"Không thể nào!"
"Ta không thể tin được!"
"Tiếp ván nữa!"
Sau khi liên tục bị huyết tẩy trong "Tử vong thi đấu", Bạch tuộc vương mặc dù kinh hãi nhưng vẫn chấp mê bất ngộ không chịu đầu hàng. Ám nguyên tố quân vương một bên bắn sang ánh mắt khinh bỉ, căn bản như đang xem một trò vui.
Ác mộng liên tục tra tấn Bạch tuộc vương cho đến tận lúc đoàn xe tiến vào Huyết Sát đế đô. Nhìn cái bộ dạng uể oải khi bước xuống xe của Bạch tuộc vương thì không còn nghi ngờ gì nữa kẻ đi bắt nạt đã trở thành kẻ bị bắt nạt. Giờ đây chỉ cần nhắc đến mấy chữ "Tử vong thi đấu" thôi là có kẻ đã lạnh run cả người.
Có tâm trạng giống giống với Bạch tuộc vương còn có Ám nguyên tố quân vương, vị này ở một bên quan chiến cũng nhịn không được cũng muốn kiểm tra trình độ của mình, cuối cùng cũng trở thành nạn nhân dưới tay Trần Duệ.
Huyết Sát đế đô đối với Trần Duệ mà nói thì chẳng có gì xa lạ. Ngày trước vì hắn muốn thăm dò tin tức ốc nguyên chi nhưỡng của Thổ nguyên tố quân vương nên đã từng lấy cái tên Richard tham gia khảo hạch của Huyết Sát chế khí sư đồng minh. Trước đó hắn từng làm môn hạ củaTuria đại sư sau đó lại đầu quân cho chế khí đại sư đệ nhất Ma giới Bet, mục đích chính là tư liệu trong tàng thư các. Sau khi tại tàng thư các giành được tư liệu của núi Sekeruide, Trần Duệ lại đoán được ý đồ ác độc dùng tà thuật cắn nuốt năng lực của Bet, sau đó tương kế tựu kế vạch trần bộ mặt của tên già khốn. Cuối cùng Bet bị Raizen tù cấm, Trần Duệ lợi dụng cái chết giả để thoát thân, Chế khí sư Đồng Minh hội nay do Turia đại sư đảm nhiệm.
À mà còn nữ nhi của Turia…nàng tên là Beruan. Lúc trước nàng từng có ý tứ với Richard nhưng mà Richard đã thẳng thắn cự tuyệt, càng quan trọng hơn chính là cho hắn mười cái lá gan hắn cũng không dám có ý với nàng.
Theo tình hình thực tại thì khẳng định khi mà đem cô em này về nhà chắc chắn hậu cung sẽ bạo tạc. Bi kịch lúc trước đã làm cho hắn nhức đầu lắm rồi nên lần này không dám đi theo vết xe đổ.
Người đón tiếp sứ đoàn của Huyết Sát đế quốc không ngờ lại chính là Gustav cũng chính là người từng đón tiếp nhóm Tirisfal. Thân phận Gustav cũng không hề tầm thường, hắn chính là đệ nhất tướng quân dưới trướng Raizen. Không biết lần này Raizen đang tính toán cái gì trong đầu ddaayA?
Raizen dùng nghi thức tiêu chuẩn nhất của hoàng gi đón tiếp phái đoàn Đọa Thiên Sứ. Sau khi những lễ tiết khách sáo qua đi thì ánh mắt Raizen mới lại một lần nữa đánh giá đám người Trần Duệ. Khi nhìn thấy Ám nguyên tố quân vương cùng với Bạch tuộc vương trong phái đoàn thì nhất thời ánh mắt của hắn lóe lên những tia sáng lạnh.
"Hai vị bằng hữu này là do ta mời đến giúp bệ hạ chữa trị."
Đại biểu một đế quốc đi sứ không phải là chuyện đơn giản như đi hỏi vợ, cho nên Bạch tuộc vương bị Trần Duệ đem sắp luôn vào đội ngũ hộ vệ. Mặc Bạch tuộc vương dù hơi có chút bất mãn nhưng ai bảo hắn mồm mép không lại Trần Duệ cho nên cũng đành phải yên phận, không dám kêu ca nửa lời.
Raizen nghiêng đầu với Bạch Tuộc biểu thị lễ tiết rồi hướng qua Ám nguyên tố quân vương, nhãn thần chọt trở nên lăng lệ: "Vị khách này ta cảm thấy khí tức rất quen thuộc"
"Đương nhiên là quen thuộc rồi!" Hegel kiêu ngạo cười một cái quỷ dị: "Ta cũng không phải mới lần đầu gặp ngươi. Chẳng qua lần đầu tiên gặp mặt ngươi không nhìn thấy ta. Còn về địa điểm…"
"Ám Hắc hồng lô?" Ánh nhìn của Raizen lúc này trở nên lạnh lẽo.
"Không sai!" Hegel không có chút sợ hãi nào.
"Ta rất ngạc nhiên, không ngờ ngươi cũng dám xuất hiện trước mặt ta."
"Bởi vì ta thiếu tên gia hỏa này một nhân tình cho nên mới phải đáp ứng hắn tới đây." Hegel nhìn Trần Duệ một cái rồi nói tiếp: "Mặc dù ta cũng ngại trả cái món nhân tình này nhưng mà hắn nằn nì quá nên đành phải tới."
"Ngoại trừ hắn ra…" Raizen liếc qua Trần Duệ một cái rồi mới mở miệng hỏi: "Ngươi có còn hứa hẹn với ai nữa không?"
"Một người đã từng trợ giúp ta khôi phục lực lượng. Chẳng qua ta và hắn đã đường ai nấy đi." Hegel hờ hững cười nói: "Chắc hẳn ngươi cũng biết đó là ai. Ta tin rằng ngươi còn biết kẻ đó hơn cả ta."
"Ta còn tưởng rằng một vị Nguyên tố quân vương không dễ dàng hứa hẹn với ai một điều gì." Khí tức của Raizen lúc này đã dần thu liễm: "Hãy thực hiện lời hứa này của ngươi đi, những chuyện khác sau này ta đều không truy cứu."
"Tùy ngươi lúc nào truy cứu cũng được." Lần này mở miệng lại là Bạch tuộc vương. Hắn vốn chẳng có tí giao tình gì với Hegel nhưng mà tính tình hắn nóng nảy với lại lúc này cũng là người cùng trận doanh cho nên hắn cũng phải thể hiện chút phong độ của Quốc độ cường giả.
"Hử?" Raizen lúc này có chút hứng thú nhìn qua Bạch tuộc vương. Chiến ý trong mắt hắn dần dâng lên như thủy triều: "Ngươi thực sự rất mạnh bất luận là lực lượng hay là trạng thái thân thể. Ta hiện tại không phải đối thủ của ngươi nhưng hai năm sau ta tổ chức một trận Ma giới đại tái. Không biết ngươi có dám tham gia không?"
"Dám không ấy hả? Thật bất ngờ khi nghe những lời này của một tên gia hỏa sơ nhập Quốc độ." Bạch tuộc vương nhếch miệng cười khinh thường. Nhãn thần hắn lúc này đang chọi với Raizen tóe lửa. "Được! Ta không thèm thừa lúc ngươi bệnh lấy mạng ngươi. Hai năm sau ta sẽ cho ngươi biết thế nào là lực lượng thật sự của Quốc độ nhưng mà ngươi cũng nên có cái giác ngộ tử vong đi."
"Rất tốt!" Raizen cười lạnh một cái rồi ngó qua bên Trần Duệ. "Ta thật muốn khen ngươi đã mang đến cho ta một cái kinh hỉ. Guile các hạ."
Trần Duệ khom người hành lễ. "Ta rất vui mừng khi bệ hạ nói như vậy. Thỉnh bệ hạ an bài một nơi thích hợp để chúng ta tiến hành trị liệu."
Tuy Ám hệ chú ấn trên người Raizen là Ám nguyên tố lực lượng thuần nhất nhưng mà nó đã ăn sâu đến tận linh hồn rồi. Mạnh mẽ như Raizen cũng chỉ có thể tạm thời áp chế nhưng đối với Ám nguyên tố quân vương thì sự việc lại nhẹ nhàng hơn nhiều. Hắn chỉ cần tự tay cầm một thanh chủy thủ vào đâm thân thể đối phương rồi rút ra là xong việc. Rất nhanh Ám hệ chú ấn trên người Raizen đã được giải trừ.
Sau khi được giải trừ Ám hệ chú ấn thì tinh thần Raizen phấn chấn hẳn lên. Bước tiếp theo chính là hóa giải Quang hệ chú ấn, đối với nhân dân Ma giới mà nói thì mọi lực lượng từ Quang nguyên tố là cái thứ mà ai ai cũng ghê tởm, là cái thứ khó chơi nhất nhưng đối với Trần Duệ thì lại là chuyện bé như con kiến. Hắn có ba gốc Tuyết Đạt Lai trong Siêu cấp hệ thống. Vì để cứu cô mụ đại nhân hắn đã đến Quang Minh thần điện “mượn” luôn mấy gốc cây này về. Hành động một lần này thôi đã mang lại tác dụng cực lớn ngoài dự liệu.
Hoa của Tuyết Đạt Lai có tác dụng thúc đẩy tốc độ tu luyện Quang hệ, cũng có thể tiêu giải hết lực lượng Quang hệ chú lực. Nhưng cũng cần phải phối hợp thêm vài thành phần tài liệu nữa đề phòng lực lượng Quang hệ biến chứng.
Lần này lúc Trần Duệ lấy ra hoa của Tuyết Đạt Lai thì ánh mắt Raizen khó mà ché dấu được sự kích động. Cái kích động này không phải là sự kinh ngạc bình thường nữa, cũng không phải là cái kinh ngạc khi lần đầu nhìn thấy loại hoa này.
"Một trăm năm rồi, không ngờ ta có thể còn sống để nhìn thấy bông hoa thần thánh này." Raizen trầm mặc một lúc. "Ta rất kinh ngạc, không ngờ còn có thể nhìn thấy được thứ này. Ta kinh ngạc như vậy là vì nó gợi cho ta nhớ đến một người."
"Bệ hạ?!"
"Yên tâm! Ta sẽ không hỏi ngươi lai lịch của bông hoa này vì mỗi người đều có cái bí mật của mình. Cho dù…cái bí mật này của ngươi làm người ta vô cùng khát vọng. Ngươi có thể để lại bông hoa này rồi đi. Còn lại chuyện gì cũng không cần quan tâm." Raizen thu lấy Tuyết Đạt Lai rồi chuyển đề tài. "Còn cái Tháp tín hiệu TV ma pháp là cái gì? Ta cảm giác nó có ẩn chứa một nhân tố bất ổn."
"Thứ này chẳng qua là một thứ đồ chơi thôi. Cũng giống như TV ma pháp nó mang lại lợi ích rất lớn."
"Ngươi nói là nó mang lại lợi ích chắc không chỉ là lợi nhuận bán ra của TV ma pháp và mũ trò chơi ma pháp chứ. Cho dù kỹ thuật chế tạo mũ trò chơi còn chưa phỏng chế được nhưng cũng chỉ là vấn đề thời gian thôi, trên thực tế các ngươi cũng không quan tâm lắm đến mảng lợi nhuận kia. Ta giám chắc các ngươi còn có cách khác kiếm tiền từ mấy cái trò này, nếu không thì làm sao mà dễ dàng nhượng bộ lợi ích của quốc gia mình dễ dàng như vậy? Mà một khi mọi người ai ai cũng trầm mê trong trò chơi thì sẽ gây hậu quả nghiêm trọng đối với cả quốc gia của ta. Ta cũng vẫn đang suy xét có nên cấp phép phát hành trò chơi ma pháp cho các ngươi tại đây không, nếu vấn đề này gây hậu quả sâu rộng quá thì có lẽ nên cấm tiệt nó đi."
Trần Duệ nhíu mày, nếu Raizen hạ lệnh cấm trò chơi ma pháp của hắn thì không chỉ ảnh hưởng đến quyết sách của Âm Ảnh đế quốc thậm chí nó có thể đập tan âm mưu thu hoạch thao túng ma giới của hắn.
"Bệ hạ lo lắng quá rồi. Chỉ có một vấn đề ngươi tính đúng, kỳ thực trò chơi này có cách mang lại lợi ích khác. Mỗi mũ trò chơi sẽ được cấp giới hạn giờ chơi miễn phí một ngày, một khi người chơi muốn chơi thêm thì phải trả tiền. Đây chính là cách kiếm tiền của bọn ta khổ sở nghĩ ra để cân bằng lợi ích."
Trần Duệ thừa khôn để không có khai ra cái kế hoạch lừa đảo lấy Tín ngưỡng, hắn chỉ hơi hé ra cái trò kiếm thêm tiền cho Raizen đỡ nghi ngờ mà thôi. Cái cách kiếm tiền này chính là ở kiếp trước của hắn vô cùng phổ biến, khẳng định nó chính là cái mỏ vàng sinh lời không dứt.
Ánh mắt Raizen lộ ra tia dị sắc: "Thủ đoạn cao minh! Không trách trong lúc hiệp nghị các ngươi cứ một mực không cho các đế quốc khác can thiệp vào nội dung mà chỉ san sẻ lợi nhuận thiết bị đầu cuối. Thì ra là đã sớm chuẩn bị như vậy rồi, những tên kia khẳng định Đọa Thiên Sứ đế quốc sẽ bị lỗ nếu như phân phối các thiết bị với giả cả như vậy nhưng thực ra chính chúng ta mới bị ăn thiệt… xem ra ta đã quá coi thường trí tuệ của Đọa Thiên Sứ đế quốc rồi."
"Bệ hạ đừng hiểu lầm, lợi ích chính là sợi dây gắn kết cộng đồng. Hình thức quản lý nội dung và kỹ thuật của chúng ta thì quý quốc có thể học tập. Các ngươi cũng có thể chế tạo ra các thiết bị phụ trợ đi kèm với trò chơi là có thể tranh giành thị phần với chúng ta rồi. Chúng ta cũng sẽ không hề bày ra cái trò cấm bán khi các ngươi cạnh tranh lành mạnh."
"Các ngươi nói như vậy thì chính chúng ta cũng chỉ theo sau lưng các ngươi mà thôi. Nhưng thật không ngờ lại còn có thể kiếm lợi nhuận theo cách ấy. Nhưng cái này cũng chỉ làm cho cự ly càng bị kéo giãn, tin tưởng Katherine cũng thừa biết điều này." Raizen nhìn Trần Duệ một cái thật lâu rồi nói: "Ta thật sự bột phục cái người sáng tạo ra trò chơi này. Chẳng qua ngươi cũng không nên xem thường lực lượng của một quốc gia, ta thừa thủ đoạn có thể áp chế nó… Nhưng nếu như ngươi có thể đáp ứng ta một việc thì ta có thể cho phép các ngươi thuận lợi phát triển. Ta sẽ dốc hết lực trợ giúp Đọa Thiên Sứ đế quốc mở rộng thị phần, tin chắc cả hai quốc gia cùng hợp sức thì sẽ tạo nên một đại xu thế cho dù những quốc gia còn lại muốn kháng cự cũng không thể. Đương nhiên thời hạn là hai năm."
Trần Duệ suy nghĩ một chút rồi hỏi: "Yêu cầu gì vậy?"
"Ở trong tầng thứ tư của Tàng Kinh các Chế khí sư đồng minh, ngươi giúp ta mang ra một người. Đúng ra thì ta phải là người đi nhưng tình trạng thân thể bây giờ thì không cách nào làm được, cho nên cần phải nhờ đến vị bằng hữu quốc độ kia của ngươi giúp đỡ."