- Này, ngươi cười đủ chưa? Cười đủ rồi thì mau làm việc đi! Chỉ
cần ngươi giải trừ chú thuật, sau khi trở về ta nhất định sẽ bảo Trương
Đại Tài đến cầu hôn ngươi! Quyết không nuốt lời!
Phong Liệt không kiên nhẫn được nữa bèn thúc giục.
- Ực!
Lan Tiếu ngừng cười, nàng dùng sức cố gắng vỗ vỗ bộ ngực đang run rẩy để
cho mình cười không ra tiếng, nhưng thân thể mềm mại co rúm không thôi.
Tiếp đó nàng đang muốn nói thật luôn, chiếc áo choàng che đôi mắt đột nhiên chớp động, một ý niệm cổ quái nổi lên.
Không phải ngươi chê ta xấu sao? Hừ hừ, bản tỷ thật là quá coi trọng ngươi
rồi! Buồn nôn chết! Dù sao chú thuật này trong thời gian ngắn nhất phải
giải được.
Nàng cố nén cười, nói với Phong Liệt”
- Ngươi
tên là Phong Liệt đúng không? nói thật cho ngươi biết, ta chưa học giải
trừ chú thuật! hơn nữa – hơn nữa ta trông ngươi nhìn rất được! Có mấy
thê tử cũng không sao cả, ta không chê ngươi!
Nói rồi, khuôn mặt
Lan Tiếu dưới lớp áo choàng khẽ đỏ bừng, nàng không thể tưởng tượng được những điều vừa rồi lại phát ra từ miệng của mình,đồng thời trong lòng
cũng hết sức buồn cười.
- Ngươi.
Sắc mặt Phong Liệt giận
dữ, không ngờ rằng nữ nhân xấu xsi này có thể nói như thế, ngươi không
chê lão tử chê! Xem ra rượu mời không muốn uống, lại muốn uống rượu phạt à!
Lát sau, Phong Liệt tiến lên, lập tức nhấc cổ Lan Tiếu giữa không trung, một đạo lực trên tay gia tăng lên:
- Nói! Làm thế nào ngươi mới đồng ý giải chú?
- ỐI, ta không thở nổi rồi! Ngươi mau buông tar a! khục khục! Nếu ngươi bóp chết ta ngươi cũng phải chết!
Lan Tiếu đá đạp hai chân lung tung, trắng trợn mắt, khó chịu la lên nói.
Thật ra hôm nay nàng đã khôi phục thực lực ba bốn thành, nếu không phải là
biến ảo hắc ám chi thân, chỉ với chân khí cảnh nhất trọng thiên thực lực thì khó mà làm tổn thương được tới cương khí cảnh ngũ trọng thiên mạnh
mẽ.
Nàng sở dĩ không phản kháng, cũng không vội giải thích, chỉ
là muốn xem bộ dạng nóng lòng như lửa đốt của Phong Liệt, khiến cho nàng rất hả giận.
Phong Liệt sau một hồi tức giận, ánh mắt như tia điện, miệng nói:
- Hừ! ta rất hoài nghi hiệu nghiệm của Uyên ương đồng tâm chú, không biết sau khi ngươi chết nó có thực sự ảnh hưởng tới ta hay không!
- Được rồi! Ngươi buông tay ra! Ba tháng, cần thời gian ba tháng mới có thể trừ bỏ được! khục khục!
Lan Tiếu thấy Phong Liệt muốn trở mặt bèn nói như thế.
- Ồ?
Phong Liệt ném Lan Tiếu trở về mặt đất, tức giận xoa tay, vẻ mặt hoài nghi nói:
- Tại sao lại cần ba tháng?
Nếu không phải bất đắc dĩ, thật sự hắn không muốn đụng tới người Lan Tiếu,
cho tới hôm nay, nghĩ lại bộ dạng mặt quỷ của Lan Tiếu, dạ dày hắn lại
bốc mùi không thôi.
Lan Tiếu nhìn biểu hiện của Phong Liệt, trong lòng vô cùng tức giận, nam nhân khác muốn lại gần mình đều không thể,
hắn ta như thế mà lại có biểu cảm như thế, thật sự là có mắt không
tròng, nàng tức giận khẽ hừ một tiếng.
Nàng cũng không nóng lòng trả lời Phong Liệt, mà lấy ra một khăn lụa trắng như tuyết, cố gắng lau chùi trên cổ mình.
Nổi giận đến trước mặt Phong Liệt, nàng hừ một tiếng nói:
- Hừ, không phải lúc trước ta nói với ngươi sao, ta còn chưa học giải
pháp! Nhưng giải trừ chú thuật thì ở trong đầu của ta, muốn học thì ít
nhất cần thời gian ba tháng mới được.
- Ngươi nói thật không?
Phong Liệt trong lòng khẽ động, chăm chú nhìn Lan Tiếu nói.
- Đương nhiên là thật! ngươi cho rằng bản tỷ nguyện đồng sinh cộng khổ
với ngươi sao? Thứ nhất ngươi chỉ là con sâu cái kiến chân khí cảnh, ở
bên trong bí cảnh này nói không chừng lúc nào cũng dễ bị người ta giết
chết, hơn nữa, bản tỷ mới là người phải chịu thiệt!
Lan Tiếu hậm hực nói.
Nghe xong, ánh mắt Phong Liệt nhìn Lan Tiếu cười một hồi, hắn lúc này mới
chú ý nữ nhân xấu xí này tu vi không hề thấp, rõ ràng mình chưa nhìn ra, vì thế tăng thêm vài phần cảnh giác.
Cùng lúc đó hắn cũng tỏ ra tin tưởng vài phần những gì Lan Tiếu nói.
Nhưng hắn vẫn nhức đầu vô cùng, thời gian ba tháng, nói dài thì không phải là dài, nhưng nói ngắn thì cũng không phải là ngắn.
Hơn nữa, sau ba tháng hắng sẽ đảm nhiệm thành chủ Thiên Long thần triều
Đằng long quận tứ phương thành, không thể cứ ở chỗ này mãi được?
Lan Tiếu cũng chau mày suy tư, trong lòng nàng hiểu rằng, giải trừ chú thuật này cần phải hai người cố gắng mới được.
Cho nên nàng không có khả năng tự một mình quay lại cổ giới, nhưng đem theo Phong Liệt thì không thực tế, chỉ sợ cái tên Long huyết giới này vừa
rời khỏi Truyền tống trận đã bị Thủ hộ giả của bí cảnh giết chết rồi.
Lúc này Phong Liệt đột nhiên mở miệng nói:
- Ngươi theo ta đi Long huyết giới, giải trừ chú thuật rồi ta sẽ đưa ngươi về.
- Không thể được!
Lan Tiếu không cần suy nghĩ cự tuyệt nói:
- Bí cảnh này tuy là nơi mà Cổ giới ma long và Long huyết giới ma long
cùng nhau dùng, nhưng thế lực hai phe từ trước tới giờ không đội trời
chung, không thể tự tiện bước vào lãnh địa của đối phương, nếu không sẽ
bị Thủ hộ giết chết!
- Ta sẽ từ có cách!
Phong Liệt lạnh lùng nói.
- Hả ? ngươi có cách xử lý.
Giọng nói Phong Liệt từ từ trầm xuống, lập tức hung hăng vỗ một chưởng trên
đầu Lan Tiếu, Lan Tiếu không kịp chuẩn bị thoáng cái đã hôn mê bất tỉnh.
- Hừ hừ! biện pháp của ta ngươi không nên biết thì tốt hơn.
Phong Liệt cười lạnh một tiếng, nhấc thân thể mềm mại của Lan Tiếu lên, mau chóng chạy về Truyền tống trận.
Sau khi Phong Liệt rời khỏi Bí cảnh, Lý hộ pháp sắc mặt vẫn âm trầm như nước, trong lòng do dự.
Nói ra hắn cũng là truyền nhân chính tông của nhà họ Lý, nhận được sự giao
giục của gia tộc, phải lấy lợi ích của gia tộc làm trọng, quan niệm tình thân là mỏng.
Nhưng đối với con gái duy nhất của mình là Lý U Nguyệt, hắn lại có quá nhiều áy náy.
Bởi vì tuổi trả mình đã từng một lần sai lầm, để cho Lý U Nguyệt vào năm
bảy tuổi đã rơi vào nơi hoa bướm, hơn mười năm chịu cực khổ.
Hôm
nay, nữ nhi của mình thật vất vả trốn khỏi Ma Quật, rồi lại chịu đựng sự đối xử bất công của gia tộc, điều này khiến cho hắn cảm thấy xấu hổ một người làm cha.
Thực tế từ sau khi gặp Phong Liệt, hắn càng cảm nhận được rằng, mình nên làm gì đó cho con gái.
Suy nghĩ một hồi, Lý Thiên Ký trong lòng đã quyết định đi cầu khẩn phụ thân của mình, suy nghĩ lại việc sắp xếp đối với Lý U Nguyệt.
Quyết định nghi vấn của gia chủ, cái này đối với Lý gia vốn rất tôn nghiêm mà nói là một cái tội danh.
Nhưng vì hạnh phúc của con gái, Lý Thiên Ký quyết định bằng bất cứ giá nào,
rù là đã liên quan tới vị trí gia chủ, thậm chí bị lưu vong ra ngoài thì hắn cũng sẽ không hối tiếc.
Hạ quyết tâm, sau đó hắn không ngừng rời khỏi Ma long giáo, bay tới một ngọn núi gọi là Đào Lý Phong cách
một ngàn dặm ở Ma long giáo Tây Phương, thì ra đây là đại bản doanh của
Long giáo Lý gia.
Ma long giáo có một tòa núi mười tám ngọn núi
gọi là Long Bàn Phong, mà ở trong Ma long giáo có một vài gia tộc lớn,
Ma long giáo bảo vệ lẫn nhau ở xung quanh.
Lý gia với tư cách là
một trong những gia tộc lớn nhất trong Ma long giáo, cũng có địa bàn của riêng mình, tòa này gọi là núi cao ngàn trượng Đào lý phong.