Nếu như lt là một mỹ nữ tuyệt thế, xinh đẹp thì cũng không khiến cho
người ta sinh ghét, nhưng Phong Liệt vừa nghĩ tới thế giới sau lớp áo
choàng kia, tỏng lòng không khỏi ác cảm, làm thế nào có thểđể cho cô ta
dựa vào được.
Nhưng đồng thời nghĩ lại sự thầm yêu mến của hai
tên đệ tử dưới gốc cây kia khiến cho Phong Liệt không thể hiểu được, vốn là bị ép gả cho hnt, nhưng lại thêm một người thầm yêu, xem ra nữ nhân
xấu xí này cũng có duyên.
Hẳn là nữ nhân xấu xí này có tuyệt chiêu đặc biệt.
Phong Liệt đổ mồ hôi, cố gắng lắc đầu, những suy nghĩ cứ bay lên tận chín tầng mây.
Hắn lạnh nhạt nhìn lt nói:
- Muốn ta thả ngươi ra ngoài cũng không phải là không thể, chỉ cần ngươi trả lời ta mấy câu hỏi!
- Hỏi đi hỏi đi! Ta biết thì nhất định sẽ nói cho ngươi.
Lt sững sờ, vội vàng gật đầu đồng ý.
Nhưng trong lòng nàng thầm hừ lạnh một tiếng:
- Hừ hừ, hiện tại bổn tiểu thư phải thỏa hiệp một chút, đợi ra được khỏi cái không gian này, xem ta xử lý ngươi thế nào!
Phong Liệt tuy không nhìn thấy biểu hiện của nàng dưới lớp áo choàng, nhưng
hiểu rõ vài phần suy nghĩ của nàng, khóe miệng có chút nhếch lên, lộ ra
một tia khinh thường.
- Lan Tiếu Thiên là ai?
Phong Liệt chợt hỏi.
- À? Lan Tiếu Thiên? Hắn là nhị ca của ta! Làm sao ngươi biết được? Ngươi quen nhị ca ta à?
Lt giật mình, không khỏi mở to cái miệng nhỏ nhắn.
- Ngươi chỉ cần trả lời ta là được rồi.
Phong Liệt lạnh lùng nói:
- Lan gia các ngươi muốn Long võ giả Cửu phẩm huyết mạch để làm gì?
Lan Tiếu thoáng lặng liền lắc đầu nói:
- Cái này là cơ mật của Lan gia chúng ta, không thể nói được!
- Hừ, lần này Lan gia các người đến Bí cảnh có bao nhiêu người?
Phong Liệt hừ nhẹ một tiếng rồi tiếp tục nói.
Lan Tiếu kinh ngạc nói:
- Có một mình ta thôi, nếu không ta cũng không bị rơi vào bẫy của hnt.
Phong Liệt trong lòng giận dữ, nữ nhân xấu xí này còn làm bộ ngây thơ, kỳ
thực là không muốn nói thật, nói không chừng phải cho cô ta nếm mùi khổ
cực rồi.
- Hừ, chưa thấy quan tài chưa nhỏ lệ! Xem ra không giáo huấn ngươi thì ngươi còn tưởng ta ăn chay hả!
Phong Liệt lạnh lùng cười một tiếng, trong lòng lập tức khẽ động, Trấn long
thiên bi chôn sâu dưới mặt đất không khỏi ngăn cản lực hút khổng bố,
điên cuồng hút nguyên lực trên người lt.
Lan Tiếu sau khi ngẩn ngơ không hiểu, liền hoảng sợ biến sắc.
Nàng giật mình phát hiện ra rằng, một cỗ khí cuồng cuộn giống như Thiên uy
tràn ngập quanh người mình, khiến cho thể xác và tinh thần chịu áp lực
tới cực điểm, hơn nữa nguyên lực trong cơ thể mỗi lúc đều trôi đi thật
nhanh.
- Hả? có chuyện gì thế này? Nguyên lực của ta? Phong Liệt, ngươi làm gì với bổn tiểu thư thế này? Ngươi đừng quên, chúng là đồng
sinh cộng tử!
Lt kinh hãi vô cùng, vừa cố gắng để không cho nguyên lực bị hút đi, vừa quát Phong Liệt.
Phong Liệt cười lạnh lùng, âm thanh không chút sắc thái nói:
- Hừ, ngươi có hai lựa chọn, hoặc là thành thật trả lời câu hỏi của ta,
hoặc là mất hết nguyên lực, sau này chỉ là một linh chú sư đơn thuần.
- Phong Liệt, ngươi thật khốn khiếp! Không phải ta đã nói thật rồi sao? Ngươi còn muốn thế nào nữa.
Lúc này lt sợ hãi không khỏi suy nghĩ muốn khống chế Phong Liệt, nhưng sau
đó nàng phát hiện rằng, Phong Liệt lập tức biến mất tại chỗ, xuất hiện ở bên ngoài cách ngàn trượng, ngoài tầm tay với của nàng, khiến cho nàng
không khỏi nghiến răng tức giận.
- Những gì ngươi nói ban nãy ta không tin!
Phong Liệt lạnh lùng cắt nàng lời của lt.
- Ta có thể thề với trời! Phong Liệt, ngươi mau dừng lại đi, có gì từ từ nói…
Lt cảm giác hoảng sợ nguyên lực của mình điên cuồng trôi đi, trong lòng
như có lửa đốt, nàng tranh thủ thời gian thề thề thốt thốt.
Một lát sau, Phong Liệt cảm giác kha khá, liền thu Trấn Long thiên bi lại, sau đó vẻ mặt cầm thú nhìn về phía lt nói:
- Được, chúng ta có thể từ từ nói chuyện rồi.
- Phong Liệt, tên khốn khiếp, bổn tiểu thư là Cương khí cảnh tứ trọng
thiên, ngươi đợi đấy, bổn tiểu thư không để cho ngươi yên đâu.
Trải qua một hồi truy hỏi, Lan Tiếu rốt cuộc đã đem tất cả những gì mình biết ra kể lại cho Phong Liệt.
Nhưng điều khiến Phong Liệt buồn bực chính là Lan Tiếu cũng không biết nhiều
lắm, nàng đến Bí cảnh này để rèn luyện là do nhị ca Lan Tiếu Thiên kích
động, hờn dỗi nên mới đến đây.
Nhưng Phong Liệt chỉ dựa vào một chút tình hình hiểu được cũng có thể suy đoán ra căn nguyên và hậu quả của việc này.
Đoán chừng Lan Tiếu Thiên là vì đoạt được lệnh bài Thiên tru từ tay hnt cho
nên đã giao dịch với hnt, nghĩ cách để lừa muội muội của mình ra khỏi
nhà, rơi vào cạm bẫy của hnt rồi đổi Lan Tiếu lấy tấm lệnh bài Thiên
tru.
Tất cả mọi chuyện được sắp xếp khá là hoàn mỹ, chỉ tiếc là
hnt đánh giá quá thấp năng lực của Lan Tiếu, không ngờ rằng Lan Tiếu dựa vào năng lực của nàng có thể giết được tám thuộc hạ Cương khí cảnh của
mình, trốn thoát khỏi cái bẫy.
Hơn nữa, khi hắn sắp thành công thì Phong Liệt lại xuất hiện làm kẻ phá hoại.
- Không thể nào! Ngươi nói bậy! Nhị ca ta từ nhỏ đã thương ta như thế! Làm sao có thể hại ta được!
Nghe Phong Liệt nói ra suy đoán của hắn, Lan Tiếu không tin được hét lên, cố gắng lắc đầu, trong chốc lát trở nên hồn xiêu phách lạc.
- Tin hay không đó là chuyện của ngươi, ta chỉ nói lên suy nghĩ của ta mà thôi.
Phong Liệt cười lạnh lùng một câu, cũng không muốn cãi cọ với nàng, đi qua một bên thầm suy nghĩ về chuyện của mình.
Theo suy nghĩ của Lan Tiếu, Lan gia trao đổi lấy Lý U Nguyệt là vì mười năm
sau sẽ hiến tế Lý U Nguyệt cho thần linh trên trời nào đó, Phong Liệt
thấy cái này thật vớ vẩn nhưng vẫn cười trừ.
Nhưng, chú thuật vốn là thứ không thể tưởng tượng được, có liên quan đến một loại lực lượng
thần bí hay không không ai có thể nói rõ ràng được.
Phong Liệt
cũng không muốn để ý quá nhiều, hắn chỉ thầm nghĩ làm sao bảo vệ cho nữ
nhân của mình không bị tổn thương mà thôi, về phần thứđồ hiến tế gì đó,
chỉ cần không chọc lên đầu mình là được.
Lúc này, bên ngoài dãy núi nhỏ phong vân biến sắc, chốc thoát đã bắn ra một hồi đại chiến.
Lông mày Phong Liệt dựng lên, lập tức muốn thoát ra không gian bên ngoài
- Ngươi chờ một chút!
Lan Tiếu suy nghĩ một hồi lâu đột nhiên gọi:
- Phong Liệt, dẫn ta ra ngoài được không? Ta muốn đích thân đi hỏi nhị ca ta!
Phong Liệt muốn cự tuyệt nhưng trong lòng lại khẽ động, tạm thời thay đổi chủ ý nói:
- Đưa ngươi ra ngoài cũng được, nhưng ngươi phải đồng ý với ta mấy điều kiện!
- Điều kiện gì?
- Một, sau khi ra ngoài tất cả phải nghe theo sự sắp xếp của ta. Hai,
xong việc ngươi lập tức theo ta trở lại Long huyến giới, sau khi giải
thuật chú cho ta xong sẽ lại thả ngươi ra. Ba, khi cần ngươi rat ay cứu
người, bất luận là đối mặt với Lan gia hay là Lý gia. Chỉ cần ngươi có
thểđáp ứng ta những điều kiện trên, ta có thểđưa ngươi ra ngoài.
Ánh mắt Phong Liệt lạnh lùng, lời nói không chút đùa giỡn.
Trong lòng hắn hiểu rõ rằng, chính mình ở bên trong Bí cảnh dù sao cũng lực
mỏng, đợi lát nữa khi hỗn chiến bắt đầu, chỉ sợ không có đủ lực, lúc đó
Lan Tiếu cũng không tồi, ngược lại có thể giúp đỡ được mình.
Hơn
nữa, hắn cũng có chút kiêng nể chú thuật của Lan gia, nếu như Lan Tiếu
thực sự trợ giúp mình chắc chắn sẽ giúp mình tránh được không ít phiền
toái.