Ánh mắt thiếu niên kia lóe
lên một cái, rồi nhanh chóng bình tĩnh trở lại, nhưng khi hắn nghe thấy
câu nói tiếp theo của lão giả kia thì trên khuôn mặt hắn lại trở nên đỏ
bừng, rồi nhanh chóng giải thích :
- Viện trưởng, ngài nghe người nào nói lung tung vậy! Ta chỉ vừa mới quen Tiểu Điệp mà thôi.
- Chỉ có điều, đây là lần đầu tiên ta nhìn thấy một nữ tử trong sáng
thuần khiết như vậy, dường như nàng không phải là người trên thế gian
này mà là một tiên nữ từ trên thiên đình đi xuống phàm trần vậy, mà
trong phạm vi mười trượng xung quanh nàng thì dường như không khí cũng
trở nên không giống như bình thường, chỉ cần hít một ngụm thôi thì ta đã cảm thấy linh hồn của mình trở nên cực kỳ thư thái... Ách —— viện
trưởng, ta thật sự không có ý gì khác đâu.
. . .
Sau khi trôi qua được nửa ngày, thì trong khu rừng kia cũng đã dần dần
yên tĩnh trở lại, đặc biêt là bên trong phiến hắc vụ ở sâu trong rừng
kia đang cực kỳ tĩnh lặng.
Ở bên ngoài phiến hắc vụ kia một khỏng hơn mười dặm, trên một gốc cây
đại thụ che trời, một tên thiếu niên anh tuấn đang mặc một bộ quần áo
trắng như tuyết đang có vẻ mặt cực kỳ âm trầm, ánh mắt hắn lạnh lẽo mà
nhìn về phiến hắc vụ ở xa xa kia, trong mắt hắn lại không giấu diếm vẻ
oán độc một chút nào.
- Triệu Nghiễm, vì sao đám người Thiên Hạt còn chưa động thủ ? Triệu Thanh Thư không kiên nhẫn mà nói.
- Công tử, đám người cung phụng Thiên Hạt còn đang bố trí trận pháp Long văn để phòng ngừa tên Phong Liệt kia chạy trốn. Triệu Nghiễm ở bên cạnh đáp lại một cách cung kính.
- Hừ! Một đám phế vật, bốn tên cao thủ Hóa Đan Cảnh đi đối phó với tên
tiểu tử Phong Liệt mà lại vẫn sợ hắn chạy trốn? Quả thực là trò cười cho thiên hạ mà! Ta thấy có lẽ bọn chúng đã bị cái chết của Bạch Hổ Vương
và Lăng Chấn dọa cho tè cả ra quần rồi?
Triệu Thanh Thư khinh thường mà hừ lạnh một tiếng, rồi lập tức ra phân phó :
- Bảo bọn chúng nhanh tay lên một chút! Để cho tên Phong Liệt kia sống
lâu thêm phút nào, thì bổn công tử lại càng tức giận thêm phút đó!
- Vâng!
. . .
Ở trên Long Huyết đại lục, một khi Long vũ giả tiến vào Thần Thông cảnh
thì đều được tính là cấp bậc cường giả. Khi đạt đến cấp bậc Thần Thông
cảnh thì ngoại trừ mỗi người đều đạt được một môn đại thần thông cho
riêng mình, thì thân thể hay nguyên lực cũng sẽ mạnh mẽ hơn cao thủ
Cương Khí Cảnh rất nhiều.
Mà thọ nguyên của cao thủ Thần Thông cảnh cũng đạt đến sáu trăm tuổi,
cùng với đó thì mỗi động tác giơ chân nhấc tay thì cũng đều có được uy
lực vô biên, ở trong mắt của phàm nhân thì bọn chúng đã giống như thần
tiên bất tử rồi.
Nhưng sau khi đạt đến cấp bậc này, thì mỗi một lần tiến cấp thì độ khó
cũng sẽ nâng cao lên rất nhiều, ngoại trừ vấn đề liên quan đến tư chất
của mỗi người, thì cũng cần số lượng long tinh cực kỳ khổng lồ, mà lúc
này thì tác dụng của đan dược là không thể nào thiếu nổi.
Ở bên trong không gian Long ngục, Phong Liệt đang khoanh chân tĩnh tọa,
hai mắt hắn nhắm nghiền lại, sau lung hắn đang có một đạo hư ảnh Ma Long dài hơn mười trượng đang uốn lượn gào thét, dường như nó muốn bay lên
trên không trung vậy.
Hiện tại thì Phong Liệt đang vào thời khắc quan trọng để tiến giai,
nguyên lực trong cơ thể hắn đang sinh sôi không ngừng, rồi nhanh chóng
tuần hoàn trong cơ thể.
Chín phần mười đám nguyên lực này đều là do Phong Liệt thôn phệ từ bên
trong cơ thể của mấy tên cao thủ Thần Thông Cảnh đã bị hắn diệt sát lúc
trước.
Khi thời gian dần dần trôi qua, tốc độ vận chuyển nguyên lực trong cơ
thể Phong Liệt càng lúc càng nhanh, không ngừng trùng kích một đạo bình
chướng ở bên trong tối tăm kia.
Đột nhiên, vào khoảnh khắc này, Phong Liệt bỗng mở hai mắt ra, tinh mang trong mắt hắn làm cho người ta vô cùng sợ hãi.
- Chết tiệt! Còn kém một chút xíu! Cao thủ Thần Thông Cảnh muốn tiến
giai quả nhiên không phải dễ dàng như vậy! Xem ra này phải tìm kiếm một
vài loại đan dược thượng hảo để dùng cho việc đột phá bình cảnh.
Thời điểm ở kiếp trước, tu vi của hắn cũng chỉ đạt đến Thần Thông Cảnh
nhất trọng thiên mà thôi, còn kinh nghiệm tu luyện về những cảnh giới
sau đó hắn cũng không có nhiều.
Vào lúc này, tuy hắn cảm thấy mình sắp sửa đột phá, tùy thời có thể tiến nhập vào cảnh giới tiếp theo, nhưng dường như vẫn còn thiếu khuyết một
chút gì đó, làm chi hắn rất khó có thể đột phá được quan khẩu, điều này
khiến cho nội tâm của hắn cảm thấy cực kỳ buồn bực.
Sau khi hơi trầm ngâm một chút, đột nhiên trong nội tâm của hắn khẽ
động, rồi sau đó hắn liền lấy ra một cái chai thủy tinh nhỏ từ bên trong trữ vật giới chỉ, rồi đổ ra ba viên đan dược màu vàng mà ngửa đầu nuốt
vào trong bụng.
Đằng Long Đan, có thể gia tăng chín thành tỷ lệ cho cao thủ Chân Khí
Cảnh đỉnh phong đột phá bình cảnh,, đồng thời cũng giúp ích một chút cho cao thủ Cương Khí Cảnh, Thần Thông Cảnh đột phá tiểu bình cảnh, là loại đồ vật mà trên đại lục cho dù có tiền cũng không mua được.
Ba viên đan dược vừa bụng, thì lập tức tan ra, hóa thành từng cỗ từng cỗ khí lưu màu vàng, theo thời gian dần dần trôi qua mà tiến nhập vào khắp các kinh mạch trong cơ thể, đến cuối cùng thì tiến nhập vào bên trong
đan điền.
Những dòng khí lưu màu vàng này ngoại trừ có thể cung cấp đại lượng
nguyên lực cho việc trùng kích bình cảnh ra, thì còn có thể khiến cho
nguyên lực càng thêm tinh thuần, tại thời điểm trùng kích bình cảnh sẽ
giảm bớt một số trở ngại.
Chỉ có điều, đối với nguyên lực đang cuồn cuộn bên trong đan điền khí
hải vào hiện tại mà nói, thì ba viên Đằng Long Đan chỉ giống như như
muối bỏ biển, thật sự không tạo nên tác dụng gì quá lớn.
- Mẹ kiếp! Liều mạng!
Trong lòng Phong Liệt vừa hạ quyết tâm, sau đó hắn lấy ra từ bên trong
trữ vật giới chỉ một đống lớn các loại chai, sau đó hắn không chút do dự nào mà mở tất cả các nắp chai lọ ra, rồi đem từng viên đan dược đang
tỏa ra ánh sáng màu vàng nuốt vào trong miệng.
Không nghi ngờ chút nào, tất cả những viên đan dược này đều là Đằng Long Đan, số đan dược này đều là hắn đạt được từ trong người của những kẻ bị hắn giết trong mấy năm gần đây, thời gian trước hắn cũng không cần dùng đến số đan dược này, nhưng hiện tại thì hắn lại giống như không cần
tiền mà ném tất cả vào trong miệng, nuốt một mạch mấy trăm viên đan
dược.
"Rầm rầm rầm -- "
Hiện tại bên trong khí hải đan điền của hắn dường như sắp nổ tung, từng
cỗ từng cỗ khí lưu màu vàng đang bành trướng một cách mãnh liệt, rồi tàn phá bên trong cơ thể hắn một cách điên cuồng.
. . .
. . .
Ở bên ngoài, mặt trời đã dần dần lặn về phía tây, mà trong khu rừng lúc này vẫn là một mảnh tĩnh lặng như lúc trước.
Bên trong phiến hắc vụ nồng đậm, Cửu U Vương đang nghịch ngợm thanh Bạo
Hổ Thánh Vương Xoa, trong đôi mắt đỏ thẩm của nó không che dấu một chút
nào vẻ đắc ý.
Cái thanh Bạo Hổ Thánh Vương Xoa này hết sức kỳ lạ, vậy mà lại có thẻ
biến đổi màu sắc theo thuộc tính nguyên lực của chủ nhân, lúc này khi nó nằm trong tay của Cửu U Vương, thì đã từ màu bạc biến đổi thành màu đen u lãnh, mà thanh chiến xoa màu đen này lại rất hợp với hình tượng của
Cửu U Vương, trông cực kỳ giống Ngưu Đầu Mã Diện sử dụng Quỷ Vương Xoa
của Địa Phủ trong truyền thuyết.