Chung quanh một màn đen tối, không gian yên tĩnh, trong hư không lượn lờ những màn nguyên khí, chậm rãi nhấp nhô.
Dưới sự dẫn dắt của Phong Liệt, những nguyên khí linh vụ này liên tục trào
ra và lan vào từng lỗ chân lông của hắn, theo kinh mạch vận chuyển tuần
hoàn, chậm rãi bổ sung năng lượng đan điền cho nguyên lực bị tiêu hao
của hắn.
Thời gian chậm rãi trôi qua.
Khi nguyên khí trong Bí cảnh đã đầy đủ, Phong Liệt chỉ dùng một canh giờđã có thể bổ sung
những năng lượng tiêu hao, thần thái lại trở nên sáng láng lên.
Lan Tiếu bên cạnh vẫn không có dấu hiệu tỉnh lại, nhưng hô hấp đã ổn định hơn nhiều, điều này khiến cho Phong Liệt yên tâm hơn.
Giờ phút này sau khi nguyên lực được khôi phục lại, Phong Liệt không khỏi
nghĩ tới tên cao thủ cương khí cảnh tứ trọng thiên trong không gian long ngục. Tuy tên đó tạm thời không có uy hiếp gì với mình nhưng sớm muộn
cũng sẽ gây ra phiền toái.
Hắn nhìn Lan Tiếu trên mặt đất, sau đó trong lòng khẽ động, liền trốn vào trong không gian Long ngục.
Trong lúc này ở bên trong Long ngục, người trung tuổi kia vẻ mặt hoảng sợ,
hai tay nắm một bó Long tinh to, đang điên cuồng bổ sung năng lượng cơ
thể bị tiêu hao.
Điều không ngờ là tốc độ bổ sung nguyên lực của
hắn còn không kịp nổi tốc độ hấp thu của Trấn long thiên bi, nguyên lực
trong cơ thể vẫn không ngừng bị xói mòn.
Thậm chí, một phần lớn
nguyên khí Long tinh trong tay hắn đã bị Trấn long thiên bi hút đi,
nguyên khí không thể vào trong cơ thể hắn.
Tình hình như thế chỉ
cần một lát nữa thôi, hắn ta từ một cao thủ cương khí cảnh tứ trọng
thiên sẽ rớt xuống còn cương khí cảnh nhị trọng thiên.
Cho dù hắn là tử sĩ tam đẳng của Hình gia, bản thân sớm không nghĩ gì tới chuyện
sinh tử, nhưng thứ quỷ dị này khiến hắn hoảng sợ gần chết.
Nhưng
vào lúc này, đột nhiên phía trước có một tấm bia đá cao tới ba trăm
trượng xuất hiện trước mặt Phong Liệt, nhất thời khiến cho hắn sinh ra
tia hy vọng sống sót.
- Tiểu tử! Thiếu chủ nhà ta đâu?
Ánh mắt người này lóe lên như điện, lạnh lùng quát Phong Liệt.
Phong Liệt sắc mặt sững sờ, lập tức trêu tức nói:
- Ồ. Qủa là chó ngoan, đến chính mình còn khó bảo toàn được tính mạng mà
còn lo lắng cho chủ nhân! Hừ hừ! Hắn đã lên trời sớm một bước rồi! Nếu
như ngươi thật sự trung thành muốn tiếp tục đi theo tùy tùng cho chủ tử
của ngươi, vậy ngươi hãy tự sát đi.
- Ta sẽ tự sát, nhưng ngươi phải chết trước mới được!
Người tử sĩ này vừa nói xong, hắn đã nhanh chóng lách mình xông về phía Trấn
long thiên bi, sau đó dùng cả tay chân, bắt đầu bò lên phía trước nhanh
chóng vô cùng.
Đối với hắn tấm bia đá quỷ dị này thật sự là sợ
hãi, không dám tới gần chút nào, nhưng hôm nay hắn đã chứng kiến thấy
Phong Liệt đứng trên tấm bia đá đó không có vấn đề gì nên nghĩ rằng mình đứng lên cũng sẽ không có vấn đề gì.
Dù sao, Trấn long bi thiên
cao tới ba trăm trượng như thế mới được nghe lần đầu, hắn không thể ngờ
rằng Phong Liệt lại là chủ của tấm linh bảo này.
Tiếp đó người
này bò dọc theo tấm bia leo lên khoảng hơn hai mươi mét, hắn đột nhiên
kêu kinh lên một tiếng rồi lập tức vô lực ngã rơi xuống.
Tiếng “ phù phù” trên mặt đất nhanh chóng quay cuồng chóng mặt.
Sau khi bò được dậy, hắn kinh hãi nhìn hai tay của mình, miệng khiếp sợ kêu lên kinh hãi:
- A! Cái này- có chuyện gì thế này? Nguyên lực của ta đâu? Tu vi của ta đâu?
Giờ khắc này, hắn hoảng sợ phát hiện ra, nguyên lực trong cơ thể hắn không
hiểu sao đã biến mất không còn, ngay cả một chút cũng không còn, mặt hắn ngốc nghếch ra.
- Haha, chủ tử thế nào thì nô tài thếđó, quả nhiên là ngu ngốc như nhau, cũng tránh phiền toái cho lão tử!
Phong Liệt ở phía trên nhìn người này cười lạnh lùng, thực là không biết nên nói cái gì.
Cách Trấn long thiên bi một chỗ rất xa cũng đều có thể bị hút đi nguyên lực, vậy mà hắn lại không kiêng nể kề sát bên tấm bia đá như thế, đây đúng
là tự tìm đường chết.
Trong nháy mắt, cao thủ cương khí cảnh cũng bị hút khô nguyên lực, biến thành một thân thể phàm nhân hoàn toàn
không có cương khí cảnh, rốt cuộc đã không còn chút uy hiếp gì với Phong Liệt.
Mặt hắn ngơ ngác ra, đột nhiên chỉ nghe một tiếng “ phốc
phốc” trầm đục, một cái đại thương rơi xuống cái đầu của hắn cắm xuống
đất, lúc này linh hồn của hắn cũng bị chôn vùi vô hình.
Phong
Liệt liền mượn chút lực, rơi xuống từ tấm bia đá cao ba trăm trượng,
nhìn thấy kẻ đang nhắm mắt trong lòng không khỏi buồn cười.
Hắn thu hồi Phong ma thần thương, thu thập trữ vật giới này.
Phong Liệt gần đây không thích lãng phí.
Lúc trước ở bên ngoài, sau khi giết chết Hình Ngọc Thiên và hai cao thủ cương khí cảnh, hắn đã thu lại những trữ vật của bọn họ
Lúc này đang rảnh rỗi, hắn phân loại từng cái nhân theo chủ, sau đó đổ tất cả những đồ vật bên trong ra.
Phong Liệt thanh lý trữ vật giới của Hình Ngọc Thiên và ba gã thuộc hạ.
Bình thường mà nói, cao thủ cương khí cảnh đã là sự tồn tại của Long huyết
đại lục cao đoan, thân thể của bọn hắn dù thế nào cũng có giá mỗi cái ba trăm năm mươi vạn Long tinh, đẳng cấp cao như Long bảo ít nhất cũng
phải kiếm được một cái mới được.
Nhưng trữ vật giới của ba người này chỉ làm cho Phong Liệt thất vọng mà thôi.
Mỗi cái trử vật chỉ có vẻn vẹn chưa đủ mười vạn,đẳng cấp cao như Linh bảo
ngược lại mỗi người đều có, trừ cái đó ra thì cũng chỉ có mấy Linh bảo
chữa thương bình thường, thật sự là khó coi.
- Chậ chậc! Hình gia này chắc hẳn không phải là gia tộc có thế gì, cương khí cảnh dĩ nhiên
là gia sản lăn lộn được tới thời điểm ấy, thật sự là không nhân đạo chút nào.
Phong Liệt khinh thường lắc đầu, tiện tay thu ba thanh linh bảo đao cao cấp cho vào trong túi trữ vật của mình.
Mấy chục vạn Long tinh kia Phong Liệt chẳng thèm nhìn, có Trấn Long thiên
bi thu nguyên khí, nuốt chửng vào, để lại trên mặt đất một màn cát bụi
mỏng manh.
Kỳ thật như thế là Phong Liệt oan uổng Hình gia rồi.
Hình gia với tư cách là nhị lưu thế gia trong thế giới cổ, sao có thể
chịu thiệt hao tâm khổ tức để bồi dưỡng nên những tử sĩđược?
Chỉ
có điều, những tử sĩ này phụ trách những nhiệm vụ lớn nguy hiểm đến tính mạng, thường xuyên sẽ phải lấy mạng đổi mạng, sống ngày hôm nay lo ngày mai, cho nên bọn họ ngoài thời gian chấp hành nhiệm vụ, bình thường đều mang theo những đồ vật tùy thân có thể cần dùng đến, tự nhiên lại mang
đến cho Phong Liệt bao nhiêu thứ tốt.
Cũng may có ba thanh linh
bảo đao đẳng cấp bán đi cũng được không ít lời, dù sao ở Long huyết đại
lục,Linh bảo đẳng cấp cao cũng không phải Long tinh là có thể mua được,
giống như chỉ xuất hiện tại những buổi đấu giá.
Tiếp đó Phong
Liệt đổ trữ vật của Hình Ngọc Thiên, sau một khác, nghe thấy một tiếng “ ầm ầm” một quả núi to đùng màu vàng xuất hiện phía trước Phong Liệt.
- Nhiều như thế sao!
Phong Liệt lúc này ngược lại miệng hít khí lạnh, hai mắt sáng ngời.
Nhìn sơ qua, tòa Long sơn thủy tinh này không dưới hai trăm vạn, thật sự là một khoản tiền lớn.
Hai trăm vạn Long tinh cũng đủ để mua được một thành trì cho Long võ giả
xài dư dả, thu nhập của Hình gia một năm đều không đạt tới mức hai trăm
vạn Long tinh.