Sáng sớm.
Đang mơ màng trong giấc ngủ, Trần Duệ bị từng luồng cảm giác kỳ quái làm cho tỉnh lại. Lấy cảm ứng lực của hắn, cho dù là đang ngủ cũng có thể
cảm giác được khí tức nguy hiểm trong vòng một ngàn mét, trừ khi từ
trong tiềm thức đã không phòng bị khí tức đó.
Loại cảm giác này tập trung ở nửa người dưới, dường như có cái gì đang sờ soạng...
Có cảm giác hơi thở ấm nóng phả vào da thịt, một trận khoái cảm từ bộ vị khẩn yếu nào đó truyền thẳng lên não. Trần Duệ cảm thấy như đang nằm
trong làn suối nước nóng, dễ chịu khiến hắn run lên một cái.
Sáng sớm là thời điểm nam tính dễ dàng bộc phát nhất, dưới sự biến ảo
tiết tấu không ngừng, thân thể Trần Duệ không tự chủ được căng cứng một
hồi, sau đó run run vài cái rồi mới mềm lại.
Trong tấm chăn truyền đến tiếng sột soạt, một khuôn mặt đầm đìa mồ hôi ló ra, trông xinh đẹp động lòng người.
"Chào buổi sáng."
"Ách, chào buổi sáng..."
"Tới được lần nữa không? Thím Duệ?" Isa tiểu thư vũ mị liếm môi, đặc
biệt là bên mép hẵn còn dính loại dịch thể trắng trắng nào đó trông vô
cùng dâm mị dụ người.
Thím Duệ? Khóe mắt Trần Duệ rút rút, hơi hối hận với thói quen dùng từ thường ngày của mình.
Không đợi "thím Duệ" phản ứng lại, yêu tinh tràn đầy mị hoặc kia đã
giống như một mỹ nhân rắn xinh đẹp, bắt đầu cho một cuộc chiến mới.
Tiếp đó tất nhiên là một chuỗi các tư thế, cày cấy không biết mệt mỏi,
từ khi sớm mai còn vương sương lạnh cho đến giữa trưa nắng chiếu gay
gắt.
"Có đói không? Em đi làm bữa sáng cho..." Cô mụ đại nhân ôm tay Trần Duệ, dị dàng nói.
"Làm bữa trưa đi." Trần Duệ chỉ lên mặt trời xán lạn trên đầu.
"Đã trễ vậy rồi à?" Isa tiểu thư dường như bây giờ mới phát hiện ra,
kinh hô một tiếng, sau đó oán trách: "Đều tại chàng, dày vò người ta lâu như vậy, cả chỗ kia cũng..."
Nói tới đây, Isa tiểu thư che kín mông, bước đi có chút quái dị về phía
phòng bếp. Trước khi khuất mắt, nàng còn không quên lườm hắn một cái,
phong tình vạn chủng.
Hình như "cả chỗ kia" là do nàng chủ động yêu cầu đấy chứ... Trần Duệ
không nói lên lời, đây chính là kỹ năng đảo trắng thay đen, bẻ cong sự
thật đấy ư? Là ai nói khó có khi ăn mảnh một lần, phải no nê một phen?
Lại nói, sinh hoạt mấy ngày nay quả thực cũng hoang dâm quá độ.
Chẳng qua, Trần Duệ có thể cảm nhận được một cách rõ ràng, cho tới tận
bây giờ, Isabella mới triệt để bỏ được tâm kết trong lòng. Isabella của
hiện tại không phải tuyết đạt lai, cũng không phải mạn đà la, mà là
Isabella Belphegor chân chính.
(Đổi Bailey thành Belphegor nhé )
Thấy người yêu mình vui vẻ, Trần Duệ cũng cảm thấy cả người tràn đầy lực lượng. Hắn là một người đàn ông, đây là một trong những thành công lớn
nhất trong đời hắn, cũng là trách nhiệm trọng yếu nhất.
Cửa đại sảnh truyền tới âm thanh.
"Isa!"
"A... Cha, mẹ, Lola, Betty, Pagliuca, còn cả Đâu Đâu nữa, các ngươi đã về!"
"Ừ, chúng ta vừa về, con đang chuẩn bị bữa trưa à? Mẹ giúp con."
"Không cần đâu ạ. Mọi người đều khổ cực rồi, ngồi xuống nghỉ ngơi đi,
chỗ này cứ giao cho con. Mẹ và cha không phải thích nhất canh thịt con
nấu sao?"
"Ha ha, Meiliya, vẫn là con gái này của chúng ta lợi hại. Nếu là đứa khác, chỉ sợ đủ để độc chết bán thần... Ai u, Lola!"
"Gì ạ?" (Hừ!)
"Oa, Isa, dường như ngươi hơi khác một chút! Hình như càng đẹp hơn, mà
không chỉ là đẹp hơn một chút... Bí quyết gì vậy? Mau nói cho ta biết!"
"Ồ?" (Hình như là đẹp hơn thật...)
"Betty, đây là bí mật!"
"Gì cơ?" (Bản tiểu thư cũng muốn nghe.)
"Lola, cùng tới làm cơm đi. Còn nhớ món thịt nướng lần trước ta dạy
ngươi không, để bọn họ đại khai nhãn giới một phen! Có lẽ, ta sẽ để lộ
cho ngươi biết chút bí mật đấy!"
"Isa, ta cũng tới!"
"Thịt nướng! Isabella nữ chủ nhân, thật -- đẹp -- trai!"
"..."
Đủ các loại âm thanh đan chéo nhau tạo thành mùi vị ấm áp hòa bình, cũng giống như ngôi nhà ở Ám Nguyệt.
Sau một bữa trưa thoải mái.
Cha vợ tinh linh vương vừa uống ngụm trà con gái Isabella đưa qua vừa tỏ ra vui sướng. Nhưng khi nghe được lời của con rể, ông ta lập tức nhảy
dựng lên.
"Cái gì, các con định rời khỏi Long cốc?"
"Ừm, con muốn đi Long Hoàng đế quốc một chuyến. Con đã đáp ứng Lola và Isa là sẽ mang các nàng cùng đi."
Vừa nghe đề nghị này, độc long đại gia lập tức giơ hai tay tán thành.
"Con trai của Kyle Arnold" rất hưởng thụ sự coi trọng của Long Hoàng,
lần tu hành này thực ra là được Long Hoàng mở hầu bao, tặng cho nhiều
thứ tốt, xác thực được lợi không nhỏ. Nhưng mà Pagliuca không muốn thiếu ân tình của người khác, càng không muốn ngẩn người ở nơi này.
Loubei biết tâm tư của Pagliuca, tự nhiên không muốn người yêu không
vui, cũng biểu thị cùng rời đi. Chỉ có thật đẹp trai đại gia là không nỡ bỏ chỗ ăn uống miễn phí này nhưng lại không cưỡng nổi uy bức và lợi dụ
của Long đại gia, lại thêm việc người đề ra lời rời khỏi là chủ nhân cho nên hành tây cũng giơ một "tay".
Lola và Isabella tất nhiên đều vui mừng ra mặt, không cần biết là đi du
lịch hay mạo hiểm, có thể làm bạn bên Trần Duệ mới là quan trọng nhất.
Đây chính là "phúc lợi" mà chị em ma giới không được hưởng. Càng quan
trọng hơn, ở Long hoàng đế quốc, "Arthur" dường như còn có một đống em
gái từng quen biết...
Con gái lớn khó giữ, mẹ vợ đại nhân nhìn bộ dáng của con gái, thở dài
một hơi: "Các con định đi lúc nào? Dù sao cũng phải ở thêm mấy tháng
chứ!"
"Đợi lát nữa sẽ lên đường."
"Gấp vậy à?" Hai cha mẹ vợ đồng thời kinh hãi.
"Bởi vì ở Long Hoàng đế quốc có chuyện khẩn yếu cần con làm ngay, có
liên quan đến sống chết của một vị bằng hữu, không thể kéo dài."
"Long Hoàng đế quốc?" Tiên nữ long đại trưởng lão thở dài một hơi. "Chuyện gì cần xử lý? Ta giúp con giải quyết!"
"Không, chuyện này tạm thời không muốn liên lụy tới Long cốc. Chẳng qua, con muốn hợp tác chút ít với Long cốc, nếu phát triển về sau, khẳng
định con cần giúp đỡ. Chúng ta là người một nhà!"
Câu nói sau cùng khiến Meiliya và Greenspan đều vui mừng. Mẹ vợ tiên nữ
long hỏi một câu: "Giải quyết chuyện tại Long Hoàng đế quốc xong, có về
Long cốc không?"
"Không nhất định... chẳng qua, chúng con sẽ thường xuyên trở về." Trần
Duệ khẽ cười: "Con có năng lực tự do xuyên qua không gian, càng quan
trọng hơn... chỗ này có hai người là cha mẹ Isabella và Lola, cũng là
thân nhân của con."
Cha vợ tinh linh vương gật đầu, không nói gì nữa, chỉ vỗ vỗ bả vai con rể.
Trước khi đi, tiên nữ long đại trưởng lão đỏ mắt ôm chặt hai đứa con gái, dặn dò nửa ngày, lại nhét vào tay hai người vài thứ.
Đám người Trần Duệ thông qua Truyền Trống trận song hướng, đi tới đảo Bạo Phong.
Sau đại hội trưởng lão, mặc dù bãi thử luyện mất đi tác dụng vốn có
nhưng quan hệ song phương càng thêm khăng khít. Đảo Bạo Phong đã trở
thành một trong những đồng minh của Long tộc. Titan và phong nguyên tố
nhân còn hợp tác giúp họ tiến hành một ít tu hành thực chiến.
Phế khu thượng cổ luyện kim minh văn "Thiên Luân" bị Trần Duệ "nhặt
nhạnh" gần như không còn. Dưới sự nỗ lực của titan cự nhân và sự trợ
giúp của phong nguyên tố nhân, chỗ cũ của phế khu đã lại xuất hiện một
tòa thành nữa. Nó mang tên "Tinh Diệu chi đô", trước mắt mới chỉ thành
hình. Nó và Vân Chi cung điện của phong nguyên tố nhân hô ứng lẫn nhau.
Chỗ này là một "căn cứ" của Trần Duệ tại thế giới mặt đất, cũng là tinh điểm Tinh Không chi môn cố định.
Sau khi đạt tới "Xích Cực Tinh Biến", Tinh Không chi môn đã tăng lên 4
tinh điểm, thời hạn thiết trí cũng từ ba năm thành mười năm. Bốn tinh
điểm trước mắt lần lượt là:
Một, nhà tại lãnh địa Ám Nguyệt, có thể thông qua Truyền Tống trận của Lola để tới Đọa Thiên Sứ đế đô.
Hai, Tinh Diệu chi đô tại đảo Bạo Phong. Đảo Bạo Phong có Truyền Tống trận song hướng đi tới Long cốc.
Ba, vùng đất U Phù thần bí, nơi này có biển du hồn lớn, còn có cơ hội
"vơ vét" được mảnh vụ pháp tắc trân quý, hơn nữa còn không có người
ngoài, có thể trở thành địa phương tu hành tốt nhất cho bản thân. Càng
quan trọng hơn, ngay cả ngụy thần cũng không dám đặt chân vào trong đó,
một khi tinh điểm tan biến thì không cách nào đi vào.
Bốn, trước mắt tạm thiết trí ở ngoài Quang Minh thần điện tại đỉnh Thánh Sơn. Trần Duệ vốn muốn ngấp nghé lực lượng sáng tạo căn nguyên và tin
tức của Tiffany nhưng do địa phương này quá mức mẫn cảm, ngay cả Tinh
Không chi môn cũng suýt chịu thiệt. Nếu hắn xông vào rất có thể sẽ bị
phát giác, cho nên tinh điểm này tùy thời sẽ thủ tiêu, cũng mang tính
chất cơ động cao.
Phong Ảnh ngoa đã quy nguyên chủ cũ, nay được đi dưới chân Isabella.
Kiện thần khí này là bảo bối của tu hành giả hệ tốc độ, ngoại trừ việc
giúp tập trung tinh thần lực cao độ, nó còn đề thăng tốc độ di chuyển và tốc độ công kích, còn có thể siêu việt không gian di chuyển trong nháy
mắt. Thêm đặc tính gia tốc của "Tinh Đồ", Isabella mới chỉ là tầng thứ
ma đế nhưng đã có tốc độ của cường giả quốc độ sơ cấp.
Phong Ảnh ngoa tuy là thần khí của tộc Belphegor nhưng đế quốc Phong Ảnh đã sớm tan biến, nhất là hoàng thất Belphegor ngoại trừ Isabella và
Lomond ra chẳng còn mấy người. Hiện tại ba đại đế quốc thành lập liên
minh, chiến tranh triệt để lắng xuống, trùng kiến đế quốc Phong Ảnh càng không thực tế. Vốn Isabella muốn đưa Phong Ảnh ngoa cho Trần Duệ sử
dụng nhưng Trần Duệ biết rõ một khi thần khí bị hắn phân tích thành
công, sẽ triệt để mang họ "Trần", không cách nào thoát khỏi cơ thể hắn,
cho nên hắn mới cự tuyệt.
Isabella chỉ cười cười, không miễn cưỡng, bởi vì nó ở trong tay nàng hay trong tay hắn cũng đều như nhau, không khác biệt gì lắm. Nàng tùy lúc
có thể mang ra cho hắn sử dụng.
Lần trước khi Trần Duệ rời khỏi đảo Bạo Phong, từng giao một ít mảnh vụn pháp tắc cho thủ lĩnh titan Oceanus, muốn hắn thử thăng cấp lực lượng.
Đáng tiếc, mấy titan có thực lực cao nhất tuy thành công hấp thu mảnh
vụn pháp tắc, các loại uy lực tăng cường trên diện rộng nhưng vẫn không
cách nào nảy sinh biến chất về tầng thứ. Đây chắc là là chốt khóa trọng
yếu cần nghiên cứu trong "Tinh Hoàng".
Trần Duệ ở lại "Tinh Diệu chi đô" một đêm, sáng sớm ngày thứ hai liền
lên thuyền Mạn Đà La, rời khỏi đảo Bạo Phong, đi về phố cảng trứ danh
của Long Hoàng đế quốc: thành Xích Long.