Ma Giới Đích Nữ Tế

Chương 355: Chương 355: Viễn khách




Nhìn bộ dáng đắc ý rời đi của Joseph, Trần Duệ nở nụ cười hiểu ý. Hắn có thể đại khái đoán được cách nghĩ của Joseph, đây quả thực là cơ hội lật bàn rất tốt, chỉ cần khống chế lại được kinh tế Ám Nguyệt thành, hoàn toàn khống chế Mejia, thì có thể được đế đô tán thưởng.

Không chỉ như thế, còn có thể dựa vào Beelzebub vương tộc trợ giúp, tìm cách để phụ thân hắn Trác Thiết vốn một mực chơi trò bình hành đột ngột…, dưới lực chống đỡ của đế đô, hắn sẽ thuận lợi lên làm Xích U lãnh chủ. Còn về Kanita, sau khi mất chỗ dựa lớn nhất là Trác Thiết, chỉ có thể mặc hắn xâu xé. Đến lúc đó, quay ngược lại cắn Beelzebub vương tộc cũng không phải không có khả năng.

Ý nghĩ của Joseph không tồi, nếu không hắn cũng không quyết đoán như vậy. Đây quả thực là kịch bản để khống chế toàn bộ Ám Nguyệt thành, chỉ là Joseph không phải nhân vật chính, nhân vật chính là người khác!

Do lúc trước có Phệ Thần mặt nạ và hành động của Mejia làm Joseph đi vào ngộ khu, chính là Guile là Beelzebub vương tộc. Hành động nhiều như vậy, tiềm phục bên người Mejia, thì nhất định là để lật đổ Ám Nguyệt, trọng trấn Beelzebub.

Bởi thế, dù cho hổ mặt cười đa nghi, nhưng sau khi xem xét cẩn thận mọi mặt, gần như không nghĩ ra được kế hoạch có vấn đề gì. Điều hắn không ngờ chính là, cái không có khả năng nhất lại là sự thật.

Lần đánh cược này khẳng định rất đặc sắc, chẳng qua vị đạo diễn Trần Duệ không thể ở lại xem được, vì rất có thể lúc đó, hắn còn đang diễn một màn kịch khác, thời gian ở lại Ám Nguyệt thành của hắn cũng chỉ còn lại mấy ngày.

Sau khi tiễn Joseph, Trần Duệ cũng không thay đồ, trực tiếp quay về cứ điểm ban đầu của Áo Choàng hội, rất nhiều chi tiết cần an bài, bao gồm cả cử động phối hợp với Joseph, còn có biến hóa đề phòng vạn nhất.

Đi tới khu phố Đông Nam, bang chúng Áo Choàng hội đứng kín đường, bộ dáng như lâm đại địch.

Đối phương chỉ có ba người, Trần Duệ chầm chậm đi lên trước, đã có người nhìn thấy thủ lĩnh đến nên dồn dập nhường đường.

Trần Duệ thoáng nhìn Sky đang cải trang lẫn vào đám người, trong mắt ông ẩn ẩn có vẻ lo âu.

Thực lực của Sky đã là đại ma vương, thần sắc lại kiêng sợ như vậy, chẳng lẽ những người này là cừu gia của hắn.

Ba người này đều là nam tử, cầm đầu là một nam tử trẻ tuổi ngũ quan tuấn tú, mang theo khí chất ôn nhã hiếm có. Phía sau hắn là một trang hán cao lớn, uy vũ bất phàm, và một lão già gầy yếu. Nhưng Trần Duệ có thể nhận ra được, hai người đằng sau tuyệt không đơn giản, nhất là lão già kia, làm cho hắn sinh ra cảm giác không thể địch nổi.

Trần Duệ lập tức mở phân tích chi nhãn, số liệu làm hắn giật mình không thôi.

Nam tử trẻ tuổi cầm đầu: tham lam vương tộc. Tổng hợp thực lực: B+. Thể chất B, lực lượng C, tinh thần B+, mẫn tiệp B.

Nam tử cao lớn: bạo nộ vương tộc. Tổng hợp thực lực: A-. Thể chất A-, lực lượng A, tinh thần C+, mẫn tiệp A+.

Lão già gầy yếu: tham lam vương tộc. Tổng hợp thực lực: A+. Thể chất A, lực lượng A, tinh thần A+, mẫn tiệp A+.

Một đỉnh phong đại ma vương, hai ma hoàng! Ma hoàng cấp đã là đẳng cấp đại lãnh chủ, mà còn có một tên là ma hoàng cao giai, thậm chí còn có thể là ma đế!

Hai ma hoàng tựa hộ coi nam tử trẻ tuổi làm chủ, xem ra nam tử ôn nhã này hẳn là quý tộc của Huyết Sát đế quốc, thân phận tuyệt không đơn giản.

Nếu như quả là địch nhân của Sky thật, như vậy vạn nhất có biến cố gì, chỉ dựa vào hắn là không thể địch nổi. Nhưng nếu như thực lực của lão già kia là ma đế cấp thì cho dù là Pagliuca ra tay cũng không có phần thắng.

Tâm niệm Trần Duệ vừa chuyển, hắn vẫn không dừng bước chân, nhanh chóng đi tới trước ba người.

“Chủ nhân! Ba người này muốn gặp Hạnh Hạnh đại sư, ta nói với bọn họ đại sư không tiếp khách nhưng bọn họ vẫn muốn xông vào.”

Trong con mắt của Địch Địch, ba người này là cẩu đảm bao thiên, dám chủ động trêu chọc Áo Choàng hội, thế lực lớn nhất Ám Nguyệt hiện nay, mà không biết ba người này có thể diệt sạch cả Áo Choàng hội.

Hóa ra là muốn gặp Hạnh Hạnh đại sư, Trần Duệ vốn chuẩn bị cho tình huống xấu nhất nghe được lý do này không khỏi kinh ngạc trong lòng. Nghe lời Địch Địch thì có vẻ muốn hắn lập uy, nhưng nào biết người ta còn là nể mặt mũi Hạnh Hạnh đại sư, nếu không cả Áo Choàng hội thậm chí là cả Ám Nguyệt thành không có một ai có thể ngăn cản nổi.

“Các ngươi quá không lễ mạo rồi, ba vị này đều là khách quý đường xa đến, còn không mau lui xuống!” Trần Duệ quát mắng đám hồ giả hổ uy, do uy vọng của thủ lĩnh thâm nhập nhân tâm, nên bang chúng không dám hỏi nhiều, dồn dập tản đi.

“Ba vị, thất lễ rồi, mời đi theo ta” Trần Duệ khẽ gật đầu, làm ra tư thế mời.

Người tuổi trẻ khẽ cười, gật gật đầu đi theo hắn, mà hai cường giả ma hoàng cấp nhìn nhau một lượt rồi cùng đi theo.

Đôi bên đi vào đại sảnh, lão địa tinh Địch Địch vô cùng nhanh nhẹn lập tức an bài thị nữ dâng trà lên.

“Mời ngồi.”

Người trẻ tuổi cũng không có hứng thú ngồi xuống, mà chỉ nhìn xung quanh một lượt rồi nói: “Vị này hẳn là thủ lĩnh Áo Choàng hội, Guile các hạ? Chúng ta quả thực là đường xa mới tới, xem ra trình độ tình báo của tổ chức các vị thật không tầm thường.”

Trần Duệ đương nhiên sẽ không nói đây là nhờ phân tích chi nhãn, hắn nói: “Hội viên Áo Choàng hội bố trí khắp các ngóc ngách Ám Nguyệt, chút chuyện nhỏ này còn làm được.”

“Là như này, nghe nói Hạnh Hạnh đại sư đang ở Áo Choàng hội, chúng ta muốn gặp đại sư một lần.”

“Xin hỏi tính danh và lai lịch của ba vị, để ta truyền đạt với đại sư. Chỉ là, gặp hay không thì phải xem ý của đại sư như nào đã.”

“Hừ, khẩu khí không nhỏ!” Tráng hán nói: “Nếu như chúng ta nhất định muốn gặp thì sao?”

“Hạnh Hạnh đại sư là khách khanh cao cấp nhất Áo Choàng hội, ta không có quyền cưỡng cầu ngài làm bất cứ chuyện gì, mà sẽ tận lực bảo hộ ngài” Trần Duệ tuy nói như vậy, nhưng từ thái độ cầu kiến công khai của ba người, hẳn mục đích ba người này đến liên quan đến chế khí mà không phải là cừu gia.

“Ngươi bảo hộ được sao? Ta ghét nhất là những kẻ giả thần giả quỷ, bỏ mặt nạ của ngươi xuống rồi nói!” Tráng hán cười lạnh một tiếng, khí thế dần phát ra.

Trần Duệ chỉ cảm thấy sát khí phá không mà đến, xâm nhập vào tim gan, mà thị nữ hai bên còn không chút phát giác, xem ra tráng hán này đã đạt đến cảnh giới thu khống tự nhiên.

Sau khi Trần Duệ luyện tâm, ý chí đã vô cùng kiên định, mà hắn cũng từng đối đầu với cường giả ma đế cấp, bình thường đặc huấn cũng chịu Pagliuca giày vò, nên loại sát khí ma hoàng sơ giai này không làm hắn có chút dao động nào, ngữ khí vẫn vô cùng bình tĩnh: “Thắng bại giữa chúng ta, rất khó nói… Nhưng là, ta không phải đối thủ của hắn.”

Trần Duệ vừa nói vừa nhìn vào lão già bộ dáng hữu khí vô lực. Lão già nghe được câu này, đôi mắt đang khép hờ đột nhiên mở ra, lóe lên tinh mang, phảng phất như một bảo đao rút ra khỏi vỏ vậy, giao tranh với khí tức hủy diệt Trần Duệ phóng ra từ mắt, nhưng không chiếm được chút thượng phong nào.

Tất cả đều rơi vào mắt người trẻ tuổi, hắn không khỏi kinh ngạc trong lòng, cũng bắt đầu dự tính lại thế lực ngầm trước mặt này, nhưng vẫn cười nói: “Đã là như vậy thì ngươi bảo vệ đại sư như nào?”

Trần Duệ nhìn người trẻ tuổi một chút, không chút che dấu nói: “Nói lời đắc tội, dưới tình huống bất lợi như này, ta chỉ có thể chú ý vào các hạ. Thực lực của các hạ chưa tới ma hoàng cấp, đây lại là địa bàn của ta, có lẽ là đối tượng uy hiếp tốt nhất. Dù cho kế hoạch này rất mạo hiểm nhưng đây là biện pháp duy nhất.”

Câu nói này bề ngoài thiện ý chân thành, nhưng thực tế là để hư trương thanh thế, ẩn ẩn lộ ra bản thân đã đạt tới ma hoàng cấp, nơi này lại là hang ổ của Áo Choàng hội, đối phương khẳng định sẽ sợ ném chuột vỡ bình, có điều cố kỵ.

Nếu như thật sự trở mặt động thủ, thì phản ứng đầu tiên của Trần Duệ là trốn, sau đó lôi Pagliuca và Saipulaier cùng lúc giải quyết ba người này.

“Xem ra trước khi được gặp đại sư, chúng ta được quen một vị cường giả thú vị a” Nam tử trẻ tuổi vẫn cười đầy ôn nhã, phảng phất đây là khí chất thiên sinh của hắn vậy, làm cho người ta có cảm giác gió xuân thổi qua, không sinh ra được địch ý.

Cùng so sánh, Joseph chỉ có thể làm một hổ mặt cười ưa giả vờ mà thôi!

“Ta tên là Tirisfal, đến từ Huyết Sát đế quốc, ngươi cứ nói với đại sư, người tặng đại sư năm viên minh vũ tinh năm xưa ở Huyết Sát đế đô muốn cầu kiến, đại sư có lẽ sẽ có chút ấn tượng” Người trẻ tuổi nói xong liền ngồi xuống, cử động này làm tráng hán thu liễm lại sát khí, lão già cũng khôi phục bộ dáng hữu khí vô lực.

Kế sách của Trần Duệ tuy thành công, nhưng hắn vẫn ngấm ngầm đề phòng, hai cường giả này rất nghe lệnh nam tử trẻ tuổi, xem ra thân phận nam tử trẻ tuổi này còn cao hơn quý tộc tầm thường nhiều!

Trần Duệ nói mấy câu với lão Địch Địch. Lão địa tinh tuy đứng ở xa không nghe rõ lời đôi bên nói, nhưng hắn có thể nhìn ra được, ba người này tuyệt không tầm thường, nên lập tức bước về hướng hậu viên.

Không lâu sau, Hạnh Hạnh đại sư theo lão địa tinh xuất hiện, vừa nhìn thấy Tirisfal, đại sư đầy kinh ngạc nói: “Quả nhiên là Tirisfal điện hạ!”

Điện hạ? Trần Duệ tâm niệm khẽ động, chẳng lẽ là Huyết Sát đế quốc…

“Xem ra truyền văn đại sư bị một thế lực Ám Nguyệt thành bắt cóc ép lưu lại không đáng tin rồi” Tirisfal đứng lên cười nói.

Chào hỏi của Hạnh Hạnh đại sư kỳ thật là nhắc nhở cho Trần Duệ biết thân phận đối phương, để tránh sinh phiền toái không cần thiết, Tirisfal hiển nhiên là hạng người tâm trí phi phàm, lập tức có phản ứng.

“Điện hạ Huyết Sát đế quốc? Thật là thất lễ” Trần Duệ làm ra vẻ chợt hiểu, khẽ khom người.

“Tuy chỉ là lần đầu gặp mặt, nhưng Guile các hạ để lại ấn tượng sâu sắc cho ta a” Tirisfal gật đầu đáp lẽ: “Kỳ thật người thất lẽ là ta, chẳng qua ta tin các hạ sẽ không ghi hận trò đùa nho nhỏ của Mont vừa rồi. Tốt rồi, ta biết đại sư không thích vòng vo, như vậy ta vào đề luôn.

Lần này ta đến đây là muốn mời đại sư đi Huyết Sát đế đô, đảm nhiệm chức vụ phó hội trưởng chế khí sư đồng minh.”

Trần Duệ không khỏi ngớ người, mục đích của vị hoàng tử này lại là mời Hạnh Hạnh đại sư gia nhập chế khí sư đồng minh Huyết Sát đế quốc, lại còn nói ngay trước mặt hắn nữa.

“Là như này, hội trưởng chế khí sư đồng mình Bet đại sư gần đây có lĩnh ngộ, cần phải bế quan tĩnh tu một thời gian. Đồng minh cần gấp một vị đại sư kinh nghiệm đảm nhiệm vị trí phó hội trưởng. Ta đã chuẩn bị thực nghiệm thất, dụng cụ tốt nhất cho đại sư. Chỉ cần đại sư gật đầu, ngài sẽ có tước vị ở Huyết Sát đế quốc, con cháu ngài sẽ được thừa kế thân phận quý tộc. À còn có Tát Tát tiểu thư đại sư yêu thích và người nhà cũng có thể cùng đi. Chức vị phó hội trưởng này cũng không cần làm sự vụ gì nhiều, còn có thể lợi dụng tư nguyên của đồng minh, chỉ cần tham gia một vài hoạt động như hội nghị mà thôi.”

Hạnh Hạnh đại sư mê luyến Áo Choàng hội vì một nữ địa tinh, điều này ai cũng biết nên Tirisfal lập tức đưa ra đãi ngộ như vậy, không thể không nói, rất là động lòng!

Tirisfal vừa nói nhãn thần vừa nhìn Trần Duệ.

Ánh mắt Trần Duệ phía sau mặt nạ vẫn vô cùng bình tĩnh: “Hạnh Hạnh đại sư là khách khanh của Áo Choàng hội, hoàn toàn tự do, chỉ cần đại sư nguyện ý, ta không có ý kiến gì.”

Năm đó, khi Hạnh Hạnh đại sư dừng chân ở Huyết Sát đế quốc, Tirisfal tiếp đón nhiệt tình, còn đề cung đại lượng tài liệu cho hắn. Trước khi đi còn tặng minh vũ tinh vô cùng trân quý nữa, làm vị Hạnh Hạnh đại sư vô cùng có hảo cảm với vị hoàng tử này, còn đáp ứng sẽ trợ giúp hắn trong phạm vi có thể. Hiện tại Tirisfal đích thân tới tìm, còn đưa ra điều kiện như vậy làm Hạnh Hạnh đại sư không khỏi trầm tư.

Chốc lát sau, vị hắc ám địa tinh đại sư đưa ra quyết định cuối cùng.

“Thật xin lỗi, Tirisfal điện hạ, tuy ta rất động tâm với điều kiện của ngài, nhưng ta còn chưa nghĩ đến đi Huyết Sát đế quốc, chứ đừng nói đến đảm nhiệm chức vụ gì.”

Tirisfal nghe được đáp án này, tia kinh ngạc khẽ lướt qua mặt, hắn lập tức đặt một ma pháp truyền tấn phù lên bàn, trầm ngâm trong chốc lát rồi nói: “Tuy vô cùng tiếc nuối, nhưng ta tôn trọng ý kiến đại sư. Nếu như đại sư thay đổi, lúc nào cũng có thể dùng truyền tấn phù này liên hệ với ta, kỳ hạn là vô hạn.”

Hạnh Hạnh đại sư lộ ra thần sắc cảm động: “Xin lỗi điện hạ, cô phụ hảo ý của người rồi. Ta có thể đáp ứng người, chế tạo ma pháp đạo cụ cho người, coi như là đáp tạ khoản đãi của đế đô.”

Tirisfal mỉm cười nói: “Như vậy ta đa tạ trước, đến lúc cần sẽ làm phiền đại sư.”

Vừa nói, vị hoàng tử Huyết Sát đế quốc này vừa nhìn Trần Duệ: “Hôm nay có thể gặp đại sư, quen vị thủ lĩnh thú vị này, thu hoạch của ta đã không nhỏ. Đúng rồi, thủ lĩnh đại nhân, lần này ta không dùng nghi thức tới Đọa Thiên Sứ đế quốc, cho nên…”

“Tirisfal các hạ xin yên tâm, hôm nay ba người đến gặp đại sư chỉ là bằng hữu cũ của đại sư mà thôi.”

Tirisfal thấy hắn thay đổi xưng hô, nét hân thưởng trên mặt càng đậm: “Nghe nói Ám Nguyệt thành có không ít thương phẩm mới lạ, còn có bảo tàng dụ hoặc nữa. Ta có thể sẽ ở lại mấy ngày, mua sắm một vài sản phẩm về, không biết thủ lĩnh các hạ có nguyện ý dẫn đường cho ta không?”

“Điện hạ, đây là vinh hạnh của ta.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.