Trong trướng bồng, Trần Duệ giao thủ cùng với Trác Thiết tuy ngắn nhưng động tĩnh cũng đã kinh động đến thân vệ, không ít thân vệ tức tốc chạy tới ngăn ở trước mặt Trác Thiết, ở nơi không xa Andrews cũng đích thân bay tới.
Trần Duệ một kích thất thủ, mắt thấy đại sự không thành, thầm kêu đáng tiếc, tâm niệm vừa chuyển khống chế lấy Kanita làm ra bộ dạng vừa mới tĩnh táo lại, hét lớn: "Mọi người mau đến đây! Có thích khách!"
Tiếng hét này làm rất nhiều binh sĩ chạy tới hướng này, Trần Duệ cười dài, đằng không bay lên, hai tay vung lên xuất hiện mấy quang cầu cự đại, phóng ra bốn phía, lập tức mặt đất chấn động, tiếng gió rít không ngừng, binh sĩ phụ cận không chết cũng bị thương, hỗn loạn thành một đoàn.
Trần Duệ còn chưa tiếp đất thì đã có một cỗ hắc sắc hỏa diễm ẩn chứa lực lượng hủy diệt khủng bố từ bên kia bay tới, đúng là Andrews phát ra hắc viêm, Trần Duệ không tránh không né, trên tay lóe lên tinh quang lông lẫy, hất văng hắc viêm về phía binh sĩ, nơi nào hắc viêm đi qua, binh sĩ đều bị hóa thành tro.
Andrews biến sắc, đây là lần đầu tiên hắn thấy người có thể phá giải được huyết mạch thiên phú công kích của Lucifer nhất tộc, đây chính là kỹ năng mới của Trần Duệ di tinh.
Thật ra Trần Duệ muốn hất hắc viêm về phía Trác Thiết, nhưng mà kỹ năng khống chế tựa hồ không quá tốt kết quả là chuyển lên người đám binh sĩ.
Một chiêu này khiến cho Andrews lộ ra sắc mặt ngưng trọng, trong tay hiện ra một thanh cự kiếm.
Trần Duệ mắt thấy càng lúc càng nhiều binh lính cũng không muốn ham chiến, dưới chân lại bắn ra, trôi nổi giữa không trung. Binh sĩ dưới lệnh của Kanita đồng thời giương cung chuẩn bị bắn tên, chỉ nghe thấy một tiếng nổ vang rầm rú cùng với chói mắt, khi nhìn lại thì thân ảnh giữa không trung lấy một tốc độ bất khả tư nghị biến mất tại chân trời.
Trác Thiết cùng Andrews nhìn nhau, đều thấy trong mắt đối phương toát lên vẻ sợ hãi, thi độc phóng hỏa, bí thuật khống chế Kanita, quỷ kế thích sát đại quân đầu não, sau đó lại an toàn rút lui trước mặt hai ma hoàng cùng thiên quân vạn mã! Ám Nguyệt từ lúc nào đã có nhân vật đáng sợ đến thế này?
Sau khi kiểm kê tổn thất, trong mắt Trác Thiết lóe lên vẻ âm độc, hạ lệnh đại quân lập tức xuất phát, tiến tới Lôi Tư trấn. Trước mắt sĩ khí đã đại giảm, nếu như lại còn chỉ thủ không công, như thế lại càng làm cho binh sĩ nhụt chí, chỉ cần đánh bại quân chủ lực của Ám Nguyệt thì cho dù là thần bí nhân kia với thực lực cá nhân cường đại cũng không thể lật chuyển tình thế. Huống hồ hiện tại Luobei không có ở đây, tin rắng nếu như nàng ở đây thì việc bắt thích khách càng thêm nắm chắc, không có gì phải sợ cả!
Luobei hiện tại một mạch đuổi tới Lam Trì sơn mạch, theo đuổi cái cửa vào chính thức của bảo tàng bế quan lúc trước, nàng đã hóa thành long thân để mà đi.
Phỉ thúy long am hiểu độc lực cùng với thủy hệ lực lượng, tuy cũng không phải là cường đại nhất long tộc, nhưng so về năng lực bay thì lại hơn xa á long song túc phi long. Nếu như nói song túc phi long là đội ngũ không chiến mạnh nhất, thì long tộc chính là bá chủ trên không, lấy thực lực ma đế của Luobei thì không tốn quá nhiều thời gian liền tới Lam Trì sơn mạch.
Trần Duệ đối với vấn đề này cũng đã nghĩ đến, do Pagliuca chưa khôi phục thực lực, nếu như chính diện ra tay với Trác Thiết thì khẳng định không thể nào mà nhất kích tất sát, lại còn Luobei khi biết bị mắc lừa thì sẽ nhanh chóng chạy về Xích U đại quân, lấy năng lực của nàng thì đi về cũng không mất quá nhiều thời gian, cho nên nhiệm vụ chính của độc long là kéo dài, cho dù không thể đợi được thổ nguyên tố quân vương đến cũng phải kéo dài đến khi trận chiến của hai quân kết thúc, làm cho yếu tố có thể ảnh hưởng đến kết cục của trận chiến là ma đế cấp phỉ thúy long không thể xuất hiện tại thời khắc mấu chốt.
Luobei đáp xuống trước cửa vào Lam Trì sơn mạch rồi khôi phục nhân ảnh, cầm lấy tàng bảo đồ từng bước đi tới bảo tàng.
"Cửa vào ở phía trước, nhưng mà những minh văn này thật đáng ghét, phải làm sao đây?"
"Haiz, biết sớm như thế thì năm đó tại khóa học long ngữ minh văn không nên trốn …"
"Ô ô … Bảo tàng của ta a, cho dù là xông vào làm hỏng y phục mới thì bản tiểu thư cũng nhất định phải thu lấy bảo tàng!"
Ngay tại lúc phỉ thúy long tiểu thư một bên giải trừ long ngữ minh văn một bên dậm chân đấm ngực, đồng thời đại quân Xích U cũng xuất phát đi đến phía ngoài Lôi Tư trấn, vừa lúc chạm mặt với Ám Nguyệt đại quân.
Hai đại quân đối mặt nhau ở cự ly khá xa, Ám Nguyệt lần này cơ hồ dốc toàn bộ lực lượng, dưới cờ Xích Huyết vương được truyền thừa từ Bạch Dạ đại đế, là Mejia tự mình dẫn cấm về quân. Mejia một thân ngân bạch khải giáp, eo khóa trường kiếm, ngồi trên một ngựa màu trắng ở trước đại quân, tóc dài màu vàng kim cùng với áo choàng hơi lay động tạo nên một vẻ anh tư mạnh mẽ. Hai bên phân biết là Araujo Alex cùng với lão Ford thủ lĩnh thủ vệ quân, nhìn toàn diện thì cả trận địa giống như một mũi tên.
Nhưng là Ám Nguyệt chỉ thấy cấm vệ quân cùng thủ vệ quân, chưa thấy bóng dáng của tây lộ quân. Hai đoàn quân cộng lại cũng chỉ tương đương bốn vạn quân, mà phía trước Xích U quân bày ra ba đạo trận hình bán nguyệt thì tổng số chuẩn xác cũng là tám vạn ba ngàn người, cái đó là còn chưa tính đến số binh sĩ bị trúng độc cùng thương binh trong hỗn loạn lúc trước. Quả nhiên là người đông thế mạnh, vừa liếc liền thấy ngay.
Trác Thiết nhìn trận hình của Ám Nguyệt rồi nhíu mày lại, không phải nói Ám Nguyệt trưởng công chúa là người đa mưu túc trí, có phong thái của Bạch Dạ đại đế sao, làm sao lại bày ra trận hình như thế này, chẳng lẽ hôm nay muốn liều mạng?
Người xưa có câu tàn nhẫn sợ liều mạng, nếu như quả thật Mejia có ý định ngọc đá cùng tan thì chỉ sợ tổn thất của Xích U đại quân lớn hơn nhiều so với tưởng tượng.
"Hỡi các dũng sĩ Xích U, nhìn xem Ám Nguyệt quân đáng thương kia, y giáp không chỉnh, đao lệch thương nghiêng, nhân số cũng ít đến đáng thương, trên mặt lại lộ vẻ kinh hoàng sợ sệt, càng đáng thương hơn là bọn hắn lại có một vị thủ lĩnh không tinh thông binh pháp! Lấy thực lực trước mắt nếu như bọn hắn co đầu rút cổ ở Ám Nguyệt thì còn có thể gây ra cho chúng ta một ít phiền toái, nhưng không ngờ bây giờ lại chủ động xuất kích, chẵng khác nào kiến hôi tìm chết, chúng ta nên làm sao đây?"
"Giết! Giết! Giết!" Xích U đại quân nhất tề dùng vũ khí giậm xuống đất, cả cánh đồng bát ngát đều vang lên thanh âm rất có trật tự, quay mắt về phía quân địch chiến ý dâng cao, quân đội của Ám Nguyệt thì hơi có vẻ khẩn trương, có vài con tọa kỵ đã cảm thấy bất an mà lùi về phía sau.
Cổ vũ trước trận chiến là điều mà mọi thống soái đều làm, Trác Thiết không hổ là tri binh đại lãnh chúa, chỉ mấy câu nói đã làm cho sĩ khi của binh sĩ đại tăng, ảnh hưởng của việc trúng độc cùng với lương thảo bị đốt cũng giảm đi không ít.
Lúc này, thanh âm kiên định của Mejia vang lên: "Hỡi Ám Nguyệt binh sĩ, nơi đây là đất mà chúng ta sinh ra từ nhỏ tới lớn, là gia viên trân quý của chúng ta, Xích U lãnh chúa Trác Thiết dưới phạm trên, vô sỉ xâm chiếm gia viên của chúng ta. Nếu như chúng ta lùi thêm bước nữa thì chắc chắn rằng của cải tích lũy sẽ bị tước đoạt, thân nhân chúng ta sẽ bị lăng nhục cùng sát hại, gia viên này của chúng ta không dễ mà dựng lên được sẽ bị phá hủy, chúng ta còn có thể lui lại hay không?"
"Không thể!" Ám Nguyệt binh sĩ đồng thời đáp lời, chỉ là khí thế lại kém hơn đối phương một bậc, dù sao cũng là địch đông ta ít.
"Vương kỳ trên đầu ta là Bạch Dạ đại đế lưu lại Xích Huyết Diễm Quang kỳ, không lâu sau nó sẽ là lá cờ đứng đầu ma giới, được mọi người ngưỡng mộ, không ai có thể làm rung chuyển uy nghiêm của nó! Còn nhớ trận chiến với Locker yếu tắc không? Bạch Dạ đại đế lấy bảy nghìn người phá ba vạn quân Huyết Sát đế quốc! Hôm nay, có vương kỳ dẫn đường, nhiệt huyết sôi trào, chúng ta sẽ dùng trường kiếm sắc bén nhất để xé toạc yết hầu đối phương, tái hiện lại huy hoàng của Bạch Dạ đại đế!"
Thanh âm Mejia vang vọng toàn trường: "Lấy tên Mejia Lucifer, lấy danh dự là cháu của Bạch Dạ đại đế, ban cho cấm vệ quân danh hào Xích Huyết, thủ vệ quân danh hào Diễm Quang, vinh diệu Xích Huyết Diễm Quang tái hiện lại tại ma giới!"
Nhiệt huyết của Ám Nguyệt binh sĩ lập tức đại tăng, đồng thời hô to khẩu hiệu vang danh năm nào của Bạch Dạ đại quân: "Xích Huyết Diễm Quang, chiến vô bất thắng!"
Bạch Dạ đại đế tuy rằng vẫn lạc đã bốn trăm năm, nhưng uy vọng đệ nhất cường giả cùng ma giới quân thần thì vẫn còn trong lòng người, cho dù là Xích U đại quân cũng không tránh khỏi sợ hãi, lấy thân phận của Trác Thiết, chủ động thảo phạt huyết mạch của Bạch Dạ đại đế Mejia công chúa, cho dù có được đế đô đặc biệt cho phép, cũng khó thoát được tội danh dưới phạm trên.
Trác Thiết thấy sĩ khí phe bình bị áp chế, tâm niệm vừa chuyển tung thêm một chiêu.
Trong Xích U đại quân bước ra một người, vang lên thanh âm: "Các huynh đệ Ám Nguyệt, ta là Karl đại sư thuộc gia tộc chế khí sư Carol, hiện tại là thuộc hạ của Trác Thiết đại nhân. Trước đó Suker tộc trưởng của Carol gia tộc tại Ám Nguyệt thành làm phản, khống chế cả Ám Nguyệt thành, bằng hữu thân nhân của các ngươi đều nằm trong tay Trác Thiết đại nhân, chỉ cần các ngươi thả binh khí đầu hàng thì không chỉ các người mà người thân của các ngươi cũng thoát chết!"
Đường lui bị đoạn là đại kị binh gia, câu này vừa nói ra đã làm cho đại quân Ám Nguyệt nhất thời xôn xao cả lên, may mắn là có một thanh âm khác vang lên: "Suker. Chính là tên đại phản nghịch đã bị Ford ta chém chết. Carol gia tộc đã hoàn toàn bị diệt, trưởng công chúa đã hạ lệnh tước toàn bộ chức tước của Carol gia tộc, đầu của Sucker ở tại đây!"
Một cái đầu từ phía xa xa bị ném lại, một vài binh sĩ Ám Nguyệt tinh mắt liền nhận ra đó quả nhiên chính là đầu của Sucker. Karl Carol ở đối diện vừa nghe gia tộc mình bị diệt lập tức thở gấp vài cái rồi ngất tại đương trường.
Mejia ra hiệu với lão Gauss, thừa lúc sĩ khí tăng vọt, nắm chặt trường kiếm, chỉ thấy phía xa trận địch từ đội kỵ binh xuất hiện, đã làm xong công tác chuẩn bị tấn công.
Đây là lần đầu tiên nàng trên chiến tuyến, lòng bàn tay nàng đã tiết ra đầy mồ hôi, cảm nhận được tim mình đập kịch liệt, nhưng bề ngoài vẫn giữ vẻ điềm tĩnh kiên định, nàng biết mình là trung tâm của Ám Nguyệt đại quân, nếu như nàng lộ ra thần sắc sợ hãi thì đại quân xem như không chiến đã tan rồi.
Tên kia hẳn là đã mang theo Alice bình an rút lui rồi. Có lẽ đây là trận chiến sau cùng! Hãy phù hộ cho con, phụ thân! Bạch Dạ đại đế!
Trác Thiết không nghĩ tới đối phương sớm đã có phòng bị, chiêu này đúng là khéo quá hóa vụng, cờ trong tay vung lên, toàn quân phía trước trường mâu nhấc ngang, sẵn sàng nghênh địch.
"Hỡi binh sĩ, quan quân Ám Nguyệt!" Trác Thiết chậm rãi đi lên, quanh người hắn vờn quanh mấy kí hiệu kỳ dị, một cổ khí thế cường đại phát tán ra: "Ta Trác Thiết, được nhiếp chính vương đế đô cho phép, không chém tận giết tuyệt, cho các ngươi một con đường sống! Quan quân đầu hàng thì chức quan vẫn giữ, lại còn được trọng thưởng, binh sĩ đầu hàng sẽ không bị truy cứu trách nhiệm, người thân miễn cho tội chết, nếu như ngoan cố cứng đầu thì sẽ bị ta trảm tận giết tuyệt! Ford, nếu như hiện tại ngươi quy hàng ta, có thể trước mặt mọi người nhận tội của ngươi, thì vẫn được tiếp tục trọng dụng. Ngươi cùng với con trai ngươi Tim, còn có tên nhân loại tài chính quan Trần Duệ nữa, các ngươi có thể phát huy năng lực của mình ở Xích U lãnh địa."
Vốn Ám Nguyệt như tên đã lên dây, Trác Thiết lại tung ra thêm chiêu này đúng là điểm tử huyệt làm cho người có liên quan đều lộ ra vẻ do dự, lão Ford bước lên hét lớn: "Không nên mắc mưu trò lừa này!"
Cùng lúc đó, một thân ảnh cỡi ngựa trong Ám Nguyệt binh đoàn đi ra. Mejia còn chưa hạ lệnh kỵ binh xuất kích mà tên này là kẻ đầu tiên bước ra thì có thể hiểu được hắn là tên đầu tiên muốn đầu hàng Trác Thiết. Tại thời điểm dầu sôi lửa bỏng mà lại có một tên phản đồ xuất hiện như thế!
Tốt lắm! Trác Thiết mừng thâm trong lòng, ngấm ngầm làm ra một vài dấu hiệu, truyền ra một vài ám hiệu, lập tức mệnh lệnh toàn quân chuẩn bị đột kích, sẵn sàng tấn công trong lúc Ám Nguyệt quân dao động nhất.
Nhìn thấy bóng người này đồng tử Mejia đột nhiên co rụt.
Là Trần Duệ! Không phải hắn đã cao chạy xa bay cùng Athena, Alice sao? Sao lại xuất hiện ở chỗ này?
Ám Nguyệt quân đã bắt đầu trở nên rối loạn, tài chính quan được trưởng công chứa tín nhiệm nhất không ngờ chưa đánh đã hàng địch? Có vài binh sĩ đã giương cung nhắm vào Trần Duệ, chỉ cần trưởng công chứa đợi lệnh thì sẽ lập tức thả tên bắn chết tên phản đồ này.
Trần Duệ thúc ngựa tiến tới phía trước vài bước thì ngừng lại, đột nhiên quay đầu nhìn một cái.
Hắn nhìn không phải là những người giương cung về phía mình mà là Mejia người đứng dưới Xích Huyết Diễm Quang kỳ.
Chính là vị công chúa một thân bạch sắc khải giáp, tóc vàng phiêu đãng cực kỳ mỹ lệ. Là nữ nhân đã cho hắn mệnh lệnh cuối cùng kia.
Tuy chỉ là một ánh mắt, nhưng Mejia lại hiểu ra rất nhiều từ đó, thậm chí là có thể cảm thụ được những thứ trước kia mình không thể cảm nhận, trong lòng nàng không khỏi khẽ run lên.
Trần Duệ nhìn Mejia rồi khẽ mỉm cười, hắn quay đầu lại hướng về Xích U đại quân rút kiếm ra, chỉ về hướng Xích U đại quân, đây nào có phải là đầu hàng chứ. Ám Nguyệt quân hơi thở dồn dập, lực lượng nhân loại quả thực là suy nhược, cầm kiếm cũng cầm không xong, tay cầm kiếm lại bất ổn run run, nhưng mà không có một ai cười chê hắn cả.
"Vì trưởng công chúa!" Thanh âm của nhân loại kia tuy không lớn nhưng lại kiên định có lực, thúc ngựa xông lên phía trước.
Một người đối mặt với gần mười vạn quân địch!
Trong tích tắc Ám Nguyệt kỵ binh cùng với Ám Nguyệt quân huyết nhục sôi trào trước một tên nhân loại suy nhược kia, không ngờ hắn lại là người đầu tiên xông lên phía trước!
Mejia sớm đã không thể kiềm chế cảm xúc, nước mắt nàng đã chảy rồi, nàng càng thêm kiên quyết nắm chặt trường kiếm trong tay mình hơn, trận chiến này vô luận là sống chết thế nào thì nàng cũng không còn gì hối tiếc nữa rồi.
Nhìn thấy Mejia vung kiếm lên lão Gauss cũng không để mất thời cơ hô to một tiếng: "Vì trưởng công chúa!"
Thanh âm này trong nháy mắt được hô to lên rất nhiều, phàm là người trong Ám Nguyệt đại quân đều gào thét mấy chữ này, làm cho nó vang vọng toàn bộ chiến trường, khí thế cường đại này cho dù Xích U quân đội có vượt qua về quân số cũng không thể sánh bằng.
Kèn xung trận vang lên, cái tên nhân loại có kỹ thuật cưỡi ngựa vụng về đã sớm bị những đồng đội siêu việt vượt qua rồi, Ám Nguyệt kỵ binh giống như là thủy triều không thể ngăn lại xông về phía Xích U đại quân.
Ám Nguyệt lại còn có một đội kỵ binh như này!
Đối mặt với Ám Nguyệt kỵ binh cường đại khí thế bừng bừng, Trác Thiết không nghĩ tới là diệu kế lúc trước của mình lại chình là thất bại lớn nhất của mình, hắn hận đến nghiến răng ken két, hiện tại khí thế quân định quá mạnh, liền vội vàng hạ lệnh chỉnh đốn quân chuẩn bị nghênh địch.