Nếu là đối phó long võ giả có thân xác máu thịt, khi mũi thương đâm
trúng kẻ địch chỉ có thể khuếch tán một phần khí thể luyện hồn sa tổn
thương linh hồn kẻ địch nhưng không đủ trí mạng.
Nhưng nếu đối thủ thể linh hồn thuần túy thì đâm một chết một, tuyệt đối không có cơ may.
Bây giờ nếu đã tiêu diệt Lữ Tiêu rồi thì xem như Phong Liệt đã trừđi một
khói tâm bệnh, long ngục không gian rốt cuộc lại trở về tay hắn.
- A? Bên ngoài cái con hóa linh giao kia không biết đã đi chưa nữa?
Phong Liệt cau mày.
Trầm ngâm một lúc, hắn ở đỉnh đầu mở ra một cái khe nhìn bên ngoài.
Ngay sau đó, hắn kinh ngạc phát hiện một nguyên khí hóa dịch dính đặc xuyên
qua khe hở tuôn vào trong long ngục không gian, chớp mắt biến thành
nguyên khí đậm đặc bị trấn long thiên bia hấp thu.
- A? Không lẽ đây là đang ở trong hồ nước?
Phong Liệt đầu tiên là ngẩn ra, tiếp theo đột nhiên nghĩđến chỉ có trong hò nước mới có nguyên khí hóa thành thể lỏng.
Phong Liệt không hay biết khi hắn mới trốn vào long ngục không gian thì bên
ngoài pho tượng thiên long biến thành bụi phấn, vừa đúng dính vào cánh
bướm sau lưng hóa linh giao, bị nó mang vào trong hồ.
Phong Liệt
biểu tình thay đổi liên tục, lát sau trong lòng hiện ra một ý niệm điên
cuồng, thành hình, tâm tình hắn cực kỳ kích động.
Đây là cơ hội
rất lớn cho hắn. Lúc trước chính mắt hắn thấy nguyên dịch hồ nước này
đến ba trăm trượng, nếu hoàn toàn bị trấn long thiên bia hấp thu thì
thiên bia sẽ hồi phục đến mức độ nào đây?
Thật khiến người mong chờ!
Nhưng nếu mình càn rỡ cướp đoạt nguyên khí trong hồ nước thì có khiến cao thủ đến ngăn cản không?
Ngẫm nghĩ một lát sau, mắt Phong Liệt lóe dứt khoát.
- Cha nó! Ham giàu là phải chịu hiểm! Ích lợi ngay trước mắt sao không
hốt chứ? Huống gì lão tử chỉ láy đi một phần nguyên khí thiên địa mà cao thủ không thèm thôi, không đến mức gây tai vạ lớn đi?
Sau khi long võ giảđạt đến đỉnh cương khí cảnh rồi thì muốn tu vi tăng thêm một bậc qun trọng nhất là cảm ngộ với võ đạo.
Còn về nguyên khí, long võ giả từ cương khí cảnh trở lên có thể dễ dàng hốt đủ long tinh cung cấp nguyên khí cho mình, nên đương nhiên không cần.
Đây cũng là tại sao trong nhất tầng bí cảnh có nguyên khí thiên địa đậm đặc như vậy mà không có cao thủ nào tới đây tu luyện.
Phong Liệt đặt quyết tâm xong lập tức tâm ý động, phút chốc bên trên long
ngục bỗng xé ra một khe hở rộng chừng nửa thước, dài một trượng.
Ngay sau đó, thác nước đen dính đặc từ bầu trời lao ngục đổ xuống, cho long ngục yên lặng đã lâu có phong cảnh đặc biệt mới.
Nhưng thác nước này mới đổ xuống giữa không trung thì rất nhanh hóa thành
từng đợt nguyên khí linh vụ, theo sau điên cuồng tuôn vào trấn long
thiên bia cao đến trăm trượng, tu sửa vết hằng nhiều lần trải qua tang
thương.
Phong Liệt ở trên thiên bia, đứng yên, vẻ mặt kích động
nhìn bia đá. Hắn không quên chia ra một lũ tâm thàn cẩn thận chú ý tình
hình bên ngoài.
Lúc này trấn long thiên bia tựa như một khối đất khô hạn đã lâu đang đón mưa móc.
Từng vết nứt rộng thì cỡ vài chục trượng, chi chít giao nhau, như là sao trên trời đếm hoài không hết.
Nguyên khí thiên địa thật nhiều ùa vào, nguyên khí dần vui mừng phát hiện từng vết rạn trên bia đá đang chậm rãi khép kín, mặc dù tốc độ cực chậm
nhưng nó đúng là xảy ra.
Cùng lúc đó, khí thế chấn nhiếp không
thể chống cự từ thiên bị chậm rãi tăng cường. Thậm chí bốn chữ to màu
máu 'trấn long thiên bia' càng lúc càng chói mắt như là có thể nhỏ máu
vậy.
Nhìn trấn long thiên bia biến đổi to lớn, Phong Liệt vui mừng nở hoa.
Thiên bia hồi phục nguyên lực, điều này tăng cường thực lực cho Phong Liệt.
Rất khó tưởng tượng trấn long thiên bia uy chấn viễn cổ long giới nếu hồi
phục cái thế thần uy thời viễn cổ thì Phong Liệt đánh ra thiên bia, có
phải sẽ khiến cao thủ long biến cảnh thành tro bụi không? Chỉ nghĩ thôi
đã khiến người hưng phấn rồi.
Nhưng Phong Liệt biết rõ cho dù hồ nước nguyên khí hoàn toàn bị thiên bia hấp thu, cũng còn kém rất xa để nó hồi phục như cũ.
Giờ phút này, bên ngoài long ngục không gian, tâm tình của hóa linh giao cách biệt với Phong Liệt một trời một vực.
Nó trơ mắt nhìn nước trong hồ quanh thân giảm đi từng chút một, kinh ngạc
và cũng rất tức giận, thân thể to lớn lăn lộn rít gào trong hồ, dấy lên
sóng nước ngập trời.
Ông trời đáng thương nó đi, những nguyên khí này đều là nó vất vả khổ cực nuốt vô số long thú bao nhiêu năm qua mới
gom góp tích luỹđi ra bảo bối.
Ngày thường một ít cao thủ Ma Long giáo ngẫu nhiên đến lấy một, hai lít còn khiến nó đau như dao cắt, giờ
nó trơ mắt nhìn nước hồ điên cuồng biến mất, quá buồn cười!
Gầm
rống lăn lộn nửa ngày, hóa linh giao rốt cuộc phát hiện tội khôi họa
thủ, cũng chính là khe hở bỗng dưng xuất hiện ở đáy hồ, điều này khiến
cái đầu chưa từng suy nghĩ của nó vắt óc đau đầu.
Nếu có sinh linh khác dám đụng đến bảo bối của mình thì đừng nói phải huyết chiến một trận, nuốt vào bụng mới hết giận được.
Nhưng hôm nay, đối mặt khe hở qusai dị kia khiến nó chịu bó tay, chỉđành trơ mắt nhìn nước hồ biến mất.
Một tấc, hai tấc, một thước, hai thước, một trượng, hai trượng...
Thời gian trôi qua, hồ nước to lớn phạm vi ba trăm dặm mặc nước chậm rãi
giảm sút dần thấy đáy, bộ xương long thú to như núi cũng dần lộ ra.
Hiện tại hóa linh giao đã phát hiện nước quanh người nó chẳng những không đủ che đậy thân hình mà thậm chí không đủ cho nó uống.
Trái ngược là Phong Liệt ở trong long ngục không gian mừng như điên, không thể bình tĩnh.
Hiện tại biểu tượng mất hết linh khí, khô khan không ánh sáng của trấn long
thiên bia đã không còn, mặc dù còn vài trăm khe hở khá lớn không thể
hoàn toàn lành lặn nhưng đã tỏa ra ánh sáng xanh lăn tăn, linh khí nhiếp người, lực chấn nhiếp kinh khủng dần nổi liễm, rất kỳ diệu.
Đặc
biệt khiến Phong Liệt kinh ngạc là trấn long thiên bia vốn cao trăm
trượng giờ tăng lên đến ba trăm trượng, nằm ngoài dựđoán của hắn.
Phong Liệt chợt nhớ ra lúc hắn vào hoàn cảnh tỏa long đài tạo ra thì từng thấy bên trong trấn long thiên bia cao cỡ vạn trượng.
- A? Không lẽ trấn long thiên bia lành lặn cần to đến vạn trượng? Ài, đường còn xa xôi đây!
Phong Liệt ngửa đầu nhìn bia đá xanh to lớn, miệng bất đắc dĩ thở dài, nhưng
trên mặt vẻ vui mừng không thể che giấu, điển hình được lợi còn lên mặt.
Đúng lúc này, bên ngoài trừ tiếng hét phát hiện của hóa linh giao ra đột
nhiên có thanh âm kinh ngạc rõ ràng truyền vào tai Phong Liệt.
- Ủa? Sao lại thế này?
- Nguy rồi! Có người đến!
Phong Liệt giật mình, nhanh chóng tam ý động khống chế long ngục khép lại khe hở kia, hoàn toàn biến mất.
Phong Liệt lặng lẽ phân ra một lũ tâm thần chú ý tình hình bên ngoài, thấy có một ông lão mặc đồ đen biểu tình âm trầm đứng trên mặt nước, nhíu mày
nhìn hồ nước bên dưới sắp cạn, biểu tình liên tục thay đổi.
Hóa linh giao trông thấy ông lão như có chỗ dựa, mắt lóe tia ỷ lại uất ức vòng tới vòng lui, không ngừng phát ra tiếng *gri gri*