Tức giận một lúc sau Phong Liệt đè nén lửa giận trong lòng, ánh mắt sắc bén nhìn Lý hộ pháp, lạnh lùng hỏi:
- Chuyện xảy ra khi nào?
- Mười năm sau, ngày cổ giới thiên tuyển.
Lý hộ pháp thản nhiên ní một câu rồi lóe người lên, chớp mắt biến mất ở truyền tống trận thông hướng Long Huyết Giới.
- Mười năm sau, ngày cổ giới thiên tuyển?
Phong Liệt từ từ nhai lại lời Lý hộ pháp nói, dần siết chợt hai nắm tay,
trong mắt thoáng chốc lóe ra tia sáng khiến người sợ hãi.
- Hừ hừ, mười năm hả? Đủ rồi!
Con người sống trên đời luôn sẽ phải bất đắc dĩ như vậy.
Nhưng xem nó như thế nào thì cũng tùy người.
Kẻ yếu lựa chọn bất đắc dĩ chấp nhận hoặc là nhát gan trốn tránh. Kẻ mạnh
sẽ coi nó là loại khiêu chiến, bậc thang đạp lên con đường đỉnh cao.
Trong long võ giả thế giới cường giả lớp lớp, thế gia bá quyền thì một nhân
vật muốn le lên nhất định phải đạp từng đối thủ cường đại dưới chân.
Nếu không thì dù cho ngươi đăng cao tuyệt đỉnh, cũng chỉ là sống ở trong tưởng tượng của mình.
Phong Liệt trước giờ luôn cho rằng mình là cường giả, vậy nên hắn chưa bao
giờ sợ hãi bất cứ khiêu chiến nào, cũng không vì chọc vào một kẻ địch
cường đại mà hối hận.
Vì hắn luôn giữ niềm tin mặc kệđối phương
cường đại cỡ nào rồi sẽ có ngày thành đá lót chân nhỏ bé không đáng kể
của mình, chỉ thế thôi.
Trong thế giới hắc ám từng đợt nguyên khí linh vụ theo gió nhẹ múa, chậm rãi dung nhập vào người Phong Liệt, dần
dần bị phong ma thần thương ở đan điền của hắn hấp thu.
- Tất cả của Phong Liệt chỉ thuộc về một mình ta, ai đụng vào thì chết!
Phong Liệt đứng tại chỗ suy nghĩ thật lâu, sắc mặt dần bình tĩnh trở lại, tâm trí càng vững vàng hơn. Ánh mắt của hắn lạnh lùng nhìn truyền tống trận chính giữa, khóe môi nhếch nụ cười tàn khốc.
- Ưm, có nên đi xem cổ giới trước không đây?
Phong Liệt lòng máy động, mắt chớp lóe, nổi lên ý nghĩđi cổ giới thử xem.
Nhưng hắn suy nghĩ rồi đè nén ý định này.
Một mặt là lúc mới vào cửa thanh âm già nua đã cảnh có hắn không được đi
lung tung, mặt khác Phong Liệt cho rằng lấy thực lực hiện tại của hắn
còn chưa đến trình độ tùy ý phá hư quy tắc.
Trầm ngâm một lúc, Phong Liệt dần cách khỏi truyền tống trận đi hướng sâu trong hắc ám.
Bây giờ hắn đã hiểu cái gọi là vô quang bí cảnh rõ ràng không phải bí cảnh
riêng của ám võ viện, thậm chí không phải của Ma Long giáo.
Trên
ba truyền tống trận này tùy thời xuất hiện một ít long võ giả cường đại
không xuất thân từ ám võ viện, lỡ như cái tên nào thấy gai mắt hắn tùy
tay cho một cú là hắn tiêu đời.
Vậy nên hắn cảm thấy chỗ này không tiện ở lâu, ngoan ngoãn ở trong nhất tầng bí cảnh này yên tịnh tu luyện mới là đạo lý.
Tiếp theo Phong Liệt tiến lên, trong lòng ngày càng kinh ngạc.
Hắn phát hiện chỗ truyền tống trận chỉ là gần biên giới nhất tầng bí cảnh
mà thôi, hắn đi xa cỡ mười dặm vẫn không phát hiện tận cùng nhất tầng bí cảnh.
Nhưng khiến hắn rất vui mừng là càng đi sâu với thì nguyên khí trong thiên địa càng đậm đặc, thậm chí không khí xung quanh và đất
đai dưới chân biến ẩm ướt hơn, có xu hướng biến dịch.
Nguyên khí đậm đặc trong khung trời này chỉ kém hơn thượng cổ tụ nguyên trì ở dạ mạc đại hiệp cốc một bậc mà thôi.
- Hắc hắc hắc! Giàu! Lão tử giàu rồi!
Phong Liệt cực kỳ kích động, trong mắt không thể che giấu niềm vui sướng.
Nguyên khí đậm đặc như vậy có lẽ bản thân hắn không hấp thu được bao nhiêu
nhưng với trấn long thiên bia gần như cạn kiệt linh khí thì không thể
nghi ngờ chính là động tiên không có cái thứ hai!
Phong Liệt
không dừng bước chân, trước khi hắn càn quét nguyên khí xung quanh phải
mò rõ tình huống chỗ này, nếu không khi bị người phát hiện thì rắc rối
to.
Rốt cuộc đi hơn hai mươi dặm hắn phát hiện một hồ nước nguyên dịch màu đen, ở trong bóng tối toát ra hơi thở âm trầm.
Từ xa nhìn thì hồ nước như một hình trứng bất quy tắc, có phạm vi ba trăm
trượng, nguyên khí hùng hồn ập vào mặt còn kèm theo từng đợt mùi máu.
Đặc biệt làm Phong Liệt giật mình là quanh hồ tràn ngập xương cốt rậm rạp, trong hồ có tiếng hét khiến người hoảng hốt.
Những bộ xương số ít là hình người, đa số là xương cốt long thú các loại
hình. Trong đó có bộ xương xanh dài hơn hai mươi trượng rõ ràng là độc
long tích ít nhất cấp bốn trở lên.
Cách hồ nước còn ba trăm trượng Phong Liệt đột nhiên dừng bước, từ xa nhìn hồ, biểu tình biến trầm trọng vô cùng.
Bây giờ hắn mơ hồ cảm tháy trong hồ như ẩn tàng một sinh linh nguy hiểm,
cực kỳ nguy hiểm, những bộ xương trắng hếu này là chứng minh tốt nhất.
Phong Liệt kiềm nén lòng tò mò muốn tiến lên tra xét, âm thầm lùi ra sau. Tò mò hại chết người, cẩn thận là hơn.
Đến đây thì lòng hắn vô cùng tò mò với vô quang bí cảnh này, cũng thắc mắc về Ma Long giáo.
Kiếp trước hắn tự nghĩ mình là đệ tử duy nhất của Ma Long giáo chủ, hiểu kha khá nhiều bí ẩn trong giáo nhưng giờ xem ra hắn hiểu là một cọng lông
trâu mà thôi.
Ít nhất với cái gọi là 'cổ giới' hắn hoàn toàn không biết gì cả.
Nhưng ngay sau đó, khi Phong Liệt lùi đi không xa thì bỗng khựng lại, thầm giật mình.
Giờ phút này hắn cảm thấy dường như mình bị một ánh mắt hung tợn nhìn chằm
chằm, như là nếu hắn nhúc nhích cái nào thì rất có thể sẽ bị tấn công
dồn dập.
"A? Khốn kiếp, là cái quỷ gì vậy?"
Phong Liệt trái tim nhảy lên tới cổ họng, hắn chậm rãi quay đầu, nhìn hồ nước phía sau lưng, con ngươi co rút.
Chỉ thấy chính giữa hồ nước đen mặt nước vốn đen như mặc đang nổi lên một
cái đầu tm giác màu bạc, lộ ra từng phân nhánh lưỡi rắn màu đen, đôi mắt đỏ như máu sáng rực hung tợn nhìn chằm chằm Phong Liệt, phát ra tiếng
rít khẽ.
Giây phút Phong Liệt ngoái đầu nhìn thì bỗng cái đầu tam giác to lớn *rào rào* vọt lên khỏi mặt nước tới ba trượng, lộ ra một
khúc cổ rắn và sau cổ có thứ như là cánh bướm, đôi mắt nó càng tăng sự
hung ác.
- Đây...đây là hóa linh giao?
Phong Liệt lòng run lên, kiềm không được kinh kêu, hắn lập tức nhận ra thân phận của nó.
Đây rõ ràng là một con hóa linh giao cực kỳ quý hiếm, một hoang thú kỳ diệu có thểđem tinh hoa máu thịt của sinh linh chuyển hóa thành nguyên khí
thiên địa, cực kỳ hiếm thấy trên đời.
Trên Long Huyết đại lục dã
thú thức tỉnh chân long trong cơ thể rồi sẽ trở thành long thú có thực
lực, chỉ số thông minh tăng nhiều.
Trừđiều đó ra, trên đại lục
còn có một số sinh linh cường đại trời sinh đã có thần thông kỳ lạ, hơn
nữa dù không thức tỉnh chân long huyết mạch thì cũng có thực lực kinh
người, chúng nó được gọi là hoang thú.
Hoang thú thực lực mạnh
mẽ, thần thông quỷ dị, thọ mệnh dài lâu, nhưng khuyết điểm duy nhất là
linh trí của chúng không cao, tiến hóa chậm chạp.
Bây giờ cái thứ to lớn ở trong hồ nhìn hắn nhễu nước miếng, sau lưng có đôi cánh bướm
lấp lánh cùng với hoàn cảnh nguyên khí đậm đặc xung quanh, khiến Phong
Liệt dễ dàng nghĩđến trong sách cổ ghi chép thượng cổ hoang thú hóa linh giao.