính mình, bi phẫn tràn đầy trên mặt nháy mắt đông cứng!
Mejia mở ra văn kiện nhìn một cái, đồng khổng đột nhiên co rút, ánh mắt càng sâu thêm, lạnh lẽo không thấy đáy, điềm nhiên nói: "Hay cho một hậu duệ của nguyên lão gia tộc! Hay cho một gia tộc thủ hộ đế quốc! Hoàn toàn biến lợi ích của đế quốc thành lợi ích của chính gia tộc Melon của mình!"
Khóe mắt Engele co quắp, cúi thấp đầu không dám nhìn thẳng, chư thần đứng một bên nghe được lời Mejia Lại nhìn đến bộ dáng Engele. Mơ hồ đoán được nội dung trên mấy văn kiện kia, có không ít người bắt đầu thấp thỏm không yên. Việc trong bóng tối thao túc, lấy của công vào việc tư, không chỉ mỗi Melon gia tộc, phàm là kẻ kinh doanh của đại gia tộc, kẻ nào dám nói bản thân mình trong sạch?
Qua nhiều năm như vậy, cơ hồ mỗi gia tộc đều có một cuốn “sổ đen” như vậy, hôm nay Melon gia tộc chẳng qua vì việc đại sứ mất tích mà xui xẻo lộ ra mà thôi, hy vọng duy nhất bây giờ là đồ vật này không liên lụy quá rộng.
"Bệ hạ, hộp này có cường lực ma pháp trận phòng hộ, chúng thần dùng rất nhiều phương pháp nhưng không có cách nào mở ra."
Engele trong lòng thầm cảm thấy may mắn, nếu nói đến hậu quả nghiêm trọng thì đồ vật trong hộp so với văn kiện bên ngoài kia càng sâu gấp trăm lần. May mắn là hộp này đã sử dụng cường lực ma pháp trận đặc biệt, vững không thể phá, chỉ có hắn mới có thể mở ra. Một khi ngoại lực vượt quá hạn định nào đó, nó sẽ tự động hủy diệt, chết không đối chứng.
Vừa lúc đó, hộp đen kia đột nhiên nâng lên, chầm chậm bay đến trước mặt mỹ nữ tuyệt sắc đeo kính kia. Chỉ thấy Lola vươn bàn tay bạch ngọc ra, năm ngón mang theo một loại luận động huyền diệu nào đó, càng lúc rung động càng nhanh.
Hộp đen trên không trung không nhừng phát ra quang mang lấp lánh kỳ lạ. Sau đó chỉ nghe “răng rắc” một tiếng, quang mang tan biến, cái hộp “vững chắc không thể phá” kia bình yên vô sự mở ra, hóa tia may mắn sau cùng của Engele thành vụn phấn.
"Không!" Engele không nhìn hết thảy, điên cuồng hống một tiếng, khắp người cháy lên hỏa diễm, nháy mắt xuất hiện trước hộp đen, một quyền đánh tới, có ý muốn phá hủy đồ vật bên trong.
Nắm tay còn chưa đụng tới hộp đen liền khựng lại, đồng thời hỏa diễm trên người Engele toát ra cùng tựa hồ như đông cứng, giống như đóng băng vậy. Sau một tiếng vang nhẹ, hỏa diễm “đóng băng” bên ngoài hóa thành phấn vụn. Engele cả người thẳng tắp ngã xuống, tuy không chết, nhưng ngay cả lực lượng để tự sát cũng mất đi.
Đối phó với thực thực ma hoàng sơ đoạn của Engele, với Lola mà nói, chẳng khác nào thổi bụi mà thôi.
Lola cũng không buồn liếc Engele, mở hộp đen ra, điều khiển cho bay tới trước mặt Mejia. Những người tinh mắt đã nhìn qua được cái hộp, bên trong có vài thứ: quyền trượng, huân chương, sách ma pháp, còn có mấy quyển sách nhỏ nữa.
Mejia lấy ra mấy quyển sách nhỏ xem qua, khuôn mặt mỹ lệ băng lãnh càng đậm, đến lúc nàng cầm lấy quyền trượng cùng quyển sách ma pháp kia thì đã hoàn toàn không đè nén được tức giận.
"Ta nên xưng hô như thế nào với ngươi đây? Hầu tước danh dự của Huyết Sát đế quốc... Engele Melon các hạ?" Thanh âm lạnh lẽo ẩn chứa phẫn nộ của Mejia vang lên khiến toàn sảnh chấn kinh.
Hầu tước của Huyết Sát đế quốc?
Engele?
Rất nhiều người lập tức hiểu ra, vì sao Engele lại nhất định muốn xông lên phá hủy hộp đen kia, vì sao lúc cấm vệ quân tìm được đồ vật này lại bị cả gia tộc Melon liều chết phản kháng mà phải đại khai sát giới.
Trong ma giới cũng có không ít gia tộc thực hiện nguyên tắc “không đem tất cả trứng gà đặt chung một giỏ”, đem một nhánh huyết mạch gia tộc chuyển qua đế quốc khác, vạn nhất hai đế quốc có đối địch, như vậy hai nhánh này sẽ vứt bỏ hoàn toàn quan hệ trong quá khứ, trở thành trạng thái đối địch thực sự. Như thế cho dù kết quả thắng bại thế nào, vẫn có một nhánh của gia tộc được tiếp tục. Đây chính là một quy tắc ngầm.
Nhưng như dạng Engele, thân là nguyên lão gia tộc Đọa Thiên Sứ đế quốc lại “kiêm chức” Hầu tước Huyết Sát đế quốc! Loại hành vi chân đạp hai thuyền này đã phá hoại quy tắc ngầm kia, tính thành loại tội phản quốc.
Như lúc trước đã nói, hành vi bắt cóc đặc sứ còn có thể nói là hành vi cá nhân. Nhưng hiện tại bí mật kinh thiên động địa này bị bại lộ, tội lớn tày trời này đã mang cả gia tộc Melon đạp xuống vực sâu, vạn kiếp bất phục.
Cũng vì thế, tính chất sự kiện bắt cóc đại sứ không thể coi là bị người sai khiến hay do ham mê sắc dục nhất thời được nữa. Một khi đại sứ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, rất có thể sẽ trở thành mồi lửa châm lên chiến tranh giữa Âm Ảnh đế quốc và Đọa Thiên Sứ đế quốc. Âm Ảnh đế quốc cùng Đọa Thiên Sứ đế quốc giao chiến, được lợi ích lớn nhất đương nhiên là Huyết Sát đế quốc. Thân là “Hầu tước danh dự” của Huyết Sát đế quốc, Engele làm như vậy, có thể nói là có dụng tâm hiểm ác, toàn bộ Melon gia tộc đều chỉ có bốn chữ để hình dung: tội không thể thứ!
"Không thể nào... Vì sao..." Engele đã gần như sụp đổ, chỉ là thì thào tự nói.
Kỳ thực Engele cũng không phải là nội gián của Huyết Sát đế quốc, chỉ là trong một lần đi sứ Huyết Sát đế quốc, do có người trung gian giới thiệu mà được phong danh hiệu Hầu tước danh dự. Lúc đó hắn chỉ nghĩ vì chính mình cùng Melon gia tộc lưu lại một đường lui mà thôi.
Nhưng điều khiến Engele khó có thể tin nhất chính là bí mật này ngay cả người thân nhất của hắn cũng không được biết, tất cả chỉ có hắn, Raizen đại đế cùng hoàng tử Lanka của Huyết Sát đế quốc, và nữ tử đã giới thiệu hắn biết mà thôi. Nữ nhân đó mưu lược hơn người, tinh thông cơ quan chi thuật, từng là chưởng khống giả bí ẩn nhất đế đô. Dưới sự trợ giúp của nàng, Engele đã thành công bố trí cơ quan mật thất bí ẩn để giấu những thứ này, nếu như người ngoài muốn xông vào, chính là ngọc đá cùng vỡ. (ý nói nếu xông vào thì cơ quan sẽ tự hủy, tất cả cùng chết.)
Tại sao trong khoảng thời gian ngắn như vậy mà Cấm vệ quân cùng Ám Bộ lại có thể bình yên vô sự vào trong mật thất mà tìm ra được hộp đen kia?
Chỉ có một khả năng, Huyết Sát đế quốc hoặc nữ nhân kia đã bán rẻ hắn. Huyết Sát đại đế Raizen hiện tại đang bế quan, đại hoàng tử Lanka cùng nhị hoàng tử Edmond tại Thiết Quyền lãnh địa đang ở thế giằng co không thể khai giao. Lấy tình hình hai người này hiện tại, Melon gia tộc còn có giá trị lợi dụng rất lớn. Trong tình huống này, không có khả năng tiết lộ ra bí mật, hiềm nghi lớn nhất chính là nữ nhân kia, nhưng hắn lại không thể nghi cho nàng, bởi vì nàng đã chết!
Nàng ta đã chết trong một trận chiến mà mọi người đều biết chừng một năm trước. Lúc đó nhiếp chính vương Hắc Diệu là tận mắt nhìn thấy, sau đó Hắc Diệu còn nổi cơn tam bành, cho quân lùng sục cả nước tìm kiếm một tổ chức nào đó để báo thù.
Đến cùng là chuyện gì? Engele cảm giác như tất cả đều từ trên trời rơi xuống. Từ lúc vụ việc ở Công Chúa sơn trang bắt đầu, Melon gia tộc thật giống như tiến vào bên trong một cạm bẫy thật lớn nào đó, kẻ đặt bẫy kiên nhẫn chờ đợi hắn chủ động từng bước lọt vào tròng rồi nhẹ nhàng thu bẫy. Cho đến lúc này, tất cả chứng cứ đều xác đáng, cho dù có giải thích thế nào cũng đều vô dụng.
"Engele, ngươi còn có lời nào để nói nữa không?"
"Ha ha!" Engele đột nhiên cười lớn lên, trong tiếng cười lộ ra điên cuồng: "Không hổ là nữ hoàng bệ hạ! Không ngờ có thể bày bố ra loại cục diện thế này, ta thua tâm phục khẩu phục! Nhưng mà bệ hạ vì sao không đem quyển sách nhỏ màu vàng vừa lấy trong hộp đem ra công bố luôn thể? Suốt mấy trăm năm qua, những gia tộc nào, những vương tộc nào đã cùng Melon gia tộc bắt tay làm ra những hoạt động gì, nhận được những lợi ích gì, hết thảy đều ghi chép ở bên trong đó! Tính ra tội trạng của những kẻ đó so với ta mang tội phản quốc ngày hôm nay cũng không nhẹ hơn bao nhiêu đâu!”
Engele càng thêm điên cuồng, nhìn đến nguyên lão gia tộc cùng vương tộc gần đó: Ngươi, ngươi, cả ngươi nữa... Các ngươi đều trốn không thoát đâu! Cùng Melon gia tộc hôi phi yên diệt (tiêu thành tro bụi) đi!"
Dưới lời điên cuồng như vậy, không ngờ chẳng có mấy người dám ngẩng mặt nhìn thẳng.
Ngay trước cái nhìn chằm chặp đầy phức tạp của toàn sảnh, Mejia lấy quyển sách nhỏ màu vàng lúc trước nàng đã xem qua kia, tay vừa động một chút, quyển sách nhỏ dưới tác động của ngọn lửa đen lập tức hóa thành tro bụi, không chút dấu vết.
“Sắp chết đến nơi còn muốn hãm hại người khác! Quả thực tội không thể thứ!” Thanh âm băng hàn của Mejia như đao sắc vang lên. Giống như lưỡi dao bén ngót hung hăng chém vào ngực Engele, hắn chỉ cảm thấy một hồi trời đất quay cuồng, ý chí sinh tồn còn sót lại cũng sụp đổ hoàn toàn.