Ma Long

Chương 67: Chương 67: Tàn khốc (hạ)




Phong Liệt biết rõ trong đợt rèn luyện này, quy tắc duy nhất là thực lực trên hết, cường giả trên tất cả.

Tất cả giáo điều, giáo quy của Ma Long giáo đều bị vét bỏ trong này. Những đệ tử thường nói giáo quy ngoài miệng sẽ chết nhanh nhất.

Đây cũng là Ma Long giáo dạy cho tất cả đệ tử mới một chương trình cực kỳ quan trọng đùa tiên, mục đích là để họ hiểu sự quan trọng của thực lực, hiện thực tàn khốc, do đó kích phát tâm huyết trong cơ thể họ.

Bửi vì thành viên Ma Long giáo sau khi đạt đến chân khí cảnh rồi thì có chín phần bị phái đi lãnh địa của Ma Long giáo rải rác khắp thế giới, tham gia cuộc tranh đạt thế lực giáo phái.

Đến khi đó họ sẽ đối diện cường giả chín chân long huyết mạch trên long huyết lục khác, thậm chí là đối mặt càng tàn khốc hơn chính là giết long thú hình người, và nhân loại chú sư âm tà ác độc, các cuộc chém giết đó tàn khốc hơn rèn luyện này gấp trăm ngàn lần.

Mặc dù một đường không bình tĩnh nhưng Phong Liệt rất ít tham gia vào đánh nhau, bởi vì có chuyện càng quan trọng hơn chờ hắn đi làm.

Người khác thấy toàn thân Phong Liệt lượn lờ khói đen hiển nhiên là có được dạ mạc châu, trong lòng biết người này không dễ chọc. Đặc biệt là Phong Liệt có tốc độ khủng bó khiến tất cả long võ giả nguyên khí cảnh không theo kịp, càng thêm khiến họ không dám chọc vào hắn.

Nhưng khi Phong Liệt đi qua một khe núi thì một bãi chiến trường chém giết hấp dẫn sự chú ý của hắn.

Phong Liệt liếc sơ qua chợt nhe mắt lại, hai bên nhna số chiến đấu đến hơn một trăm người, các tiếng kêu giết, binh khí va nhau, tiếng hét thảm không dứt bên tai, lúc này có mười mấy người ngã xuống đất, tình hình có chút thê thảm.

Đặc biệt khiến Phong Liệt nhíu mày là trong đó hơn ba mươi người đều mặc trang phục đỏ thẫm của ám võ viện, hơn chục người khác thì thì mặc trang phục nâu đỏ của kiên võ viện.

Tuy rằng hai phe đều là long võ giả nguyên khí cảnh nhưng bởi vì số lượng chênh lệch quá lớn, hơn ba mươi người ám võ viện bị rơi vào thế yếu hoàn toàn, mặt đất số người thương vong đa phần là từ ám võ viện. Cứ tiếp tục như vậy thì người ám võ viện e rằng không lâu sau có lẽ sẽ toàn quân bị diệt.

Phong Liệt có điều suy nghĩ, vốn không muốn xen vào nhưng trong đó hai thân hình yểu điệu một đỏ một xanh gặp nguy hiểm lớp lớp khiến hắn động lòng trắc ẩn, hai người này chính là Yên, Lục.

Phong Liệt ở trong ám võ viện không biết nhiều người nhưng hai mỹ nữ nhiệt tình này khiến hắn rất có hảo cảm. Suy nghĩ một lúc, Phong Liệt nhoáng người lên xông vào chiến trường.

- Giết! Giết hết cho ta! Hắc, nữ thì để lại cho bổn công tử! Đặc biệt là hai nàng xinh đẹp kia! Tuyệt đối đừng tổn thương vị trí quan trọng đấy! Ba tháng thử luyện không ngắn, bổn công tử đang thiếu hai đàn bà tá hỏa, hai nàng này tạm được!

- Hắc hắc! Tề sư huynh yên tâm, đệ hiểu mà!

- ...

Khi mọi người chém giết thì bên ngoài trận chiến, một thiếu niên âm tà được đệ tử kiên võ viện gọi là Tề sư huynh đang hoa tay múa chân với đám đệ tử kiên võ viện chiếm ưu thế, đôi mắt dâm dục thỉnh thoảng liếc ngực Yên, Lục, hình như rất hưng phấn.

Thiếu niên họ Tề bên người có năm, sáu đệ tử kiên võ viện canh gác hộ vệ, xem ra thân phận bất phàm.

Cùng lúc đó, sau lưng thiếu niên họ Tề, một thiếu nữ dáng vẻ lẳng lơ rất bắt mắt, bửi vì thiếu nữ mặc trang phục đr thẫm của đệ tử trung tâm ám võ viện.

Nếu Phong Liệt có ở đây chắc chắn nhận ra, thiếu nữ này là người hắn mới gặp ở quảng trường truyền công, đệ tử trung tâm Nhạc Tường Vi.

Nhạc Tường Vi đang đứng cạnh thiếu niên họ Tề, vẻ mặt bình thản nhìn chiến trường chém giết, mắt chớp lóe, dường như không hề bận tâm đồng môn ám võ viện bị tử thương, ngược lại có hứng thú hơn với dạ mạc thú ở giữa sân sắp tắt thở.

Hai nàng Yên, Lục trên người có nhiều vết thương, quần so rách rưới lọ nhiều làn da trắng nõn, xấu hổ, tức tói, tuyệt vọng ngăn cản các đệ tử kiên võ viện vây công.

Tay thuôn dài cầm trường kiếm mơ hồ lượn lờ, chiêu chiêu tàn nhẫn, nhưng vẫn ở vào thế yếu. Dần dần nguyên khí trong người hai nàng sắp tiêu hao hết, mắt đẹp lộ ra tuyệt vọng.

Hai người chỉ có tu vi nguyên khí cảnh lục tầng nhưng đối thủ là ba đệ tử kiên võ viện nguyên khí cảnh cửu tầng, nếu không phải đối phương có ý vui đùa thì e rằng hai nàng sớm bị bắt sống rồi. Nhưng dù như vậy thì những tiếng chọc ghẹo dâm uế vẫn khiến nàng xấu hổ tức muốn chết.

- Hắc hắc, mỹ nhân ơi, Tề sư huynh của ta đã lên tiếng, nếu các nàng chịu ngoan ngoãn nghe theo hầu hạ Tề sư huynh thì sẽ có nhiều chỗ tốt cho các nàng! Nhưng nếu không biết điều thì, hừ hừ, đừng trách chúng ta không khách sáo! Các nàng hãy nhìn kỹ, kiên võ viện chúng ta có nhiều đàn ông lực lưỡng lắm nhé, tuyệt đối có thể khiến các nàng sướng đến chết! Hắc hắc hắc!

Một đệ tử kiên võ viện mặt mày xấu xa vừa nói vừa nhẹ nhàng vung kiếm, chém đứt nút gài trước ngực Lục, bộ ngực lộ ra trắng sữa khiến mấy nam đệ tử nuốt nước miếng.

Lục kinh kêu:

- A! Đám cầm thú chết tiết! Ta chết cũng không cho các ngươi thực hiện được! Yên, chúng ta liều mạng đi!

Nàng một tay xấu hổ tức tối che ngực, tay khác cầm trường kiếm điên cuồng vung vẩy, nhưng bất đắc dĩ thực lực hai bên cách biệt quá xa. Kiếm thuật xinh đẹp mà không thể đụng tới cả một góc áo của đối phương thật khiến người tuyệt vọng.

Bên cạnh nàng, Yên cũng bị nguy hiểm trùng trùng, khuôn mặt trắng bệch. Nàng hung hăng vung kiếm nghênh địch, một bên hét với Nhạc Tường Vi đứng cạnh thiếu niên họ Tề:

- Nhạc sư tỷ, chúng ta là đồng môn, không lẽ ngươi thật sự muốn đuổi tận giết tuyệt chúng ta sao?

Lục hừ lạnh, vô cùng tức giận mắng:

- Yên, ngươi cầu thứ ti tiện này có ích gì? ả sớm ước gì tất cả nữ đệ tử ám võ viện chúng ta đều chết sạch! Nếu không phải ả dẫn người kiên võ viện đến thì sao chúng ta đến nông nỗi này? Tiện nhân chết tiệt này nên bị thiên đao vạn quả!

Nhạc Tường Vi lạnh lùng nhìn hai nàng, khinh thường hừ lạnh, ngược lại nói với thiếu niên họ Tề rằng:

- Biểu ca, hãy để thuộc hạ của ngươi hành đọng bí mật chút, nếu lỡ để lộ tiếng gió thì e rằng ta trở lại sẽ chịu phạt!

- Biểu muội yên tâm đi, vi huynh làm việc chưa từng xảy ra sai sót! Nhưng chuyện biểu muội hứa với ta cũng không được đổi ý đấy!

Thiếu niên họ Tề ánh mắt dâm dục nhìn bộ ngực căng tròn của Nhạc Tường Vi, thấy vẻ mặt ả hơi bối rối thì đắc ý cười to.

Gã hét với thuộc hạ:

- Đừng đùa nữa! Nắm chặt thời gian làm việc! Trừ hai nàng kia ra những người khác xử lý sạch sẽ hết!

Nghe thiếu niên họ Tề lên tiếng, đệ tử kiên võ viện lớn tiếng đáp, trong tay đao kiếm càng thêm càng thêm sắc bén vài lần. Thoáng chốc tiếng hét thảm liên miên bên tai, đệ tử ám võ viện chớp mắt lại có năm, sáu người ngã xuống. Đối thủ của Yên, Lục nặng tay hơn, muốn một phen bắt lấy hai nàng.

Trong mắt Yên, Lục dần tăng sự tuyệt vọng, cùng nhìn nhau, từ bỏ phoảng kháng mà vung trường kiếm chém hướng cổ đối phương.

Họ biết thiếu niên họ Tề là hạng người gì, gã tên là Tề Xương Võ, xuất thân từ Tề gia, thế gia luyện khí kiên võ viện, nổi tiếng toàn Ma Long giáo là tàn hại nữ đan dược, đàn bà mà rơi vào tay gã thì thường là muốn sống không được, muốn chết không xong. Cho nên hai cô gái mắt thấy không còn đường sống thì thà tự sát cũng không muốn tạm nhân nhượng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.