Nhưng nếu miễn phí có được thì còn cầu mong gì nữa.
Còn về
tại sao Kim Sở Ngạn không hoàn toàn hấp thu khối nguyên tinh thạch quý
giá này, Phong Liệt không khó đoán ra nguyên nhân. Hiện tại Kim Sở Ngạn
đã đạt đến đỉnh thần thông cảnh, muốn đột phá bình cảnh tăng lên hóa đan cảnh đã không phải nguyên tinh thạch có thể trợ giúp.
Bây
giờ khói nguyên tinh thạch này Phong Liệt cần nhất là hấp thu luyện hóa
nó, chỉ có chuyển hóa thành thực lực của bản thân mới là quan trọng
nhất, nếu không đặt ở bên người là rước lấy họa.
Tuy nhiên, bây giờ trong huyền hạo tháp, gần trăm người Phong gia không thể bỏ mặc được.
Phong Liệt trầm ngâm một lúc, bản tôn quay về Đằng Long quận một chuyến dàn xếp Phong gia trong phủ thành chủ, giao cho Hỏa Mãng Vương, Bán
Giang Hồng chăm sóc rồi hắn lại quay về ám ngục.
Bởi vì có truyền tống trận, chuyến này đi không chỉ mất cỡ một khắc đồng hồ.
Hắn quăng hết mọi chuyện ra sau đầu, dứt khoát nuốt nguyên tinh thạch
vào trong thôn phệ không gian, bắt đầu điên cuồng luyện hóa.
Còn Cửu U Vương thì tĩnh tọa ở tiên âm sàn, dưới trạng thái cực độ không linh cảm ngộ vận dụng của huyết long hoàng đối với huyết ngục, cách
khống chế ám ngục mà hệ ám truyền thừa xuống, xác định, bổ sung cho
nhau, không ngừng lĩnh ngộ hai tầng thần tháp sâu hơn, cơ hồ mỗi một
khắc đều có thu hoạch to lớn.
Trong ám ngục không gian ngăn cách ovới thế giới, thời gian lặng lẽ trôi qua.
Tu vi của Phong Liệt bản tôn mỗi giây một phút nhanh chóng tăng cao, mà loại tăng tiến này không có bất cứ hậu hoạn nào.
Nhưng bởi vì trong khối nguyên tinh thạch ẩn chứa nguyên khí thuộc tính là kim, chuyển đổi hơi rắc rối chút, tốc độ tăng cao chậm hơi lúc dùng
ám nguyên tinh.
Nhưng mặc dù như vậy, tốc độ tăng cao của
Phong Liệt có thể nói là khủng bố, đủ khiến chín phần chín cao thủ thần
thông cảnh trên đại lục thấy tuyệt vọng.
Hai ngày sau, chỉ
nghe *Ầm!* một tiếng, Phong Liệt người run lên, sau lưng ma long ảo ảnh
bỗng tăng lên bảy cái, thần thông cảnh thất tầng!
Bảy ngày sau, Phong Liệt một hơi đột phá đến thần thông cảnh bát tầng!
....
....
Khi Phong Liệt bế quan thì đại lục gió nổi mây phun, cực kỳ không bình tĩnh.
Một môn phái nhỏ tên gọi là Ma Duyên giáo cùng một môn phái lạ gọi là
Huyền Thần Tông đột nhiên dị quân đột khởi, từ không danh không tiếng
trong một đêm vang vọng đại lục. Trong thời gian cực ngắn, thanh thế
thậm chí có xu thế vượt qua mười chân long giáo phái, thành đề tài hấp
dẫn bàn tán ở trà lau tửu quán.
- Này! Huynh đệ, nghe nói gia nhập Ma Duyên giáo sẽ được tặng một phần thần dược, có thể khiến người
trong vòng vài ngày ngắn ngủi tu vi tăng vọt mà không để lại chút hậu
hoạn, không biết là thật hay giả nữa?
- Đương nhiên là thật
rồi! Nhân tình của tiểu di tử biểu ca ta tham gia Ma Duyên giáo, mới vào không vì ngày thì từ chân khí cảnh lục tầng tăng lên đến đỉnh cương khí cảnh đó, đúng là kỳ diệu quá!
- Trời ạ! Có chuyện tốt như vậy? Huynh đệ mau nói đi, phải làm sao để tham gia vào Ma Duyên giáo?
- Hừ! Ma Duyên giáo là cái thá gì! Có được một phần đan dược rác rưởi mà thôi, không biết có hữu dụng không nữa!
- Ta nói nhé, gia nhập vào Huyền Thần Tông mới là chính nghĩa! Huyền
Thần Tông người ta vừa vào cửa liền truyền cho linh cấp bảo điển 'hóa
huyết kinh' có thể hấp thu vạn linh tinh huyết tăng cao tu vi, chẳng có
một chút bình cảnh nào cả! Nếu như học loại thần điển này thì tu luyện
đến long biến cảnh cũng không nói chơi!
- A? Long...long biến cảnh? Có chuyện tốt như vậy? Quá tốt! Lão tử quyết định, nhất định phải tham gia Huyền Thần Tông!
- Ủa? Mau xem kìa! Người đó không phải là Sát Thần Huyết Phượng của
Phong Sát Minh ư? Tại sao nàng xuất hiện ở Tứ Phương Thành chúng ta?
- Ài! Thật là kiến thức nông cạn! Đâu chỉ là Sát Thần Huyết Phượng của
Phong Sát Minh. Ngay cả U Minh Đường ‘Ám huyết', sát thủ hàng đầu Ngân
Nguyệt sơn trang ‘Thanh minh', Ám Ảnh môn 'Cô lang' vân vân đều đến.
Hiện giờ Tứ Phương Thành chúng ta tụ tập cao thủ giới sát thủ không đấy, náo nhiệt thật!
- Náo nhiệt cái quái gì! Nhiều sát thủ như
vậy mọi người không có chuyện gì thì ít đi ra ngoài, miễn cho chọc vạ
vào người! Nếu lão tử có bản lĩnh thì cũng sẽ đi phủ thành chủ kiếm
chuyện với Phong Liệt rồi...
....
.....
Nửa tháng sau, biên duyên núi hoang phía tây ma quỷ bình nguyên, một thiếu niên áo đen lộ ra.
Thiếu niên biểu tình lạnh nhạt, khí thế bàng bạc, trong lúc vô ý phát
ra uy nhiếp mạnh mẽ tràn ngập phạm vi hơn mười dặm khiến vô số chim thú
nôn nóng bất an.
- Bế quan nửa tháng, cũng không biết tình hình bên ngoài như thế nào.
Thiếu niên giương mắt nhìn mặt trời rực rỡ trên tầng mây, khóe môi
nhếch nụ cười. Hắn nhìn rõ phương hướng, bay nhanh về phía Tứ Phương
Thành.
Trải qua nửa tháng bế quan, Phong Liệt đã hoàn toàn
hấp thu, luyện hóa khối kim nguyên tinh đó, bao gồm thôn phệ vô tận
nguyên khí trong người cũng tiêu hóa sạch, kết quả cũng không làm hắn
thất vọng.
Hiện giờ hắn đã đạt đến đỉnh cảnh giới thần thông
cảnh, trong người lực lượng cuồn cuộn dậy sóng, chỉ kém một cơ hội là có thể ngưng tụ thần đan, bước vào hàng cường giả hóa đan cảnh.
Nhưng mặc dù chỉ là một bước thì như cách biệt chân trời.
Từ xưa đến nay, trên đại lục không biết có bao nhiêu thiên tài võ giả
kẹt ở một bước này. Mười năm, trăm năm, thậm chí đến chết cũng khó thể
vượt qua.
Mặc dù Phong Liệt có tư chất tuyệt thế, nhưng cũng không dám nói chính mình có thể yên ổn tiến vào hóa đan cảnh.
Bửi vì đến cảnh giới này, thiên tài huyết mạch đã không thể đem đến tác dụng chủ đạo, ngược lại thành một khâu cực kỳ quan trọng cảm ngộ đối
với thiên đạo chí lý.
Nhưng đối với Phong Liệt có được tiên âm sàng thì cơ hội tăng tiến của hắn rất lớn.
Phong Liệt tốc độ kinh người, chẳng mấy chốc đã bay ra khỏi phạm vi ma
quỷ bình nguyên, Tứ Phương Thành ở xa xa trong tầm mắt.
Nhưng vào lúc này, đột nhiên dưới đất một khu vực đánh nhau kịch liệt lọt vào mắt Phong Liệt.
Phong Liệt tập trung nhìn, thấy hai bên thì mắt dần lóe tia kinh ngạc.
Một ông lão râu tóc đỏ rực lớn tiếng quát to:
- Nguyệt Vô Song! Ngươi vô duyên vô cớ sát hại đệ tử Huyền Thần Tông
ta, quả thực là khinh người quá đáng! Không lẽ thật sự cho rằng bổn tọa
sợ Tuyệt Vọng kiếm phái các ngươi chắc?
Ông lão này khí thế
kinh người, quanh thân một mảnh huyết vân, là cao thủ hóa đan cảnh nhị
tầng, hai bàn tay trần biến ảo giữa trắng và đỏ, cực kỳ quái dị.
- Tà ma ngoại đạo! Nên giết!
Cách ông lão ngàn trượng, có một thiếu niên lạnh lùng lưng cõng thiết
kiếm. Ánh mắt thiếu niên bình thản, toàn thân như thánh kiếm sắc bén,
tỏa ra kiếm khí tận trời.
Phong Liệt không quá xa lạ thiếu
niên này, chính là Nguyệt Vô Song từng kheieu chiến với hắn. Lúc đó
Nguyệt Vô Song trong tai kiếp chết chắc đã lĩnh ngộ áo nghĩa cuối cùng
của Tuyệt Vọng kiếm phái, tuy thua nhưng vinh dự.
- Tuyệt vọng kiếm đạo chi thiên địa phá diệt!
Nguyệt Vô Song dứt lời, thiết kiếm sau lưng gã bỗng ra khỏi vỏ, mũi
nhọn đen mang theo khí thế tuyệt vọng mênh mông quét hướng ông lão tóc
đỏ, kiếm ý hùng hồn, trời đất đều tuyệt vọng.
Sau lưng lão
giả, còn có ba gã đại hán huyết phát huyết mi Thần Thông Cảnh, rõ ràng
đều là đệ tử của Huyết Thần Tông, đều có tu vi khoảng Thần Thông Cảnh
trung kỳ, toàn thân huyết khí bức người, khí thế bất phàm.