Isabella đã đổi một phu xe khác, có thể khi nhờ Trần Duệ giết chết Jade, nàng đã chuẩn bị tốt nhân thủ thay thế. Trần Duệ cũng không biết ba ngày này nàng có liên hệ với thế lực bí mật kia tiết lộ thân phận của “Charles” không, hiện hắn cần nhất là nên ứng phó thế nào với cuộc gặp quan trọng sắp tới.
Đối tượng chính là người nắm quyền của Đọa Thiên Sứ đế quốc, thúc phụ của Mejia, nhiếp chính vương Hắc Diệu! Từ tình báo mà nhìn, Hắc Diệu thân vương là một người giảo hoạt mà đa nghi, giảo hoạt có lẽ là một phần của hùng tài đại lược, nhưng không đại biểu cho hùng tài đại lược! So với hai vị đại đế chân chính còn lại, Hắc Diệu thân vương chỉ có thể miễn cưỡng tính là nhiếp chính vương, người chỗng đỡ cục diện mà thôi, nhưng cho dù như vậy, Trần Duệ cũng không dám có nửa điểm buông lỏng.
Vài ngày sau, xe ngựa của Isabella đã đến đế đô, một đường tiến thẳng vào nội thành. Cùng là trung tâm hành chính tối cao của một đế quốc, Âm Ảnh đế đô phong cách phồn hoa chân thật, lấy một núi cao làm trung tâm hoàng cung, nhưng Đọa Thiên Sứ đế đô lấy cấu trúc bằng, phong cách trang nghiêm, xa xa có thể nhin thấy một bức tượng đọa thiên sứ to lớn, đáy chính kiến trúc tiêu chí của đế đô.
Xe ngựa dừng lại trước một khu viện hào hoa.
“Đỡ người ta xuống được không? Charles” Thanh âm vũ mị của Isabella vang lên, trên đường, quan hệ giữa hai người “đột nhiên tăng mạnh”, nghiễm nhiên trở thành bằng hữu vô cùng thân mật.
“Hết sức vinh hạnh” Trần Duệ đi tới trước cửa, vô cùng lịch sự đón lấy tay Isabella, đỡ nàng xuống xe.
Ở cổng lớn đã có mấy người đứng sẵn, nhìn dáng vẻ có vẻ là đã đợi lâu, dẫn đầu là một nam tử tướng mạo tuấn mỹ, vóc người cao gầy, hắn vừa nhìn thấy Isabella liền vội vàng tiến lên đón.
Isabella chỉ khẽ cười, thuận thế nắm chặt tay đang muốn buông ra của Trần Duệ, bộ ngực đầy đặn của nàng ép chặt vào tay hắn, dù chỉ là tiếp xúc một phần, nhưng hắn vẫn có thể cảm nhận được ấm áp và tính đàn hồi.
Trần Duệ tốt xấu gì cũng là nam nhân bình thường, dù cho biết rõ nữ nhân này cố ý, nhưng nhịp tim vẫn không tự chủ được tăng nhanh.
Nam tử kia lập tức dừng lại động tác, ánh mắt nhìn chằm chằm vào cánh tay Trần Duệ, nếu như hắn có thiên phú tà nhãn, thì giờ này cánh tay Trần Duệ đã sớm bị bắn thành cái sàng rồi.
Chủng tộc: ngạo mạn vương tộc. Tổng hợp thực lực: B. Thể chất: B-, lực lượng B, tinh thần B, mẫn tiệp B-.
“Isabella” Nam tử này nhìn về phía Isabella, lại mỉm cười phảng phất như không nhìn thấy Trần Duệ, trong tay hắn là một bó hoa tươi mỹ lệ: “Đây là ta đi Thải Hồng sơn cốc hái thất sắc hoa tặng nàng, nàng có thích không?”.
“Luodan, ngươi hẳn nên gọi ta là Isabella phu nhân” Isabella đón lấy hoa, khẽ ngửi rồi cười mỉm: “Hoa rất đẹp, ta nhận, cảm ơn”.
Luodan nhìn thấy Isabella đón lấy hoa, ngay sau đó nói thêm: “Để nghênh tiếp phu nhân phản hồi đế đô, ta đã đặt tiệc ở La Mỗ hoàng gia sảnh ăn, phu nhân có thể đi chứ?”.
“Xin lỗi, ta có chút mệt, mà ta còn có một vị khách quan tọng” Isabella nở nụ cười tươi với Trần Duệ, khác xa với nụ cười với Luodan, nàng cũng bám chặt lấy cánh tay hắn.
Hừ, tiếp nam nhân này thì không mệt? Một tia hàn quang lóe lên trong mắt Luodan, Trần Duệ cảm giác được một tia tình thần lực đánh tới hắn. Luodan này có tinh thần lực đạt tới đại ma vương trung đoạn, nhưng là trình độ như này còn chưa bõ với Trần Duệ có thuộc tính kháng mà, càng huống hồ, hắn còn từng trải qua “tẩy lễ” ở sào huyệt tà nhãn, nên lập tức bất động thanh sắc tiêu diệt cỗ xung kích kia.
Luodan liên tục phát ra tinh thần xung kích như đều vô hiệu, chỉ có thể trơ mắt nhìn Isabella thân mật cùng nam nhân kia đi vào trong, mà chính mình, con cưng của đế đô chỉ là cảnh nền cho người ta!
Luodan tâm cao khí ngạo, đã thèm nhỏ dãi Isabella từ lâu, dù cho thực lực nam nhân kia cũng không dưới hắn, nhưng nơi này là đế đô, là người kế thừa của Lincoln gia tộc, sao hắn có thể để yên để nam nhân xa lạ này tán tỉnh Isabella chứ?
Trên thực tế, Trần Duệ cũng vô cùng oan uổng, Isabella cố ý vãn tay thân mật hắn, hiển nhiên là lấy hắn làm lá chắn, có lẽ Luodan cũng hiểu điều này, nhưng hắn vẫn tức giận Trần Duệ!
Đồng khổng kim sắc của Luodan dần biến hóa, biến thành một đen một trắng, lực lượng tinh thần của hắn đột nhiên tăng cường vài lần, tinh thần lực tăng lên B+, ba động tinh thần vô hình ập đến Trần Duệ!
Loại lực lượng này mang theo thành phần trái ngược nhau, nhưng lại dung hợp đầy huyền ảo, ẩn chứa khí tức khủng bố.
Quang ám chi tâm! Huyết mạch thiên phú mạnh nhất của Lucifer vương tộc! Quang ám chi tâm vô cùng ảo diệu, thạm chí có thể xưng là một trong những thiên phú mạnh nhất của vương tộc ma giới. Năm đó, Bạch Dạ đại đế từng dùng quang ám chi tỏa phong ấn độc long Pagliuca, làm cho sau khi hắn tỉnh lại cũng không thể rời khỏi Lam Ba hồ dù chỉ nửa bước.
Luodan vì không để lan đến Isabella nên dùng phương thức tinh thần công kích. Hắn cũng không dám trắng trợn giết chết Trần Duệ, bởi như vậy sẽ làm mất mặt mũi của Isabella, nhưng khẳng định phải làm nam nhân này thất bại trước mặt Isabella một phen.
Tròng mắt Isabella đang vãn tay Trần Duệ lóe lên dị sắc, nhưng không chút ngăn lại, ngược lại càng thêm thân mật dựa vào Trần Duệ, làm hắn không thể né tránh lực lượng của quang ám chi tâm, chỉ có thể chống đỡ.
Trần Duệ nhíu mày lại, mặc cho lực lượng quỷ dị kia bao lấy thân thể hắn, phải tự thân thử nghiệm mới biết, hóa ra hai loại lực lượng không hoàn toàn kết hợp, một khi tiếp xúc với địch nhân, sẽ sinh ra nổ mạnh, quả nhiên vô cùng ảo diệu.
Chỉ là, trước khi lực lượng quang ám nổ tung, Trần Duệ đã phát động “phệ tinh”. Siêu cấp hệ thống trong hắn dù là ma hoàng, ma đế cũng khó thoát, huống hồ là tinh thần lực của đại ma vương, cho dù là có quang ám chi tâm, cũng không thể tạo thành uy hiếp chân chính, nháy mắt đã bị cắn nuốt.
Nếu như Luodan không thi triển hình thức công kích này, tuy Trần Duệ vẫn không sợ hắn, nhưng không thể giải quyết dễ dàng như vậy được! Nhưng là, nếu như quang ám chi lực giống như mộng yểm chi đồng, tự thân tiến vào tinh thần thế giới của đối phương, thì chỉ sợ giờ này hai mắt Luodan đã chảy máu!
Chỉ trong mấy bước, hai người đã công thủ mấy hiệp, ngoại trừ Isabella ra, không có ai phát hiện khác thường.
Luodan chỉ thấy quang ám lực của mình giống như trâu đất xuống biển, một đi không phản hồi, mà nam nhân kia phảng phất như không có gì xảy ra, mặc cho Isabella vãn tay kéo đi.
Luodan không khỏi đại nộ, đang định tăng cường lực lượng thì đột nhiên nam tử kia quay lại nhìn hắn. Trong mắt nam tử này mang theo khí tức khủng bố, trong tích tắc, Luodan như có ảo giác hủy thiên diệt địa, nhãn thần này làm cho hắn hoảng sợ, dù là phụ thân hắn đạt tới ma hoàng cấp cũng không tạo cho hắn áp lực như này!
Vốn Luodan cường hành đề thăng thực lực lên đại ma vương cấp đỉnh phong, nên phải chịu cắn trả, thêm vào bị lĩnh vực của Trần Duệ tấn công, nên lực lượng cắn trả lập tức bộc phát, làm hắn ứng phó không nổi. Luodan phải liên tục lùi về sau ba bước mới đứng vững, gương mặt hồng lên, cố gắng nuốt xuống ngụm máu trào dâng ở yết hầu.
Một tên thị vệ thấy tình huống không ổn, cả kinh nói: “Luodan đại nhân…”.
Tên thị vệ chưa kịp nói hết câu đã bị đá văng ra, không biết sinh tử, Luodan cũng không thèm để ý đến tên xui xẻo kia, sắc mặt xanh đen đi lên xe ngựa.
“Isa có thể buông tay được rồi chứ? Tên chán ghét kia đi rồi”.
Isabella khẽ cười nhưng không buông tay: “Ta nghĩ ngươi hiểu lầm rồi, Charles, người ta cảm thấy như này rất an toàn đấy chứ”.
“Ài, nghĩ muốn Isa thiếu nhân tình cũng thật khó a” Trần Duệ đành chịu lắc lắc đầu.
Trần Duệ cùng Isabella đi vào trong viện tử, Isabella tiện tay ném bó thất sắc hoa cho thị nữ. Nàng hít sâu vào một hơi, bộ ngực vốn to lớn lại càng thêm to lớn: “Về nhà thật là thoải mái… Đúng rồi, tên chán ghét vừa rồi là người kế thừa của Lincoln, nguyên lão gia tộc, sau này ngươi cẩn thận một chút”.
“Đầu tiên là quân vụ đại thần, bây giờ là người thừa kế nguyên lão gia tộc…” Trần Duệ cười khổ nói: “Isa kiếm cho ta thật nhiều địch nhân a, nhưng là ta đã quyết định đứng bên nàng, còn về nhiếp chính vương điện hạ…”.
“Yên tâm đi, có Xích U lãnh chủ đảm bảo, hẳn sẽ không có vấn đề gì, ta sẽ báo lại với nhiếp chính vương, trước đó, ngươi tạm thời ở lại đây đi, xin chờ tin tốt của ta” Isabella không chút nào nói đén tác dụng của mình.
Chẳng qua, theo như Trần Duệ phân tích, lấy thủ đoạn của Isabella, thì một nhân loại không quen hoàn cảnh hẳn sẽ càng lúc càng ỷ lại nàng, để tiện tiến thêm một bước đối phó với hắn, hoặc dùng hắn đối phó người khác. Nếu như suy xét như vậy, Charles càng mạnh, lực ảnh hưởng càng lớn, càng có lợi với nàng!
Đêm đó, Trần Duệ ngủ trong phủ của Isabella, nhưng cũng không có gì đặc biệt phát sinh, nhưng khẳng định việc này sẽ làm người hữu tâm chú ý!
Một ngày qua đi, hai ngày, ba ngày… Cho đến ngày thứ năm, Trần Duệ biểu hiện không bình tĩnh được nữa, Isabella mới mang về một tin tức cho hắn: “Thời gian này Hắc Diệu điện hạ vô cùng bận rộn, ta nhờ người tiến cử, phải mất rất nhiều công phu mới làm điện hạ chú ý đến việc này”.
Trần Duệ không khỏi ngầm khinh thường, mấy ngày này Isabella quả là rất bận, nhưng mỗi ngày đều thay mấy bộ y phục, tham gia dạ vũ hoặc nhận được lời mời, quả không hổ là đóa độc hoa!
Isabella nở nụ cười vũ mị: “Charles định cảm ơn ta như nào đây?”.
“Chỉ cần việc này có thể thành công, ta có thể lấy một thành lợi ích làm lễ tạ, chỉ cần Isa biểu thị ủng hộ ta”.
“Người ta là quả phụ, nào phải lãnh chủ hay đế vương a… Mà người ta cũng không thiếu tiền, người ta không muốn lợi ích của ngươi” Isabella khẽ lắc đầu: “Kỳ thật, người ta cũng không có yêu cầu gì đặc biệt, chỉ cần tương lai Charles có thể nhỡ kỹ một nữ tử đáng thương là được rồi”.
Trần Duệ ngữ khí kiên quyết nói: “Vậy được, ta thiếu tiểu thư một phần nhân tình, lấy danh dự dòng họ Kemplott thề, tương lai nhất định sẽ trợ giúp tiểu thư”.
“Nữ nhân sở dĩ bị lừa gạt là vì quá tin tưởng lời hứa của nam nhân” Isabella đột nhiên cười nói: “Charles có thể là ngoại lệ a, tốt rồi, người ta biết mấy ngày nay ngươi nóng lòng, nơi này có một lệnh bài thông hành, ngươi có thể cầm nó đi tới hoàng cung, sẽ có người mang ngươi đi găp nhiếp chính vương điện hạ. Người ta chỉ có thể giúp ngươi đến đây, có thể được điện hạ thừa nhận hay không thì phải xem ở ngươi”.
Trần Duệ tiếp lấy lệnh bài, thầm nghĩ mấy ngày này Hắc Diệu hẳn dò xét hoặc điều tra, hiện tại cuối cùng hạ quyết định ngửa bài. Từ miệng của Isabella, cứ như là nàng đã giúp hắn rất nhiều vậy.
Sau khi cảm ơn Isabella, Trần Duệ cầm lấy lệnh bài thông hành rồi trực tiếp đi tới hoàng cung. Đúng như lời Isabella nói, cấm vệ hoàng cung sau khi thấy lệnh bài thì cung kính hành lễ, dẫn hắn vào trong.
Sau khi đi một đoạn dài, hắn tới một cung điện, cấm vệ làm tư thế mời rồi khom người lui xuống. Trần Duệ hít sâu một hơi, đè nén tâm tình khẩn trương trong lòng, hắn từng bước đi vào cung điện.
Đại sảnh cung điện rất lớn, bên trong cũng không có hộ vệ, chỉ có một người đang đứng trước vương tọa. Người này đầu đầy tóc bạc, mặc một áo choàng lam sắc, tuy vóc người không cao, nhưng lại phát ra khí thế như núi cao vậy, loại khí thế này, Trần Duệ đã từng cảm thụ trên người Azgalor, Manu. Thực lực người này, đã vượt qua ma hoàng!
Trần Duệ thuận theo thảm hồng đi về phía trước, khi bước qua bậc thềm, hắn không khẽ giật mình, trong mắt lóe lên tia kinh ngạc, nhưng lập tức khom người hành lễ: “Charles Kemplott bái kiến nhiếp chính vương điện hạ”.
Vốn hắn đã có chuẩn bị tâm lý, nhưng khi nhìn thấy người này, hắn khó tránh khỏi kinh ngạc, không phải bởi vì thực lực đối phương cường đại, mà vì tư liệu hiển thị trong phân tích chi nhãn.
Chủng tộc: nhân loại! Tổng hợp thực lực: không thể phán đoán! Nam tử này, không phải Hắc Diệu thân vương mà là nhân loại!
Isabella từng nói Đọa Thiên Sứ đế đô có một nhân loại, giao tình sâu đậm với Hắc Diệu, tên là Nero. Nam tử trước mắt này chính là Nero, mà không ngờ đã đạt đến ma đế cấp!
Nam tử chậm rãi quay người lại, hai ánh mắt như lãnh điện, phảng phất như muốn nhìn thấu nội tâm hắn, trong thanh âm để lộ sát khí nhàn nhạt: “Xem ra ngươi đã phát hiện được điều gì đó, ta cũng không phải nhiếp chính vương Hắc Diệu, tên ta là Nero Heber”.
Heber! Trần Duệ lại kinh ngạc, thế giới nhân loại có hai đại thần thánh đế quốc được thừa nhận, Lam Diệu đế quốc của Heber vương tộc và Long Hoàng đế quốc của Roland vương tộc. Cả hai vương tộc được xưng là hậu duệ của ánh sáng, hai nước tồn tại đã lâu, quan hệ giữa hai vương tộc vô cùng phức tạp, bề ngoài là hòa bình chung sống, còn thỉnh thoảng có đám hỏi, nhưng tranh đấu chưa bao giờ dừng lại.
Thân thể Arthur này của hắn là hoàng tử của Long Hoàng đế quốc, mà Nero trước mặt là vương tộc của Lam Diệu đế quốc.
Vương tộc hai đại thần thánh đế quốc không ngờ lại gặp nhau như này!