Ma Long

Chương 591: Chương 591: Kim Long giáo (1)




Phong Liệt từ rất xa đã đưa mắt nhìn về hai tên thiếu niên này, sau khi đánh giá một hồi thì trong nội tâm hắn không khỏi thầm khen một câu, thật là một đôi rồng trong loài người.

Tuổi của hai người này cũng không lớn hơn so với mình mấy tuổi, nhưng mà tu vi cũng đã đạt đến cảnh giới Thần Thông Cảnh, nhất là tên thiếu niên có vẻ ngoài lười biếng âm tà kia, chính Phong Liệt cũng không thể nào nhìn thấu được tu vi của hắn, điều này khiến nội tâm Phong Liệt không khỏi cảm thấy giật mình.

Mà lúc này, một đám đệ tử mắt cao hơn đầu của Kim Long Giáo cũng không thèm để ý một chút nào đến Phong Liệt, tuy nhiên khi bọn chúng nhìn về phía Hoảng tử Nguyệt thì hai mắt không khỏi trở nên sáng ngời, trên mặt bọn chúng đều hiện vẻ kinh ngạc.

Nhất là cái tên thiếu niên có khí chất âm tà đang dẫn đầu ki, trong lúc hắn cảm thấy kinh ngạc vì vẻ đẹp của Hoàng Tử Nguyệt thì ánh mắt hắn cũng hiện lên sự nghi ngờ.

- Sao vậy Ngạn thiếu ? Chẳng lẽ ngươi đã vừa ý với cô gái này ? Xét về mặt tư sắc của nàng thì đúng là thế gian hiếm thấy, nếu huynh muốn thì tiểu đệ sẽ đứng ra dắt mối, thành toàn cho Ngạn Thiếu một phen ?

Tên thiếu niên anh tuấn tuấn dật kia dửng dưng mà nhìn một chút về phía Hoàng Tử Nguyệt, rồi sau đó lại quay ra trêu ghẹo tên thiếu niên tên là Ngạn Thiếu.

- Ha ha! Cái này thì không cần, nàng đã là hoa đã có chủ, bổn công tử luôn luôn không thích cướp đoạt đồ vật yêu thích của người khác. Ngạn Thiếu khẽ cười rồi nói.

Tuy miệng hắn nói như vậy, nhưng mà ánh mắt của hắn vẫn nhìn một cách chắm chú lên trên người Hoàng tử Nguyệt, mà vào lúc này thì sự nghi ngờ trong mắt hắn cũng tựa hồ như càng ngày càng đậm.

Tên thiếu niên kia nghe Ngạn Thiếu nói vậy thì cũng từ chối cho ý kiến, hắn cười cười rồi cũng không nói thêm gì nữa.

Ngay sau đó, khi đến lúc mà hai người đi ngang qua nhau, thì vẻ mặt của tên Ngạn Thiếu kia hơi do dự một cút, rồi đột nhiên nói với hai người Phong Liệt cùng Hoàng Tử Nguyệt :,

- Nhị vị kính xin dừng bước!

Vẻ mặt của Phong Liệt hơi sững sờ một chút, nhưng mà bước chân của hắn cũng không ngừng lại một chút nào, tiếp tục lôi kéo Hoàng Tử Nguyệt đi thẳng về phía trước.

Từ trước đến nay thi Ma Long giáo cùng Kim Long giáo luôn luôn ở thế như nước lửa, ngoại trừ việc chưa phát động binh đao ra thì cũng chẳng có gì đáng để nói cả, mà chỗ này cũng không phải nơi để gây chuyện cho nên Phong Liệt cũng không muốn dây dưa gì nhiều với đối phương.

- Phong Liệt, hình như hắn muốn nói chuyện với chúng ta đấy? Hoàng Tử Nguyệt nghiêng đầu mà nhìn về phía đám người của đối phương, rồi thấp giọng mà nói.

- Không cần để ý tới bọn chúng.

- Ah. Hoàng Tử Nguyệt ngoan ngoãn mà ngậm miệng lại.

. . .

Mà tên Ngạn thiếu kia khi chứng kiến Phong Liệt lại giả như mắt điếc tai ngơ, không thèm để ý gì đến mình thì khẽ nhíu mày.

Sau đó không đợi hắn tiếp tục mở miệng, thì một đám đệ tử của Kim Long giáo đang ở đằng sau, đột nhiên lao lên phía trước, rồi bao vây hai người Phong Liệt lại.

- Các ngươi có chuyện gì sao? Phong Liệt vẻ mặt lạnh nhạt mà quát lên hỏi.

- Lớn mật! Tiểu tử nhà ngươi lại dám ngoảnh mặt làm ngơ với Ngạn thiếu của chúng ta, quả thực là tội của ngươi đáng chết muôn vạn lần! . Một tên chó săn của Ngạn thiếu vẻ mặt cực kỳ kiêu ngạo mà hét lớn lên.

- Ta cùng với đám người các ngươi vốn không quen biết, mà ta thì cũng không phải là đệ tử của Kim Long giáo, cho nên dựa vào cái gì mà ta phải nghe lời các ngươi? Phong Liệt cười nhạo mà nói.

- Hừ! Chỉ bằng việc chúng ta có nhiều người hơn thì còn không được sao ? Tên chó săn kia vẻ mặt cực kỳ kiêu ngạo, hừ nhẹ mà nói.

Hắn đối với tu vi biểu hiện ra bên ngoài của Phong Liệt thì cũng không thèm để ở trong lòng một chút nào, mà khí thế của Hoàng Tử Nguyệt thì cũng chỉ vẻn vẹn nằm trong tu vi của cảnh giới Nguyên Khí Cảnh, cho nên không việc gì hắn phải sợ hãi.

- Tốt rồi! Lý Tài lui ra!

Tên Ngạn Thiếu kia khẽ quát một tiếng, rồi lập tức thúc ngựa mà đi lên phía trước.

Hắn cũng không tỏ vẻ kiêu ngạo gì mà thi lễ với hai người Phong Liệt cùng Hoàng Tử Nguyệt, rồi khẽ cười nói :

- Tại hạ Kim Long giáo Kim Sở Ngạn, không biết nhị vị xưng hô như thế nào?

Mặc dù là nói chuyện với hai người Phong Liệt, nhưng mà ánh mắt của hắn lại chỉ nhìn chằm chằm vào người Hoàng Tử Nguyệt, còn đối với Phong Liệt làm như không nhìn thấy.

- Hả: Nguyên lai là hắn! Trách không được !

Ánh mắt của Phong Liệt khẽ động một chút, rồi nhanh chóng đánh giá cẩn thận con người Kim Sở Ngạn, đối với người xếp hạng thứ nhất trên Phi Ưng Bảng, có được đại thần thông của Kim Long Hoàng Hạo nhật kiếm vũ , đồng thời cũng là thiên tài đệ nhất của Kim Long giáo này, thì trong lòng của hắn cũng có vài phần hiếu kỳ.

Lúc trước thì mười người đứng đầu trên Phi Long Bảng, ở trong mấy tháng gần đây đều đã biến mất, có người thì đã chết, có người thì đã tiến vào Thần Thông Cảnh, mà Kim Sở Ngạn này thì hiển nhiên là nằm ở vế sau.

Nghĩ đến chuyện này, thì trong lòng Phong Liệt thổn thức không thôi, vốn dĩ hắn cho rằng tốc độ tu luyện của mình đã rất nhanh rồi, nhưng nếu đem so sánh với tên Kim Sở Ngạn này thì cũng không thể chiếm được một chút ưu thế nào cả.

Kỳ thật ngẫm lại cũng đúng, tất cả những tài nguyên dành cho việc tu luyện của hắn thì đều do chính bản thân hắn đi chém giết liều mạng mà đoạt được, mà người ta thì lại nhận được sự hỗ trợ của một giáo phái với tài nguyên chồng chất, thì trên con đường tu luyện của hắn sẽ dễ dàng hơn chính mình rất nhiều.

- Tại hạ Liệt Phong, ta cùng xá muội còn có chuyện quan trọng muốn làm, mong rằng các vị nhường đường Phong Liệt lạnh nhạt nói, nhưng lúc nói ra tên tuổi thì lại đem tên của mình nói ngược lại.

Lúc này, Hoàng Tử Nguyệt thấy tên Kim Sở Ngạn kia cứ nhìn mình chằm chằm, thì trong lòng không khỏi cảm thấy cực kỳ chán ghét, nàng cau cái mũi của mình lại, rồi trợn trừng mắt mà nhìn về phía Kim Sở Ngạn sau đó lui về sau lưng của Phong Liệt.

- Hả?

Kim Sở Ngạn ánh mắt có chút nheo lại, lúc này mới đem ánh mắt của mình dời khỏi người Hoàng Tử Nguyệt, rồi sau đó hắn lại liếc mắt nhìn về phía Phong Liệt, mà nói : Liệt huynh, không biết lệnh muội có nguyện ý gia nhập Kim Long giáo chúng ta không?

- Rất tiếc là không thể được, tại hạ là người của Ma Long Giáo, vậy ngươi thấy điều đó có thể nào xẩy ra được hay không?

Phong Liệt không chút khách khí mà nói.

Hắn giờ phút này khẽ nhíu nhíu lông mày, trong nội tâm lại cảm thấy cực kỳ kinh ngạc, hắn cũng không biết hành động này của Kim Sở Ngạn là có ý gì.

Đột nhiên, trong lòng của hắn khẽ động, lúc này hắn lại nghĩ đến một chuyện, hắn biết rõ là bề ngoài là Hoàng Tử Nguyệt có huyết mạch của Kim Long Hoàng, chắc hẳn là tên Kim Sở Ngạn này đã nhìn ra điều gì đó?

Lúc này, Kim Sở Ngạn khẽ nhướng lông mày, lắc đầu rồi thở dài mà nói: Không nghĩ tới Liệt huynh dĩ nhiên lại là đệ tử của Ma Long giáo, thật sự đáng tiếc! Tất cả các ngươi mau lui ra!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.