Ma Long

Chương 514: Chương 514: Băng long giáo (2)




Trong nháy mắt khi lão giả đến, trong thiên địa nhất thời tràn ngập lên một mùi tanh nhàn nhạt, khiến cho hàng vạn hàng nghìn Long Vũ Giả cũng cảm thấy choáng váng đầu một trận, ác tâm.

-Thiên a! Là cường giả Long Biến Cảnh!

-Là Thiên Độc Lão Quái! Hắn thế nhưng đã bước vào Long Biến Cảnh!

"..."

Phong Liệt sắc mặt cả kinh, vội vàng ngừng hô hấp lại, âm thầm khiếp sợ tu vi cao thâm của lão quỷ này, thế nhưng đem thiên địa nguyên khí chung quanh cũng bị độc tố lây lan.

Thiên Độc Lão Quái cũng không để ý tới cảm thụ của người khác, hắn trực tiếp khống chế Độc Giao bay đến cấm chế phía dưới, sau đó tiện tay lấy ra một tấm lệnh bài.

-Thiên Tru Lệnh Bài?

-Là Thiên Tru Lệnh Bài?

"..."

Tiếng kinh hô chung quanh vang lên thành một mảnh, ngay cả Phong Liệt cũng nhịn không được con ngươi co rụt lại, âm thầm đem lão quỷ này lưu ý.

Thiên Độc Lão Quái thu hồi Độc Giao ở dưới, cầm lấy lệnh bài liền tiến về đạo cấm chế kia.

Nhưng vào lúc này, đột nhiên, hơn mười đạo khí tức với khí phách hiên ngang mạnh mẽ chợt dâng lên, đem Thiên Độc Lão Quái vây lại bên trong, một đám sắc mặt cực kỳ bất thiện.

Mười mấy người này thế nhưng tất cả đều là cường giả Long Biến Cảnh, Sở Hóa Long cũng ở trong đó.

Uy áp mênh mông như hải kia làm cho một chút võ giả có tu vi không cao thân hình cũng bị lay động, tâm thần chấn động, kinh hãi muốn chết.

Lão gia hỏa này lúc bình thường một người cũng khó có thể nhìn thấy, lúc này lại thoáng cái nhảy ra nhiều như vậy, cũng không phải do mọi người không khiếp sợ.

- Thiên Độc! Ngươi cũng quá không nói đạo lý rồi? Mọi người chúng ta cũng đang chờ cấm chế mở ra, ngươi lại muốn nuốt thần phủ một mình, chẳng phải là coi như mấy người chúng ta không tồn tại sao?

Một lão giả tóc vàng sắc mặt cười lạnh nói.

-Không tệ! Thiên Độc Lão Quái, mọi người tại đây cũng không phải là chỉ có ngươi mới có Thiên Tru Lệnh Bài trong tay, thần phủ này là mọi người cùng nhau phát hiện, ngươi cũng không thể ăn một mình a!

Một gã cường giả Long Biến Cảnh khác của Ngân Long Giáo cũng trách móc nói.

"..."

Các đại giáo phái còn lại ở chỗ này cường giả Long Biến Cảnh tất cả cũng một người nói một câu, rối rít quở trách Thiên Độc Lão Quái không phải, ý tứ rõ ràng, đó chính là mặc dù có Thiên Tru Lệnh Bài cũng không thể vận dụng.

Thiên Độc Lão Quái sắc mặt không khỏi có chút khó coi, hắn lạnh lùng liếc nhìn chung quanh, lại phát hiện Độc Long Giáo của mình chung quy vẫn là thế đơn lực bạc, căn bản không thể nào chống lại toàn bộ các môn phái khác liên thủ.

Hắn sắc mặt biến ảo, sau một lúc, đột nhiên mở miệng cười to nói:

-Ha ha ha ha! Các vị đồng đạo muốn đi nơi nào, Thiên Độc ta đâu phải thích ăn một mình người sao? Lão phu chỉ là muốn thử xem lệnh bài kia có thật sự là dùng được hay không thôi. Đã như vậy, Thiên Độc ta cũng nguyện ý dựa theo quy củ của mọi người, lệnh bài kia cũng không cần tới nữa.

Dứt lời, hắn thu hồi Thiên Tru Lệnh Bài, phi thân rơi vào trong đám người Độc Long Giáo, sắc mặt cũng là vô cùng âm trầm, không nghĩ tới chính mình mới vừa công thành xuất quan, đã bị người chèn ép, rồi lại không dám phát tiết lửa giận, dù sao hơn mười tên lão gia hỏa này ở đây phần lớn đều sớm bước vào Long Biến Cảnh so với hắn, thực lực đều ở trên hắn, chỉ có thể một người sinh hờn dỗi.

Hơn mười tên cường giả còn lại cũng bĩu môi, sau đó tất cả cũng trở xuống địa bàn riêng của mình, thờ ơ lạnh nhạt.

Phong Liệt thấy vậy, không khỏi nhếch nhếch miệng, tựu ngay cả Thiên Độc Lão Quái Long Biến Cảnh cũng biết điều cam chịu, chính mình hay là đàng hoàng nhìn tình huống đi, miễn cho bị người ta một cái tát chụp chết.

Nhưng vào lúc này, đột nhiên, trong không trung có một mảnh Hắc Vân bay tới, tốc độ cực nhanh, trong nháy mắt liền đi tới cấm chế lúc trước, uy áp mênh mông cuồn cuộn kia làm đám người Mộc Thiên Tình, Lăng Cô Thành cùng mấy trăm tên cao thủ Thần Thông Cảnh cũng không khỏi lo sợ không yên lui về phía sau.

-Là ai lớn mật như thế!

-Còn không mau dừng lại!

"..."

Các cường giả Long Biến Cảnh của các đại giáo phái thấy vậy cũng đột nhiên xuất thủ, từng đạo phong nhận đủ để hủy núi đoạn nhạc hung hăng đánh về tấm Hắc Vân kia.

"Oanh! Oanh! Oanh!"

Một trận nổ lớn vang lên, tất cả Hắc Vân đều tiêu tán, lộ ra một đại đỉnh màu đen cao ba trượng.

Đại đỉnh này có ba chân hai tai, ngoài mặt chạm khắc mười đạo Thần Long với hình dáng tướng mạo khác nhau, trông rất sống động, từng đạo Long Văn huyền ảo mang theo hắc mang bắn ra bốn phía, vừa nhìn liền biết đây không phải là phàm phẩm.

Phía trên đại đỉnh lại có một gã đồng tử ba bốn tuổi khoanh chân ngồi, trên đầu ghim hai cái bím tóc nhỏ, mũm mĩm vô cùng khả ái.

Nhưng thực lực của đồng tử này cũng là cực kỳ kinh người, chỉ thấy hai tay hắn tung bay, từng đạo chưởng ảnh bay về phía hơn mười tên cường giả Long Biến Cảnh.

"Rầm rầm rầm …"

Sau một trận nổ lớn, hơn mười tên cường giả Long Biến Cảnh cao nhất lại bị đánh lui, người giống như Sở Hóa Long, Thiên Độc lão quỷ như vậy vừa bước vào Long Biến Cảnh không lâu, lại bị chưởng ảnh nho nhỏ kia oanh bay ra xa hơn mười dặm, chật vật không chịu nổi.

-Cạc cạc cạc dát! Một đám thỏ nhỏ không nên thân chết tiệt kia thế nhưng mưu toan quơ tay múa chân với bổn tôn, quả thực là không nhịn được! Cạc cạc cạc!

Đồng tử khàn giọng cười lớn.

Tiếng cười kia cực kỳ khó nghe, một vài người tu vi thấp kém thế nhưng không nhịn được hộc ra một ngụm máu tươi, suy sụp ngã xuống đất, cơ hồ ngất.

Đồng tử cũng không cười quá lâu, cổ tay hắn lật lại, một khối Thiên Tru Lệnh Bài hiện ra trên tay hắn, sau đó hướng về phía cấm chế kia.

Nhất thời, chỉ thấy cấm chế kia mở ra một đạo môn hộ cao một người rộng nửa người, đồng tử thu hồi đại đỉnh, phiêu nhiên tiến vào trong đó.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.