-Di? Đó không phải là kia Luyện Hồn Ma Khải sao?
Tinh Hà Vương
mắt thấy mình thi triển một kích Thiên Cấp Chiến Kỹ cường thế thế nhưng
không có đem Phong Liệt oanh giết tới không còn mảnh vụn nào, ánh mắt
không khỏi co rụt lại, cảm thấy kinh ngạc.
Bất quá khi hắn chú ý
tới bảo giáp trên người Phong Liệt, tinh mang trong ánh mắt của lão nhất thời sáng choang, tràn ngập vẻ tham lam không cách nào che dấu.
-Ha ha ha! Không nghĩ tới trên người tiểu súc sinh như ngươi lại thật không ít thứ tốt! Bất quá, hôm nay cũng đều là tiện nghi cho bổn tọa rồi, ha
ha ha! Ừm? Chạy đi đâu?
Đang lúc ấy thì, Tinh Hà Vương đột nhiên
phát hiện Phong Liệt chạy về phương hướng ngược lại, cấp tốc lao đi về
một mảnh rừng ở nơi xa, tốc độ cũng là cực nhanh, trong chớp mắt liền
rời đi ngàn trượng.
Bất quá, điểm tốc độ này sao có thể so sánh với mình, Tinh Hà Vương giễu cợt cười, nhưng ngay sau đó đuổi theo gắt gao.
Hắn giờ phút này thương thế rất nặng, hơn nữa Sở Hóa Long sợ rằng không tới nửa canh giờ nhất định có thể trở về, hắn cũng biết thời gian của mình
cấp bách, liền muốn mau chóng giải quyết Phong Liệt, rời khỏi nơi đây.
Nhưng khi hắn lướt đến bên bên cạnh rừng cây khô kia, đột nhiên nghe được
trong rừng truyền đến một tiếng thét kinh hãi của Phong Liệt:
-A … Đây … đây là … Long Hoàng thần phủ?
Âm thanh kinh hô ccuar Phong Liệt không khỏi làm tâm thần Tinh Hà Vương
chợt căng thẳng, thân hình hắn đột nhiên gia tốc, trong nháy mắt liền đi vào trong rừng.
Sau một khắc, chỉ thấy trong rừng cây khô thưa
thớt, toàn bộ cảnh vật nhìn một cái không xót gì, chỉ có một đại đoàn
hắc vụ có đường kính hơn một trượng lượn lờ ở dưới gốc cây già.
-Ừm?
Ánh mắt Tinh Hà Vương co rụt lại, tiện tay xuất ra một trận gió, dễ dàng đem đoàn hắc vụ kia thổi tan vô hình.
Kế tiếp, một cửa động đen nhánh rộng nửa trượng, dài ba trượng hiện ra phía trên, hắc vụ đang không ngừng toả ra.
Tinh Hà Vương vội vàng đi tới phụ cận, khe khẽ ngưng mắt, cẩn thận quan sát một phen.
-Ừm? Đây là khe không gian! Không lẽ thật sự là Long Hoàng thần phủ? Ách,
tựa hồ không đúng lắm a, Long Hoàng thần phủ làm sao có thể hiện ra ở
chỗ này?
Tinh Hà Vương cũng không có lập tức nhảy xuống, mà là nhíu lông mày suy tư.
Hắn thử đem tinh thần lực thăm dò bên trong, lại bất đắc dĩ phát hiện, tinh thần lực của mình bị từng đoàn từng đoàn hắc vụ kia chặn lại, không có
cách nào theo dõi cảnh tượng bên trong.
Đang lúc Tinh Hà Vương do dự, Phong Liệt ở bên trong Long Ngục Không Gian cũng là kêu khổ thấu
trời, hắn đang bị Âm Lão Thú đuổi đến trời cao không đường chạy, địa
ngục không cửa vào, càng không ngừng ở các loại không gian tùy cơ thoáng hiện, nửa khắc cũng không dám dừng lại.
Âm Lão Thú kia mỗi một
âm thanh tru lên đều cơ hồ muốn đem hồn phách của hắn tiêu tán, ngay cả
Luyện Hồn Ma Khải dưới sự bảo vệ của Hắc Ám Chi Thân đều cơ hồ muốn tiêu tán, thực sự là bước bước kinh tâm.
- Lão già chết tiệt kia! Tại sao không xuống dưới đi? Nếu tiếp tục không xuống thì lão tử cũng không trụ được!
Phong Liệt một bên cấp tốc di chuyển, một bên trong lòng hung hăng mắng Tinh Hà Vương.
Hắn cố ý dùng hắc vụ đem không gian bầu trời che kín, chính là sợ tinh thần lực của Tinh Hà Vương phát hiện mọi chuyện trong Long Ngục, nhưng lão
nhân kia cũng không phải là ngốc tử, tự nhiên sẽ không tùy tiện nhảy
xuống.
Ở bên ngoài, Tinh Hà Vương sờ lên cằm, chậm rãi di chuyển vài vòng xung quanh cái khe kia, trong lòng thật sự rất do dự.
-Ừm? Chẳng cần quản tới chuyện nó có phải Long Hoàng thần phủ hay không,
nhìn khe không gian này vậy tương đối vững chắc, thừa dịp dược hiệu của
Hồi Thiên Tuyệt Mệnh Tán trong cơ thể lão phu còn chưa biến mất, trước
tìm kiếm rồi hãy nói, cùng lắm không được thì lại đi lên a!
Một lát sau, sắc mặt hắn đột nhiên trở nên hung ác, nhảy xuống.
Thật ra thì Tinh Hà Vương luôn luôn làm việc cẩn thận, chuyện không có nắm
chắc rất ít khi xuất thủ, nếu là đổi lại dĩ vãng, hắn sợ rằng sẽ phải
quan sát thêm mấy ngày, hoặc là để cho thuộc hạ đi xuống tìm kiếm đường
trước.
Nhưng hôm nay, hắn tự biết thời gian cấp bách, Sở Hóa Long không biết khi nào sẽ trở về, hơn nữa Thiên Tru Lệnh Bài, Trấn Long
Thiên Bi, Luyện Hồn Ma Khải trên người Phong Liệt, cũng là vật mà hắn vô cùng mơ ước, lúc đó buông tay thực sựkhông cam lòng, lúc này cuối cùng
mới quyết định bắt buộc mạo hiểm.
Khi Tinh Hà Vương rơi vào Long
Ngục trong nháy mắt, Phong Liệt lập tức chui ra khỏi Long Ngục, đồng
thời đem cửa vào của"Long Hoàng thần phủ” kia vậy phong kín, Tinh Hà
Vương hoàn toàn trở thành cá trong chậu.
-Hô, nguy hiểm thật, nguy hiểm thật!
Phong Liệt đứng ở dưới gốc cây già, thở ra một hơi thật dài, không khỏi hô to may mắn, nếu không phải lúc này biến ra Hắc Ám Chi Thân, sợ rằng đã bị
Âm Lão Thú kinh động đến mức mồ hôi đầm đìa, đại gia hỏa kia thật sự
thật là đáng sợ, Phong Liệt tự nghĩ tình nguyện chống lại Tinh Hà Vương
cũng không nguyện chống lại đầu quái thú kia.
Kế tiếp, hắn cũng
không dám ở chỗ này trì hoãn quá lâu, vừa quan sát tình trạng trong Long Ngục, một bên cấp tốc lao đi về nơi xa.
Mà ở bên trong Long Ngục Không Gian, Tinh Hà Vương vừa rơi xuống bên trong, nhất thời sắc mặt cả kinh, cảm thấy không ổn.
Không vì cái gì khác, đơn giản là không gian chỗ này quá nhỏ, phương viên vẻn vẹn chỉ có vài chục, hơn nữa lại trống rỗng nhìn một cái không xót gì,
ngoại trừ một đầu quái thú lớn lên dữ tợn, khí thế hung lệ vô cùng,
không có vật gì khác.
Sau khi sửng sốt, hắn liền lập tức muốn trở về ngoại giới, nhưng kế tiếp, hắn lại hoảng sợ phát hiện, khe không
gian kia thế nhưng biến mất không thấy!
-Ừm? Đây là chuyện gì xảy ra?